Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 143: Kế Hoạch Chạy Trốn Của Hắc Diệu Đế Quân Thất Bại
Cổ Tượng tương tự như vậy, Khương Ly từng nhìn thấy qua lúc còn ở Man Hoang Cổ Địa.
Nhưng khi ấy, bất kể là Cổ Tượng của bát đại Hoang Tổ hay Cổ Tượng của cửu đại Hoang Tổ Vân Vô Lệ cũng là hoá thân của Hắc Diệu Đế Quân đều vừa thức tỉnh, còn lâu mới lợi hại bằng bức Cổ Tượng trước mặt.
Hắc Diệu Đế Quân triệu hoán ra Hoang Tổ Cổ Tượng, chân nguyên đạt tới 17,000 đạo. Đây vẫn là do phân thần của lão giáng lâm triệu hoán ra, nếu là bản tôn tự mình đến đây, Hoang Tổ Cổ Tượng liền có thể bạo phát ra tu vi nhị giai Chuẩn Thánh.
Cổ Tượng vừa hiện, Hắc Diệu Đế Quân lập tức liên thủ Cổ Tượng, đối với Khương Ly triển khai vây công, các loại vận đạo bí thuật liều mạng đánh về phía hắn.
Phân thần của Hắc Diệu Đế Quân là nhất giai Chuẩn Thánh, Hoang Tổ Cổ Tượng cũng là nhất giai Chuẩn Thánh, cả hai càng từng liên thủ vô số lần, vô cùng ăn ý. Lần liên thủ này không phải đơn giản là một thêm một mà lấy hai người nước chảy mây trôi công phòng bổ sung, dù đối mặt với nhị giai Chuẩn Thánh cũng có sức đánh một trận.
Chỉ là, sắc mặt Khương Ly có chút cổ quái!
Nếu Hắc Diệu Đế Quân vận dụng thủ đoạn khác, hắn tất nhiên sẽ bị đánh đến vô cùng chật vật.
Nhưng lão vận dụng là Hoang Tổ Cổ Tượng, vậy thì chẳng phải là tự chui đầu vào rọ hay sao?
Thân là thất đại Hoang Thần, nắm giữ ba mươi sáu toà hình sơn, Khương Ly chính là khắc tinh của hết thảy Hoang Tộc thần thông nha.
Khương Ly tâm niệm khẽ động, vừa định vận chuyển Thí Lục Hình Phạt Lực Lượng đập c·h·ế·t Cổ Tượng, bỗng nhiên khẽ nhíu mày.
Phía bên khác, Cực Băng Di Lặc Phật đang trông chừng ba món bảo bối, nhìn thấy Hắc Diệu Đế Quân triệu hoán Cổ Tượng vây công Khương Ly, sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ nghiêm nghị.
"Xem ra Hắc Diệu lão nhi thật bị bức điên rồi, ngay cả Hoang Tổ Cổ Tượng cũng gọi rra..."
Hoang Tổ Cổ Tượng của Hắc Diệu Đế Quân lợi hại như thế nào, lão cực kỳ hiểu rõ.
Mắt thấy Khương Ly bị hai tên nhất giai Chuẩn Thánh vây công, tuyệt đối không thể sơ xuất, lão đâu còn lòng dạ nào mà ngồi được, đang dự định bỏ qua trông coi ba món bảo bối, đi trợ giúp Khương Ly.
Thì ngay đúng lúc này, âm thanh của Khương Ly chợt truyền tới bên tai.
"Cẩn thận! Hắc Diệu lão tặc ở bên trái ngươi!"
Âm thanh Khương Ly vừa truyền tới, thì phía bên trái của Cực Băng Di Lặc Phật, thiên địa khí vận đột nhiên ngưng tụ, hiện ra thân thể của Hắc Diệu Đế Quân.
Mà Hắc Diệu Đế Quân đang liên thủ với Cổ Tượng thì lại không cẩn thận trúng một kiếm của Khương Ly, nổ nát thành đầy trời quang mang, tiêu tan tại chỗ.
Huyễn thuật!
Thì ra, thời điểm Hắc Diệu Đế Quân triệu hoán ra Cổ Tượng cũng đồng thời vận dụng huyễn thuật, lấy huyễn thuật thay thế bản thân vây công Khương Ly, mà chính mình thì ở trong bóng tối tiềm hành tới bên cạnh Cực Băng Di Lặc Phật, dự định đoạt đi ba món bảo bối.
Lão cố ý giả dạng đối với Khương Ly hận đến phát điên, trên thực tế, trong nội tâm đã sớm có phán đoán, biết rõ sau khi mất đi Chưởng Vị lực lượng, liền tuyệt đối không phải đối thủ của hắn.
Hắc Diệu Đế Quân rốt cuộc vẫn quyết định chạy trốn!
Đương nhiên, chạy trốn thì chạy trốn, lão nhất quyết không thể ra về tay không.
Khương Ly phá hỏng bàn cờ của lão, thôn phệ Chưởng Vị Hư Không của lão, lão liền đoạt đi bảo bối của hắn, bù đắp tổn thất!
Đáng tiếc, huyễn thuật của Hắc Diệu Đế Quân có thể giấu diếm được Cực Băng Di Lặc Phật, lại không thể giấu diếm nổi Khương Ly.
May mắn đó là, tuy rằng Khương Ly đã lên tiếng nhắc nhở, nhưng Cực Băng Di Lặc Phật phản ứng vẫn chậm một bước, chỉ kịp bảo vệ thùng gỗ và túi bản vẽ.
Trong lúc vội vàng còn bị Hắc Diệu Đế Quân nhấc chỉ đánh bay, cướp đi ấm rượu.
Đắc thủ rồi!
Sau khi trả giá nặng nề, lão cuối cùng vẫn cướp được ấm rượu!
Vẻn vẹn một tia hương tửu chui vào cánh mũi, Hắc Diệu Đế Quân liền cảm giác được Chưởng Vị Lực Lượng khô cạn của mình lần nữa sinh ra một tia. Nếu uống sạch rượu trong ấm, nói không chừng lão có thể tu về toàn bộ Chưởng Vị Lực Lượng đã tổn thất, thậm chí còn có khả năng tinh tiến thêm một đoạn.
"Hắc Diệu lão tặc! Mau đem ngọc bầu rượu trả lại!"
Cực Băng Di Lặc Phật cả giận quát, bởi vì quá mức tức giận mà hai mắt trợn tròn giống như nộ mục kim cương. Lão đúng là không bị chỉ tay của Hắc Diệu Đế Quân tổn thương, nhưng vẫn bị đánh bay ra ngoài, lại muốn ngăn cản Hắc Diệu Đế Quân đoạt bảo, thì đã quá muộn, chỉ mong có thể bù đắp sai lầm, đem ấm rượu lần nữa đoạt về.
"Ha ha ha!" Đáp lại Cực Băng Di Lặc Phật, chỉ là tiếng cười đắc ý của Hắc Diệu Đế Quân.
Đồ vật cướp tới tay, há có thể trả lại! Ấm rượu đã lấy được, Hắc Diệu Đế Quân cũng không dự định ở thêm, giơ tay liền muốn xé rách hư không thông đạo chạy trốn.
Bởi vì lúc trước bỏ chạy, bị Khương Ly dùng Định Thiên Chỉ định thân, vì lẽ đó, lần thứ hai chạy trốn, lão bèn triệu hoán ra Hoang Tổ Cổ Tượng ăn ý phát động công kích, cuốn lấy Khương Ly, làm cho hắn không có cơ hội thi triển Định Thiên Thuật.
Thì ra, Hắc Diệu Đế Quân triệu hoán ra Hoang Tổ Cổ Tượng, đâu phải vì g·i·ế·t Khương Ly, rõ ràng là chuẩn bị để chạy trốn.
Kế hoạch chạy trốn hoàn mỹ như vậy, chỉ cần không xuất hiện thêm biến cố, đạo phân thần này của lão liền có thể thành công chạy thoát...
Nhưng một mực, biến cố vẫn phát sinh rồi!
Hắc Diệu Đế Quân muốn xé ra hư không thông đạo, lại phát hiện...xé không ra! Mà Hoang Tổ Cổ Tượng vừa lao tới Khương Ly, không hiểu vì sao cũng bị một chưởng đánh nát thành bụi mịn.
Lão tự cho là ý đồ chạy trốn ẩn giấu thiên y vô phùng, nhưng vẫn bị Khương Ly phát hiện, sớm một bước phong toả thiên địa.
Cấp độ phong toả cũng không quá vững chắc, nếu là bình thường, lão chỉ cần ba, năm hơi thở là có thể phá tan phong toả, thong dong rời đi.
Nhưng hiện tại, lão cũng không có ba, năm hơi thở để phá phong.
Kế hoạch chạy trốn của Hắc Diệu Đế Quân thất bại!
Mà Cực Băng Di Lặc Phật đã đuổi tới nơi, đem lão cuốn lấy, căn bản không cho Hắc Diệu Đế Quân thời gian xé ra phong toả.
"Đáng trách! Đáng trách! Rõ ràng chỉ thiếu chút nữa, rõ ràng chỉ thiếu chút nữa liền có thể rời đi nơi đây!"
Hắc Diệu Đế Quân chửi ầm lên, mặt đen như đáy nồi.
Bàn cờ hỏng, Chưởng Vị Hư Không bị thương, nếu lại hao tổn phân thần, tổn thất hôm nay thật sự không thể cứu vãn.
Khương Ly tiểu nhi rõ ràng chỉ là một giới Chân Vương, vì sao càng giả dối âm hiểm đến vậy, vì sao lão cứ đi ra một bước đều bị hắn tính trước một bước rồi.
"Đối đầu với Hắc Diệu lão tặc, quả nhiên không thể lơ là chút nào..."
Khương Ly âm thầm vui mừng, may mà hắn xuất phát từ nội tâm cẩn thận, đã sớm một bước phong thiên tỏa địa, bằng không thật để cho Hắc Diệu Đế Quân cướp được ấm rượu chạy thoát.
"Cực Băng đạo hữu! Ngươi thật sự muốn bức tử đạo phân thần này của bần đạo sao? Liền vì một tên Chân Vương tiểu nhi không quen không biết, lại muốn cùng bần đạo kết thành thiên đại nhân quả, quá không khôn ngoan! Chỉ cần ngươi thả bần đạo một con ngựa, trợ giúp phân thần của bần đạo bỏ chạy. Ân oán của chúng ta hôm nay sẽ toàn bộ giải trừ, sau đó, bần đạo thậm chí nguyện ý dâng lên đạo hữu một phần lễ trọng!"
"Bần đạo nhớ tới ngươi vẫn đang tìm Tam Thế Đào Hoa, thực không dám giấu diếm, bần đạo lần trước vừa vặn đạt được một đoá! Chỉ cần ngươi tha cho ta một mạng, bần đạo sẽ đem Tam Thế Đào Hoa đưa cho ngươi! Việc ấy, bần đạo có thể phát hạ đạo tâm đại thệ, quyết không nuốt lời! Nếu dám làm trái lời thề, thì nhất định c·h·ế·t không được tử tế, thần hình câu diệt, thần hồn vĩnh thất ở ngoài luân hồi..."
Phát hiện dùng cứng rắn trốn không được, Hắc Diệu Đế Quân quyết định dùng mềm.
Đáng tiếc, lão đánh giá thấp chấp nhất của Cực Băng Di Lặc Phật đối với Khương Ly, cũng đánh giá thấp tín ngưỡng của Cực Băng Di Lặc Phật với Hỗn Côn Thượng Tông.
Sức mê hoặc của Tam Thế Đào Hoa đối với Cực Băng Di Lặc Phật không phải không nặng, nhưng lão há sẽ vì vật ngoài thân mà phản bội Phật Tổ, phản bội Hỗn Côn!
Cực Băng Di Lặc Phật thở dài một tiếng, thống khổ nhắm hai mắt lại, tựa hồ nhớ tới chuyện cũ ở hồng trần nào đó, trên nét mặt lộ ra một tia ưu thương, thở dài:
"Tam sinh tam thế, thập lý đào hoa..."
Thời điểm lần nữa mở ra hai mắt, lão đã quét sạch hết thảy mê man, trong mắt không khổ không vui, không sân không nộ, chỉ trầm mặc, hết hi vọng, lại một lần nữa xuất thủ, nỗ lực đoạt lại ấm rượu.
"Hí! Khương Ly tiểu nhi rốt cuộc dùng yêu thuật gì, càng khiến cho Cực Băng lão nhi ngay cả Tam Thế Đào Hoa cũng từ bỏ! Năm đó, Cực Băng lão nhi vì tranh chấp một đoá Tam Thế Đào Hoa, thậm chí không tiếc cùng đương đại Nhiên Đăng trở mặt, nhưng hôm nay, hắn lại cam lòng từ bỏ nó..."
Thấy mềm cũng không dùng được, nội tâm Hắc Diệu Đế Quân lâm vào tuyệt vọng, trong lòng biết rõ, đạo phân thần này hôm nay sợ là phải ngã xuống ở đây.
Chỉ là trời cao giống như không đành lòng Hắc Diệu Đế Quân vẫn lạc, Ma Ha Đại Đế bỗng nhiên phá tan Bạch Trạch Vụ Lao, chạy thoát ra ngoài.
Thì ra, sau khi Bạch Trạch bị bắt, Bạch Trạch Vụ Lao đã mất đi lực lượng khởi nguồn, uy năng càng ngày càng yếu, cuối cùng mất đi lực lượng vây nhốt Ma Ha Đại Đế.
"Ha ha ha! Đạo hữu gọi là Hắc Diệu đúng không, không ngại liên thủ với bản Tổ, cùng nhau chia cắt ba món bảo bối chứ?"
Hi vọng lại xuất hiện rồi!