Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 159: Ngũ Linh Kỳ Cục Trấn Ma Cốt

Chương 159: Ngũ Linh Kỳ Cục Trấn Ma Cốt


Trà đã uống xong, tự nhiên nên làm chính sự.

Cơ Thanh Linh đầu tiên là hướng về phía Khương Ly thỉnh giáo đề mục thứ bốn mươi chín của Trân Lung Bách Biến.

Khương Ly nhìn một chút thế cờ, hơi cau mày.

Chẳng trách, Cơ Thanh Linh sẽ bị đề mục trước mặt làm khó, đối với một kỳ thủ nghiệp dư mà nói, thế cờ thứ bốn mươi chín xác thực rất khó.

"Đề mục này, kỳ sư chính thức bình thường muốn phá giải cũng cực kỳ khó khăn. Coi như cửu phẩm kỳ tu, muốn phá sạch hết thảy biến hoá bên trong thế cờ, tối thiểu cũng cần nửa ngày..."

Khương Ly nhẹ nhàng giải thích.

Tu hành giả ở thế gian có rất nhiều thể hệ, rất nhiều lưu phái.

Trong đó bao gồm một loại lưu phái gọi là Kỳ Tu.

Kỳ tu chia thành cửu phẩm, cửu phẩm thấp nhất, nhất phẩm tối cao: Nhất phẩm Nhập Thần, nhị phẩm Toạ Chiếu, tam phẩm Cụ Hiện, tứ phẩm Tịnh Tâm, ngũ phẩm Khai Trí, lục phẩm Cơ Xảo, thất phẩm Đấu Lực, bát phẩm Thủ Chuyết, cửu phẩm Tri Kỳ.

Trình độ của Cơ Thanh Linh còn chưa tới cửu phẩm, dù sao nàng mới tự học kỳ đạo gần hai mươi năm mà thôi.

Chân chính kỳ tu, người nào không cần tiêu hao trăm năm, ngàn năm nghiên cứu kỳ nghệ, lấy trình độ tổng thể ở Hoang Cổ Giới mà nói, Cơ Thanh Linh tu tập kỳ đạo hai mươi năm, kỳ lực quả thật không tính quá mạnh.

Còn Khương Ly thì sao? Hắn tu hành đến nay đã mấy trăm năm, mặc dù không chuyên tâm tu tập kỳ đạo, nhưng từng đánh cờ rất nhiều lần, miễn cưỡng được tính là kỳ tu nắm giữ trăm năm kỳ lực.

Cho nên kỳ đạo của hắn, mặc dù không sánh nổi nhất phẩm Kỳ Thần, nhưng so với một chút kỳ tu hạng bét như cửu phẩm, bát phẩm, lại vượt qua khá nhiều.

"Ngươi nhìn kỹ nửa bàn cờ bên trái, quân trắng quân đen mỗi bên ba viên đối công. Nên ưu tiên lựa chọn tiến công ở đâu là vấn đề cần cân nhắc đầu tiên, sau đó mới đến cân nhắc cục bộ biến hoá..."

"...quân đen nằm ở hàng ngang thứ hai, hàng dọc thứ mười ba, thật ra là một thủ đoạn bảo vệ, nếu quân trắng đi vào hàng dọc thứ mười, hàng ngang thứ chín, sau đó đi tiếp hai bước, thì quân trắng sẽ có đường sống..."

"...bây giờ ta sẽ biểu diễn cho ngươi, một ít biến hoá khác nhằm phá thế cục trước mắt..."

Vẻn vẹn một thế cờ, Khương Ly nói liên tục ba canh giờ.

Cơ Thanh Linh nghe được rất chăm chú. Bản thân nàng vốn không ngu ngốc, thậm chí rất có thiên phú chơi cờ, khiếm khuyết duy nhất chính là thiếu danh sư chỉ điểm. Hiện tại có Khương Ly tận tình chỉ đạo, rất nhanh liền thông hiểu nhiều thứ.

"Đa tạ sư huynh chỉ điểm!"

Giải xong một đề mục, khuôn mặt nhỏ của Cơ Thanh Linh đầy vẻ hài lòng, ánh mắt vô cùng sùng bái. Chỉ cảm thấy kỳ lực của Khương Ly cao thâm khó dò, là cả đời nàng ít thấy.

Được rồi, cả đời nàng đều ru rú ở trong Hư Không Các, chưa từng nhìn thấy mấy tên kỳ tu lợi hại, cảm giác như vậy cũng không kỳ quái.

"Chớ nên khách khí!"

Khương Ly cười nhẹ.

Bất tri bất giác, hắn bỗng dưng có chút yêu thích chơi cờ.

"Sư huynh có thể dạy ta tiếp sao?"

Cơ Thanh Linh lại ngoan ngoãn đưa lên một chén trà.

"Được, vẫn là giải đề chứ?"

"Không, lần này, ta muốn mời sư huynh cùng ta đánh một ván, xem như chỉ đạo!"

"Ồ, muốn ta nhường mấy nước?"

"Không cần, ta muốn phán đoán xem khoảng cách giữa chính mình cùng kỳ tu chân chính, có bao nhiêu xa xôi..."

"Ngươi nghĩ sai, ta cũng không phải kỳ tu chân chính!"

"Sư huynh thật là khiêm tốn. Nói đến, ta còn chưa biết tên của sư huynh đây?"

"Ta tên là Khương Ly!"

"Thì ra là Khương sư huynh, xin mời chỉ giáo!"

Tuy rằng chỉ là một ván cờ chỉ đạo, nhưng Cơ Thanh Linh lại hết sức chăm chú, trước khi đấu cờ, chuyên môn rửa sạch hai tay, thể hiện sự tôn trọng.

Một ván kết thúc, Cơ Thanh Linh tự nhiên thất bại thảm hại. Bàn tay ngọc của nàng cầm lấy quân cờ, kịch liệt run rẩy, tiếp đó, đem hai viên cờ trắng cuối cùng đặt ở trên bàn.

Hiển nhiên là đầu hàng.

"Ta thua!"

Tiếng lòng của Cơ Thanh Linh mang theo mấy phần khóc nức nở, khuôn mặt nhỏ nháy mắt lệ nhoà.

Đây là cảm giác bại trận sao?

Từ lúc học cờ tới nay, đây là lần đầu tiên nàng cùng một vị kỳ tu cường đại như vậy đánh cờ, cảm giác bại trận, thật là khó chịu...

Cũng khó trách Cơ Thanh Linh khóc đến thảm thương như thế.

Chỉ trách là trách Khương Ly không biết hạ thủ lưu tình.

Nói là chỉ đạo, Khương Ly càng lạnh lùng hạ sát thủ, vừa bắt đầu liền g·iết cho nàng không còn manh giáp, đánh chưa được nửa ván đã phân ra thắng bại. Càng thảm hại hơn là Cơ Thanh Linh cả ván không đi được một nước nào ra trò, đều bị hắn tính toán gắt gao.

"Khụ khụ, đây là lần đầu tiên ta chỉ đạo người khác chơi cờ, không có kinh nghiệm..."

Khương Ly hơi lúng túng giải thích.

Vừa rồi hắn thật không cố ý.

Hắn chỉ dùng một thành kỳ lực, đối phương đã thua thảm bại như vậy...

May mà, Cơ Thanh Linh vẫn tính kiên cường, chỉ khóc chốc lát liền không khóc nữa.

Lau khô nước mắt, chắp tay cảm tạ Khương Ly chỉ điểm.

"Thì ra đây chính là chỉ đạo kỳ sao...?"

Cơ Thanh Linh lần đầu tiên được người chỉ đạo chơi cờ, còn tưởng rằng hết thảy chỉ đạo kỳ đều là hung tàn như vậy.

Thông qua ván vờ chém g·iết ban nãy, nàng có thể cảm nhận được Khương Ly nghiêm túc, đối phương thật rất nghiêm túc cùng nàng đánh cờ, điểm ấy, nàng rất cảm kích.

"Xin lỗi, lần thứ cùng ngươi tiến hành chỉ đạo kỳ, cũng muốn thử một chút thực lực của ngươi, nên ta mới không hạ thủ lưu tình. Ừm, thực lực của ngươi cũng không tệ lắm. Khả năng tính toán cực tốt, chứng minh ngươi rất có thiên phú chơi cờ. Vấn đề chủ yếu là ở giai đoạn bố cục còn chưa kỹ càng, đầy là bệnh chung của đại đa số kỳ thủ nghiệp dư...."

Khương Ly đàng hoàn trịnh trọng nói, khích lệ kỳ lực của Cơ Thanh Linh, tuyệt đối không thừa nhận là chính mình chỉ đạo lung tung.

Bởi vì toàn bộ quá trình đánh cờ, Khương Ly không hề chỉ đạo, vì lẽ đó, Cơ Thanh Linh không học được quá nhiều đồ vật.

Thế là nàng lại mời Khương Ly tiến hành ván chỉ đạo kỳ tiếp theo.

Lần này, nàng đã biết tự lượng sức mình, bé ngoan thỉnh cầu Khương Ly nhường ba nước.

Sau đó...

Khương Ly lại một mình nữa đem Cơ Thanh Linh đánh khóc, tuy rằng ván thứ hai hắn chỉ dùng nửa thành kỳ lực, nhưng giống như vẫn còn chưa đủ...

....

Chỉ chớp mắt, ba tháng trôi qua.

Trong ba tháng này, Khương Ly một bên tu luyện, rảnh rỗi sẽ bồi tiếp Cơ Thanh Linh chơi cờ.

Dần dần, hắn đã học được chỉ đạo kỳ là như thế nào, trong thời gian đối chiến, hắn sẽ hết sức dẫn dắt nàng hạ đúng vị trí, vì vậy, dưới sự chỉ đạo của Khương Ly, kỳ nghệ của Cơ Thanh Linh dần dần tinh tiến không ít.

Một trăm đề mục trong Trân Lung Bách Biến cũng ở dưới sự chỉ đạo của Khương Ly, đã học được toàn bộ.

Nàng vốn rất có thiên phú chơi cờ, hiện tại có "danh sư" như Khương Ly chỉ điểm, vấn đề ở phương diện bố cục đã cải thiện rất nhiều.

Tuy rằng kỳ lực vẫn chưa bằng cửu phẩm kỳ tu, nhưng chênh lệch đã rút ngắn rất nhiều.

Ba tháng ở chung, nàng cùng Khương Ly làm nhiều chuyện nhất, tự nhiên là chơi cờ.

Nàng không nhìn thấy dung mạo của hắn, nhưng có thể cảm thụ được ánh sáng và nhiệt độ trên người hắn, cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ trên quân cờ của Khương Ly.

Nhiệt độ ấy để Cơ Thanh Linh cảm thấy quyến luyến, cảm thấy không nỡ, chẳng biết vì sao, những ngày gần đây, mỗi lần nàng và Khương Ly chơi cờ, bắt đầu xuất hiện tình trạng thất thần.

Ngày trước, kỳ đạo chính là toàn bộ thế giới của nàng, nhưng hôm nay, tựa hồ có thêm thứ gì đó, tiến vào nội tâm của nàng...

"Sư huynh, ta có thể bái ngươi làm thầy được chứ? Ta muốn một đời một kiếp cùng ngươi học chơi cờ..."

Không biết là lần bại trận thứ bao nhiêu, Cơ Thanh Linh bỗng nhiên lấy hết dũng khí, ở trong lòng nói ra.

"Ngươi muốn bái ta làm thầy?" Khương Ly kinh ngạc.

"Không thể sao?"

Cơ Thanh Linh sốt sắng, phương tâm hoảng loạn.

"Xin lỗi, ta không thể làm sư phụ của ngươi!"

Khương Ly trầm mặc thật lâu, rốt cục vẫn là nhẫn tâm từ chối thỉnh cầu của nàng.

Hắn rất nguyện ý dạy Cơ Thanh Linh chơi cờ, nhưng hai chữ sư phụ quá mức trầm trọng. Hắn có thể dạy nàng nhất thời nhưng không thể dạy nàng cả đời. Thời gian sắp tới hắn sẽ rời khỏi Hư Không Các, đi làm chuyện của mình, mà Cơ Thanh Linh còn nhân sinh rộng rãi phía trước!

Nàng cần một vị sư phụ tốt hơn, phụ trách dạy bảo nàng chơi cờ.

"Ta biết rồi..."

Cơ Thanh Linh cúi đầu, để cho hắn không thể thấy rõ vẻ mặt của mình.

Nhưng Khương Ly lại có thể cảm giác được nội tâm của nàng đang khổ sở.

Xem ra tiểu nha đầu trước mặt thật sự rất yêu thích vị sư phụ tiện nghi này.

"Nhắc đến, một vị cô nương như ngươi, vì sao sẽ yêu thích loại đồ vật khô khan nhàm chán như kỳ đạo đây?"

Vì làm nhạt đi tâm tình của nàng, Khương Ly chợt đổi chủ đề.

"A!" Cơ Thanh Linh sững sờ, lập tức quên hết tủi thân, tựa hồ không nghĩ tới Khương Ly sẽ hỏi vấn đề trên.

"Là có nguyên nhân đặc thù gì để ngươi yêu thích kỳ đạo sao?"

Thấy câu hỏi vừa rồi không hữu hiệu, Khương Ly bèn thay đổi cách hỏi.

"Không, cũng không có nguyên nhân đặc thù gì cả. Ta cũng không phải thật yêu thích chơi cờ, cũng không rõ vì sao lại nghiên cứu kỳ đạo. Nói cũng lạ, lần đầu tiên ta tìm thấy quân cờ, liền sinh ra một loại cảm giác không nói rõ, chỉ cảm thấy đời này kiếp này, có một việc ta nhất định phải làm được..chính là phải học được chơi cơ, nhất định phải leo lên kỳ đạo đỉnh phong. Phảng phất ở cuối con đường kỳ đạo, có người đang chờ ta...đang chờ ta tới cứu hắn..."

"...." Khương Ly tương đối bất ngờ.

Hắn vẫn luôn suy tư nguyên nhân Cơ Thanh Linh yêu thích chơi cờ, lại không nghĩ sẽ là lý do như vậy.

Ở cuối con đường kỳ đạo, có người đang chờ nàng, chờ nàng tới giải cứu...

Giải cứu? Giải cứu cái gì? Giải cứu ai? Có chuyện quan trọng gì, cần phải chơi cờ mới có thể làm được?

Chơi cờ, giải cứu....

Khương Ly bỗng nhiên sinh ra một loại cảm xúc, chính mình giống đã như quên đi chuyện quan trọng nào đó, có một chuyện trọng yếu nào đó đã bị hắn lãng quên. Sắc mặt của hắn lâm vào trầm tư, nhiều lần suy tư, muốn nghĩ rõ cảm giác vừa đến từ đâu, bỗng nhiên hắn chợt nhớ tới một bài đồng dao.

"Ngươi đập một, ta đập một, hắc điểu đốt cánh chín vạn dặm!"

"Ngươi đập hai, ta đập hai, tiểu cô nương đứng trước cửa phật cắt bím tóc!"

"Ngươi đập ba, ta đập ba, Công Cộng đụng ngã Bất Chu Sơn!"

"Ngươi đập bốn, ta đập bốn, hoa quỳnh hồn đoạn Lạn Đà Tự!"

"Ngươi đập năm, ta đập năm, Ngũ Linh Kỳ Cục trấn ma cốt!"

"Ngươi đập sáu, ta đập sáu..."

Ngũ Linh Kỳ Cục trấn ma cốt rốt cuộc là chuyện gì?

Vì sao vừa nghĩ tới bài đồng dao ấy, Khương Ly chợt cảm thấy đau nhói trong lòng?

Chương 159: Ngũ Linh Kỳ Cục Trấn Ma Cốt