Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 188: Ly Tộc Đại Bí
Hiện tại phía sau lưng hắn còn có mấy tên Chuẩn Thánh đang liều mạng đuổi g·iết, căn bản không có thời gian triền đấu cùng đám Ly Tộc Đế Quân, thậm chí không đủ thời gian để vận dụng Thuỷ Yêm Bình.
Cho nên Khương Ly vừa ra tay liền trực tiếp sử dụng Huyền Thiên Kiếm Mang, đem Chư Đế đánh cho thất linh bát lạc. Đồng thời thôi động Túng Địa Kim Quang đệ bát thiên thê, xông qua lớp phòng thủ của hai mươi mốt Đế, nghênh ngang rời đi.
Chư Đế có lòng ngăn cản, đáng tiếc, tốc độ của Khương Ly quá nhanh, Chân Thân phòng ngự của hắn quá mạnh, bọn họ đánh ra vô số thần thông hoặc là đánh trượt, hoặc là không thể tổn thương hắn mảy may.
Hồi lâu sau, kiếm quang tiêu tán, Khương Ly đã đâu còn bóng dáng!
Vô số Ly Tộc thủ vệ bị kiếm quang trọng thương, thống khổ lăn rộn, kêu gào thảm thiết...
Hai mươi mốt Đế đồng loạt sắc mặt âm trầm, mặc dù biết rõ Khương Ly rất cường đại, nhưng không nghĩ hắn lại mạnh tới vậy, vẻn vẹn một kiếm liền kích thương tất cả mọi người.
Chiêu kiếm vừa rồi mặc dù không thể tận diệt bọn họ, nhưng tối thiểu có mấy vạn võ giả ngã xuống, mấy chục vạn võ giả trọng thương, bao quát bảy tám vị Đế Quân.
"Đáng c·hết! Tầng trời bên dưới quá yếu, đã không còn người có thể ngăn cản hắn đào thoát!"
"Vô cùng nhục nhã! Đây tuyệt đối là lần khuất nhục nhất mà tộc ta trải qua từ lúc lập tộc đến nay! Lại bị một tên tứ phẩm Chân Vương, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi như chỗ không người!"
"Lão phu không phục! Khương tiểu nhi chỉ là cầm bí bảo lợi hại mà thôi, có gì giỏi giang! Nếu không dùng bí bảo, không dùng hộ thể hắc quang, lão phu chấp hắn một tay!"
"Lão phu muốn đuổi ra Cửu Trọng Thiên, muốn đuổi ra vô ngần đại lục! Lão phu muốn đem hắn chém thành trăm mảnh!"
"Đi!"
Nhưng, đuổi được sao?
Ngay cả mấy vị Chuẩn Thánh lão tổ đều không đuổi kịp Khương Ly, chỉ là một đám Đế Quân há có thể làm được!
Khương Ly không nói cái gì khác, chỉ nói về tốc độ, hắn mười phần tự tin, tuyệt đại đa số lão quái bước thứ hai trong thiên địa hiếm có người nhanh hơn hắn.
Lục trọng thiên.
Tứ trọng thiên.
Nhị trọng thiên.
Nhất trọng thiên.
Khương Ly đem bốn tên Chuẩn Thánh, hai mươi mốt tên Đế Quân toàn bộ bỏ rơi, một đường mạnh mẽ xông tới, xông ra Cửu Trọng Thiên, lại một đường bay khỏi vô ngần đại lục.
Hết thảy võ giả cản đường đều bị đụng c·hết, nhao nhao hoá thành sương máu, không người có thể khiến hắn thoáng dừng chân.
Kết giới phong toả vô ngần đại lục, bị Khương Ly dùng mấy trăm quyền đánh nát. Hắn muốn đi, chỉ là một tầng kết giới, há có thể ngăn cản.
Tuy rằng thành công trốn ra Ly Tộc, nhưng trên mặt Khương Ly cũng không có bao nhiêu vui sướng, bởi vì trốn, dù sao cũng là thất bại.
Hôm nay, thực lực của hắn kém xa Ly Tộc, cho nên chỉ có thể đại náo Ly Tộc một trận rồi cắp đuôi bỏ chạy.
Nhưng nếu có lần sau, hắn nhất định phải đem Ly Tộc náo một trận long trời lở đất mới thôi.
Về phần sau chuyện hôm nay, có khả năng sẽ bị Ly Tộc điên cuồng đuổi g·iết? Khương Ly cười trừ.
Đưa đầu cũng là một đao, rụt đầu cũng là một đao, coi như hắn ngoan ngoãn nghe lời, Ly Tộc thật sẽ buông tha hắn ư? Nếu kết quả đã không có gì khác nhau, vậy buông tay buông chân làm càn một trận thì thế nào?
Lần đại náo Ly Tộc hôm nay, hắn đạt được không ít chỗ tốt.
Nói về chiến tích, Khương Ly chém g·iết rất nhiều Ly Tộc Chân Vương, Đế Quân thậm chí đánh nổ nhục thân của một tên Ly Tộc Chuẩn Thánh.
Về chiến lợi phẩm, hắn c·ướp sạch tài nguyên của Ly Tộc, rồi mượn tài nguyên của Ly Tộc tăng lên tu vi, chiến lực, cũng thành công khiến cho năm loại huyết thống hợp nhất. Loại tác phong lấy chiến dưỡng chiến như vậy, không khác gì một tên giặc c·ướp.
Giặc c·ướp? Ha ha, ta chính là muốn làm một tên giặc c·ướp.
Trọng yếu nhất, là hắn không hề bôi nhọ thanh danh của Hoang Cổ truyền nhân, đồng thời lấy được toạ độ của Lạc Thần Giới.
Từ kết quả đến xem, chuyến đi tới Ly Tộc lần này, không lỗ...
"Từ hôm nay trở đi, ta và Ly Tộc xem như hoàn toàn vạch mặt. Tiếp theo, cần mượn nhờ lực lượng của Hoàng đạo nhân, Trường Tang đạo nhân, Thần Hư Tử mấy tên Chuẩn Thánh, mới có thể cùng Ly Tộc đánh một trận"
"Nghĩ đến, đám người Hoàng tiền bối hẳn là rất nguyện ý cùng ta liên thủ đối kháng lại Ly Tộc đi!"
Khương Ly nhếch miệng cười nhạt, dự định sau khi rời đi sẽ lập tức hướng về phía ba tên Chuẩn Thánh cường giả cầu viện, nhằm ứng phó Ly Tộc.
Ngay lúc hắn đang định rời đi, chợt có một âm thanh sụp đổ truyền đến từ vô ngần đại lục phía sau lưng.
Chỉ thấy, bên trong không gian loạn lưu, đứng đấy một thiếu niên mặt khỉ đang không cam lòng gầm gừ.
"Khương Ly! Trận chiến ban nãy, ta không phục! Ngươi, thắng mà không võ!"
Ánh mắt Khương Ly co rụt, khẽ quay đầu, chợt thấy mấy trăm vạn toà đại lục sau lưng hắn bỗng nhiên điên cuồng sụp đổ, giống như người nào đó dùng một kích toàn bộ huỷ diệt.
Đó là một thiếu niên mặt khỉ, đang hành tẩu ở bên trong đại lục sụp đổ, tay cầm một toà truyền tống môn, chậm rãi áp sát.
Bất luận đại lục sụp đổ tạo nên thanh thế to lớn cỡ nào đều không thể tổn hại được quá nhiều khí huyết của y.
Đại lục sụp đổ khiến cho tất cả truyền tống môn liên thông với Cửu Trọng Thiên cũng theo nhau sụp đổ, chỉ có một toà truyền tống môn bị thiếu niên mặt khỉ cầm trong tay là nguyên vẹn.
Thiếu niên nọ, không ai khác chính là kẻ bị Khương Ly đánh ngất xỉu, Tất Đồ.
Xem chừng, Tất Đồ sớm đã thức tỉnh, càng vô thanh vô tức đuổi ra Cửu Trọng Thiên đuổi đến sau lưng Khương Ly.
Tốc độ càng nhanh hơn đám Ly Tộc Chuẩn Thánh!
"Trận chiến hôm nay, ta xác thực thắng mà không võ, không hề công bằng. Nhưng Ly tộc các ngươi làm việc cũng công bằng sao? Ngươi là muốn đuổi g·iết ta chứ, vậy thì khỏi cần phí lời, đánh đi!"
Khương Ly lạnh lùng nói.
Hắn vốn định sau khi thoát khỏi Cửu Trọng Thiên liền lập tức trở về Loạn Ma Vực tìm đám Trường Tang đạo nhân, nhưng hiện giờ, muốn chạy trốn, đầu tiên phải thoát khỏi Tất Đồ t·ruy s·át trước đã.
Tất Đồ có thể trước đám Chuẩn Thánh một bước đuổi theo Khương Ly, nói rõ tốc độ cực hạn của y sợ rằng đã tương đương với Viễn Cổ Đại Tu. Khương Ly tự hỏi, tốc độ cực hạn của mình căn bản không bằng Tất Đồ, muốn lấy tốc độ bỏ rơi đối phương là chuyện viễn vông.
Thế nên cần mưu tính một phen, mới có thể thoát khỏi Tất Đồ dây dưa.
"Đánh? Hừ! Hiện tại ngươi không xứng đánh nhau với ta, ngươi chỉ biết ám toán mà thôi, đánh với ngươi, không có ý nghĩa!"
Tất Đồ không cam lòng nói, lại không biết vì sao, cũng không dự định động thủ với Khương Ly. Y rõ ràng nghiến răng nghiến lợi, một bộ hận không thể xông lên đ·ánh c·hết hắn, nhưng lại đang liều mạng đè xuống sát cơ trong lòng.
Sau một phen giãy dụa, Tất Đồ thu hồi hết thảy sát khí, buồn bực hừ một tiếng.
"Ban nãy ngươi đánh vào thức hải của ta, sử dụng lực lượng hẳn là Cổ Quốc Hình Phạt chi lực đi! Ta sớm nên nghĩ ra, Hắc Giáp Cự Nhân của ngươi hẳn là Luân Hồi Chung! Chỉ trách ta sinh ra quá muộn, giáng sinh ở trong thời đại mạt pháp, không được tận mắt nhìn thấy Luân Hồi Chung, nếu không trận quyết chiến lúc trước, hẳn là sẽ nhân từ nương tay, cho ngươi một chút thể diện..."
Ách, Tất Đồ đang hồ ngôn loạn ngữ cái gì? Liều mạng chạy tới đây không phải để đánh nhau, mà là để xàm ngôn...?
"Ngươi phần luyện Luân Hồi Chung mảnh vỡ, trên người có h·ình p·hạt lực lượng, cộng thêm thần thuật Vạn Vật Câu Thông. Dựa theo quy củ của Thần Linh Cổ Quốc, tối thiểu có thể xếp vào hàng thuận vị thừa kế thứ tư của Chư Tộc Thần Vương. Tuy rằng hôm nay, Thần Linh Cổ Quốc đã không còn, nhưng nếu có thể, ta vẫn không muốn tổn thương ngươi..."
Hàng thừa kế thuận vị thứ tư của Chư Tộc Thần Vương? Có ý tứ gì?
"Ta thiêu đốt Bán Thần khí huyết, đổi lấy tốc độ viễn siêu Viễn Cổ Đại Tu trong thời gian ngắn, cho nên mới là người đầu tiên đuổi kịp, mục đích là để nói với ngươi một chuyện...Lần gặp mặt tiếp theo, chúng ta sẽ là chân chính sinh tử đại địch, chỉ cần ngươi vẫn cùng sư tôn của ngươi, Hoang Cổ Thánh Nhân một lòng một dạ, lấy thủ hộ Hoang Cổ Giới làm nhiệm vụ của mình, thì chúng ta cuối cùng sẽ có một trận chiến. Ly Tộc có quá nhiều bí mật mà ngươi không biết!"
Sẽ còn một trận chiến nữa sao?
"Đương nhiên, những bí mật kia, ta không thể nào nói cho ngươi biết. Bất luận thế nào, ta cũng sẽ không phản bội ân sư của mình. Ta đánh nát vô ngần đại lục, phá huỷ hết thảy không gian tiết điểm kết nối Đông Hoang và Cửu Trọng Thiên đã xem như rất quá phận. Những Ly Tộc cường giả khác muốn đuổi ra ngoài, nhất định phải tiêu tốn mấy chục năm chữa trị không gian tiết điểm, liên thông với Đông Hoang. Trong mấy chục năm tiếp theo, sẽ không có Ly Tộc cường giả t·ruy s·át ngươi. Về phần mấy chục năm sau, Ly Tộc phải chăng còn ở Đông Hoang hay không, vậy thì chẳng thể xác định. Phần Luyện Lô mà Phụ Vương ban tặng cho ta liền tạm thời gửi ở trong tay ngươi, lần gặp mặt tiếp theo, ta nhất định sẽ lấy tư thái mạnh nhất đánh bại ngươi, đường đường chính chính đoạt lại Phần Luyện Lô"
"Tạm biệt, sâu kiến! Con đường phía trước của tộc chúng ta ở phía trên Chư Thiên, không phải một tên Đông Hoang sâu kiến như ngươi có thể tưởng tượng!"
Oanh!
Tất Đồ lách mình tiến vào bên trong toà truyền tống môn cuối cùng, trở về Cửu Trọng Thiên. Thời điểm y vừa tiến vào truyền tống môn, cũng tiện tay đem nó đánh nát.
Từ đó, thông đạo liên thông vô ngần đại lục và Cửu Trọng Thiên hoàn toàn bị phá huỷ.
Tất Đồ cứ như vậy vân phong khinh đạm trở về, chỉ để lại mấy trăm vạn toà đại lục, sơn băng địa liệt, bừa bộn một mảnh...
Khương Ly chau mày, hắn không rõ Tất Đồ bỗng nhiên đến đây, lại bỗng nhiên rời đi, rốt cuộc là có mục đích gì.
Nghĩ tới chuyện vô ngần đại lục bị Tất Đồ đánh nát. Khương Ly âm thầm suy đoán, Tất Đồ chẳng lẽ là chạy tới giúp hắn?
Khẩu khí của y mặc dù làm người ta chán ghét, nhưng trên thực tế là có ý tốt?
Phải biết vô ngần đại lục là con đường nhất định phải đi qua nếu muốn từ Cửu Trọng Thiên tiến đến Đông Hoang. Nếu hết thảy không gian tiết điểm đều bị huỷ diệt, vậy thì coi như Ly Tộc Chuẩn Thánh cũng đừng hòng chạy ra Cửu Trọng Thiên cho đến khi tiết điểm được chữa trị.
Tất Đồ huỷ đi vô ngần đại lục, trong lúc vô hình chặt đứt hết thảy truy binh của Ly Tộc.
Đây không phải trợ giúp thì là cái gì?