Chương 154: Hoang Cổ Truyền Nhân
Cơ Nguyên Vũ bỗng nhiên rùng mình, người vừa đến đúng là Ly Tộc Đế Quân, là một gã lục phẩm cường giả.
Tên Ly Tộc Đế Quân kia cười lạnh một tiếng, nhấc tay điểm về phía đầu của Cơ Nguyên Vũ.
Một ngón tay rớt xuống, thiên địa lập tức truyền ra tiếng lôi điện rầm vang, hoá thành kiếp lôi màu đỏ kéo dài vạn trượng.
Một chỉ này, rõ ràng là bí thuật của Ly Tộc, Thiên Đạo Kiếp Phạt.
Một chỉ này, ẩn giấu sát tâm!
Ly Tộc Đế Quân rõ ràng muốn chém g·iết Cơ Nguyên Vũ.
Chỉ vì Cơ Nguyên Vũ to gan lớn mật, dám mở miệng ngăn cản đại kế của Ly Tộc!
Hư Không Đại Đế sắc mặt trầm xuống, lập tức giơ chưởng lên, muốn xuất thủ cứu mạng Cơ Nguyên Vũ, nhưng sau phột phen do dự, liền buông tay xuống, không dám đắc tội Ly Tộc.
Bên trong Hư Không Tháp, Thần Hư Tử bỗng nhiên ngẩng đầu, sắc mặt trước giờ ôn hoà thân thiết bỗng nhiên lạnh xuống, lộ ra vẻ giận dữ.
"Lại là Ly Tộc! Thật cho rằng người của Hư Không Các ta mềm yếu dễ bắt nạt hay sao?"
Lão hừ lạnh một tiếng, nhấc chân bước ra một bước, trực tiếp biến mất khỏi Hư Không Tháp
Bên trong đại điện, Cơ Nguyên Vũ nhìn về phía tên Ly Tộc Đế Quân nọ, trong mắt tràn đầy không cam lòng cùng phẫn nộ
Phẫn nộ là vì tác phong làm việc bá đạo của Ly Tộc.
Không cam lòng là bởi vì chính mình quá mức nhỏ yếu, ở trước mặt quái vật khổng lồ giống như Ly Tộc, căn bản không hề có sức chống cự.
"Tiểu bối nhớ kỹ! Chuyện của Ly Tộc, không phải ai cũng có tư cách nhúng chàm! Hư Không Đế không được, ngươi đồng dạng không có tư cách! Một chỉ của lão phu là đưa cho ngươi một cái giáo huấn!"
Ly Tộc Đế Quân khinh thường cười lạnh, kiếp chỉ rơi xuống, sát cơ ngập trời.
Đúng vào lúc này, bên cạnh Cơ Nguyên Vũ bỗng nhiên xuất hiện thân ảnh của một lão giả lưng còng.
Thân hình của lão giả tuy già nua gầy còm, lại mang theo một cỗ uy áp kinh thiên động địa.
Lão giả vừa xuất hiện, không nói hai lời lập tức ra tay, bàn tay trảo một cái, uy thế quét ngang bốn phương tám hướng làm cho toàn bộ Hư Không Đế Vực đều run rẩy.
Vạn trượng Thiên Đạo Kiếp Chỉ bị uy thế đánh trúng, lập tức hung hăng run lên, vỡ nát thành vô số toái lôi rơi rụng khắp bầu trời.
Uy thế tiếp tục quét ngang, hướng về phía tên Ly Tộc Đế Quân nọ mà chấn tới.
Ly Tộc Đế Quân bỗng nhiên kinh hãi, còn chưa kịp làm ra phản ứng thì thân thể đã sụp đổ, máu tươi nhuỗm trường không.
Chỉ còn nguyên thần quấn lấy túi trữ vật tránh được một kiếp, mặc dù không c·hết nhưng cũng trọng thương rất nặng, ánh mắt nhìn về phía lão giả nọ, lộ ra một tia kiêng kỵ, phẫn nộ.
Dùng nhãn lực của y tự nhiên nhìn ra, lão nhân trước mặt chính là một vị Chuẩn Thánh.
Khả năng cao là lão tổ của Hư Không Các, Thần Hư Tử.
"Ngươi....Thần Hư Tử, ngươi lại dám huỷ diệt thân thể của ta, chẳng lẽ không sợ Ly Tộc..."
Ly Tộc Đế Quân đè xuống kh·iếp sợ trong lòng, còn muốn nói vài câu ngoan thoại, chấn nh·iếp lão giả trước mặt.
Chỉ là y còn chưa dứt câu, lập tức nghe được tiếng hừ lạnh của đối phương:
"Ly Tộc thì thế nào! Vô duyên vô cớ chạy tới Hư Không Các g·iết người! Dù ngươi là người của Ly Tộc, lão phu cũng dám g·iết!"
Tiếng hừ lạnh kia hoá thành một tiếng gầm vô hình, hướng về phía nguyên thần của Ly Tộc Đế Quân hung hăng chấn động, lần nữa đem y đánh thành thổ huyết bay ngược, căn bản không có sức phản kháng.
Lão giả lần nữa nâng tay, hư không trước mặt bỗng nhiên tróc ra, ngưng tụ thành một đạo lợi nhận, hướng về phía Ly Đế nguyên thần trảm xuống, khiến cho Ly Tộc Đế Quân chợt hãi hùng kh·iếp vía, khó có thể tin.
Thần Hư Tử chỉ là nhất giai Chuẩn Thánh mà thôi, vì sao to gan như vậy, dám công nhiên chém g·iết một vị Ly Tộc Đế Quân.
Ánh mắt của Thần Hư Tử lạnh lẽo như băng, sát cơ cả đời đều hoà vào trong hư không lợi nhận.
Hư Không Các mặc dù không mạnh bằng bát đại cổ tộc, nhưng không phải người khác có thể tuỳ ý ức h·iếp.
"Thần Hư Tử, hạ thủ lưu tình!"
Một đạo lục thải quang mang đột nhiên bay đến phía trước người Ly Đế nguyên thần, đem nguyên thần của y bảo vệ, đồng thời nhấc chỉ điểm về phía hư không lợi chỉ.
Người vừa đến là một vị Ly Tộc Chuẩn Thánh!
Trong mắt Ly Tộc Chuẩn Thánh cũng ẩn chứa vẻ giận dữ cùng khó hiểu.
Từ khi nào Hư Không Các lại ương ngạnh đến vậy, dám ra tay chém g·iết Ly Tộc Đế Quân, không sợ Ly Tộc binh lâm Hư Không Các hay sao? Chợt trong đầu không tự chủ nhớ tới lời dặn dò của tộc trưởng trước khi xuất hành.
"Ly Thiên Hành, ngươi là một trong tứ đại Chuẩn Thánh của Ly Tộc ta. Hôm nay lão phu phái ngươi mang theo một tên tân tấn Đế Quân tiến về Đông Hoang, tuyên đọc mệnh lệnh của lão phu. Tế Đỉnh, trong vòng trăm năm nhất định phải tiến hành! Tế phẩm nhất định phải là Tô gia nữ tu có được Niết Bàn Thể."
"Trong đó có một thế lực là Hư Không Các, ngươi cần phải lưu tâm. Hư Không Các mặc dù không đáng để ý nhưng tuyệt đối không thể quá mức chèn ép. Bởi vì Hư Không Các cùng Cổ Mộ vị kia có liên quan mật thiết với nhau...!"
Sắc mặt của Ly Tộc trầm xuống.
Nếu biết rõ tính cách của Thần Hư Tử táo bạo như vậy, lão quả quyết sẽ không cho phép Ly Tộc Đế Quân tuỳ ý làm bậy, nhưng bây giờ nói gì cũng đã muộn.
Ly Thiên Hành ngăn ở phía trước Ly Đế nguyên thần, nhấc chỉ điểm ra đầy trời kiếp lôi, ngăn ở trước người.
Thực lực của lão tuy rằng yếu nhất ở trong tứ đại Chuẩn Thánh của Ly Tộc, nhưng thuật phòng ngự lại cực kỳ bất phàm, nhất giai Chuẩn Thánh bình thường khó lòng chính diện công phá.
Nhưng vào thời khắc hư không lợi nhận chém tới, mấy trăm vạn kiếp lôi màu đỏ nhao nhao nổ tung.
Lợi nhận lần nữa lao về phía trước, Ly Thiên Hành sắc mặt hơi đổi, không chút do dự, nhấc lên Ly Đế nguyên thần, lùi về phía sau.
Lão lui được rất nhanh, nhưng tốc độ của lợi nhận càng nhanh hơn.
Không đợi Ly Thiên Hành đi xa, lợi nhận đã trực tiếp đánh trúng lồng ngực của lão, phát ra từng t·iếng n·ổ vang liên tục.
Trong lúc nguy cấp, Ly Thiên Hành triệu hoán ra mấy trăm vạn phù văn quỷ dị, bảo hộ ở trước ngực, mới miễn cưỡng ngăn lại công kích lợi nhận, mặc dù vậy, dáng vẻ vẫn tương đối chật vật.
Ánh mắt của lão chìm xuống, phẫn nộ quát:
"Thần Hư Tử, ngươi trọng thương Ly Tộc Đế Quân, công kích lão phu, nhất định phải cho lão phu một cái công đạo, bằng không đừng trách Ly Tộc ta quân lâm Hư Không Các, khiến các ngươi c·h·ó gà không yên!"
Lời nói mang theo sát ý ngập trời, hiển nhiên lão đã thực sự bị chọc giận.
Đã bao nhiêu năm rồi, mới có người công nhiên dám chống cự Ly Tộc, thậm chí muốn diệt sát Ly Tộc tộc nhân?
Thần Hư Tử phát điên rồi sao?
Không chỉ là Ly Thiên Hành mà tất cả cao tầng của Hư Không Các bao quát Hư Không Đại Đế đều không thể tin nổi mà nhìn về phía lão tổ nhà mình.
Thầm nghĩ lão tổ bình thường làm việc vô cùng cẩn trọng, vì sao hôm nay lại phạm vào sai lầm cấp thấp như thế, càng công khai ra tay với Ly Tộc cường giả.
Nếu Ly Tộc nổi giận, Hư Không Các nhất định sẽ gặp phải tai hoạ ngập đầu.
Chỉ là Thần Hư Tử còn chưa nói gì, thì bên trong đại điện đã vang lên một âm thanh khác:
"Nên bàn giao là Ly Tộc các ngươi mới đúng!"
Tất cả mọi người đồng loạt nhìn sang, lập tức phát hiện, chẳng biết từ lúc nào trong đại điện đã xuất hiện một thanh niên mặc áo trắng, đứng ở bên cạnh Thần Hư Tử.
"Ừm!"
Không ít lão quái khẽ nhíu mày, bởi vì thanh niên mặc áo trắng nọ hỉ là tứ phẩm Chân Vương. Một tên tứ phẩm Chân Vương, lấy đâu ra dũng khí dám vô lễ với Ly Tộc Chuẩn Thánh.
Ly Thiên Hành cũng nhìn thấu tu vi của Khương Ly, lập tức giận quá hoá cười:
"Ha ha ha, Ly Tộc ta giống như ẩn thế quá lâu, dẫn đến thế nhân đã sớm quên đi sự đáng sợ của Ly Tộc rồi! Một tên nhất giai Chuẩn Thánh cả gan làm loạn thì cũng thôi. Giờ đến một tên Chân Vương tiểu bối cũng muốn ngồi lên đầu chúng ta. Tiểu bối, ngươi muốn..."
Chỉ là lão còn kịp chưa nói ra chữ "c·hết" bỗng nhiên sinh sinh nuốt trở vào, sắc mặt đại biến.
Đã thấy Khương Ly phất tay lấy ra một quyển trục cổ xưa, bên trên cổ trục lưu chuyển hào quang màu tử kim.
"Ly Tộc các ngươi dám động tới nữ nhân của ta! Trong vòng ba hơi, nếu không cho Khương mỗ một câu trả lời thoả đáng. Ta liền dẫn theo Thái Cổ Phong Ước, g·iết đến Ly Tộc! Hoạ loạn Cửu Trọng Thiên!"
"Cái gì!"
Ly Thiên Hành vừa nhìn thấy quyển trục kia, lập tức ứa ra mồ hôi lạnh.
Võ giả bình thường không biết quyển trục trong tay Khương Ly có ý nghĩa như thế nào, ngay cả Hư Không Đại Đế cũng không có tư cách biết được.
Thần Hư Tử cũng kinh ngạc nhìn về phía Khương Ly, không nghĩ tới Hoang Cổ Thánh Nhân càng đem Thái Cổ Phong Ước đưa cho Khương Ly.
"Xin hỏi tiểu hữu là gì của Hoang Cổ Thánh Nhân?"
Ly Thiên Hành trầm giọng hỏi.
"Một hơi!"
"Ly Tộc ta giống như chưa từng đụng tới nữ nhân của tiểu hữu! Tiểu hữu cần gì hùng hổ doạ người như vậy?"
"Hai hơi!"
Sắc mặt Ly Thiên Hành biến đổi, lấy tâm trí của lão tự nhiên suy đoán được cái gì, trầm giọng nói:
"Chuyện Tế Đỉnh liên luỵ quá lớn, lão phu nhất định phải phản hồi Ly Tộc, cùng những Chuẩn Thánh khác thương nghị kỹ càng, mới có thể cho tiểu hữu một câu trả lời thuyết phục..."
"Khương mỗ không nói hai lời! Một tháng sau, nếu các ngươi không cho ta một câu trả lời thoả đáng. Khương mỗ lập tức g·iết lên Cửu Trọng Thiên. Đến khi đó, Ly Tộc các ngươi tự gánh lấy hậu quả!"
"Ngươi!"
Ly Thiên Hành cắn răng nghiến lợi, âm thầm suy tư có nên chém g·iết Khương Ly, đoạt đi Thái Cổ Phong Ước hay không. Nhưng lại nhìn về phía Thần Hư Tử đang nhìn chăm chú ở bên cạnh, lão lập tức bỏ qua dự định ấy.
Nếu chính mình xuất thủ thất bại, chọc giận tới Khương Ly, hắn phát điên lên khởi động Thái Cổ Phong Ước, vậy thì Ly Tộc tất nhiên sẽ vạn kiếp bất phục.
Hơn nữa, lão cũng muốn trở về truyền tin, hướng về phía gia tộc báo cáo một tin tức quan trọng hơn.
Hoang Cổ Thánh Nhân, đã thu nhận một gã truyền nhân!