Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 135: Bát Phương Cường Giả Tới

Chương 135: Bát Phương Cường Giả Tới


"Xem ra là lão phu coi khinh ngươi rồi! Thật không biết nhà ngươi đã dùng yêu thuật gì, lại khiến cho Luân Hồi Chung nghe lời như vậy, cũng c·ướp đi mảnh vỡ thứ năm của ta..."

Hắc Diệu Đế Quân lạnh lùng nói.

Lần này, lão thật sự nổi giận!

Ban nãy Hắc Diệu Đế Quân phát hiện trong tay Khương Ly nắm giữ Luân Hồi Chung mảnh vỡ, dự định xuất thủ đoạt lấy. Ai mà ngờ tới, chính mình trộm gà không được còn mất đi nắm thóc, trúng kế của Khương Ly, bị hắn cướp ngược lại.

Chẳng rõ Khương Ly dùng thủ đoạn gì, lại khiến cho Luân Hồi Chung mảnh vỡ tự động phá bỏ cấm chế, phản bội chạy trốn.

Cho nên hiện tại ngoại trừ toàn lực chém g·i·ế·t Khương Ly ra, lão không nghĩ ra thủ đoạn nào khác, nhằm thu hồi Luân Hồi Chung.

Khương Ly có thể g·i·ế·t c·h·ế·t Bán Thánh, nói rõ thủ đoạn của hắn không thua gì nhất giai Chuẩn Thánh bình thường, nếu để hắn tiếp tục trưởng thành, tương lai tất sẽ trở thành đại hoạ, nhất định phải bóp c·h·ế·t từ trong trứng nước, diệt trừ hậu hoạn.

Khương Ly trầm mặc không nói, đối với lời của Hắc Diệu Đế Quân ngoảnh mặt làm ngơ, nội tâm âm thầm tiếc rẻ.

Cơ hội đánh lén tốt như vậy, lại bị đối phương nhìn thấu, lão già này không khỏi quá mức cẩn thận rồi, lẽ nào là một đầu thỏ đế?

So với sự cẩn thận của lão thì thực lực của Hắc Diệu Đế Quân, hắn đúng là còn có thể tiếp thu.

Hắc Diệu Đế Quân dù sao cũng không phải chân thân đến đây, chỉ là một đạo phân thần giáng lâm, thực lực ước chừng một phần mười bản tôn, tương đương với sơ nhập nhất giai Chuẩn Thánh mà thôi. Thực lực như vậy, Khương Ly tự hỏi lấy thủ đoạn của chính mình hôm nay, sau khi khổ chiến một phen, hẳn là có chút cơ hội thủ thắng.

Hơn nữa, Luân Hồi Chung vừa dung hợp với mảnh vỡ thứ năm, uy lực tất nhiên tăng mạnh, cơ hội thủ thắng của hắn sẽ nhiều hơn chút ít.

Nhưng vấn đề là người tới không hẳn chỉ có một mình Hắc Diệu Đế Quân, nếu còn có cường giả cùng cấp bậc với lão chạy tới, sự tình sẽ vô cùng phiền phức...

Hai người đều có lòng tốc chiến tốc thắng, còn muốn đánh tiếp, bỗng nhiên đồng loạt thu tay.

Không thu tay không được, bởi vì những người khác đã đến rồi. Hiện tại ngao cò tranh nhau, chẳng phải là để ngư ông đắc lợi hay sao?

Cùng lúc đó, thiên địa khí vận bên trong Thiên Đồ thế giới bỗng nhiên ngưng tụ thành hoa tuyết bay lả tả.

Bên trong hoa tuyết bay loạn, loé lên một đạo kim ảnh, hoá thành một tôn cự phật, sừng sững giữa thiên địa.

Tôn cự phật kia đồng dạng là dùng phân thần tiến đến, phân thần của lão càng không yếu hơn phân thần của Hắc Diệu Đế Quân nửa phần.

"A Di Đà Phật, Thiên Đồ ban thưởng, người hữu duyên chiếm được, người hữu duyên còn chưa đến hết, hai vị liền vội vàng ra tay đánh nhau, có phải hơi nóng vội quá rồi? Ồ? Thì ra là Hắc Diệu đạo hữu? Chẳng lẽ người dẫn xuống Thiên Đồ là Đông Hoang võ tu? Bằng không, người đầu tiên chạy đến hẳn là vị vận tu thực lực cao nhất ở Hoang Cổ Giới, Bạch Trạch đạo hữu mới đúng!"

Cự phật hô một tiếng phật hiệu, thần sắc từ bi nói.

Nhưng có thật từ bi hay không, sợ là ngay cả chính lão cũng không tin, nếu thật từ bi, thì cần gì phải thò chân vào vũng nước đục, tăng lên nghiệp chướng!

"Cực Băng Dị Lặc Phật!"

Hắc Diệu Đế Quân vừa thấy người tới là vị cự phật nọ, sắc mặt nhất thời trở nên khó coi.

Theo lý thuyết, thực lực của Cực Băng Di Lặc Phật cùng lão sàn sàn với nhau, nhưng ai bảo tôn cự phật trước mặt tu hành là Phật môn Di Lặc Phong Hào đây! Phật môn Phong Hào so với so với đồng cấp Chưởng Vị mạnh hơn chút ít. Trừ phi Vận Đạo Chưởng Vị của lão hơn xa Di Lặc Phong Hào của đối phương, bằng không cùng nhau giao chiến, lão chắc chắn sẽ chịu thua thiệt.

"Di Lặc Phong Hào sao..."

Khương Ly thấp giọng thì thào, người đến không chỉ một mình Hắc Diệu Đế Quân, việc đó, Khương Ly đã sớm chuẩn bị tâm lý từ trước, nên không quá kinh ngạc.

Để hắn kinh ngạc đó là không nghĩ tới người của Phật môn cũng nhúng tay muốn kiếm một chén canh.

"Ồ! Đạo hữu chính là người dẫn xuống Thiên Đồ ư? Nhìn không quen mặt nha..."

Cực Băng Di Lặc Phật đang âm thầm đánh giá Khương Ly, bỗng nhiên sắc mặt khẽ biến.

"Lại có thêm một vị khách không mời mà đến!"

Lão cùng Hắc Diệu Đế Quân đồng thời lộ ra vẻ kinh ngạc, hiển nhiên người vừa mới đến, nằm ngoài dự tính của bọn họ.

"Trốn ra được! Lại thật trốn ra được một đạo phân thần! Kiệt kiệt kiệt! Chưởng Kiếp tiểu nhi, ngươi cũng chỉ đến thế mà thôi. Đệ thất sơn của ngươi, chung quy không thể đè c·h·ế·t bản Tổ! Đáng tiếc, một đạo phân thần này của ta không cách nào đi ra quá lâu, cũng chỉ có thể mượn cơ hội thoát đi! Thời gian không nhiều, xem chừng nhất định phải tốc chiến tốc thắng!"

Đây là một lão nhân mặt đỏ, Khương Ly vừa nhìn thấy lão, liền nhận ra đối phương là phân thần của ai.

Lão nhân mặt đỏ chính là phân thần của Ma Ha Đại Đế!

Ngày trước lúc còn ở Thất Lạc Huyền Giới, Khương Ly từng cùng một đạo phân thần khác của Ma Ha Đại Đế tử chiến, cuối cùng may mắn chiến thắng.

Nhớ năm đó, đạo phân thần kia tu vi chỉ có tứ phẩm Chân Vương mà thôi.

Nhưng đạo phân thần trước mặt thì khác, so với phân thần năm xưa lợi hại hơn nhiều, càng có tu vi Bán Thánh. Đương nhiên, so với Hắc Diệu Đế Quân và Cực Hàn Di Lặc Phật, tu vi Bán Thánh của Ma Ha phân thần căn bản không đủ uy h·i·ế·p, nhưng đó chỉ là nhìn từ bên ngoài.

Chẳng biết vì sao, phân thần của Ma Ha Đại Đế lại cho Khương Ly một tia cảm giác nguy hiểm, so với hai người phía trước mạnh hơn một đường, thực là cổ quái.

"Hả? Trên người hắn vì sao lại có khí tức của Ngự Linh Quyết? Chẳng lẽ, chẳng lẽ..."

Ánh mắt của Ma Ha Đại Đế liếc qua Khương Ly chốc lát, tiếp theo sắc mặt lập tức lộ ra vẻ kinh hỉ.

"Trời cũng giúp ta! Không nghĩ tới một chuyến này chẳng những có thể thu hoạch ba món bảo vật, càng tìm được một gã Ma Nô! Chỉ cần đoạt xá hắn! Bản Tổ liền có thể lần nữa xuất hiện ở trên nhân gian!"

"Ngự Linh Nô Ấn! Hiện!"

Ma Ha Đại Đế vui mừng khôn xiết, nhấc tay bấm chỉ, dự định dùng Ngự Linh Quyết khống chế Khương Ly.

Nhưng kết quả lại làm cho lão lúng túng...

Bởi vì Ngự Linh Quyết trên người Khương Ly không hề xuất hiện phản ứng.

"Thú vị thú vị! Ngươi càng học được chân chính Ngự Linh Chủ Quyết, mà không phải Ngự Linh Thứ Quyết. Nói mau, ngươi học nói từ đâu?"

Ma Ha Đại Đế vừa mới đến, đã nếm trải nỗi khiếp sợ mà Hắc Diệu Đế Quân gặp được lúc trước, lạnh giọng hỏi.

Ngự Linh Quyết vốn là thần thông thành danh của Ma Ha Đại Đế, trong thiên địa hiếm người học được. Coi như học được, thì tuyệt đại đa số đều là Ngự Linh Thứ Quyết.

Khương Ly nắm giữ Ngự Linh Chủ Quyết, trừ phi chém g·i·ế·t phân thần của lão.

Vấn đề là, nếu kẻ này thật chém g·i·ế·t phân thần của mình, vì sao trên người hắn không có Cổ Ma Sinh Tử Chú? Cổ quái!

Khương Ly không thèm để ý tới Ma Ha Đại Đế, mà sắc mặt trầm xuống. Tuy rằng sớm đã chuẩn bị tâm lý là sẽ có rất nhiều đại địch đến đây, nhưng thời điểm bị ba vị cường địch vây nhốt, hắn vẫn cảm thấy nghiêm nghị chưa từng có.

Ba đạo phân thần trước mặt, nếu hắn đơn độc đánh một người, đánh ai cũng có đôi chút phần thắng, nhưng nếu lấy một địch hai vậy thì vô cùng khó khăn, nếu lấy một địch ba, sợ rằng ngay cả tự vệ cũng không làm được.

Mà nghe khẩu khí của Cực Băng Di Lặc Phật, người mạnh nhất trong số những lão quái tu luyện vận đạo ở Hoang Cổ Giới vẫn còn chưa tới.

Nếu lại thêm người kia, hôm nay muốn bảo vệ ba món bảo vật, tuyệt đối không dễ dàng, nói không chừng còn phải vận dụng lá bài tẩy...

"Lại là Ma Ha Đại Đế đích thân tới, ha ha ha, đúng là náo nhiệt! Cực Băng đạo hữu, ngươi và ta tạm thời thu tay, như thế nào? Ta biết ngươi đối với cái ấm rượu kia không quá hứng thú, ngươi cảm thấy hứng thú hẳn là hai đồ vật còn lại. Chi bằng ngươi và ta liên thủ, ở trước khi Bạch Trạch đạo hữu chạy tới, quét sạch những người khác, sau đó cùng nhau chia cắt chiến lợi phẩm, được chứ?"

Hắc Diệu Đế Quân cười nói, lão đề nghị cùng liên thủ cũng không phải phân thần của Ma Ha Đại Đế, hiển nhiên là xem thường tu vi Bán Thánh của đối phương.

"Lời ấy đại thiện!"

Cực Băng Di Lặc Phật trực tiếp đáp ứng, tương tự không nhắc tới Ma Ha Đại Đế nửa lời, hiển nhiên trong lòng tương tự bài trừ Ma Ha Đại Đế ở bên ngoài. Hết cách rồi, lão là Cổ Phật mà Ma Ha Đại Đế thì là Cổ Ma Ma Tổ, Phật Ma từ xưa đến nay không đội trời chung, sao có khả năng liên thủ với nhau được?

"Liên thủ? Kiệt kiệt kiệt! Chỉ có người yếu mới sẽ liên thủ, bản Tổ trước nay yêu thích độc hành vạn dặm! Đừng nói chỉ là các ngươi, coi như thiên quân vạn mã ở trước mặt, bản Tổ cũng không sợ!"

Ma Ha Đại Đế căn bản chẳng muốn phí lời với Hắc Diệu Đế Quân và Cực Băng Di Lặc Phật, hai tay đột nhiên hợp lại, toàn bộ Thiên Đồ thế giới nhất thời bị nhấn chìm ở bên trong ma khí ngập trời.

Chương 135: Bát Phương Cường Giả Tới