Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 112: Chân Chính Tuế Nguyệt Như Toa Kiếm

Chương 112: Chân Chính Tuế Nguyệt Như Toa Kiếm


"Ma Niệm là khảo nghiệm của lão phu đối với ngươi. Hiện tại, ngươi đã thông qua khảo nghiệm, lão phu liền đưa cho ngươi món lễ vật thứ nhất, đi theo ta!"

Bên trong mộ cung, Hoang Cổ đạo ảnh bỗng nhiên bước ra một bước, nháy mắt sau, y cùng Khương Ly đồng thời biến mất tại chỗ, cùng một thời điểm cả hai đã xuất hiện ở bên ngoài mộ cung.

Lúc Hoang Cổ đạo ảnh vừa bước ra ngoài mộ cung, một luồng uy áp vô hình điên cuồng bao phủ toàn bộ tầng thứ chín của Cổ Mộ.

Trong thoáng chốc, toàn bộ tầng thứ chín, bất luận là ma vật nắm giữ linh trí, hay không hề có linh trí, hết thảy đều cảm nhận được Thánh uy huỷ thiên diệt địa, toàn thân run rẩy, sợ hãi nằm rạp trên mặt đất.

"Là hắn! Là vị Thánh Nhân kia! Hắn lại muốn ra mộ cung g·iết người!"

Vô số ma vật có linh trí điên cuồng kinh hô, giống như chim sợ cành cong, nhao nhao chạy về sào huyệt của mình ẩn nấp.

Hiếm có người biết, hết thảy ma vật ở tầng thứ chín, sở dĩ không dám tới gần khu vực phía đông, chính là bởi vì sợ hãi Hoang Cổ đạo ảnh.

Theo lý thuyết, tại Thần Ma Cổ Mộ, tất cả mộ chủ đạo ảnh của các mộ cung đều chỉ có thể tồn tại ở trong mộ cung của chính mình. Nhưng chỉ có một toà mộ cung là ngoại lệ, đó chính là Hoang Cổ mộ cung!

Hoang Cổ đạo ảnh không phải lần đầu tiên đi ra ngoài mộ cung, mỗi một lần y xuất mộ, tất nhiên sẽ nhấc lên một tràng g·iết chóc, khiến cho toàn mộ Thần Ma Cổ Mộ máu chảy thành sông.

Dẫn đến, ma vật ở Thần Ma Cổ Mộ rất nhiều, tu vi cũng rất cao, nhưng xưa nay chỉ dám xưng vương xưng bá ở trong Cổ Mộ, không có đầu ma vật nào dám sinh ra ý nghĩ phá vỡ Cổ Mộ phong ấn, chạy tới Đông Hoang.

Bởi vì những ma vật có ý nghĩ như vậy, đều đ·ã c·hết thảm dưới tay Hoang Cổ đạo ảnh.

"Mộ cung đạo ảnh, lại có khả năng ly khai mộ cung!"

Ánh mắt Khương Ly khẽ chấn động.

Hoang Cổ đạo ảnh lại khẽ lắc đầu, hồi đáp:

"Thân là đạo ảnh, căn bản không thể nào ra ngoài mộ cung. Lão phu có thể khi khai toà mộ cung kia, nguyên nhân thật sự, ít người biết rõ...Kỳ thực, toàn bộ bốn tầng cuối cùng của Thần Ma Cổ Mộ đều là mộ cung của lão phu, là Hư Không Thuỷ Tổ tự tay giúp lão phu xây dựng Mai Cốt Chi Địa...Nàng đối với lão phu tình sâu ý trọng, đáng tiếc, lão phu nhất định phải phụ lòng nàng..."

"Bốn tầng cuối của Cổ Mộ đều là mộ cung của tiền bối!"

Ánh mắt của Khương Ly lần nữa chấn động.

"Đây là lần đầu tiên ngươi tiến vào Cổ Mộ nên không rõ, kỳ thực mấy năm trước, khi ý chí của ta dung nhập vào cơ thể ngươi, lão phu liền biết được sự hiện của ngươi, vẫn luôn chờ ngươi tìm tới ta. Hôm nay, ngươi rốt cuộc đã tới. Lúc ngươi vừa tiến vào tầng thứ sáu của Cổ Mộ thì thần niệm của lão phu vẫn luôn đặt ở trên người ngươi. Điểm ấy ngươi hẳn là không phát hiện ra. Ngươi gặp phải hậu bối Đế Quân theo đuôi, lão phu vốn còn muốn xuất thủ cứu giúp, không nghĩ tới, ngươi càng dễ dàng giải quyết đối phương, thậm chí thu đối phương làm nô bộc...Ngươi bị một đầu ma vật t·ruy s·át, lão phu cũng thấy được. Lấy thực lực của ngươi, hiển nhiên không sợ đối phương, nhưng lão phu vẫn như cũ thay ngươi giải quyết phiền toái kia, cũng nhân cơ hội để ngươi chứng kiến một chút truyền thừa của ta..."

Nói xong, Hoang Cổ đạo ảnh đạo niệm khẽ động, lần nữa dẫn Khương Ly biến mất tại chỗ.

Thần mộ tầng thứ bảy, bên trên truyền tống đài, một lão giả mắt đỏ đang khoanh chân ngồi tĩnh toạ, ôm cây đợi thỏ, bỗng nhiên ánh mắt đại biến, cuống cuồng đứng dậy, hít vào một hơi khí lạnh.

"Hí! Là tên sát tinh kia! Hắn lại xuất cung g·iết người! Vì sao hắn bỗng dưng đi ra mộ cung, mấy ngàn năm nay, giống như không có đầu Đại Ma nào trái lệnh, thử nghiệm chạy trốn khỏi Cổ Mộ ah..."

Lão giả mắt đỏ toàn thân run rẩy, không chút do dự nhấc chân muốn bước vào truyền tống môn, phản hồi tầng thứ sáu.

Chỉ là nửa người của lão vừa mới tiến vào truyền tống môn, thì toàn bộ thiên địa ở tầng thứ bảy đột nhiên hung hăng rung động, giống như có người đem thiên địa lật tung.

Lão giả mắt đỏ vốn là nửa bước vào truyền tống môn, lập tức thổ huyết, té ngã xuống đất, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Ở trên không trung, xuất hiện một thanh niên mặc áo trắng, có tu vi tứ phẩm Chân Vương, đúng là Khương Ly, là kẻ mà lão giả mắt đỏ một đường t·ruy s·át.

Nếu là trước đây, lão vừa trong thấy Khương Ly, tất sẽ vui mừng quá đổi, không nói hai lời trực tiếp xuất thủ.

Nhưng giờ khắc này, lão giả mắt đỏ căn bản không dám vọng động, bởi vì bên người Khương Ly còn có một người đàn ông trung niên thân hình hư huyễn.

Thời khắc nhìn thấy người đàn ông hư huyễn nọ, lão giả mắt đỏ lập tức cảm giác được một luồng hơi lạnh từ gót chân xông thẳng l·ên đ·ỉnh đầu.

Vẻn vẹn cùng đối phương liếc nhau một cái, hai mắt của lão đã đau đớn khó nhịn, vội vã dời đi ánh mắt, toàn thân thấm ướt mồ hôi lạnh.

"Huyết Nhãn đúng không? Ngươi có biết, ngươi đã phạm vào sai lầm gì sao? Hắn là truyền nhân của bản Thánh, ngươi càng dám động sát niệm với hắn, muốn c·hết hả?"

Lão giả mắt đỏ nghe được lời ấy, sắc mặt trắng bệnh, sợ đến vong hồn đạo mạo, không thể tin tưởng liếc qua Khương Ly, tiếp theo điên cuồng chạy về phương hướng của tầng thứ sáu.

Một bên chạy trốn, một bên hoảng sợ hô toáng lên:

"Hoang Cổ Thánh Nhân! Ngươi điên rồi phải không! Thời điểm ngươi vẫn lạc, Cổ Mộ vẫn chưa xây xong, Ma Tỉnh cũng chưa từng đả thông, kẻ này căn bản còn chưa sinh ra. Vì sao hắn lại là truyền nhân của ngươi! Coi như ngươi muốn g·iết lão phu, cũng phải cho lão phu một lý do thoả đáng! Nếu không, lão phu không cam lòng, không cam lòng! Lão phu rõ ràng vẫn luôn tuân theo Thánh lệnh của ngươi, an phận thủ thường ở trong Cổ Mộ, chưa từng có ý định ra ngoài làm loạn, ngươi không thể vô cớ g·iết ta!"

Lão giả mắt đỏ sinh sống ở Cổ Mộ nhiều năm, tự nhiên rất hiểu rõ tính cách của Hoang Cổ đạo ảnh, nếu y trực tiếp tìm đến đầu ma vật nào hỏi tội, vậy thì đầu ma vật kia chắc chắn phải c·hết!

Đừng nói là thất niết Thiên Ma như lão, coi như cửu niết Đại Ma cũng trốn không thoát.

Hoang Cổ đạo ảnh căn bản không có để ý tới lời của lão, chỉ đưa mắt liếc Khương Ly, thản nhiên nói:

"Thời điểm lão phu còn sống, từng tu luyện hai bộ công pháp kinh thế là Hoang Cổ Kinh và Bại Thiên Quyết. Trong đó, Hoang Cổ Kinh là công pháp mà Chí Tôn ban thưởng cho ta, Bại Thiên Quyết là lão phu dựa theo Hoang Cổ Kinh tự sáng tạo ra công pháp. Bên cạnh đó, lão phu còn sở hữu ba thức thần thông bị thế nhân vô cùng kiêng kỵ là Hư Vô Đoạt Đạo, Tuế Nguyệt Như Toa Kiếm và Bại Thiên Chỉ! Hiện tại, lão phu sẽ thi triển Tuế Nguyệt Như Toa Kiếm. Mấu chốt của môn thần thông này, đầu tiên là nắm giữ thời gian đạo tắc, tiếp theo nghịch chuyển thời gian..."

"Tuế Nguyệt Như Toa Kiếm lại chia thành năm loại, xưng là Thiên Địa Nhân Thần Ma...."

"Thiên Kiếm trảm vận, Địa Kiếm trảm thọ, Nhân Kiếm trảm mệnh, Thần Kiếm trảm đạo, Ma Kiếm trảm niệm..."

Nói đến đây, Hoang Cổ đạo ảnh bỗng nhiên hướng về thiên địa vồ một cái.

"Thiên địa tuế nguyệt, đều nghe hiệu lệnh của ta! Ngưng!"

Trong thiên địa, lập tức ngưng tụ ra năm đạo kiếm ảnh, sở hữu năm màu sắc khác nhau, cực kỳ quỷ dị.

Trong đó, có một đạo kiếm ảnh màu đỏ, Khương Ly giống như từng thấy qua.

Năm xưa, Diêm La Vương thi triển Tuế Nguyệt Như Toa Kiếm, đúng là chém ra một đạo kiếm ảnh như vậy. Đương nhiên, kiếm ảnh của Diêm La Vương so với kiếm ảnh của Hoang Cổ đạo ảnh quá mức yếu ớt, căn bản không phải một cấp bậc.

Năm đạo bóng kiếm tràn ra hung uy, khuếch tán khắp toàn bộ bốn tầng Cổ Mộ, hết thảy ma vật đồng loạt cúi rạp đầu, không dám nhìn lên bầu trời.

"Chém!"

Theo một chữ chém vừa truyền xuống, năm đạo kiếm ảnh đồng loạt biến mất tăm tích.

Cùng một thời gian, lão giả mắt đỏ đang liều mạng chạy trốn ở tầng thứ sáu lập tức lộ ra thần sắc hoảng sợ đến cực điểm.

Sau lưng lão, tức khắc xuất hiện năm đạo khe hở, từ bên trong vết nứt, loé lên năm đạo kiếm quang.

"Không...không được!"

Lão giả mắt đỏ còn chưa kịp quay đầu quan sát, đã bị năm đạo kiếm quang chém trúng.

Thời điểm bị năm đạo kiếm quang kém trúng, số mệnh của lão, khí vận của lão, tu vi của lão, đạo của lão, thọ mệnh của lão...hết thảy đều tan thành mây khói.

Ánh mắt của lão thoáng chốc trở nên trống rỗng, dung mạo trở nên già nua khô khốc, mất đi hết thảy sinh cơ.

Tiếp theo, t·hi t·hể của lão trực tiếp kiếm uy bị đốt thành tro bụi...

Năm đạo kiếm quang xỏ xuyên qua lão giả mắt đỏ, hung hăng chém lên phía trên đại địa của tầng thứ sáu.

Một luồng huỷ diệt phong bạo lập tức điên cuồng khuếch tán ra bên ngoài phương viên ngàn vạn dặm, núi sông sụp đổ liên miên, vô số ma vật không kịp bỏ chạy, trực tiếp tan xương nát thịt.

Toàn bộ tầng thứ sáu rung chuyển kịch liệt, gần chín phần mười ma vật đều bị kiếm chiêu đồ sát sạch sẽ.

Rung động tiếp tục khuếch tán đến tầng thứ chín, cũng truyền xuống tầng thứ năm, thứ bốn, một đường truyền đến tầng thứ nhất.

Bên trong năm tầng đầu của Cổ Mộ, đám võ giả đang xông mộ, nhao nhao bị chấn động đánh văng ra khỏi từng toà mộ cung, kinh hãi không thôi.

Chương 112: Chân Chính Tuế Nguyệt Như Toa Kiếm