Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 163: Đại Náo Cửu Trọng Thiên (3)

Chương 163: Đại Náo Cửu Trọng Thiên (3)


Trong thiên địa chợt có một đạo ánh kiếm quét qua, dường như ánh nắng ban mai xua tan hắc ám, lại dường như lôi đình bổ ra đêm đen.

Ánh kiếm kia chỉ nhẹ nhàng loé lên, hơn ngàn lôi phù công kích cũng được, cự điểu khổng lồ cũng được, hơn mười tên ngũ phẩm Chân Vương cũng được, hết thảy hoá thành tro bụi, bị cuồng phong thổi tan.

Thậm chí tiếng kêu thảm đều không kịp vang lên, túi trữ vật đồng dạng không thèm lưu lại.

Khương Ly cầm Tam Hoang Kiếp Kiếm, thần sắc lạnh lùng, tiếp tục tiến về phía trước.

Đối với hắn, một kiếm chém g·iết hơn mười tên ngũ phẩm Chân Vương không coi là chiến tích rực rỡ cỡ nào.

Kẻ địch còn rất nhiều, nếu là chiến đấu không cần thiết, thì không cần tiêu hao quá nhiều tâm trí, một kiếm tru sát là được...

Về phần Ly Thương Cuồng gọi là cái gì Ly Tộc bách tử, cái gì thứ chín mươi sáu, chín mươi bảy, Khương Ly căn bản lười ghi nhớ tên gọi phức tạp như vậy.

"Các ngươi xem ta là con mồi, nhưng ta cũng xem bọn ngươi là con mồi. Ly Tộc bách tử, đã đền tội một người, còn lại chín mươi chín tên...Không biết, chờ sau khi ta g·iết sạch Ly Tộc bách tử, Ly Nguyên Tổ còn có thể nói chuyện ôn hoà nhã nhặn với ta như trước không, hay hoặc là tánh mạng của Ly Tộc bách tử trong lòng hắn, chỉ là chuyện vặt, bằng không làm sao sẽ cam lòng phái bọn họ tới t·ruy s·át ta?"

Khương Ly cười gằn, chân đạp kim quang một đường bay nhanh, trong lúc phi hành, thần niệm khoá chặt từng tên từng tên Ly Tộc thiên kiêu.

Người khác đều muốn g·iết hắn lĩnh công, hắn tự nhiên không thể hạ thủ lưu tình.

Hắn đánh không lại già, còn không đánh lại trẻ hay sao?

"Ly Thương Cuồng c·hết rồi?"

Thời khắc Ly Thương Cuồng vừa vẫn lạc, đám Ly Tộc cường giả t·ruy s·át Khương Ly ở phụ cận đều có cảm ứng, hơi lộ ra vẻ kinh ngạc.

Nhưng chỉ là kinh ngạc mà thôi, dù sao Ly Thương Cuồng ở trong Ly Tộc bách tử chỉ xếp hạng thứ chín mươi sáu. Tu vi chỉ là ngũ phẩm Chân Vương, ngay cả Đế cảnh cũng chưa đến, bị Khương Ly đánh g·iết là điều bình thường.

"Hazz, thực là phiền phức, vì sao lão tổ nhất định phải nhằm vào Hoang Cổ truyền nhân như vậy. Ly Thương Sinh ta bình sinh ghét nhất chính là phiền phức..."

Giữa bầu trời đỏ rực như máu, một tên thanh niên Đế Quân không kiên nhẫn tự nói, y là người thứ mười chín trong Ly Tộc bách tử, Ly Thương Sinh.

Ngoài miệng nói phiền phức, nhưng vẫn cứ đi theo la bàn chỉ dẫn, hướng về phương hướng của Khương Ly liều mạng đuổi theo, trong ánh mắt lười biếng, tương tự ẩn giấu một tia tham lam.

Ly Thương Sinh không thích phiền phức!

Nhưng nếu đánh g·iết Khương Ly, có thể thu được phần thưởng khổng lồ, vậy thì là ngoại lệ, vì việc trên, y đã chuẩn bị không ít lá bài tẩy.

Căn cứ vào biểu hiện của la bàn, khoảng cách giữa y cùng Khương Ly càng ngày càng gần, đối phương hẳn là đang bay về phía mình, mà lại một đường gặp được hết thảy Ly Tộc thiên kiêu đều bị tàn nhẫn đ·ánh c·hết.

"Thứ chín mươi lăm, Ly Thiên Nộ cũng c·hết sao..."

"Thứ tám mươi ba, Ly Hải vẫn lạc..."

"Thứ sáu mươi tám, Ly Dương c·hết..."

"Thứ bốn mươi hai, Ly Thần Phong c·hết..."

Khoảng cách Khương Ly càng gần, ánh mắt Ly Thương Sinh càng thêm âm trầm, vẻn vẻn chưa đến trăm hơi thở, đã có hơn mười tên Ly Tộc thiên kiêu, hơn trăm tên Ly Tộc Chân Vương ngã xuống trong tay Khương Ly! Làm sao có khả năng!

Phải biết, hết thảy Ly Tộc cường giả tham dự săn bắn Khương Ly hôm nay, đều chuẩn bị cực kỳ sung túc, các loại lá bài tẩy tầng tầng lớp lớp, mới dám chạy tới săn g·iết hắn...

Gần rồi, gần rồi....

Khoảng cách giữa Ly Thương Sinh và Khương Ly càng ngày càng gần, không đến trăm vạn dặm, y lập tức lộ ra vẻ sốt sắng, nhưng cũng hơi hưng phấn...

A!

Phía trước mặt bỗng nhiên loé lên trùng trùng kiếm mang, Ly Thương Sinh đột nhiên dừng lại độn quang, trợn tròn hai mắt.

Ngay ở trước mắt y, lại có một tên Ly Tộc thiên kiêu bị Khương Ly nhấc kiếm chém đứt đầu, nuốt sống nguyên thần.

"Ngay cả Ly Tộc bách tử thứ hai mươi mốt đều không địch lại một chiêu của hắn? Ha ha, xem ra ta cũng rất nguy hiểm..."

Ngoài miệng nói nguy hiểm, nhưng Ly Thương Sinh lại khó nén hưng phấn, từng bước từng bước áp sát Khương Ly.

Khương Ly chân đạp kim quang, cả người nhuốm máu, ánh mắt lạnh lùng vô tình, nhìn Ly Thương Sinh giống như một kẻ đ·ã c·hết.

Người trước mặt chỉ là lục phẩm trung kỳ, tu vi như vậy, không cách nào khiến Khương Ly coi trọng.

Nhưng chẳng biết vì sao, trên người đối phương lại mang cho hắn một tia nguy cơ nhàn nhạt. Tuy rằng rất nhạt, nhưng đã đủ khiến Khương Ly bất ngờ.

Lấy thực lực của hắn hôm nay, chỉ có cửu phẩm Đế Quân trở lên mới có thể khiến hắn cảm thấy nguy cơ.

Điều đó khiến Khương Ly không còn khinh thường Ly Thương Sinh, cũng không lựa chọn lập tức ra tay đánh g·iết y mà là lẳng lặng quan sát...

"Hả? Vì sao Hoang Cổ truyền nhân thấy ta lại không lập tức đánh g·iết!"

Ly Thương Sinh âm thầm kinh ngạc, thầm nghĩ chẳng lẽ Khương Ly đã nhìn thấu thể chất của mình quỷ dị, nhưng lập tức, y đã đem ý nghĩ trên đè xuống.

Cộng Tử Chi Thể của y vô cùng bí ẩn, ngoại trừ mấy vị Chuẩn Thánh lão tổ ra, không người biết rõ.

Cộng Tử Chi Thể, tên như ý nghĩa chính là người g·iết y, sẽ cùng tính mạng của y liên kết với nhau, gặp phải nguyền rủa, đồng thời vẫn lạc.

Trừ phi là Chuẩn Thánh cường giả, tu vi vượt xa y, bằng không, hiếm người có thể chống lại Cộng Tử Nguyền Rủa.

Khương Ly lợi hại đến đâu thì cũng chỉ là một tên tứ phẩm Chân Vương, Ly Thương Sinh tin tưởng, Khương Ly không cách nào chống lại thể chất đặc thù của chính mình.

Bên trong đan điền, nguyên thần của Ly Thương Sinh cầm chặt ba viên kim sắc đan dược, dị thường hưng phấn.

Ba viên thuốc nọ là trong tộc tiêu hao của cải khổng lồ, giúp y đổi được ba viên Miễn Tử Đan, có thể giúp y phục sinh ba lần.

Hôm nay g·iết Khương Ly, hẳn là chỉ cần tiêu hao một viên Miễn Tử Đan, một lần cộng tử là được...

"Ngươi chính là Hoang Cổ truyền nhân? Chỉ có chút tu vi như vậy cũng dám một thân một mình chạy đến Cửu Trọng Thiên, thật là rác rưởi!"

Khẩu khí của Ly Thương Sinh cực kỳ hung hăng, muốn chọc giận Khương Ly xuất thủ g·iết mình.

Khương Ly lặng lẽ quét về phía Ly Thương Sinh, trong mắt lập loè thanh mang, dường như đem cả người Ly Thương Sinh đều nhìn thấu.

Ly Thương Sinh khẽ rùng mình, thời khắc này, bị Khương Ly nhìn kỹ, y càng có cảm giác giống như chính mình bị Thuỷ Tổ nhìn kỹ, quả thực khó lòng tưởng tượng.

"Trớ thuật...hoá ra là vậy, thân thể của ngươi mang theo nguyền rủa, đây là trời sinh sao. Nắm giữ thể chất đặc thù như vậy, ngươi ở trong Ly Tộc hẳn là sở hữu địa vị siêu nhiên đi!"

Khương Ly đạm mạc nói.

Một câu đơn giản lại khiến cho Ly Thương Sinh sắc mặt đại biến. Cường giả trong tộc nếu không biết trước, căn bản không thể nhìn ra thể chất của y, Khương Ly lại vừa nhìn liền biết được.

Đây chính là nhãn lực của Hoang Cổ truyền nhân?

"Nguyền rủa, theo nhân quả mà sinh, nếu như không có nhân quả, thì không cách nào nguyền rủa. Ngươi cho rằng mình có thể cùng ta cộng tử, nhưng thực chất, chỉ là điều viển vông..."

Sau khi nhìn thấy hết thảy của Ly Thương Sinh, nỗi lo lắng trong lòng lập tức tan biến sạch sẽ, Tam Hoang Kiếp Kiếm ầm ầm chém ra, hoá thành vô số kiếm mang lao tới, để cho Ly Thương Sinh sợ hãi muốn c·hết.

Một kiếm này, chính là một đòn của Tiên Thiên Linh Bảo.

Hơn nữa, không chỉ là uy lực của Tiên Thiên Linh Bảo, mà càng dung hợp bốn loại Chưởng Vị lực lượng, làm cho uy năng của kiếm chiêu càng tăng vọt gấp mười lần, đã đạt tới uy năng của trung phẩm Tiên Thiên Linh Bảo hàng đầu.

Ly Thương Sinh đường đường là lục phẩm Đế Quân, lại không chống nổi nửa hơi thở, trực tiếp b·ị c·hém thành tro bụi.

Cũng trong lúc đó, ở bên ngoài mấy toà đại lục, trên một đỉnh núi mà Ly Thương Sinh đã sớm đánh dấu, bỗng nhiên có cực quang phóng lên trời, từ bên trong ánh sáng, một tên thanh niên hoàn hảo không chút tổn hại đi ra.

Cũng không phải thật sự hoàn hảo không chút tổn hại.

Sau một lần sống lại, tu vi của Ly Thương Sinh rớt xuống một đoạn lớn, từ lục phẩm trung kỳ, rơi xuống lục phẩm sơ kỳ. Hiển nhiên loại sống lại như vậy, cũng không phải không cần đánh đổi.

"Đáng sợ, thật là đáng sợ! Đây chính là thực lực của Hoang Cổ truyền nhân sao! Bộ tộc ta lại muốn đối phó một tên yêu nghiệt như vậy? Ta dù sao cũng là Chân Đế, hắn chỉ là Chân Vương, ta thậm chí có thể cùng thất phẩm, bát phẩm Đế Quân đánh một trận, nhưng ở trên tay hắn lại không sống được nửa hơi thở! Người và người sao có thể chênh lệch lớn đến vậy?"

"Nhưng là hắn vẫn lựa chọn động thủ, vẫn lựa chọn đánh g·iết ta! Ha ha ha! Người này mạnh hơn thì đã sao, như cũ bị ta cộng tử rồi! Rõ ràng nhìn thấu tất cả của ta, lại còn dám động thủ, đúng là ngu..."

Chỉ là chữ "xuẩn" cuối cùng còn chưa nói xong, Ly Thương Sinh bỗng nhiên cảm giác tóc gáy dựng đứng, sau lưng đột ngột truyền tới một âm thanh lạnh lẽo tận xương tuỷ.

"Thú vị, lại còn có thể khởi tử hoàn sinh, chỉ là không biết, ngươi có thể phục sinh mấy lần!"

Chương 163: Đại Náo Cửu Trọng Thiên (3)