Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 146: Thắng

Chương 146: Thắng


"Tiểu tử kia sẽ dễ dàng c·hết như vậy ư? Tựa hồ không đúng cho lắm..."

Bên trong lồng gỗ, Bạch Trạch lão tổ không giống Cực Băng Di Lặc Phật quan tâm sẽ bị loạn, lão bị Khương Ly dằn vặt d·ụ·c tiên d·ụ·c tử, căn bản không tin Khương Ly sẽ dễ dàng bị người chém g·iết như thế.

Khi ánh mắt của Bạch Trạch lão tổ nhìn về phía đầy trời bụi gỗ, lão bỗng nhiên hiểu ra điều gì, nội tâm âm thầm tiếc nuối, tiếc nuối là Khương Ly quả nhiên không c·hết, trong lòng liên tục mắng to, mắng đương nhiên là mắng Khương Ly đệ tiện vô sỉ.

Tiểu tặc kia đâu phải bị đốt thành tro? Rõ ràng là muốn dùng đầy trời bụi gỗ tính toán Ma Ha Đại Đế!

Ngay cả một con dê ngáo cần như Bạch Trạch đều nhìn thấu chân tướng, Cực Băng Di Lặc Phật đương nhiên không thể không nhìn thấu, lão chỉ là quan tâm sẽ bị loạn, nhưng rất nhanh liền nhận ra đầy trời bụi gỗ không tầm thường.

Bạch Trạch lão tổ và Cực Băng Di Lặc Phật phát giác được, nhưng Ma Ha Đại Đế lại không phát hiện được.

Ở trạng thái bạo tẩu, mặc dù thực lực của Ma Ha Đại Đế đột nhiên tăng mạnh, nhưng cũng triệt để đánh mất linh trí, đây chính là một tai hại lớn của Cổ Ma Bạo Tẩu Thuật. Trên thế gian, xưa nay vốn không tồn tại thần thông mười phân vẹn mười...

Ma Ha Đại Đế đã không còn linh trí, căn bản không ý thực được đầy trời bụi gỗ đáng sợ ra sao.

Những bụi gỗ kia rơi lên trên thú thân của lão, thình lình lắc mình hoá thành một đám hạt giống.

Những hạt giống nọ một khi rơi xuống, lập tức mọc rễ nảy mầm, sợi rễ điên cuồng đâm vào bên trong thú thân của Ma Ha Đại Đế.

Nháy mắt, cả người Ma Ha Đại Đế đã mọc đầy vô số cây mây, những cây mây kia mạnh mẽ hấp thu tinh khí của Ma Ha Đại Đế, chỉ hơn mười hơi thở, một thân tinh khí của Ma Ha Đại Đế đã bị hút khô.

Ma Ha Đại Đế bị hút sạch toàn thân tinh khí, mà những cây mây kia từ trên người lão thu được lực lượng khổng lồ, càng trưởng thành một gốc cự mộc cao ngất trời, đem Ma Ha Đại Đế gắt gao trấn áp ở trên mặt đất.

Bấy giờ, Khương Ly mới lắc người xuất hiện!

Chỉ là hiện tại, dáng dấp của hắn tương đối chật vật, áo bào rách nát, trên người có không ít chỗ bị Ma Thiểm đốt cháy khét lẹt.

Đối mặt với công kích của Ma Thiểm, Khương Ly tiếp tục giở trò cũ, ở bên ngoài thân gọi ra mộc đạo phân thân, nỗ lực lấy phân thân chống đỡ Ma Thiểm. Mặc dù vậy, hắn vẫn bị Ma Thiểm đánh thành trọng thương.

Ma Ha Đại Đế ở trạng thái nhị vĩ đã lợi hại như vậy! Nếu bỏ mặc lão triệu hoán ra tam vĩ, tứ vĩ, ngũ vĩ...Khương Ly không khỏi âm thầm rùng mình.

"May mắn, Ma Ha Đại Đế chưa hoàn thành giai đoạn phản tổ thứ nhất thì đã bị ta đánh gãy, nếu không sự tình sẽ vô cùng phiền phức..."

Cổ Ma phản tổ được chia thành ba giai đoạn, giai đoạn thứ nhất tối đa có thể triệu hoán ra năm đầu ma vĩ, giai đoạn thứ hai tối đa có thể triệu hoán ra chín đầu ma vĩ, mà giai đoạn thứ ba liền có thể triệu hoán toàn bộ thập vĩ.

Mỗi triệu hoán thêm một đầu ma vĩ, Cổ Ma tinh khí sẽ tăng lên 3000 đạo, mười đầu ma vĩ chính là 30,000 đạo tinh khí, tương đương với tổng số lượng tinh khí của tam giai Chuẩn Thánh đỉnh cao.

Hơn nữa, lấy sự bá đạo của Ma Linh huyết mạch, thập vĩ Cổ Ma hầu như quét ngang hết thảy Viễn Cổ Đại Tu, lực chiến Thánh Nhân.

Khương Ly khe khẽ thở dài, nhưng nội tâm lại không mấy vui vẻ.

Ma Linh huyết mạch trong cơ thể hắn đang cực kỳ bất mãn, bất mãn hành vi của hắn.

Cổ Ma hiếu chiến, Ma Linh càng thêm hiếu chiến, tuyệt đối không thể tránh chiến.

Đặc biệt là khi song phương đều là Ma Linh, vậy thì càng cần đường đường chính chính đánh bại đối phương, sao có thể dùng âm mưu quỷ kế?

Gào, gào, gào!

Ma Ha Đại Đế bị trấn áp ở dưới cự mộc, tựa hồ cũng không phục, phát ra tiếng thú gào uể oải, cặp thú đồng đỏ tươi nhìn hằm hằm Khương Ly, nhe răng trợn mắt cắn xé, nhưng căn bản không cắn được hắn.

"Kiệt kiệt kiệt! Lão phu nhận ra ngươi, ngươi là tên Cổ Ma buồn nôn từng đi xuống ma đạo vực sâu kia. Quả nhiên ngươi vẫn nhát gan đệ tiện như vậy. Lại dùng âm mưu quỷ kế để thủ thắng, ngươi quả nhiên không xứng là ma. Nếu không phải Ma Ha lão đệ mẫu thuẫn với ta, thì âm mưu vụng về của ngươi làm sao có thể thành công được. Nếu lão phu thành công bò ra vực sâu, ngươi làm sao sẽ là địch thủ của ta...đáng tiếc...đáng tiếc..."

Bên trong cơ thể Ma Ha Đại đế lần nữa vang lên tiếng cười quái dị ban nãy, đối với Khương Ly tràn ngập xem thường.

Khương Ly không thèm để ý tới vẻ xem thường đối phương mà hào hứng nói:

"A! thì ra là ngươi, ngươi là một trong những đầu Ma Linh đáng thương bị trấn áp ở dưới ma đạo vực sâu. Bản toạ còn không biết làm sao để lần nữa chạy xuống ma đạo vực sâu, đem nó nuốt chửng. Nếu ngươi đã chủ động xuất hiện vậy thì không thể tốt hơn!"

Khương Ly nói xong, Ma Niệm hung hăng phóng tới, muốn thông qua Ma Linh, kết nối với ma đạo vực sâu.

Chỉ là Ma Niệm của hắn vừa tiếp cận Ma Ha Đại Đế thì đầu Ma Linh nọ đã sớm biến mất tăm tích.

Nó ngoài miệng mắng Khương Ly không xứng là ma, cực kỳ xem thường Khương Ly, nhưng nghe nói hắn muốn lần nữa đi xuống ma đạo vực sâu, nuốt chửng ma đạo vực sâu, liền quay đầu bỏ chạy, chạy so với thỏ đế còn nhanh hơn.

Khương Ly cười gằn:

"Còn tưởng thế nào...Khương mỗ không xứng là ma, thì đã làm sao?"

Hành vi tính toán Ma Ha Đại Đế của hắn, thật không xứng với thân phận Cổ Ma, càng không xứng với thân phận Ma Linh, nhưng nếu có thể làm lại một lần, hắn vẫn sẽ lựa chọn làm như vậy. Biết rõ đối phương là một đầu Ma Linh chân chính, thực lực vượt qua chính mình quá nhiều, hắn vẫn còn muốn đường đường chính chính chiến đấu cùng đối phương, chẳng phải là tự tìm đường c·hết hay sao?

Khương Ly một đường tu đạo đến nay, trải qua vô số trận chiến lớn nhỏ, nếu mỗi lần đối địch đều là đường đường đường chính chính, thì hắn sớm đ·ã c·hết mất xác rồi.

Ma đạo của hắn không phải ma đạo của Cổ Ma bộ tộc.

Ma đạo của hắn là ma đạo mà sư tôn Lạc Trường Tử truyền thụ, chỉ cần chiến thắng kẻ địch, liền có thể sử dụng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, âm mưu quỷ kế thì tính là cái c·h·ó gì?

Phiền muộn trong lòng toàn bộ tiêu tan, thay vào đó là vui sướng sau khi đại thắng.

Lẽ nào Khương Ly không nên vui sướng sao?

Bạch Trạch lão tổ bị nhốt ở trong mộc lung, Thủy Yêm Đại Đế bị trấn áp ở dưới cự mộc, Hắc Diệu Đế Quân bị đè ở dưới Luân Hồi Chung. Ba tên đại địch toàn bộ b·ị đ·ánh ngã, có thể nói là đại thắng nha!

Khương Ly còn tưởng rằng trận chiến hôm nay sẽ vô cùng gian nan, phải vận dụng toàn bộ lá bài tẩy. Nhưng không ngờ Mộc Thần Thần Cách đại hiển thần uy, nghiền ép hết thảy vận tu. Trận chiến ban nãy mặc dù lắm hung hiểm, nhiều khúc chiết, nhưng hắn không cần dùng hết thảy thủ đoạn liền bình định địch nhân, có thể nói là niềm vui bất ngờ.

"Khương mỗ làm việc, ân oán rõ ràng, bọn ngươi chọc ta trước, liền chớ trách Khương mỗ lòng dạ độc ác rồi!"

Dưới ánh mắt oán hận của Hắc Diệu Đế Quân, Khương Ly đầu tiên hướng về phía lão đánh tới.

....

Sau một canh giờ, Hắc Diệu Đế Cung, dị không gian.

Hắc Diệu Đế Quân nguyên bản nhắm chặt hai mắt, bỗng nhiên bừng tỉnh, há mồm phun ra một ngụm máu tươi.

"Chủ nhân, chuyện gì xảy ra! Vì sao ngươi lại đột nhiên thổ huyết!"

Tượng Binh bảo vệ ở bên cạnh giật nảy mình hô lên.

"Đáng giận! Đáng giận! Thằng nhãi ranh đáng giận! Phân thần của lão phu khó g·iết như vậy, hắn càng nắm giữ Cổ Ma bí bảo, đem phân thần của lão phu luyện c·hết tươi, trực tiếp ăn sống! Lão phu cùng hắn, không c·hết không thôi!"

Hắc Diệu Đế Quân căn bản không thèm giải thích với Tượng Binh chuyện gì xảy ra, lão đã bị phẫn nộ nhấn chìm, hận không thể đánh tới Tây Đảo đem Khương Ly bằm thây vạn đoạn. Chỉ là vừa chuẩn bị xuất hành, Hắc Diệu Đế Quân chợt do dự, khôi phục một tia lý trí, chưa vội manh động.

Sau khi tự mình nếm thử thủ đoạn mộc đạo nghịch thiên của hắn, lão đã hoàn toàn không nắm chắc một mình đối phó được Khương Ly. Bản tôn của lão tự nhiên lợi hại hơn phân thần rất nhiều, nhưng căn bản lão không rõ ràng, trận chiến hôm nay, Khương Ly có xuất ra toàn lực hay không?

Lão từng vì bất cẩn của mình mà mất đi phân thần, tổn thương Chưởng Vị, hỏng Kỳ Bàn, tuyệt đối không thể bất cẩn lần thứ hai.

Nhất định phải chuẩn bị thật chu toàn, nhất định phải chuẩn bị thật chu toàn rồi mới đi gây sự với Khương Ly.

Chí ít cũng phải chữa trị xong thương thế, lại mời thêm ba năm vị hảo hữu tới trợ trận, mới có thể đảm bảo vạn vô nhất thất.

Nghĩ tới đây, Hắc Diệu Đế Quân hừ lạnh, bắt đầu tiến hành bế quan.

....

Cổ Ma Uyên, đệ thất Phong Ma Sơn.

Ma Ha Đại Đế còn đang mong chờ phân thần mang về tin tức tốt, thì bỗng nhiên cảm ứng được điều gì, giận tím mặt.

Phân thần của lão bị tiêu diệt rồi!

Bởi vì phân thần mở ra hình thái bạo tẩu, linh trí tổn thất quá nhiều, càng không thể truyền lại quá nhiều tin tức tình báo, làm cho bản tôn của Ma Ha Đại Đế căn bản không biết, phân thần bên kia rốt cuộc xảy ra chuyện gì, vì sao bị tiêu diệt!

Lão chỉ biết một điều, theo phân thần bị diệt, Ma Vận Phong Hào của lão cũng tổn thương không ít, suy yếu mất một phần năm! Tình huống như thế, trước nay chưa từng xảy ra!

"Đáng c·hết! Đáng c·hết! Phân thần bị diệt thì thôi, vì sao Phong Hào lực lượng của ta cũng tổn thất nhiều như vậy! Chẳng lẽ có người dùng thủ đoạn nghịch thiên căn nuốt Phong Hào lực lượng của phân thần? Đùa gì thế? Là ai! Là ai làm! Bản Tổ phải đem hắn chém thành muôn mảnh! A a a a!"

Đáng thương Ma Ha Đại Đế, ngay cả người gây án là ai cũng không rõ ràng, không công mất đi một đạo phân thần, hối hận không kịp...

Chương 146: Thắng