Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 72: Đến Hắc Diệu Đế Vực
"Hô! Tam Cửu Thiên Kiếp quả nhiên vô cùng hung hiểm, may mắn lão Ô ta phúc lớn mạng lớn, nếu không đã vẫn lạc ở dưới thiên kiếp rồi!"
Ô Thiên Phong một bộ sống sót sau t·ai n·ạn, thở phào nhẹ nhõm, để Khương Ly không biết nói gì cho phải.
Con hàng này còn có mặt mũi nói thiên kiếp hung hiểm? Nhớ năm đó hắn độ Tam Cửu Thiên Kiếp hầu như thập tử nhất sinh, may mắn mới giữ được một cái mạng, mà Ô Thiên Phong độ kiếp, ngay cả một sợi lông cũng không đứt, trên đời còn có ai độ kiếp nhẹ nhàng như gã?
Ô Thiên Phong thấy Khương Ly không vui, đôi mắt đậu xanh xoay tròn, tiếp theo bỗng nhiên ngã bịch trên mặt đất, miệng mũi thở phì phò. Giống như cảm thấy còn chưa đủ, gã còn cố ý phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng nhợt, sau đó làm bộ cảm động chảy nước mắt nói với hắn:
"Ai ôi, cảm tạ lão đại vất vả hộ pháp cho ta, nếu không phải lão đại trượng nghĩa xuất thủ, Tiểu Ô chỉ sợ đã n·gười c·hết đạo diệt ở nơi đây"
"Đủ, khỏi cần diễn!"
Khương Ly xạm mặt, không muốn nghe hàng này ba hoa chích choè, lắc mình một cái liền rời khỏi Hắc Vận Hư Không.
Nơi đây mặc dù là Chưởng Vị Hư Không, nhưng không có người điều khiển, Khương Ly nắm giữ Không Niệm Quyết, có thể tuỳ ý rời đi.
Ô Thiên Phong gặp hắn biến mất, gãi gãi đầu, âm thầm thở dài:
"Sát tinh quả nhiên là hạng người trái tim sắt đá, lão Ô ta diễn kỹ nhập tâm như vậy, vẫn không thể khiến hắn động lòng!"
"Lão đại chờ ta với!"
Gã nói xong, vội vàng triệu hoán ra không gian thông đạo, bám theo Khương Ly.
"Lão đại, chờ ta chút nha, chờ Tiểu Ô thu hồi Hắc Vận Hư Không trước đã..."
"Ồ, ngươi có thể thu phục Hắc Vận Hư Không?"
Khương Ly tương đối hiếu kỳ nhìn gã, Chưởng Vận Hư Không không phải người nào cũng có thể thu hồi, Coi như lấy thực lực của hắn hiện tại, vận dụng Quy Khư Tịch Diệt, cũng không nắm chắc thu được Hắc Vận Hư Không.
Hắn cũng muốn xem, Ô Thiên Phong dự định làm thế nào?
Ô Thiên Phong cười hắc hắc, há mồm phun ra Hắc Vận Thạch, sau đó liên tục bấm mấy trăm chỉ quyết.
Hắc Vận Thạch tức tốc xoay tròn, đồng thời toát ra trùng thiên hắc khí, hoá thành một vòng xoáy lớn, từng chút từng chút đem Hắc Vận Hư Không hút vào bên trong.
"Không nghĩ tới, Hắc Vận Thạch còn có diệu dụng như vậy..."
Khương Ly thì thào, âm thầm lấy làm kỳ.
Ô Thiên Phong nâng niu Hắc Vận Thạch trong lòng bàn tay, giải thích:
"Hắc Vận Thạch là chí bảo của Hắc Vận Tông ta, đừng nhìn nó chỉ là một hòn đá, nhưng thực chất chính là mảnh vỡ Thần Hoàn của một vị Nghiệt Thần kết tinh mà thành, ẩn chứa sức mạnh phi phàm. Hơn nữa, bên trong Hắc Vận Thạch, còn có lão tổ gia trì thần thông, đệ tử Hắc Vận Tông cầm trong tay Hắc Vận Thạch có thể tuỳ ý thu lấy Hắc Vận Hư Không của hắn"
Khương Ly gật gật đầu, khó trách Ô Thiên Phong lại lưu tâm Hắc Vận Thạch như thế, thì ra đồ vật trên lai lịch không nhỏ.
"Hiện tại ngươi đã đột phá Chân Vương, tiếp theo dự định đi đâu?"
"Khà khà khà, tự nhiên là đi theo bên người lão đại, thay lão đại càn quét hết thảy địch nhân rồi!"
Ô Thiên Phong vội vàng nói.
Đi bên cạnh Khương Ly thơm như vậy gã tự nhiên không thể bỏ qua.
Nhớ năm đó, gã tu luyện gần hai trăm năm mới miễn cưỡng đạt tới nhất phẩm hậu kỳ, mỗi một lần đột phá bình cảnh, ít thì mất mười năm, nhiều thì mất mấy chúc năm. Nhưng quen biết Khương Ly đâu đấy bảy mươi năm, liền vèo một cái trở thành Chân Vương cường giả, mà tu vi hắc vận cũng đột phá cấp bảy. Thơm, mẹ nó quá thơm!
"Đã vậy chúng ta đi thôi!"
"Đi đâu?"
"Hắc Diệu Thành!"
"Hắc Diệu Thành? Tìm Hoàng lão quỷ?"
Ô Thiên Phong giật nảy mình hiển nhiên đối với Hoàng đạo nhân vẫn còn bóng ma tâm lý.
"Nếu ngươi không dám, vậy thì khỏi cần đi!"
"Đi, vì sao không đi, dù sao chúng ta cũng không phải đến mượn đồ, Tiểu Ô ta há sẽ sợ Hoàng lão quỷ!"
Ô Thiên Phong ngoài mạnh trong yếu hùng hổ nói.
"Được!"
Khương Ly cười tủm tỉm, sau đó phất tay đem gã thu vào trong Lạc Thần Giới, thân hình loáng một cái biến mất tại chỗ.
Nửa khắc đồng hồ sau, hắn đã xuất hiện ở trước Hắc Diệu Thành.
Khương Ly đến Hắc Diệu Thành, tự nhiên không phải để tìm Hoàng đạo nhân, mà là tìm Tô phu nhân.
"Khương công tử muốn tìm tam muội ư? Mấy năm trước nàng đã được triệu hồi về gia tộc..."
Tô Nhan nhìn thấy Khương Ly, mỉm cười nói.
"Tô phu nhân đã trở về gia tộc sao?"
Khương Ly thì thào, sau đó nói:
"Vừa vặn Khương mỗ cũng có chút chuyện muốn đến Tô gia một chuyến, không biết cô nương có thể dẫn tiến giúp ta?"
"Việc này...không biết công tử muốn đến Tô gia làm gì?"
Tô Nhan âm thầm kinh ngạc.
Khương Ly và Tô gia trước nay chưa từng lui tới, nhiều nhất chỉ là có quan hệ với tam muội mà thôi. Chẳng lẽ hắn muốn tới Tô gia cầu thân?
Lập tức sắc mặt của nàng trở nên bát quái, lần trước, tam muội và Khương công tử cùng tiến vào Lục Nguyên Thiên trợ giúp Hoàng đạo nhân tìm kiếm bảo vật, giống như đã xảy ra chuyện mờ ám nào đó...
Nhãn lực của Khương Ly cực kỳ độc ác, lập tức đoán được tâm tư của nàng, bèn thấp giọng giải thích:
"Khương mỗ muốn tới Tô gia tìm hiểu về tung tích của một vật, không liên quan tới Tô phu nhân!"
"Ồ! Không phải là đến cầu thân?"
Tô Nhan có chút thất vọng, sau đó nói:
"Cũng tốt, tiểu nữ đã lâu chưa trở về gia tộc, liền dẫn đường cho Khương công tử đi"
"Trước đó, để ta báo tin cho tam muội một tiếng khiến nàng tự mình tiếp đón"
......
Hắc Diệu Đế Vực cùng đại đa số võ vực khác ở Đông Hoang không giống, nơi đây là một vùng biển cả rộng lớn, xưng là Nghịch Kiếp Hải.
Nghịch Kiếp Hải nối liền với Vô Lượng Hải, tuy nhiên nước biển cũng không nặng như nước Vô Lượng Hải, mà là ẩn chứa nguyên khí nồng nặc, dẫn đến trong biển sinh sống vô số yêu thú cường đại.
Trên mặt biển trôi nổi vô số đảo nhỏ, nhưng những hòn đảo có quy mô lớn lại chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Trong đó có bốn hòn đảo lớn nhất, diện tích hầu như sánh ngang với một toà hạ cấp võ vực, toạ lạc bốn thế lực lớn nhất ở Hắc Diệu Đế Vực.
Đầu tiên là Hắc Diệu Đế Đảo nằm ở phía Nam của Nghịch Kiếp Hải, trấn áp một toà thượng phẩm giới đạo.
Ba toà đảo lớn khác nằm ở ba hướng Đông, Tây, Bắc, trên mỗi một hòn đảo đều có Chuẩn Đế cấp thế lực toạ trấn, phụ thuộc vào Hắc Diệu Đế Cung.
Ba đảo mặc dù đều là thế lực dưới trướng Hắc Diệu Đế Quân nhưng lại lẫn nhau minh tranh ám đấu, lại thêm khoảng cách cực kỳ xa, môn nhân ngoại trừ công sự, rất ít khi lui tới.
Mục đích của Khương Ly là hòn đảo lớn nằm ở phía tây Nghịch Kiếp Hải, chính là lãnh địa của Tô gia.
Bên trên Tây Đảo, có xây dựng hơn trăm cái bến tàu to nhỏ, vô số thương thuyền qua lại nhộn nhịp.
Giờ khắc này, trên một cái bến tàu hẻo lánh nào đó, có một thiếu nữ mặc váy đen, đang ngóng nhìn biển rộng, oán niệm sâu rộng.
Thiếu nữ tự nhiên là Tô phu nhân.
"Thối Khương Ly, nát Khương Ly, lại vẫn chưa đến, bổn cô nương đã chờ đợi gần mười ngày rồi. Chẳng lẽ hắn đang cùng nhị tỷ hú hí với nhau, không nên mới chậm trễ như vậy?"
Hơn một tuần trước Tô phu nhân đã nhận được phi kiếm truyền âm của Tô Nhan, nói rằng Khương Ly muốn ghé thăm Tô gia, thế là nàng tức tốc chạy ra bến tàu chờ đợi.
Không nghĩ tới đã qua bảy tám ngày, vẫn chưa thấy tăm tích của Khương Ly đâu.
Vị trí của bến tàu tuy rằng hẻo lánh, nhưng vẫn có không ít võ giả lựa chọn lên đảo từ nơi đây. Vừa thấy Tô phu nhân đứng chờ người, trong miệng nhắc tới hai chữ Khương Ly đều giật nảy cả mình.
Họ Khương võ giả kia rốt cuộc là nhân vật như thế nào, có thể khiến cho tam tiểu thư của Tô gia nhớ nhung đến vậy, càng khổ sở chờ đợi gần mười ngày.
Một ít võ giả lắm chuyện, muốn tới gần Tô phu nhân hỏi thăm, liền bị một bộ khôi lỗi thân cao hơn trượng chặn lại.
Khôi lỗi thình lình có khí tức tam phẩm Chân Vương, vẻ mặt lạnh lùng người sống chớ gần.
Có khôi lỗi đứng ở bên cạnh, những kẻ tò mò không cách nào tiếp cận Tô phu nhân, chỉ có thể bỏ đi lòng hiếu kỳ, phẫn nộ rời đi.
Cũng có một vài người cá biệt lựa chọn lưu lại bến tàu, muốn thăm dò Tô phu nhân rốt cuộc đang đợi ai.
"Đồn đãi, tam tiểu thư tính tình linh tinh cổ quái, chán ghét nam tử, nếu ta đoán không lầm, nàng hẳn là chờ đợi một cái nữ bằng hữu nào đó!"
"Lời ấy của đạo hữu sai rồi, hai chữ Khương Ly nghe tới càng giống tên của nam tử, nói không chừng có khách quý muốn đến Hắc Diệu Thương Hội, vì vậy mới phái tam tiểu thư cung kính tiếp đón nha"
"Th·iếp thân cũng gọi Khương Ly, ai nói Khương Ly nhất định phải là nam tử?"
"Chuyện này....chờ chút, ngươi là bê đê mà..."
"Bê đê thì làm sao, bê đê cũng không phải là nam tử..."
"Khụ khụ, bần đạo tựa hồ nghe nói, Tô gia tam tiểu thư đã cùng Hư Không Các Thiếu Đế định thân, nói không chừng nhân gia đang chờ đợi vị hôn phu đây..."
"Ồ? Tô gia tam tiểu thư lại cùng Hư Không Các Thánh Tử đính hôn! Nghe nói Hư Không Thiếu Đế cốt linh nhẹ nhàng liền tu luyện tới ngũ phẩm đỉnh cao, trong vòng ngàn năm tất thành một đời Đế Quân! Tam tiểu thư đây là trèo cao..."
"Trèo cao? Khà khà vậy thì không hẳn! Đạo hữu sợ là không biết, vị Tô gia tam tiểu thư này không phải người bình thường, thể chất cực kỳ đặc biệt, nói không chừng là Hư Không Thiếu Đế chiếm lợi lớn..."
Trong lúc đám võ giả đang tò mò bàn luận, thì một thanh niên mặc áo trắng, điều khiển hắc long, lặng yên mà đến.
Tu vi của thanh niên thường thường, dung mạo càng xa lạ, tựa hồ không phải nhân vật danh túc gì, ngược lại đầu hắc long dưới chân hắn hình thể thật là lớn.
Để bọn họ kinh ngạc nhất đó là đứng ở bên cạnh thanh niên, còn có một thiếu nữ mặc váy trắng, mặt đeo lụa mỏng, mặc dù không thấy rõ dung mạo, nhưng bọn họ lập tức nhận ra, đó chính là Tô gia nhị tiểu thư, Tô Nhan.