Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 144: Tứ Đoạn Chân Thân

Chương 144: Tứ Đoạn Chân Thân


Ma Ha Đại Đế là hạng người vô cùng kiêu ngạo, hiện tại càng thả xuống kiêu ngạo của bản thân, chủ động liên thủ với Hắc Diệu Đế Quân.

Không thả xuống kiêu ngạo không được nha! Chưởng Kiếp Đại Tôn trấn áp quá lợi hại, cho dù mượn Thiên Đồ chỉ dẫn thì đạo phân thần này của lão cũng không cách nào rời đi đệ thất Phong Ma Sơn quá lâu, nhiều nhất chỉ có thể ở lại thêm một nén nhang liền nhất định phải đem phân thần trở về trở cũ.

Thời gian dành cho lão đã không nhiều rồi.

Lão nhất định phải làm chút gì đó.

Phân thần của lão tuyệt đối không thể tay không mà về!

Đây là cơ hội mà lão chờ đợi vô số năm mới có được, tuyệt đối không thể bỏ qua.

Hắc Diệu Đế Quân vừa nghe được lời của Ma Ha Đại Đế, phảng phất tìm được cọng cỏ cứu mạng, hoan hỉ nói:

"Ha ha, có thể cùng một vị Cổ Chi Đại Đế liên thủ, chính là vinh hạnh của bần đạo, sao dám từ chối!"

"Cứu cứu ta! Cứu ta rời khỏi mộc thung, ta sẽ cùng các ngươi liên thủ!Lão phu không ăn các ngươi nữa, các ngươi mau tới cứu ta! Ta cũng có thể phát đạo tâm đại thệ! Ta cũng sẽ báo đáp các ngươi!"

Ngay cả Bạch Trạch lão tổ cũng đưa ra thỉnh cầu liên thủ.

Vì thoát khỏi mộc lung, lão càng không biết xấu hổ, dĩ nhiên hướng về phía kẻ địch cầu cứu.

Hắc Diệu Đế Quân cùng Ma Ha Đại Đế đều từng bị Bạch Trạch hành cho lên bờ xuống ruộng, nếu bàn về bản tâm, tất nhiên ước gì Bạch Trạch c·hết luôn mới tốt, làm sao chịu cứu lão.

Ai bảo hiện tại bọn họ có cùng chung kẻ địch, cùng chung mục tiêu đây?

Ma Ha Đại Đế còn đang chần chờ có nên cứu Bạch Trạch hay không, Hắc Diệu Đế Quân đã trước một bước làm ra quyết đoán:

"Ma Ha đạo hữu, nhanh đi cứu Bạch Trạch đạo hữu!"

Ma Ha Đại Đế nghe vậy thì không do dự nữa, hoá thành một đoàn ma khí phá không mà lên, hướng về phía mộc lung giam giữ Bạch Trạch mà vọt tới.

Thời khắc này, Cực Băng Di Lặc Phật bị Hắc Diệu Đế Quân cuốn lấy, Khương Ly vừa chém g·iết xong Hoang Tổ Cổ Tượng, khoảng cách quá xa, không chạy tới kịp, nhìn từ bề ngoài, đã không người có thể ngăn cản Ma Ha Đại Đế cứu Bạch Trạch.

Nghĩ tới chuyện lập tức sẽ giành được tự do, Bạch Trạch ngửa đầu cười ha ha, cực kỳ khoái ý, càng có mấy phần tự đắc.

Người đời đều cho rằng lão ngu xuẩn, không ít độc giả cũng nghĩ thế, tất cả đều cho rằng Bạch Trạch là thiên địa thuỵ thú, là điềm lành, sẽ không bao giờ lừa người, nhưng hết thảy chỉ là giả tạo mà thôi!

Đạo tâm đại thệ? Đó chính là cục cứt! Vi phạm thì đã làm sao? Sau khi lão thoát vây, chuyện thứ nhất lão muốn làm chính là bỏ lại Ma Ha Đại Đế, Hắc Diệu Đế Quân, một mình chạy trốn! Lão thật sự đã bị mộc đạo thần thông của Khương Ly doạ sợ, thật vất vả giành lấy tự do, lão mới không muốn mạo hiểm tiếp tục cùng Khương Ly đánh nhau, đương nhiên là có thể chạy được bao xa thì chạy bao xa.

Buồn cười hai thằng ngu Ma Ha và Hắc Diệu, lại bị một câu đạo tâm đại thệ của lão lừa gạt, còn thật sự đồng ý cứu lão.

Ha ha ha, hai tên này chẳng phải so với lão còn ngu hơn?

Đáng tiếc, Bạch Trạch vừa cười được vài tiếng, lập tức liền không cười nổi.

Chẳng biết vì sao, lão bỗng nhiên không thể chuyển động, vô số rễ cây trong cơ thể lão đột ngột phá thể mà ra, dần dần ngưng tụ thành một cây mai già khẳng khiu.

Mai già, chính là Thần Văn của Khương Ly hoá thành thực thể!

Mai già vừa xuất hiện, lập tức một luồng tâm tình bi ai quét ngang toàn bộ thiên địa, xâm nhập vào tâm thần của mọi người.

Bạch Trạch trúng chiêu, Ma Ha Đại Đế trúng chiêu, Hắc Diệu Đế Quân đồng dạng trúng chiêu.

Ngoại trừ Cực Băng Di Lặc Phật và Khương Ly là không bị ảnh hưởng chút nào ra, hết thảy đều vô thanh vô tức trúng chiêu.

Tinh thần của bọn họ bắt đầu phiêu hốt, vô số ký ức đau thương từ sâu thẳm trong tiềm thức bất giác ùa về, quấy rầy đạo tâm của bọn họ.

Ma Ha Đại Đế sắc mặt đại biến, hai mắt đỏ tươi như máu, lúc thì giận dữ, lúc thì phức tạp thở dài, giống như nhớ đến chuyện cũ nào đó.

Cũng may, lão không phải kẻ đầu đường xó chợ, cũng chẳng biết dùng thủ đoạn gì, mạnh mẽ áp chế cảm xúc đau thương, miễn cưỡng khôi phục tinh thần.

Tình huống của Hắc Diệu Đế Quân cũng tương tự. Tuy rằng lão đồng dạng có biện pháp áp chế tâm thần, nhưng vẫn bị mai già sinh ra cảm xúc đau buồn làm cho thất thần chốc lát.

Mà chỉ trong nháy mắt thất thần kia, lão thật vất vả mới đoạt tới ấm rượu, đã bị Cực Băng Di Lặc Phật c·ướp trở về.

Bản thân lão còn bị Cực Băng Di Lặc Phật trấn áp ở bên dưới mười tám toà băng sơn.

"A Di Đà Phật!"

Cực Băng Di Lặc Phật một lần nữa đoạt lại ấm rượu, bấy giờ mới thở phào một hơi. Thầm nghĩ vừa rồi thật là nguy hiểm, nếu không phải Thượng Tôn còn có hậu chiêu, nói không chừng Bạch Trạch đã bị Ma Ha Đại Đế thả ra, như vậy thì phiền phức lớn.

Lão cũng không quá nắm chắc, đối mặt với ba người Bạch Trạch, Ma Ha, Hắc Diệu liên thủ, mình và Khương Ly còn có thể bảo vệ ba món bảo bối hay không?

Cực Băng Di Lặc Phật thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng Khương Ly lại không hề cảm thấy chút ung dung nào.

Ngột ngạt, một loại cảm giác ngột ngạt không nói nên lời, không khí ngưng trọng làm cho người ta hô hấp gian nan.

Hắn rõ ràng phát động Thần Văn đánh lén, nhưng trái lại càng cảm thấy nguy hiểm hơn.

Không phải đánh lén không có tác dụng mà là hiện tại, kẻ địch thật sự muốn liều mạng rồi!

Rầm rầm rầm!

Mười tám toà băng sơn dùng để trấn áp Hắc Diệu Đế Quân bỗng nhiên từng toà từng toà sụp đổ. Bên trong núi lở tuyết lạc, một cự nhân dáng dấp rất giống Hắc Diệu Đế Quân nhưng trẻ tuổi hơn từ bên dưới quần sơn đi ra.

Đây đã không phải là dáng vẻ lão niên Hắc Diệu Đế Quân. Mà là dáng vẻ tráng niên lão!

Đây là Bản Mệnh Chân Thân đệ tam đoạn của Hắc Diệu Đế Quân!

"Lão niên tóc mai lấm tấm bạc, ngồi dưới vận miếu nghe thánh kinh...Tráng niên ánh mắt như sao, ngồi trên vận sơn nghe tiếng nhạn gọi gió tây....Ha ha ha, không nghĩ tới, lão phu càng bị bức tới vận dụng tam đoạn Chân Thân, Khương Ly tiểu nhi, Cực Băng lão lừa trọc, các ngươi rất tốt, rất tốt ah! Lão phu vốn tưởng rằng các ngươi nhìn thấy ta mở ra tam đoạn Chân Thân, sẽ hơi hơi kinh ngạc chút ít, nhưng xem ra, các ngươi giống như không quá kinh sợ!"

Tráng niên Hắc Diệu Đế Quân cười lạnh một tiếng, ở trong hình thái tráng niên, Chân Thân của lão đã không còn gầy yếu, trái lại bắp thịt mạnh mẽ, cả người giống như dùng không hết lực lượng.

Ở trong trạng thái tam đoạn Chân Thân, vận đạo của Hắc Diệu Đế Quân hầu như vượt qua Khương Ly gấp ba lần, tu vi cách nhị giai Chuẩn Thánh chỉ kém nửa bước!

"A Di Đà Phật! Thời điểm đạo hữu tu luyện tới tam đoạn Chân Thân, Tứ Hoang Chuẩn Thánh như chúng ta người nào không biết? Làm sao sẽ kinh ngạc cơ chứ?"

Cực Băng Di Lặc Phật mặc dù miệng nói không kinh ngạc, nhưng vẻ mặt lại hết sức nghiêm nghị, hiển nhiên ở sâu trong nội tâm cực kỳ kiêng kỵ tam đoạn Chân Thân của Hắc Diệu Đế Quân.

Tam đoạn Chân Thân, lão cũng nắm giữ! Lão đang định mở ra tam đoạn Chân Thân của mình, thì bỗng nhiên sắc mặt đại biến.

Bởi vì lần này, Hắc Diệu Đế Quân cũng không chỉ đơn giản là vận dụng tam đoạn Chân Thân.

Dáng dấp Chân Thân của lão càng ngày càng thêm trẻ trung! Vận đạo càng ngày càng thêm mạnh mẽ!

Tu vi lần nữa tăng vọt, trực tiếp vượt qua nhị giai Chuẩn Thánh.

"Ngươi lại tu thành tứ đoạn Chân Thân! Không có khả năng!"

Bấy giờ, Cực Băng Di Lặc Phật mới thực sự kinh sợ trợn tròn mắt.

Coi như ở Chân Giới, cũng có rất hiếm tu hành giả bước thứ hai có khả năng tu thành tứ đoạn Chân Thân. Việc này, đối với Chân Giới chi dân đều khó như lên trời, mà Hắc Diệu Đế Quân càng lấy thân phận Mộng Giới chi dân tu luyện ra tứ đoạn Chân Thân, tư chất của lão quả thực vô cùng nghịch thiên.

Dưới sự gia trì của tứ đoạn Chân Thân, phân thần của Hắc Diệu Đế Quân rốt cuộc nắm giữ tu vi nhị giai Chuẩn Thánh.

Vẻ mặt lão cực kỳ thống khổ, hiển nhiên mở ra tứ đoạn Chân Thân đối với lão hiện tại mà nói quá mức miễn cưỡng, nhưng bên trong thống khổ lại ẩn giấu khoái ý, bởi vì hết thảy tâm tình ngột ngạt trước giờ đã được phóng thích.

Lão ngột ngạt quá lâu rồi, bị Khương Ly làm cho ngột ngạt quá lâu rồi!

Hiện tại, lão rốt cuộc có thể toàn lực xuất thủ!

Nếu Khương Ly không chịu buông tha cho phân thần của lão rời đi, Hắc Diệu Đế Quân liền trực tiếp buông tay buông chân, cưỡng ép mở ra tứ đoạn Chân Thân chơi c·hết hắn. Mặc dù mở ra tứ đoạn Chân Thân tất nhiên sẽ khiến phân thần của lão trả giá rất lớn, nhưng cái giá ấy, lão nhận!

Dù sao, cơ hội để phân thần chạy thoát vốn không nhiều, đã như thế, lão liền buông tha phân thần, cho Khương Ly một trận giáo huấn.

"Khương Ly tiểu nhi, lão phu hôm nay liền dạy cho ngươi biết, cái gì gọi là nhị giai Chuẩn Thánh đại năng..."

Ầm!

Hắc Diệu Đế Quân còn chưa kịp nói ẩu nói tả, chợt có một chiếc chuông lớn từ trên trời cao giáng xuống, đập cho lão phun máu tươi tung toé, sau đó, lão trực tiếp bị chuông lớn trấn áp.

"...." Cực Băng Di Lặc Phật trợn mắt ngoác mồm.

Thế nhân đồn đãi tứ đoạn Chân Thân vô cùng nghịch thiên, vì sao tứ đoạn Chân Thân vừa mới lên sàn, đã bị Khương Ly trấn áp rồi.

Đây là chuông gì, mà ngay cả nhị giai Chuẩn Thánh đều có khả năng trấn áp, mẹ nó, có cần nghịch thiên như thế không?

"Không thể...không thể...Luân Hồi Chung, ngươi càng không chỉ sở hữu một mảnh Luân Hồi Chung, ...ngươi lại dám dùng mảnh vỡ của lão phu...quay đầu trấn áp ta....Khương Ly tiểu nhi...ngươi đê tiện...lão phu không phục..."

Bên dưới chuông lớn, Hắc Diệu Đế Quân phun máu tươi tung toé, khó lòng duy trì tứ đoạn Chân Thân, Chân Thân bị đập về nguyên hình.

Lão rốt cuộc cũng không phải chân chính nhị giai Chuẩn Thánh, vận dụng tứ đoạn Chân Thân đối với lão mà nói vẫn quá mức miễn cưỡng...

"Cẩn thận! Thứ khiến Khương mỗ cảm giác nguy hiểm, không phải Hắc Diệu!"

Khương Ly chẳng thèm nhìn Hắc Diệu Đế Quân một mắt, nghiêm nghị nói.

Chương 144: Tứ Đoạn Chân Thân