Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 118: Chìa Khoá
"Không sai biệt lắm! Lão phu chỉ có thể giúp ngươi tu ra đệ nhất đạo, đến nổi khống chế Bất Diệt đạo tắc, phải do ngươi bỏ sức đi làm. Lão phu tạm thời đem Bất Diệt đạo tinh phong ấn lại. Đợi ngươi đột phá ngũ phẩm đỉnh cao, liền có thể hoàn thành bước thứ ba, triệt để đem Bất Diệt đạo tắc dung nhập vào bản thân, hoá thành tu vi. Một khi hoàn thành bước cuối cùng, cảnh giới của ngươi sẽ tăng mạnh, số lượng chân nguyên thậm chí sánh ngang với lục phẩm đỉnh phong."
"Tu vi võ đạo của ngươi hôm nay, e là không cách nào hoàn thành bước thứ ba. Nhưng nếu muốn vận dụng lực lượng của Bất Diệt đạo tinh, chỉ cần mở ra phong ấn, là có thể phát huy ra thực lực cường đại!"
Hoang Cổ đạo ảnh thu tay, mỉm cười nhìn Khương Ly.
Suốt thời gian nửa năm, y dùng hết toàn lực trợ giúp Khương Ly luyện hoá thiên phẩm Lưỡng Nghi Tinh, huyễn thân đã gần như sụp đổ.
Nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ hài lòng!
Hài lòng bởi vì Khương Ly rốt cuộc dựa vào sự giúp đỡ của mình, sơ bộ tu thành Bại Thiên Quyết.
Tuyệt học của cả đời y, cuối cùng đã có người kế thừa.
Khương Ly đứng dậy, vươn tay vuốt vuốt viên đạo tinh ở giữa mi tâm.
Bất Diệt đạo tinh hiện tại đang ở trạng thái phong ấn, nhưng hắn có thể cảm giác được, bên trong nó ẩn chứa lực lượng vô cùng khủng lồ.
"Thử giải trừ phong ấn, cảm thụ lực lượng của Bất Diệt nhất đạo xem sao..."
Hoang Cổ đạo ảnh cười nhạt nói
Khương Ly gật đầu, không chút do dự, mười ngón tay véo chỉ quyết, lạnh lùng quát:
"Bất Diệt đạo, giải phong!"
Chỉ quyết vừa bấm xong, phong ấn bên trên Bất Diệt đạo tinh lập tức buông lỏng.
Cảnh giới của Khương Ly nguyên bản là tứ phẩm đỉnh phong, nhưng sau khi giải trừ phong ấn, lập tức có một cỗ lực lượng mênh mông tràn ra từ trong đạo tinh, truyền khắp cơ thể hắn. Tiếp theo, một cỗ khí thế tuyệt cường lập tức từ trong cơ thể hắn bạo phát mà ra.
Khí tức của Khương Ly không ngừng cất cao, giống như thi triển Trừu Hồn Cổ Thuật, một đường kéo lên.
Ngũ phẩm sơ kỳ
Ngũ phẩm trung kỳ
Ngũ phẩm hậu kỳ
Ngũ phẩm đỉnh cao
Lục phẩm sơ kỳ
....
Lục phẩm đỉnh cao!
Sau khi giải trừ phong ấn, cảnh giới của Khương Ly càng từ tứ phẩm đỉnh cao nhảy lên lục phẩm đỉnh cao.
Trực tiếp gia tăng hơn năm trăm đạo chân nguyên.
Chỉ dựa vào tu vi võ đạo, đã đủ để hắn quét ngang hết thảy lục phẩm Đế Quân.
Đáng tiếc, loại lực lượng trên cùng thi triển Trừu Hồn Cổ Thuật giống nhau đều không thể kéo dài quá lâu.
Mà lại, giải phong đạo tinh cũng sẽ tạo thành phụ tải nghiêm trọng đối với thân thể.
Một viên đạo tinh, tạo tàhnh phụ tải không nhiều, đối với cường độ nhục thân của Khương Ly hôm nay, chưa tính quá lớn.
Nhưng nếu là bốn viên, năm viên đạo tinh, vậy thì khó nói.
Mà lại, coi như chỉ mở ra một viên đạo tinh, nếu giải phong quá lâu, cũng sẽ khiến cho thân thể và thần hồn của hắn b·ị t·hương.
Cho nên muốn tuỳ tâm sở d·ụ·c, cần phải hoàn thành bước tu luyện thứ ba, mới có khả năng làm được.
Cảm thụ lượng lớn chân nguyên chảy cuồn cuộn trong cơ thể, Khương Ly hít sâu một hơi, đem Bất Diệt đạo tinh phong ấn lại.
Tu vi lần nữa rút lui trở về tứ phẩm đỉnh cao.
Tuy rằng, lực lượng Bất Diệt đạo tinh không thể sử dụng liên tục, nhưng đã không kém.
Quan trọng hơn, đó là đây chỉ là trọng đầu tiên trong thất trọng của Bại Thiên Quyết mà thôi.
Một ngày hắn đem Bại Thiên Quyết tu luyện tới đỉnh cao, có bảy viên đạo tinh đồng thời tăng phúc, đồng thời chấp chưởng bảy loại Chưởng Vị đạo lực, chiến lực của hắn sẽ tăng lên đến tình trạng, Khương Ly không dám tưởng tượng.
Từ lúc tiến vào Hoang Cổ mộ cung, Hoang Cổ đạo ảnh liền một đường ban tặng cho hắn cơ duyên.
Hiện giờ, y càng không tiếc tự tổn đạo hạnh cũng muốn trợ giúp hắn tu thành Bại Thiên Quyết.
Hết thảy mọi chuyện, Khương Ly đều nhìn ở trong mắt, âm thầm cảm thấy hổ thẹn.
Lấy cá tính của Khương Ly, quả quyết sẽ không vô duyên vô cớ nhận ân huệ của người khác.
Nếu người bên ngoài kết thù với hắn, hắn nhất định sẽ có thù tất báo, trả lại gấp mười lần.
Đồng dạng, nếu người bên ngoài có ân với hắn, hắn cũng nhất định ghi khắc trong tâm khảm, trả lại gấp mười lần.
Sau khi trầm ngâm chốc lát, Khương Ly chợt hướng về phía Hoang Cổ đạo ảnh ôm quyền, nghiêm mặt nói:
"Chẳng hay tiền bối còn có tâm nguyện gì chưa hoàn thành, cần vãn bối thay ngươi giải quyết sao? Nếu có, vãn bối nhất định toàn lực làm được!"
Dưới cái nhìn của Khương Ly, Hoang Cổ Thánh Nhân vẫn lạc nhiều năm, trong nội tâm có lẽ còn chút tiếc nuối chưa xong.
Nếu thật có chỗ cần hắn đi làm, hắn tự nhiên nghĩa bất dung từ, giúp đối phương làm chút sự tình, nhằm đáp lại ân tình hôm nay.
Hoang Cổ đạo ảnh nghe vậy, ban đầu là giật mình, tiếp theo trong đáy mắt loé lên một tia vui vẻ, lẩm bẩm:
"Ngược lại là một tên tiểu tử có ân tất báo..."
Suy nghĩ trong lòng của Khương Ly, y tự nhiên nhìn ra được.
Hoang Cổ đạo ảnh trầm mặc, từ lúc ngã xuống đến nay, đúng thật là còn một cọc tâm nguyện, vẫn chưa làm xong...
Chỉ thấy Hoang Cổ đạo ảnh bỗng nhiên khoát tay, trong lòng bàn tay loé xuất hiện một đồ vật.
Nhìn qua vật ấy, thần sắc của lão khi thì bi ai, khi thì hối hận, cuối cùng lại lộ ra vẻ hoài niệm.
Đó là một chiếc chìa khoá bằng ngọc.
"Chìa khoá?"
Khương Ly nhíu mày, không hiểu cho lắm.
"Chiếc chìa khoá này, ngươi cầm lấy! Đây là tâm nguyện cuối cùng của lão phu!"
Hoang Cổ đạo ảnh khoát tay, khoá ngọc lập tức hoá thành một đạo hào quang bay về phía Khương Ly.
Khương Ly tiếp nhận chìa khoá, hiếu kỳ nhìn về phía đối phương.
Hoang Cổ đạo ảnh ôn tồn giải thích:
"Đây là một trong chín chiếc chìa khoá nhằm mở ra Thiên Hoang Thạch Môn, tiến vào Thiên Hoang Cổ Cảnh. Ngươi đã là Hoang tộc Hoang Thần, hẳn là từng đi qua Man Hoang, từng nghe nói qua Thiên Hoang Cổ Cảnh rồi chứ!"
Khương Ly gật gù, không chỉ nghe nói qua, mà hắn còn tận mắt nhìn thấy Thiên Hoang Cổ Cảnh.
"Thiên Hoang Cổ Cảnh, nối liền với Lưỡng Nghi tinh vực, chính là quê hương của Lưỡng Nghi Tông ta. Giả sử...lão phu nói là giả sử, có một ngày, tu vi của ngươi đạt đến Thánh Cảnh, muốn rời khỏi Hoang Cổ Giới, đi tới Nghịch Trần Giới, liền thay lão phu đi tới di chỉ của Lưỡng Nghi Tông, tế bái sư tôn cùng sư huynh đệ của ta"
"Đương nhiên, lão phu không bắt buộc ngươi, cũng không khuyến khách ngươi rời khỏi Hoang Cổ Giới. Kẻ địch của Hoang Cổ chi tu chúng ta rất nhiều, tốt nhất nên khốn thủ ở Hoang Cổ Giới, không nên đi vào Chân Giới..."
Hoang Cổ đạo ảnh thản nhiên nói.
"Vãn bối nhất định sẽ toàn lực hoàn thành chuyện mà tiền bối giao phó!"
Khương Ly hít sâu một hơi, trịnh trọng đáp.
Hoang Cổ đạo ảnh bật cười, nói tiếp:
"Ngoài ra, sau khi rời khỏi Cổ Mộ, ngươi có thể đi đến Hư Không Các, tìm kiếm Thần Hư Tử. Lão phu đã dặn dò hắn, chuyện ngươi là đệ tử của ta. Đến khi đó, hắn sẽ cho phép ngươi tiến vào Hư Không Tháp đọc sách!"
"Bên trong Hư Không Tháp, có tổng cộng mười tầng, cất giữ hơn bảy mươi vạn môn thượng cổ công pháp mà lão phu thu thập cả đời. Ngày sau ngươi tu luyện những Hoang Cổ đạo khác, có lẽ cần dùng tới."
"Cọc tâm nguyện cuối cùng của lão phu chính là chiếc chìa khoá ấy. Hôm nay đưa nó cho ngươi, lão phu cuối cùng có thể c·hết mà nhắm mắt!"
Khương Ly nghe vậy thì than nhẹ một tiếng, hắn vốn còn muốn thay Hoang Cổ Thánh Nhân làm chút sự tình, trả lại ân huệ, không nghĩ tới lại nhận được thêm một phần đại lễ....
Từ trước đến giờ, đều là Hoang Cổ Thánh Nhân tặng cơ duyên cho hắn, mà hắn tu vi quá thấp, căn bản không cách nào giúp đối phương làm bất cứ chuyện gì.
"Lão phu ở trên người ngươi, cảm giác được một loại lực lượng tương đối quen mắt, rất giống với lực lượng của Hạo Thiên Đại Đế..."
Hoang Cổ đạo ảnh bỗng nhiên đổi chủ đề.
Hạo Thiên Đại Đế trong miệng y, đúng là Đông Hoang Tổ Đế, cũng là chủ nhân của Cổ Thiên Đình.
Khương Ly nghe được vậy, không tự chủ nghĩ tới Định Thiên Chỉ.
Phất tay, hướng về phía trước điểm ra một chỉ.
Hoang Cổ Thánh Nhân nghiêng đầu nhìn qua, ánh mắt loé lên một tia sáng, sau đó lại thở dài vô cớ.
"Quả nhiên là tuyệt học của Hạo Thiên Đại Đế, môn chỉ pháp này, ngươi học được từ đâu?"
"Vãn bối học được từ một người tên là Loạn Thiên Vương!"
Khương Ly thành thật hồi đáp.
Năm xưa, hắn bị Loạn Thiên Vương bắt giữ, từng chứng kiến đối phương thi triển mấy lần Định Thiên Chỉ, nghiên cứu nhiều năm rốt cuộc học được.
"Loạn Thiên Vương? Là tiểu tử Nghịch Phàm kia sao. Tiểu tử đó rất không tệ, đáng tiếc, hắn đi nhầm đường..."
Khương Ly âm thầm kinh ngạc, không nghĩ tới, Hoang Cổ Thánh Nhân cũng biết tới Loạn Thiên Vương.
Chợt nhớ tới một chuyện, đó là Loạn Thiên Vương tựa hồ nắm giữ thần thông Hư Vô Đoạt Đạo, mà Hư Vô Đoạt Đạo thì là một trong ba môn tuyệt kỹ của Hoang Cổ Thánh Nhân...
"Loạn Thiên Vương thiên phú rất cao, nhưng bởi vì chấp niệm quá sâu, muốn phá vỡ Luyện Thần Đỉnh cứu người mà ngã xuống..."
Khương Ly có chút thổn thức nói.
"Ồ, tiểu tử kia c·hết rồi ư?"
Hoang Cổ đạo ảnh giật mình, sau đó thản nhiên nói:
"Năm đó, tiểu tử kia chạy đến tầng thứ chín, khiêu chiến mộ cung của lão phu, lão phu liền biết, mệnh của hắn không dài. Hắn muốn phá vỡ Luyện Thần Đỉnh, chính là đụng tới nghịch lân của Tứ Hoang Điện..."
"Luyện Thần Đỉnh nha...đó là di vật của Hạo Thiên Đại Đế, bên trong cất giấu một chiếc chìa khoá khác. Tứ Hoang Điện Cổ Đế, đều muốn đạt được chiếc chìa khoá kia. Đáng tiếc, dùng đạo hạnh của bọn họ, muốn đạt được chìa khoá vốn là chuyện viễn vông. Cử hành Tế Đỉnh cũng vô dụng, không phải Thánh Nhân, không cách nào từ trong Luyện Thần Đỉnh lấy ra chìa khoá..."
Ánh mắt Khương Ly lập tức biến hoá.
Đây là lần đầu tiên hắn nghe tới, bên trong Luyện Thần Đỉnh ẩn tàng một chiếc chìa khoá. Mà Tứ Hoang Điện không ngừng cử hành Tế Đỉnh liền là vì lấy thành chìa khóa nọ.