Chương 155: Hư Không Thánh Nữ
Ly Tộc Chuẩn Thánh vừa rời đi, toàn bộ đại điện lập tức yên tĩnh như c·hết.
Tất cả mọi người đồng loạt kinh sợ nhìn về phía Khương Ly, không thể tưởng tưởng nổi.
Thế gian hôm nay, có mấy người dám chính diện đối đầu với Cổ Tộc, càng có mấy người có thể kinh sợ Cổ Tộc Chuẩn Thánh?
Coi như Chuẩn Thánh đại năng bình thường cũng không làm được!
Nhưng Khương Ly lại làm được rồi! Quả thực bất khả tư nghị!
Mà khiến bọn họ hiếu kỳ nhất, chính là quyển trục trong tay Khương Ly rốt cuộc là bảo vật gì, vì sao Ly Tộc Chuẩn Thánh lại kiêng kỵ đến vậy?
Càng dám nói cầm quyển trục kia g·iết lên Cửu Trọng Thiên khiến cho Ly Tộc máu chảy thành sông?
Chỉ là bọn họ còn chưa kịp nghĩ rõ ràng, thì âm thanh lạnh lùng của Khương Ly đã vang lên:
"Ngươi chính là Hư Không Đại Đế chứ? Ngươi đã biết rõ Tiểu Thuyên là người của ta, lại vẫn dám m·ưu đ·ồ với nàng. Việc đó, nhất định phải cho Khương mỗ một lời giải thích hợp lý!"
"Đạo hữu muốn ta bàn giao cái gì?"
Ánh mắt Hư Không Đại Đế lộ ra vẻ không vui, y thân là một phương Đại Đế. Hiện tại bị một tên tứ phẩm Chân Vương ngay trước mặt đe doạ, tự nhiên rất không cam lòng.
Nhưng nghĩ tới chiến tích huy hoàng của Khương Ly, cùng bối cảnh sau lưng hắn, Hư Không Đại Đế cũng không dám công khai trở mặt.
"Niệm tình Thần Hư Tử đạo hữu, Khương mỗ không g·iết ngươi. Nhưng Khương mỗ muốn một phần ba Hư Không Phong Hào của ngươi, xem như bồi tội!"
Khương Ly lạnh nhạt nói.
"Cái gì! Tuyệt đối không có khả năng!"
Hư Không Đại Đế biến sắc, lập tức cự tuyệt. Mỗi một đời Hư Không Đại Đế, đều sẽ tiếp nhận Hư Không Phong Hào, mà y chính là đương đại Hư Không.
Phong Hào tương tương với Chưởng Vị, dẫn tới Hư Không Đại Đế chỉ là bát phẩm Đế Quân, nhưng thực lực ở trong Đông Hoang Chư Đế có thể xếp vào hàng đầu.
Nếu giao ra một phần ba Phong Hào, chẳng phải là tự tổn căn cơ hay sao?
Đáp lại lời của y là ma mục lạnh như băng của Khương Ly.
"Khương mỗ trước nay không nói hai lời. Sau một tháng, nếu không thấy được đồ vật ta muốn cầm, tự gánh lấy hậu quả!"
Khương Ly nói xong, quay đầu nhìn về phía Thần Hư Tử, trầm giọng bảo:
"Chuyện liên quan tới Tô Thuyên, đạo hữu biết nên làm như thế nào rồi chứ?"
"Biết rõ...Hư Không Các từ nay sẽ rút khỏi Đông Hoang Chung Tế. Sau đó, người của Hư Không Các sẽ không bao giờ dám làm khó Tô cô nương. Nếu không, lão phu sẽ tự mình thanh lý môn hộ! An bài như vậy, đạo hữu thoả mãn rồi chứ?"
"Còn gì nữa không?"
"Ây...Bảo khố của Hư Không Các, đạo hữu có thể tuỳ ý tiến vào, có thể tuỳ ý lấy đi bất kỳ đồ vật nào. An bài như vậy, đạo hữu thoả mãn rồi chứ?"
"Thoả mãn!"
Khương Ly gật gù, nói chuyện với người hiểu lý lẽ quả thực rất dễ dàng.
Hôm nay, hắn tới Hư Không Các, vốn cũng không muốn gây chuyện can qua. Đáng tiếc, Hư Không Các rõ ràng biết Tô phu nhân là người của hắn, lại vẫn như cũ dám có ý đồ xấu với nàng, cần thiết nhận một chút giáo huấn.
Khương Ly thấp giọng truyền âm cho Thần Hư Tử vài câu, ánh mắt đảo qua quần tu trong chính điện. Tất cả mọi người, bất luận tu vi cao hay thấp, bị ánh mắt của hắn quét qua, đồng loạt né tránh, không dám đối diện với hắn.
Cuối cùng, ánh mắt của Khương Ly rơi trên người Cơ Nguyên Vũ, ôn hoà nói:
"Ngươi, rất tốt!"
Vị Hư Không Thiếu Đế trước mặt ngược lại khiến hắn hơi bất ngờ, càng dám đứng ra can gián hành vi của Hư Không Các.
"Tiền bối quá khen!"
Cơ Nguyên Vũ có chút thụ sủng nhược kinh, cung kính đáp.
Khương Ly gật đầu:
"Hành vi của ngươi ban nãy, Khương mỗ nhìn ở trong mắt. Cách làm của ngươi, khiến ta hết sức hài lòng!"
Khương Ly nói xong, chợt nâng tay điểm về phía Cơ Nguyên Vũ, một luồng hào quang loé lên chui vào trong mi tâm của gã.
Cơ Nguyên Vũ tinh tế nhẩm đọc những tin tức vừa nhận được, lập tức vui mừng quá đỗi, chắp tay hô:
"Tạ ơn tiền bối ban thưởng!"
Khương Ly vừa truyền cho gã là những cảm ngộ liên quan tới Hư Không Kinh.
Cơ Nguyên Vũ cũng tu hành Hư Không Kinh, nhưng ngộ tính của gã tự nhiên không thể sánh bằng Thiên Nhân đệ nhị trọng đạo ngộ của Khương Ly.
Mặc dù hắn chỉ quan sát Hư Không Kinh thời gian ngắn ngủi, cũng chưa bắt đầu tu luyện, nhưng đã sớm đem Hư Không Kinh hiểu thấu đáo. Hiện tại đem những cảm ngộ kia truyền thụ cho Cơ Nguyên Vũ, có thể giúp gã rút ngắn rất nhiều thời gian tu hành.
....
Những ngày tiếp theo, Khương Ly ở lại Hư Không Các chờ đợi câu trả lời của Ly Tộc.
Mà sự tích của hắn cũng đã truyền ra, kinh động toàn bộ Đông Hoang.
Hoang Cổ Thánh Nhân truyền nhân, một lời kinh sợ Ly Tộc Chuẩn Thánh...hai chuyện trên, mỗi một chuyện đều đủ để kh·iếp sợ thế nhân. Nhất là đám Nghiệt Vân tín đồ, càng đem sự tích của Khương Ly truyền đến mức thiên hoa loạn truy, đến mức không hợp thói thường.
Nhưng Khương Ly cũng không để ý tới lời đồn đãi của thế gian. Ba ngày tiếp sau, hắn liên tục vào hai toà ngàn năm Tuế Nguyệt Tháp, đem Hư Không Kinh và Tuế Nguyệt Kinh tu luyện thành công, đồng thời ngưng tụ ra Hư Không huyễn tinh và Tuế Nguyệt huyễn tinh, cũng như đem Mộc Đạo lực lượng và Nhân Quả lực lượng, dung nhập vào trong huyễn tinh, tế luyện thành đạo tinh.
Chỉ cần chờ Hư Không Đại Đế giao ra một phần ba Hư Không Phong Hào, hắn liền có thể đem Phong Hào chế tạo thành Lưỡng Nghi Tinh, tế luyện Hư Không Đạo Tinh.
Đến tận đây, trên mi tâm của Khương Ly, đã có chín viên ngôi sao, vượt qua hạn mức cao nhất của Bại Thiên Quyết.
Đương nhiên trong chín ngôi sao, chỉ có Bất Diệt chi tinh, Nhân Quả chi tinh và Mộc Thần chi tinh là tiến hoá thành đạo tinh, sáu viên huyễn tinh còn lại vẫn chưa hoàn thành tế luyện.
Mà số lượng ngàn năm Tuế Nguyệt Tháp của hắn cũng chỉ còn mười hai toà, ba toà ngàn năm, chín toà vạn năm.
Ngày thứ bốn, Khương Ly rời khỏi khách phòng, đi về phương hướng của một trong Hư Không tứ các, Tông Các.
Tông Các là nơi mà đệ tử tinh anh của Hư Không Các bế quan tu luyện.
Khương Ly vừa xuất hiện, liền bay thẳng tới nơi cư trú của đám nữ tu.
Ven đường đi, không ít nữ tu vừa nhìn thấy hắn, hoặc là kinh sợ hoặc là đôi mắt đẹp lộ ra dị sắc liên tục.
Chưa đề cập đến bối cảnh của Khương Ly, chỉ nói riêng về thực lực và đủ loại chiến tích huy hoàng của hắn, đã đủ để khiến cho các nàng vô cùng ngưỡng mộ.
Thậm chí có một chút nữ tu to gan lớn mật, truyền ra phi kiếm truyền âm, ước hẹn Khương Ly tới chỗ vắng vẻ hẹn hò...
Đáng tiếc Khương Ly không để tâm tới những phi kiếm truyền âm nọ, một mực đi tới chỗ sâu xa của Tông Các, chính là tẩm cung của đương đại Hư Không Thánh Nữ.
Hư Không Thánh Nữ Cơ Thanh Linh địa vị ở trong Hư Không Các có chút đặc thù, bởi vì nàng nhận được ý chí của Hư Không Thuỷ Tổ, tán thành, xem như truyền nhân đời này của Hư Không Thuỷ Tổ.
Khương Ly tìm tới nàng, cũng không có ý xấu gì khác, chỉ là muốn liếc mắt nhìn một cái.
Bấy giờ, Cơ Thanh Linh đang ở trong tẩm cung.
Cách đó không xa, trên đỉnh một ngọn núi nhỏ, có một lão giả đeo kiếm đang ngồi khoanh chân trông chừng.
Lão giả nọ là một gã Chuẩn Đế, đúng là hộ đạo trưởng lão của Hư Không Thánh Nữ, thường gọi là Trần trưởng lão.
Trần trưởng lão đang ngồi khoanh chân tu luyện ở trên đỉnh núi, bỗng nhiên phát giác được có độn quang nhanh chóng tiếp cận.
Độn quang kia không chút e dè, bay thẳng đến tẩm cung của Thánh Nữ, khiến cho Trần trưởng lão không dám lãnh đạm, vội vàng đứng lên, hai tay bấm quyết, sau lưng lập tức bay ra một cái hộp kiếm, hoá thành một đạo cầu vồng, chém về phía Khương Ly.
"Người đến là người phương nào, thật to gan! Lại dám xông vào tẩm cung của Thánh Nữ, không biết nơi đây là cấm địa của Hư Không Các hay sao?"
Chỉ là Trần trưởng lão vừa nói xong, ánh mắt lập tức biến đổi.
Đã thấy chính mình chém ra kiếm mang, vừa bay ra được mấy trượng thì bỗng nhiên bj một cỗ cự lực đánh trúng.
Chỉ thấy hắc quang loé lên rồi biến mất, Trần trưởng lão thậm chí không thấy rõ thần thông của mình bị phá như thế nào, bảo kiếm đã bay ngược trở về.
Đợi nhìn kỹ người đến là ai, cả người lão lập tức run lẩy bẩy.
"Thì ra...là Khương tiền bối!"
Trần trưởng lão thân là trưởng lão của Hư Không Các, tự nhiên biết rõ sự tình xảy ra ở chính điện mấy hôm trước.
Chính là thanh niên trước mặt kinh sợ Cổ Tộc Chuẩn Thánh, thậm chí hướng về phía Hư Không Đại Đế cùng Thần Hư Tử lão tổ đưa ra yêu sách.
Hai vị kia càng không dám hé răng từ chối.
Chính mình lại dám dùng kiếm chém Khương Ly! Tuy nói là vì thủ hộ tẩm cung, nhưng nếu Khương Ly trách tội, như vậy...
"Ngươi là hộ đạo trưởng lão của Hư Không Thánh Nữ?"
Khương Ly nhàn nhạt hỏi, cũng không tức giận.
Một kiếm vừa rồi của Trần trưởng lão không hề có sát ý, điểm ấy, hắn vẫn nhìn ra, cho nên Khương Ly không dự định làm khó đối phương.
Thấy Khương Ly chưa có ý định trách tội, Trần trưởng lão mới thở phào một hơi, thu kiếm vào trong hộp, cung kính hành lễ rồi hỏi:
"Tiền bối tới đây là muốn tìm Thánh Nữ ư?"
"Ừm! Nơi đây không cần ngươi thủ hộ rồi, tạm thời lui ra đi!"
Khương Ly nhàn nhạt nói, âm thanh không dung cự tuyệt.
Mặc dù hắn không hề tản ra bất kỳ khí thế nào, nhưng Trần trưởng lão đối mặt với Khương Ly, càng giống như đối mặt với một đầu Hồng Hoang hung thú, nội tâm phát lạnh.
"Ha ha! Nếu Khương tiền bối đã không muốn vãn bối quấy rầy, vãn bối liền xin cáo lui!"
Trần trưởng lão ngược lại cũng là hạng người thức thời, cùng Khương Ly hàn huyên vài câu, lập tức cáo từ rời đi.
Bên trên đỉnh núi, chỉ còn một người Khương Ly, cúi đầu nhìn qua lầu các dưới chân núi, vẻ mặt lộ ra một chút hiếu kỳ, thân hình nhoáng một cái đã trực tiếp xuất hiện ở bên trong lầu các.