Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 102: Khí Linh, Bí Mật Của Thần Ma Cổ Mộ
Nếu sớm biết thực lực của Khương Ly khủng bố như vậy, lão quả quyết sẽ không dám chủ động trêu chọc hắn, đáng tiếc...
"Đạo hữu, là lão phu có mắt không nhìn thấy thái sơn, xin đạo hữu tha cho ta một mạng, ngày sau, lão phu nhất định sẽ có thâm tạ!"
"Thâm tạ? Vậy thì không cần!"
Khương Ly mỉm cười, vươn tay bóp lấy đầu lâu của nguyên thần, dự định sưu hồn diệt ức.
Lôi Ngục Đế Quân thấy thế thì sợ đến vong hồn đạo mạo, vội vàng kêu lên:
"Đạo hữu hãy khoan, trong thức hải của lão phu tồn tại cấm chế, nếu ngươi tuỳ tiện sưu hồn diệt ức, thì cấm chế kia sẽ p·hát n·ổ, ngươi chắc chắn sẽ không thu được tin tức gì, ngược lại thần hồn còn bị phản phệ, đối với chúng ta đều không có chỗ tốt gì! Chi bằng đạo hữu thả ta ra, lão phu biết một cái bí mật liên quan đến Thần Ma Cổ Mộ, cực kỳ nguyện ý chia sẻ cho đạo hữu!"
"Ồ?"
Khương Ly khẽ ồ một tiếng, nhẹ nhàng buông tay.
Lôi Ngục Đế Quân vội vã nói:
"Đạo hữu hẳn là không biết, Thần Ma Cổ Mộ là do Thuỷ Tổ của Hư Không Các tự mình xây dựng nên, nhằm bảo trụ tàn đạo của một vị đại năng. Về phần bên trong Cổ Mộ chôn cất tàn đạo và t·hi t·hể của những cường giả c·hết trận khác, thực chất chỉ là tiện tay mà thôi. Mà tàn đạo của vị đại năng nọ, hiện tại đang được chôn cất ở tầng sâu nhất của Thần Ma Cổ Mộ. Đồn đãi, chỉ cần có thể đi xuống tầng thứ chín, cũng xông mộ thành công, liền có cơ hội nhận được truyền thừa của hắn!"
"A, vị đại năng kia là ai?"
Khương Ly hứng thú hỏi.
Xông mộ đã ba ngày, hắn tự nhiên nhìn ra được, toà Thần Ma Cổ Mộ nơi đây cực kỳ bất phàm, nên hắn đối với vị đại năng trong lời của Lôi Ngục Đế Quân tương đối hiếu kỳ.
Lôi Ngục Đế Quân phát giác thái độ của Khương Ly thay đổi, ánh mắt lập loè, cười lấy lòng nói:
"Đó là một vị đại năng danh chấn thượng cổ. Có điều, muốn đi xuống tầng thứ chín, ngoại trừ nguy cơ trùng trùng ra, còn yêu cầu một đồ vật đặc thù gọi là Hư Không Lệnh. Nếu không, không cách nào đi xuống."
"Đạo hữu, hay là chúng ta làm một trận giao dịch, lão phu tặng Hư Không Lệnh cùng tất cả tài sản cho ngươi, cũng trợ giúp ngươi tiến vào tầng thứ chín, ngươi tha cho lão phu một mạng!"
"Hư Không Lệnh?"
Khương Ly khẽ trầm ngâm, lúc trước hắn chuẩn bị xông tầng thứ sáu, lão giả mặt đỏ Thủ Mộ Nhân từng nhắc tới, muốn tiến vào tầng thứ sáu trở lên yêu cầu Hư Không Lệnh hoặc là một triệu điểm mộ công. Hiện tại Lôi Ngục Đế Quân cũng nhắc đến Hư Không Lệnh, hiển nhiên đối phương không phải nói dối.
Nhìn thấy Khương Ly do dự, Lôi Ngục Đế Quân lập tức rèn sắt khi còn nóng bảo:
"Đạo hữu thực lực phi phàm, nghĩ đến không phải hạng người vô danh, hẳn là cũng biết, nguyên thần của Chân Đế cường giả như lão phu có Đế khí bảo hộ, thủ đoạn bình thường khó lòng diệt sát. Đạo hữu bắt ta, nhiều nhất cũng chỉ có thể đem lão phu trấn áp mà thôi, không thể từ trong miệng lão phu moi ra thứ gì..."
Chỉ là lão vừa dứt lời, đã thấy Khương Ly thâm ý sâu sắc nhìn mình, cười nhạo:
"Ngươi thật cho rằng bản toạ không g·iết được nguyên thần của ngươi?"
"Đương..."
Lôi Ngục Đế Quân định nói đương nhiên thì ánh mắt chợt trợn to.
Bởi vì trên đầu ngón tay của Khương Ly bỗng nhiên xuất hiện một luồng lực lượng màu tím.
Thời khắc luồng lực lượng kia vừa hiện, Lôi Ngục Đế Quân lập tức cảm thấy sau lưng phát lạnh.
Tiếp theo, Khương Ly nhẹ nhàng nâng ngón trỏ điểm về phía nguyên thần của lão, Đế khí màu hoàng kim bao phủ quanh nguyên thần tức khắc giống như băng tuyết tan rã. Vẻn vẹn một hơi thở, tất cả Đế khí mà lão ngưng tụ mấy ngàn năm bị đốt diệt mất một phần ba.
"Luân Hồi lực lượng..."
Lôi Ngục Đế Quân cả kinh, hầu như không tin vào mắt mình.
Nhớ năm đó, Loạn Thiên Vương hoạ loạn Đông Hoang, sở dĩ có thể chém g·iết mấy vị Đế Quân, cũng là bởi vì sử dụng loại lực lượng đó.
Nhưng Loạn Thiên Vương nắm giữ Luân Hồi lực lượng là mượn Khai Thiên Chi Lực của Nghịch Khô Ma Chủ, cộng thêm Thánh Đạo của bản thân kết hợp với nhau, mới ngẫu nhiên ngưng tụ thành, chứ không phải lực lượng của y.
Mà Khương Ly lại chân chính nắm giữ Luân Hồi lực lượng!
Đế Quân nguyên thần nổi tiếng khó g·iết, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì có Đế khí bảo hộ, nhưng mà Đế khí ở trước mặt Luân Hồi lực lượng lại căn bản không tính là cái gì.
Phát hiện Khương Ly sở hữu Luân Hồi lực lượng, Lôi Ngục Đế Quân hoàn toàn tuyệt vọng.
Lại thấy Khương Ly phất tay gọi ra một chiếc đỉnh lớn màu đen, ma khí um tùm.
Bên trong hắc đỉnh còn lưu giữ mấy chục bộ Vương cảnh t·hi t·hể.
"Sinh mệnh lực của Đế Quân cường giả cực kỳ nồng đậm, nếu đem nguyên thần của ngươi phối hợp vỡi những t·hi t·hể kia tiến hành luyện đan, nói không chừng có cơ hội luyện chế ra một viên hạ phẩm Vạn Linh Huyết Đan!"
Khương Ly thì thào, đem nguyên thần của Lôi Ngục Đế Quân phong ấn, ném vào trong Luyện Huyết Đỉnh.
"Luyện...luyện đan...ực..."
Lôi Ngục Đế Quân nuốt nước miếng liên tục, vừa nghĩ đến chuyện Khương Ly dự định lấy mình ra luyện đan, khuôn mặt của lão đã trắng xám không còn một giọt máu, hô toáng lên:
"Đạo hữu, có gì từ từ nói chuyện, lão phu còn có tác dụng ah!"
"Nói thử xem ngươi có tác dụng gì?"
Khương Ly hờ hững đáp, tiện tay đánh ra một đạo ma khí, Luyện Huyết Đỉnh bắt đầu xoay tròn.
"Lão phu có thể làm nô bộc của ngươi..."
"Nô bộc? Vậy thì không cần, dưới trướng Khương mỗ không thiếu Đế cảnh nô bộc, ngươi chỉ là lục phẩm Đế Quân, quá yếu, không có tác dụng lớn!"
"Ách..."
Lôi Ngục Đế Quân vô ngữ, lục phẩm Đế Quân thật sự rất yếu sao...
Toàn bộ Đông Hoang gộp lại mới có hơn ba mươi vị Đế Quân cường giả. Mỗi một người đều là nhân vật hùng bá một phương cao cao tại thượng, nhưng trong mắt Khương Ly lại chẳng đáng một đồng, cam lòng đem ra luyện đan.
Khiến lão kinh dị nhất đó là Khương Ly vừa nói, dưới trướng của hắn không thiếu Đế cảnh nô bộc, hiển nhiên những nô bộc của Khương Ly đều nắm giữ thực lực đều mạnh hơn mình, nên Khương Ly mới chướng mắt lão.
Lần đầu tiên trong đời, Lôi Ngục Đế Quân cảm thấy t·ử v·ong đến gần như vậy.
Tiếp theo, lão chợt nhớ tới điều gì, vội nói:
"Đạo hữu chờ chút, lão phu thật có tác dụng. Lão phu nguyện ý làm khí linh cho Lôi Đồ của ngươi!"
"A!"
Khương Ly a lên một tiếng, ngừng tay, híp mắt nhìn Lôi Ngục Đế Quân.
Lôi Ngục Đế Quân giống như tìm thấy cọng cỏ cứu mạng, cuống quýt nói:
"Đạo hữu....không chủ thượng, trong tay chủ thượng không phải nắm giữ một kiện Chưởng Vị Lôi Đồ nha. Lão nô nguyện ý trở thành khí linh của Lôi Đồ, thay chủ thượng uẩn dưỡng nó. Cái gì không nói, chỉ xét về lôi đạo, lão nô tự hỏi, toàn bộ Đông Hoang không mấy người vượt qua ta. Có lão nô dùng thần thông liên tục uẩn dưỡng, lâu nhất là ngàn năm, Lôi Đồ của chủ thượng có thể tái hiện uy phong năm nào. Mà lại, chủ thượng ngươi tựa hồ cũng không tu luyện lôi đạo, căn bản không phát huy được toàn bộ lực lượng của Chưởng Vị Lôi Đồ. Nhưng nếu giao Lôi Đồ cho lão nô điều động, chủ thượng quả thực giống như hổ mọc thêm cánh!"
"Là như vậy sao?"
Khương Ly cổ quái nhìn Lôi Ngục Đế Quân, không nghĩ tới đối phương càng chủ động nhận hắn làm chủ thượng.
Nhưng tinh tế suy xét, lời của Lôi Ngục Đế Quân tựa hồ rất có lý.
Đối phương chuyên môn tu luyện lôi đạo, bản lĩnh không kém, nếu để lão làm khí linh của Thái Thương Chưởng Lôi Đồ, như thế, Lôi Đồ chắc chắn sẽ được chữa trị nhanh chóng.
Quan trọng nhất đó là bản thân hắn không tu luyện lôi đạo, thành ra chỉ có thể phát huy ra một phần nhỏ uy năng của Thái Thương Chưởng Lôi Đồ mà thôi. Ngược lại, nếu để Lôi Ngục Đế Quân chấp chưởng Lôi Đồ, hiệu quả sẽ tốt hơn rất nhiều lần.
"Tốt, bản toạ liền mở cho ngươi một con đường sống!"
Khương Ly trầm tư chốc lát, hồi đáp.
"Cảm tạ chủ thượng khai ân, cảm tạ chủ thượng khai ân!"
Lôi Ngục Đế Quân vui mừng chảy nước mắt, cảm tạ rối rít.
"Tuy nhiên, ngươi không thể chỉ thuần phục bằng mồm!"
Khương Ly nói tiếp.
"Đây là đương nhiên!"
Lôi Ngục Đế Quân vội đáp, dự định giao ra mệnh hồn, thì đã thấy Khương Ly vươn tay hướng về phía mình đánh ra từng đạo ấn ký màu đen.
Ấn ký nhập thể, lão liền cảm nhận được một luồng lực lượng vô hình đang chậm rãi chi phối nguyên thần, thần sắc của Lôi Ngục Đế Quân lập tức cả kinh, bởi vì lão đã đoán được những ấn ký kia là cái gì, nhưng lão nào dám phản kháng. Dù sao, hiện lại mình là thịt cá, Khương Ly là dao thớt, phản kháng cũng vô dụng.
Số lượng ấn ký liên tục tăng lên, mãi cho đến khi đạt tới mười vạn đạo, Khương Ly mới dừng tay.
Ánh mắt của Lôi Ngục Đế Quân lâm vào mê man, sau khi nhìn thấy Khương Ly, tiềm thức lập tức dâng lên một cảm giác trung thành vô hạn.
Lão không chút do dự quỳ xuống, hướng về phía hắn cung kính dập đầu:
"Lão nô Thái Tố bái kiến chủ thượng!"
"Đứng lên đi!"
Khương Ly tuỳ ý khoát tay, triệu hoán ra Thái Thương Chưởng Lôi Đồ ném cho lão.
Lôi Ngục Đế Quân cẩn thận tiếp nhận Lôi Đồ, thần sắc lộ có chút phức tạp.
"Lúc trước, lão phu từng tìm gặp Thiên Xu lão quỷ, nhờ đối phương giúp ta tính toán vị trí của Đế cảnh nhục thân. Thiên Xu lão quỷ nói rằng bên trong Thần Ma Cổ Mộ ẩn dấu cơ duyên của ta!"
"Thế là, lão phu chạy tới Cổ Mộ ẩn núp mấy chục năm, chờ đợi cơ duyên xuất hiện, lại không nghĩ tới, cơ duyên còn chưa thấy đâu, đã trở thành nô bộc của người khác..."
Lôi Ngục Đế Quân khe khẽ thở dài, sau đó hoá thành một đạo lôi quang, dung nhập vào trong Lôi Đồ.