Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 95: Tỷ Muội

Chương 95: Tỷ Muội


"Hội trưởng hiểu lầm, chúng ta chỉ là cùng tam tiểu thư nói chuyện phiếm mà thôi, không có chuyện quan trọng gì cả, nếu hội trưởng không tin thì tự mình đi hỏi tam tiểu thư. Đúng rồi, chuyện xảy ra ở Tửu Mộng Sơn..."

Thần sắc của Tô Dao lập tức biến đổi, vừa định biện giải một hai, đám Thương Hội trưởng lão đã trước một bước trấn an nàng.

"Hội trưởng yên tâm, chuyện hoang đường như vậy, chúng ta tuyệt đối sẽ không tin tưởng"

"Để hội trưởng phải chịu oan ức rồi!"

"Kính xin hội trưởng lấy đại cục làm trọng, không nên khiến đối phương mất vui, coi như đối phương thật có yêu cầu vô lễ gì, cũng mời hội trưởng tạm thời nhẫn nhịn, toàn bộ đáp ứng...."

"Nghe nói Trần Bắc Huyền hướng về phía hội trưởng cầu thân? Hội trưởng yên tâm, chúng ta đã cảnh cáo Trần Bắc Huyền. Dù hắn to gan bằng trời cũng không dám tiếp tục quấy rầy hội trưởng."

Tô Dao một mặt mờ mịt.

Nàng đã nhận uỷ khuất gì sao?

Đám lão già này rốt cuộc muốn ám chỉ nàng điều gì? Cái gì gọi là lấy đại cục làm trọng, cái gì là tạm thời nhẫn nhịn...

Chẳng lẽ nói...Hư Không Các biết được sự tình của Tiểu Thuyên, hướng về phía Hắc Diệu Thương Hội tạo áp lực?

Lẽ nào, Hư Không Các đối với Tiểu Thuyên có yêu cầu quá đáng gì, khiến cho Tiểu Thuyên bị uỷ khuất, vì vậy, các trưởng lão mới ám chỉ nàng, để nàng tạm thời nhường nhịn?

"Chư vị vẫn là không nói sự thật cho ta biết!"

Mắt phượng của Tô Dao lạnh xuống, con gái là vảy ngược của nàng, nàng tự nhiên không cách nào nhẫn nhịn.

"Chuyện này..."

Đám Thương Hội trưởng lão hai mặt nhìn nhau, dù là kẻ ngu si cũng nhìn ra, Tô Dao hội trưởng căn bản không biết thân phận thật sự của Nghiệt Vân tiền bối, nếu Nghiệt tiền bối không dự định đề cập tới, bọn họ dám tự tiện nói ra? Chán sống rồi ư?

"Hừ! Bản cung đã biết, các vị tự giải quyết cho tốt. Cáo từ..."

Tô Dao hừ nhẹ, phất tay áo rời đi.

Hiện tại, Tô gia có Khương Ly chống đỡ, không phải tuỳ ý để Trưởng Lão Hội bắt nạt, nếu bọn họ dám làm khó Tiểu Thuyên vậy thì chờ đợi lửa giận của Bạch lão ma đi.

Sau khi rời khỏi Trưởng Lão Viện, Tô Dao liền đi thẳng một mạch tới quý phủ của Tô phu nhân.

Nàng nhất định phải biết được sự thật từ trong miệng của nữ nhi, nhất định phải bảo vệ Tiểu Thuyên của nàng...

Có điều, rất nhanh, Tô Dao liền hết giận rồi.

Sau khi đến phủ của Tô phu nhân nàng mới biết được chân tướng hoàn toàn khác xa suy đoán của mình. Tô phu nhân hoàn toàn không bị đám trưởng lão hỏi tội, trái lại nhận được lễ ngộ trước nay chưa từng có.

Khi nghe được Tô phu nhân kể rõ hết thảy câu hỏi của đám trưởng lão, Tô Dao lộ ra vẻ trầm tư.

Nàng không ngốc, chuyện mà nàng cùng Tiểu Thuyên làm, đám lão già kia khẳng định biết hết thảy, vấn đề là, vì sao bọn họ không hỏi tội mẹ con các nàng?

Đây mới là điểm mấu chốt!

Thật giống như, những lão gia hỏa đó đang kiêng kỵ điều gì, hoảng sợ điều gì, bởi vậy mới không dám đắc tội mẹ con các nàng.

"Hắc hắc, mẫu thân chỉ sợ không biết, đám lão gia hoả kia là đang kiêng dè tiểu nam nhân của ta?"

Tô phu nhân cười hì hì nói.

"Bọn họ biết thân phận của Khương công tử?"

Tô Dao nhíu mày, như vậy thì nói thông, hiện tại trong thiên hạ người nào không biết uy danh của Bạch Tôn.

Đám trưởng lão của Trưởng Lão Hội đều là nhân tinh, nếu biết quan hệ giữa Khương Ly và Tiểu Thuyên, nhất định sẽ cắp đuôi làm người, không dám quá phận.

Nhưng vừa nghĩ đến chuyện giữa mình và Khương Ly, Tô Dao chợt cảm thấy có lỗi với nữ nhi, đang không biết nên nói cái gì, Tô phu nhân lại bỏ rơi nàng, ở trong phủ tìm đông tìm tây, cũng không biết đang tìm cái gì.

Tìm một vòng không được, nàng mới gọi thủ vệ gác cổng, lớn giọng quát:

"Nói, Khương công tử ở đâu, vì sao mấy ngày còn chưa trở lại?"

"Tam tiểu thư tha tội, chúng ta không biết...Chúng ta đã nếm thử ngăn cản Khương công tử ra ngoài phủ, nhưng thực lực của hắn quá mạnh, chúng ta không ngăn được..."

Vài tên thủ vệ bất đắc dĩ nói.

"Hừ, chẳng lẽ tên kia bị con hồ ly tinh nào câu dẫn đi rồi?"

Tô phu nhân tức giận nói.

Tô Dao nghe thế, thần sắc khẽ hoảng hốt, bởi vì con hồ ly tinh trong lời nữ nhi chính là nàng a, vội vàng bảo:

"Mẫu thân biết hắn ở đâu, có điều, nhớ kỹ ở trước mặt hắn không cho pháp nói ta là mẫu thân của ngươi..."

"Há, được rồi. Mẫu thân mau nói mau Khương Ly đang ở đâu?"

Tuy rằng Tô phu nhân cảm thấy thần sắc của Tô Dao hơi là lạ, nhưng cũng không nghĩ nhiều.

"Hắn ở phủ của nhị tỷ ngươi..."

"Cái gì! Quả nhiên hắn bị nhị tỷ câu dẫn đi rồi!"

Tô phu nhân lập tức trợn trừng mắt, cắn răng nghiến lợi.

Nhị tỷ Tô Nhan từ nhỏ đã yêu thích c·ướp đoạt đồ vật của nàng, hiện tại nhất định là nhìn chằm chằm Khương Ly, muốn chiếm hắn làm của riêng.

"Mẫu thân có việc thì cứ làm đi, ta đi tìm nhị tỷ đánh một trận!"

Tô phu nhân cười lạnh, bay thẳng về phía phủ đệ của Tô Nhan.

Chân Vương khôi lỗi thấy vậy thì cười cợt, cũng không đi theo.

Lão mới không can thiệp vào chuyện của nhị tiểu thư và tam tiểu thư.

Dù sao, hai tỷ muội bọn tình cảm rất sâu đậm, coi như đánh nhau vỡ đầu thì vẫn là tỷ muội tốt...

Nếu không phải tình cảm sâu đậm, thì năm đó nhị tiểu thư bị đại trưởng lão tính toán, đi nhầm vào yêu động, tam tiểu thư sẽ không liều mạng chạy đến cứu.

Nếu không phải tình cảm sâu đậm, thì năm đó tam tiểu thư trúng kỳ độc, nhị tiểu thư đã không chạy tới Loạn Ma Vực, vì một vị đại năng làm khí linh ôn dưỡng bí bảo gần trăm năm, chỉ vì cầu đến một cái ân tình.

....

Phủ đệ của Tô Nhan.

Khương Ly đang ngồi ở trong phòng khách khoanh chân tĩnh toạ, chờ đợi "Tô Vũ" trở về, chợt nghe bên ngoài cửa truyền đến t·iếng n·ổ vang ầm ầm.

Nương theo t·iếng n·ổ lớn, còn có tiếng cãi lộn ầm ĩ của hai thiếu nữ.

Tô phu nhân: "Yêu bảy lùi vào ba!"

Tô Nhan: "Kiếp sáu tiến vào hai!"

Tô phu nhân: "Quỷ năm tiến vào hai!"

Tô Nhan: "Tiên năm tiến vào bốn!"

Thì ra là tiếng chơi cờ của hai tỷ muội Tô phu nhân.

"Tô phu nhân đến tìm ta? Chỉ là các nàng đang làm cái gì, vì sao lại gây động tĩnh lớn như vậy?"

Khương Ly nhíu mày, đẩy cửa đi ra, khi thấy rõ chuyện xảy ra ở bên ngoài sân, vẻ mặt hiếm thấy lộ ra một chút kinh ngạc.

Chẳng biết vì sao, phủ đệ đang yên đang lành, hiện tại biến thành một bàn cờ chằng chịt, mây đen dày đặc, sấm vang chớp giật, tứ phương đều là kết giới, mà phía trên phòng ốc của hắn, chẳng biết vì sao chạm trổ một chữ "Kiếp" màu đỏ.

Khi hắn đi ra phủ đệ, chữ "Kiếp" màu đen kia tự động bay tới trước ngực hắn.

Đợi chút, đây là Thiên Địa Thần Ma Kỳ.

Thiên Địa Thần Ma Kỳ là một loại phương thức chơi cờ tương đối đặc thù ở Đông Hoang. Thời gian trước lúc còn ở Việt Quốc, hắn từng chứng kiến qua qua đám công tử của Hạ gia chơi cờ, thậm chí hoá thân thành Ma Binh, đại náo Tứ Thiên Kỳ Giới một phen.

Thiên Địa Thần Ma Kỳ có rất nhiều cách chơi, nhưng cách chơi của phổ biến nhất chính là song phương chấp chưởng sáu quân cờ là: Thần, Ma, Yêu, Tiên, Quỷ, Kiếp!

Trong sáu quân cờ, Thần Ma Yêu Tiên Quỷ đều là Kỳ Binh, Kiếp là Kỳ Tướng.

Muốn thắng trận, nhất định phải tìm cách ăn đi Kiếp Tướng của đối phương.

Giờ khắc này, Tô phu nhân và Tô Nhan đem phủ đệ to lớn biến thành một bàn cờ, một người chấp chưởng hồng kỳ, một người chấp chưởng hắc kỳ.

"Khả khả khả khả, muội muội ngu xuẩn của ta, có biết vì sao ngươi lại nhỏ yếu như vậy không, đó là bởi vì ngươi còn chưa đủ căm hận nha. Chính là bởi vì ngươi nhỏ yếu, nên tiểu nam nhân của ngươi mới sẽ trở thành Kiếp Tướng của ta. Phẫn nộ đi, căm hận đi, sau đó tham sống s·ợ c·hết mà sống sót, chờ ngươi nắm giữ trí tuệ vững vàng và dung nhan xinh đẹp giống như ta, lại tới khiêu chiến tỷ tỷ!"

Tô Nhan cười đắc ý, cực kỳ trung nhị nói.

"Đáng ghét! Hắn là Ma Binh của ta, không phải Kiếp Tướng của ngươi! Mau đem đem hắn trả lại cho ta, nếu không ta liền đánh ngươi!"

Tô phu nhân bị Tô Nhan hoa lệ trào phúng, tức giận đến nổ tung.

"Đánh ta? Khả khả khả khả, chớ nên ăn nói ngông cuồng, như vậy chỉ làm lộ rõ sự mềm yếu của ngươi. Trên đời không có người nào vừa bắt đầu liền ngồi ở trên trời, bất luận là ngươi hay ta, liền ngay cả Kỳ Thần cũng vậy. Nhưng mà hôm nay vương toạ không người sắp phải kết thúc, từ nay về sau, thiên địa kỳ đạo do ta chấp chưởng!"

"A a a, tuy rằng nghe không hiểu ngươi đang nói cái gì, nhưng vẫn cảm thấy tức giận, ta muốn đánh nổ ngươi!"

"Đánh nha, đánh đi nha, nơi đây nhiều máu, có giỏi thì đánh đi!"

Tô Nhan cười cợt nhả, chỉ vào trán mình đáp.

Thế là hai nữ tiếp tục đại chiến.

Cuối cùng, Tô phu nhân thua trận.

Nàng và Tô Nhan đánh mười trận, thua chín trận, duy nhất thắng một ván cuối cùng là vì Tô Nhan cố ý nhường.

Rốt cuộc thắng một trận, nhưng Tô phu nhân không có nửa điểm vui mừng, hừ lớn:

"Đáng ghét, ván cuối cùng ngươi không dùng toàn lực!"

Nàng tự nhiên đã nhìn ra Tô Nhan là cố ý nhường nhịn, lòng tự tôn b·ị t·hương sâu sắc.

"Khả khả khả khả, tám ván đầu cũng là nhường nha, chỉ là kỳ nghệ của ngươi quá kém, vẫn như cũ thua liền tám ván, vì lẽ đó ván thứ chín bản Kỳ Thần không thể làm gì khác là trực tiếp nằm ngửa. Muội muội ngu xuẩn, ngươi đối với lực lượng căn bản không biết gì cả..."

Tô Nhan dùng tay ngọc chống cằm, cười quái gở nói.

"Đáng ghét đáng ghét đáng ghét...mỗi một câu của ngươi đều đáng ghét!"

"Khả khả khả khả, ngươi thua rồi, vì lẽ đó, tiểu nam nhân của ngươi, tỷ tỷ không khách khí nhận lấy..."

"Không được! Chỉ có hắn không thể nhường cho ngươi!"

Tô phu nhân kiên quyết nói.

"Người không hi sinh liền không chiếm được thứ gì, muốn đạt được đồ vật, thì phải trả giá ngang nhau mà đánh đổi...Khả khả khả khả, có làm thì mới có ăn, không làm mà đòi ăn thì chỉ có ăn...khục khục, nói tóm lại, ngươi phải bỏ ra cái gì đó, dùng để trao đổi tiểu nam nhân của ngươi nha..."

Tô Nhan vươn ngón tay nâng lên cằm của Tô phu nhân, khiêu khích nói.

Tô phu nhân đỏ mặt lên, thở phì phò đẩy đi bàn tay heo mặn của nhị tỷ, hừ hừ hỏi:

"Ngươi muốn như thế nào...."

Tô Nhan không có nói thẳng, mà là thì thầm một phen.

Nghe vậy, Tô phu nhân trực tiếp tức đến run người:

"Đùa giỡn cái gì vậy! Ngươi lại để cho ta làm th·iếp thân nha hoàn của ngươi? Còn muốn làm ba ngày!"

"Khả khả khả khả, ngươi có thể từ chối. Nếu ngươi không muốn, tỷ tỷ liền nhường ngươi, trực tiếp đưa tiểu nam nhân kia trả lại cho ngươi..."

Lần này đến phiên Tô phu nhân không muốn!

"Nha hoàn liền nha hoàn! Ta không cần ngươi nhường! Đồ vật của ta, ta liền muốn đường đường chính chính cầm về!"

Kết quả là. . .

Tô phu nhân không những không có đoạt lại Khương Ly, ngay cả bản thân nàng cũng cắm ở trong tay Tô Nhan, đại chiến một trận cuối cùng đã mất phu nhân còn thiệt binh.

Chương 95: Tỷ Muội