Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 151: Thần Hư Tử

Chương 151: Thần Hư Tử


Trong lúc đang chuyên tâm nghiên cứu cổ tịch, thì phương xa chợt có một đạo ánh lửa phá không mà tới.

Đạo ánh lửa kia không phải phàm vật mà rõ ràng là một kiện bát chuyển Vương Binh hoả đỉnh.

Khương Ly trước nay đối với bảo vật hình đỉnh cực kỳ để bụng, vừa thấy hoả đỉnh bay ngang mặt lập tức nghiêng đầu nhìn sang, tiếp theo nhanh chóng thu hồi ánh mắt.

Chỉ là một kiện bát chuyển Vương Binh mà thôi, hắn căn bản không để trong lòng.

Nói cũng thú vị, chiếc đỉnh kia cảm giác được Khương Ly nhìn mình, nhất thời cảm thấy ngứa mắt, chợt đổi hướng, hung hăng đánh về phía Khương Ly, giống như muốn cho hắn một bài học.

Thì ra đây là một chiếc hoả đỉnh sở hữu khí linh, mà lại tính tình của khí linh cực kỳ táo bạo, ghét nhất là người khác nhìn đểu nó.

Phía sau lưng hoả đỉnh, còn có một thư sinh thở hồng hộc, liều mạng truy đuổi hoả đỉnh, nhưng làm thế nào cũng không đuổi kịp.

Vừa thấy hoả đỉnh đánh về phía Khương Ly, thư sinh nọ nhất thời sốt sắng hô lên:

"Đỉnh gia gia, xem như ta van cầu ngươi, đừng tiếp tục đánh người được chứ! Ta đã không đền nổi tiền thuốc men nữa rồi!"

"Hừ!" Hoả đỉnh kiêu căng hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn đem lời của thư sinh như gió thoảng bên tai.

Sau đó, hoả đỉnh bỗng nhiên b·ốc c·háy hừng hực, vênh váo đập xuống thiên linh của Khương Ly.

Lại sau đó...

Nó bị Khương Ly nhẹ nhàng túm lấy, hoả diễm quanh thân đỉnh toàn bộ dập tắt...

"Hí! Thật mạnh!"

Thư sinh biến sắc, giống như bị tu vi khủng bố của Khương Ly làm cho kinh sợ.

Phải biết, hoả đỉnh cũng không phải bí bảo phổ thông mà là một kiện đỉnh cấp Vương Binh, hơn nữa còn sinh ra khí linh. Dù là ngũ phẩm sơ kỳ lão quái cũng không dám trực diện đón đỡ một đòn của nó, càng không thể tiện tay dập tắt linh hoả bên trên hoả đỉnh.

Khương Ly có khả năng làm được việc đó, chỉ có một nguyên nhân, hắn so với ngũ phẩm sơ kỳ lão quái càng mạnh hơn, chí ít cũng phải là ngũ phẩm hậu kỳ.

"Hả? Hoả đỉnh này..."

Khương Ly bỗng nhiên cau mày.

Theo lý thuyết, chỉ là một kiện bát chuyển Vương Binh, hoàn toàn không đáng để hắn lưu ý.

Nhưng bên trong hoả đỉnh càng ẩn giấu một tia khí tức khiến hắn cực kỳ chán ghét, lại vô cùng quen thuộc.

Đây là khí tức của Hắc Diệu Đế Quân!

Khí tức của lão Khương Ly tự nhiên không thể nào quên.

Khương Ly cúi đầu nhìn chằm chằm hoả đỉnh trong lòng bàn tay, lại nhìn lướt qua tên thư sinh đang đứng ở đằng kia, lập tức hiểu ra điều gì.

Thì ra, thư sinh nọ đã bị Hắc Diệu Đế Quân tính toán, vì vậy trong cơ thể mới ẩn giấu một tia khí tức của lão.

Toàn bộ Tứ Hoang Nhất Hải, người bị Hắc Diệu Đế Quân tính toán nhiều vô số, ngày trước, Khương Ly không quá chú ý, nhưng hôm nay hắn vừa nhìn liền nhận ra.

Khương Ly cũng không phải hạng người thích lo chuyện bao đồng, cũng không có lòng tốt đến mức ra tay cứu giúp một tên thư sinh bèo nước gặp nhau thoát khỏi tính kế. Khiến hắn hiếu kỳ là kẻ bị Hắc Diệu Đế Quân tính toán vì sao lại có mặt ở Hư Không Đế Vực, chẳng lẽ là trùng hợp?

Vẫn là nói, Hắc Diệu lão tặc có m·ưu đ·ồ gì với Hư Không Các?

"Vãn bối Trương Sinh, xin ra mắt tiền bối. Để tiền bối chê cười rồi, bí bảo của vãn bối có chút không nghe lời, luôn yêu thích đánh người lung tung. Vạn hạnh là tiền bối không bị tổn thương, bằng không vãn bối thật sự không có đất dung thân. Có chỗ đắc tội, mong rằng tiền bối rộng lòng tha thứ!"

Thư sinh sắc mặt tái mét, gã chỉ là tam phẩm sơ kỳ, đối mặt với "ngũ phẩm lão quái" giống như Khương Ly, ngày bình thường đều phải vô cùng cẩn thận, huống chi vừa rồi bí bảo của gã suýt chút nữa tổn thương hắn, sợ Khương Ly tìm mình tính sổ.

"Bí bảo không nghe lời sao? Ha ha thú vị, nếu như thế, vậy lần sau nhớ trông coi kỹ bí bảo của mình, tránh khỏi lần thứ hai "ngộ thương" người khác!"

Khương Ly thâm ý sâu sắc nói, vẻ mặt giống như cười mà không phải cười nhìn thư sinh, đem hai chữ "ngộ thương" nhấn thật mạnh.

Lời vừa nói ra, thư sinh nhất thời sắc mặt đại biến, đang muốn giải thích một phen, thì Khương Ly bỗng nhiên giống như bị thần kinh chập mạch, đối với hoả đỉnh lầm bầm lầu bầu mấy câu, sau đó đem hoả đỉnh ném trở lại cho gã.

"Trương Sinh phải không, tự lo cho tốt!"

Trong ánh mắt âm trầm của thư sinh, Khương Ly nhẹ nhàng cảnh cáo một tiếng, cưỡi rồng rời đi.

"Là ta đa nghi quá rồi sao? Nếu người kia thật nhìn thấu tính toán của ta, hẳn là sẽ không thả ta rời đi, càng không thể đem hoả đỉnh trả lại..."

Nội tâm thư sinh âm thầm bồn chồn, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, cười lạnh một tiếng, sau khi xác định Khương Ly đã đi xa, mới cúi đầu trách mắng hoả đỉnh:

"Ngươi sớm đã biết hắn rất lợi hại đúng không? Trương mỗ rõ ràng đã dặn dò, chỉ cho phép ngươi công kích võ giả qua đường từ tam phẩm trở xuống, nhưng ngươi lại cố ý công kích hắn, suýt chút nữa gây rắc rối cho ta. Trương mỗ rõ ràng đã nói với ngươi, không nên gấp gáp, phải kiên nhẫn, phải kiên nhẫn không nhớ sao?"

"Hừ!" Hoả đỉnh hừ lạnh, tính khí rất lớn, không thèm để ý tới thư sinh.

Thư sinh thấy thế cũng cảm thấy đau đầu, chân thành khuyên bảo hoả đỉnh:

"Đỉnh gia gia, ta biết ngươi đói bụng, muốn ăn một chút võ giả lợi hại. Nhưng ngươi phải biết kiên nhẫn, kiên nhẫn hiểu chưa? Nếu ngươi không nghe lời, vậy thì ta sẽ không có cách nào giúp ngươi khôi phục đẳng cấp ban đầu. Ngươi chẳng lẽ muốn vĩnh viễn làm một kiện Vương Binh? Ngươi chẳng lẽ không muốn lần nữa trở thành Thôn Thiên Đỉnh quát tháo Đông Hoang như xưa? Nghe lời của ta, trước tiên ăn một ít võ giả cấp thấp, chậm rãi ăn, chờ khôi phục đẳng cấp, bắt đầu ăn tứ phẩm, ngũ phẩm lão quái, sau đó là Đế cảnh lão quái...từng bước, từng bước, nhất định không thể sốt ruột"

"...tốt!"

Hoả đỉnh trầm mặc hồi lâu, rốt cuộc vẫn đáp ứng một tiếng, tựa hồ bị thư sinh thuyết phục.

Thấy hoả đỉnh cuối cùng cũng nghe lời, thư sinh thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục mang theo hoả đỉnh đi tìm con mồi lạc đàn khác.

......

"Thôn Thiên Đỉnh sao...thì ra chiếc đỉnh kia cũng không phải vì ngứa mắt mới công kích ta, mà là muốn ăn ta, ha ha, lá gan cũng không nhỏ!"

Trên lưng Nghiệt Long, ánh mắt Khương Ly phát lạnh, sau đó trở nên bình thường trở lại.

Nếu không phải đối với khí tức của Hắc Diệu Đế Quân có chút lưu ý, muốn nhìn xem lão tặc kia dự định làm cái gì, thì hắn đã sớm phất tay chém g·iết Trương Sinh rồi.

Đương nhiên, coi như hắn không ra tay, tên Trương Sinh kia e rằng cũng không sống được bao lâu.

Lấy trình độ bặc đạo của Khương Ly hôm nay, tuỳ ý liền có thể thấu số mệnh của một tên tam phẩm Chân Vương. Hắn vừa nhìn liền đoán ra, trên mặt Trương Sinh mang theo tử tướng, trong vòng một tháng nhất định phải c·hết.

Trương Sinh rõ ràng là bị Hắc Diệu Đế Quân tính toán mà c·hết đi!

Chỉ là không biết, Hắc Diệu Đế Quân có thể từ trong sự tình ấy thu được chỗ tốt gì, có liên quan với Hư Không Các hay không?

.....

Hư Không Các được giấu trong một chỗ dị không gian nằm ở trung tâm của Hư Không Đế Vực.

Võ giả bình thường nếu không có lệnh bài, căn bản không thể tiến vào, bởi vì toà dị không gian này thình lình là một chỗ Chưởng Vị Hư Không.

Đương nhiên, loại thủ pháp ẩn nấp như vậy, căn bản không giấu diếm được cảm giác của Khương Ly, càng không ngăn cản được bước chân của hắn.

Hai mắt Khương Ly loé lên thanh mang trực tiếp nhìn thấu vị trí yếu ớt của Chưởng Vị Hư Không, sau đó thu hồi Nghiệt Long, lặng yên không một tiếng động chui vào địa phận của Hư Không Các.

Thời điểm hắn tiến vào dị không gian, toàn bộ cao tầng của Hư Không Các không hề hay biết, nhưng có một lão giả đang quét rác ở bên dưới Hư Không Tháp lộ ra vẻ động dung.

"Lại có người vô thanh vô tức xe ra Chưởng Vị Hư Không tiến vào Hư Không Các, thú hị!"

"Thì ra một tên tiểu bối cực kỳ trẻ tuổi! Hơn nữa, hắn còn là Thiên Nhân đệ nhị trọng Thiên Nhân Giả"

"Tứ phẩm Chân Vương càng mở ra Thiên Nhân đệ nhị môn..thiên tư thật đáng sợ. Nhớ năm đó, lão phu tu luyện tới thất phẩm mới thành công mở ra đệ nhất môn, cho đến hôm nay vẫn kẹt ở bình cảnh, không tài nào mở ra đệ nhị môn..."

Sau khi tiến vào dị không gian, Khương Ly âm thầm tản ra thần niệm dò xét chốc lát, chốc lát tìm được vị trí của Hư Không Tháp.

Hắn không nói hai lời, thân hình loáng một cái trực tiếp thuấn di tới bên ngoài tháp.

Bên ngoài Hư Không Tháp có một ít đệ tử tạp dịch đang quét rác, cảm nhận được khí tức tứ phẩm Chân Vương từ trên người Khương Ly, thần sắc lập tức lộ ra vẻ cung kính.

Chỉ có lão giả nọ, vẻ mặt thuỷ chung mây trôi nước chảy.

Lão lộ ra tu vi chỉ là nhất phẩm Chân Nhân, lại thêm tuổi già sức yếu, nên không quá bắt mắt.

Đạo hiệu của lão gọi là Thần Hư Tử, những đệ tử tạp dịch khác đều gọi lão là Thần sư huynh.

Khương Ly vừa tiếp cận Hư Không Tháp, Thần Hư Tử bỗng nhiên đặt cây chổi xuống, đi lên vài bước, cất tiếng chào hỏi:

"Tiểu hữu đạo ngộ thực là cao minh, chỉ là tứ phẩm Chân Vương lại mở ra Thiên Nhân đệ nhị môn, không biết có nguyện ý cùng lão phu trao đổi một chút tâm đắc về tu hành Thiên Nhân Hợp Nhất?"

"Ừm!"

Khương Ly quay đầu, híp mắt nhìn về phía lão giả nọ, tiếp theo ánh mắt hơi co rụt.

Lấy tâm trí của Khương Ly, tự nhiên đã đoán được, đối phương hẳn là vị Hư Không Chuẩn Thánh mà mình đang muốn tìm rồi.

Đám đệ tử tạp dịch bên cạnh Thần Hư Tử nghe vậy thì nhao nhao cảm thấy khẩn trương.

Bọn họ thấy được cái gì nha? Nhất phẩm Chân Nhân Thần sư huynh càng dám gọi một vị tứ phẩm Chân Vương cường giả là tiểu hữu!

"Tiền bối bớt giận, Thần sư huynh chỉ là nhất thời nói bậy, mong tiền bối chớ để trong lòng. Thần sư huynh tuổi già sức yếu, càng ngày càng lẩm cẩm, nếu có chỗ đắc tội, xin tiền bối rộng lòng tha thứ!"

Một ít đệ tử tạp dịch có quan hệ tốt với Thần Hư Tử, lập tức hướng về phía Khương Ly nói lời xin lỗi.

Bọn họ phần lớn là Kim Thân, Ngọc Mệnh võ giả, cũng không hiểu cái gì là Thiên Nhân Hợp Nhất.

Bọn họ chỉ biết, Khương Ly tu vi cao tuyệt, đường đường là Chân Vương cường giả, là nhân vật mà nhất phẩm tiểu bối như Thần sư huynh tuyệt đối không thể đắc tội.

Chương 151: Thần Hư Tử