Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 194: Lạc Tộc Tam Đại Bí Thuật
Hiếm có người biết bên dưới Lạc Thần Điền ẩn giấu một chỗ mật địa chính là toàn bộ hi vọng của Lạc dân.
Tứ Đế dẫn theo Khương Ly theo lối đi bí mật trong chỗ sâu của Lạc Thần Điện tiến vào bên trong mật địa.
"Lão phu Lạc Tản Viên ra mắt Thần Tử!"
"Lão phu Lạc Phù Đổng ra mắt Thần Tử!"
"Lão phu Lạc Phá Thiên ra mắt Thần Tử!"
"Lão thân Lạc Liễu Hạnh ra mắt Thần Tử!"
"Thần Tử?"
Khương Ly trầm mặc, không nghĩ tới, Lạc Tộc Tứ Đế cũng gọi hắn là Thần Tử.
Sau khi tiến vào Tứ Trụ Bí Cảnh, hắn đã thông qua lời nói của đám Lạc Dân bình thường biết được lai lịch của Lạc Tộc Tứ Đế.
Lạc Tộc Tứ Đế là những người kiệt xuất nhất của Lạc dân vạn năm qua, từ sau mười tám vị Lạc Vương.
Người đứng đầu là Tản Viên Thánh Đế Lạc Tản Viên, tu vi cao nhất tương đương với bát phẩm Đế Quân sơ kỳ.
Thứ hai là Phù Đổng Thiên Đế Lạc Phù Đổng, cũng là vị Đổng Thiên Hầu mà Khương Ly từng gặp ở trong mộng cảnh, tu vi tương đương với thất phẩm hậu kỳ.
Thứ ba là Phá Thiên Uy Vũ Đế, Lạc Phá Thiên, tu vi tương đương với thất phẩm trung kỳ.
Cuối cùng là Mẫu Thượng Thiên Đế, Lạc Liễu Hạnh, hay Liễu Hạnh công chúa, là con gái của Lạc Vũ Vương, tu vi tương đương với lục phẩm đỉnh phong.
Lạc dân sở dĩ có thể dựa vào Tứ Trụ Bí Cảnh chống đỡ đến nay, nguyên nhân lớn là có bốn vị Lạc Đế này trông nom.
Tản Viên Thánh Đế tựa hồ đoán được suy nghĩ của Khương Ly, mỉm cười nói:
"Năm xưa trước khi Lạc Hiền Vương ngã xuống, từng dò chúng ta, ngày sau nếu có người sở hữu Tử Diễm Ấn Ký, cũng mượn Tử Diễm Ấn Ký đạp vào Thần Linh đạo lộ chính là toàn bộ Lạc tộc Thần Tử, thấy hắn như thấy Lạc Thần. Trên người Thần Tử mang Tử Diễm Ấn Ký, cũng đã bước vào Thần Linh đạo lộ, tự nhiên chính là Thần Tử của bộ tộc ta!"
"Thần Tử hẳn là đến từ biểu thế giới chứ?"
Tản Viên Thánh Đế chợt hỏi.
"Biểu thế giới?"
Khương Ly âm thầm kinh ngạc, lời ấy hắn giống như từng nghe hai tên Kiếp Vương nhắc đến, nhưng không rõ ràng cho lắm.
"Thần Tử không biết thế giới trong ngoài? Xem ra ngươi cũng không phải Tĩnh Nhãn cường giả, có thể đi tới Lạc Thần Giới, sợ là dùng thủ đoạn đặc thù nào đó đi. Lão phu cũng không phải là Tĩnh Nhãn cường giả, nhưng trong tộc ta từ Lạc Thần về sau, từng sinh ra một vị Tĩnh Nhãn cường giả chính là Lạc Hiền Vương. Cũng là ngài ấy tìm được không gian tiết điểm liên kết với biểu thế giới, giúp Lạc dân ta m·ưu đ·ồ một lối thoát."
"Núi có nội ngoại, nước có sâu cạn, hết thảy thế gian kỳ thực đều có phân chia trong ngoài, thế giới cũng không ngoại lệ. Ở Chân Giới có một loại thuyết pháp như sau, ngoại thế giới, tất cả đều là hư huyễn, nội thế giới, mới là chân thực. Về phần thuyết pháp trên, lão phu cũng không biết rõ thật giả, nhưng cũng có vài phần đáng tin..."
"Đạo hữu nói là Hoang Cổ Giới mà Khương mỗ đang sống là một chỗ thế giới biểu tượng, bản thân nhìn thấy hết thảy đều là hư huyễn?"
Khương Ly lắc lắc đầu, đối với thuyết pháp này, từ trước đến nay hắn vẫn luôn khịt mũi coi thường.
Thật cũng được, giả cũng được, hết thảy đều không quan trọng. Nếu thân nhân, bằng hữu của hắn đều chỉ là hư huyễn, vậy thì hắn thà rằng hư huyễn một đời, hà tất theo đuổi cái đồ bỏ chân thực.
"Ha ha, lão phu đã nói, ta vốn không phải Tĩnh Nhãn cường giả, thuyết pháp trên là đúng là sai, lão phu căn bản không biết. Không nói cái này, Thần Tử nói mình đến từ Hoang Cổ Giới, cũng gặp qua đồng tộc của chúng ta, không biết bọn họ hiện tại như thế nào?"
Khương Ly gật gù, đem chuyện của Lạc Thần Tông và Tô gia báo cho Tứ Đế.
Hắn giảng giải mặc dù khô khan, nhưng Tứ Đế vẫn nghe đến say sưa ngon lành, nét cười trên mặt càng ngày càng nồng đậm.
"Không nghĩ tới Lạc dân ta lại có thể cắm rễ ở Đông Hoang, phồn diễn sinh hoạt hơn vạn năm. Quả thực là chuyện đáng mừng!"
Phù Đổng Thiên Đế cảm khái nói.
Năm đó chư vị Lạc Vương quyết định mang theo một phần tộc nhân rời khỏi Lạc Thần Giới, bản thân y vốn dĩ cũng được chỉ định rời đi. Nhưng Phù Đổng Thiên Đế tự nguyện lưu lại, tiếp tục sánh vai cùng Lạc dân chiến đấu.
Vạn trăm trôi qua, Lạc dân ở Lạc Thần Giới dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, mặc dù còn chưa hoàn toàn bị diệt, nhưng tình cảnh cũng không quá tốt đẹp.
Năm người vừa đi vừa nói chuyện, không biết đã đi bao lâu, phía trước mật đạo tối tăm, bỗng nhiên truyền đến một tia mùi máu tanh.
Trung tâm của mật thất, không có vật gì khác, chỉ có một cái huyết trì vô cùng to lớn.
Thời điểm Khương Ly đi vào mật thất, nhìn thấy huyết trì, hắn rốt cuộc hiểu rõ một ít chỗ khác thường liên quan tới Lạc dân.
Khó trách, Lạc dân sẽ xuất hiện tình huống tu vi đứt gãy.
"Thần Tử là người thừa kế của Lạc Thần, cũng là người được Lạc Hiền Vương tín nhiệm, vì lẽ đó, chúng ta đồng dạng tín nhiệm ngươi. Nơi đây ẩn giấu bí mật bất truyền của Lạc dân ta. Lạc dân ta sở dĩ có thể chống cự vạn năm chưa diệt, cũng là bởi vì nơi này..."
Tản Viên Thánh Đế trầm giọng nói.
"Ồ!"
Khương Ly híp mắt lại, lặng lẽ đảo qua huyết trì trước mặt.
"Để lão phu ngẫm lại, nên từ nơi nào kể cho Thần Tử về cố sự của Lạc tộc ta. Trước tiên nói một chút về bí thuật đi. Lạc tộc ta tổng cộng có ba loại bí thuật, truyền thừa từ thời Cổ Quốc, đều cần dùng máu để triển khai, vì vậy huyết trì là vật không thể thiếu."
"Bí pháp đầu tiên gọi là Huyết Mạch Tụ Hợp Thần Thuật, có thể thông qua hiến tế lượng lớn tộc nhân, mạnh mẽ cất cao tu vi của một vị tộc nhân nào đó. Thần Tử hẳn là chú ý tới, trong bộ tộc ta xuất hiện tình huống tu vi đứt gãy chứ? Những người kia đi nơi nào? Hazz bọn họ đều ở trong huyết trì. Vì bảo trụ Lạc dân bất diệt, bọn họ dâng ra tính mạng của mình, nếu không có sự hi sinh của bọn họ, Lạc tộc ta thật đã sớm đã bị huỷ diệt từ lâu, làm sao có khả năng sinh ra bốn vị Đế cảnh cường giả. Lão phu cũng được, Phù Đổng, Phá Thiên, Liễu Hạnh cũng tốt, đều là mượn nhờ lượng lớn tộc nhân hi sinh, mới đi đến được cảnh giới hôm nay. Vì lẽ đó, Thần Tử có thể lý giải, trên vai chúng ta gánh vách trách nhiệm, trầm trọng cỡ nào..."
"Quả nhiên..."
Bởi vì mơ hồ đã có suy đoán, nên sau khi nghe xong Tản Viên Thánh Đế giảng giải, Khương Ly cũng không quá mức kinh ngạc, chỉ là bị loại hành động vì việc nghĩa mà hi sinh của Lạc dân chấn động tâm thần.
"Bí thuật thứ hai của tộc ta tên là Tố Hoàn Thần Thuật, có thể thông qua đại lượng huyết tế tộc nhân, khiến cho một vị tộc nhân đã tu luyện tới Cửu Tinh Cổ Thần nào đó nắm giữ Thần Hoàn, trở thành nguỵ Bán Thần. Thần Hoàn vốn là đồ vật đặc hữu của Viễn Cổ Thần Linh, thời đại mạt pháp muốn tố ra Thần Hoàn quả thực khó như lên trời. Dùng bí thuật cưỡng ép ngưng tụ Thần Hoàn, mặc dù uy lực cùng chân chính Thần Hoàn có chênh lệch cực lớn, nhưng một vị nguỵ Bán Thần, đủ để quét ngang tuyệt đại đa số Đế cảnh trong thiên địa!"
"Thần Hoàn, nguỵ Bán Thần!"
Ánh mắt Khương Ly ngưng lại, lâm vào suy tư.
"Đáng tiếc, từ sau khi Kinh Dương Vương và Lạc Hiền Vương ngã xuống, tộc ta đã không còn bất kỳ một vị Cửu Tinh Cổ Thần nào, Tố Hoàn Thần Thuật cũng vì đó mà mai một!"
Tản Viên Thánh Đế thở dài cảm khái, nói tiếp:
"Bí thuật thứ ba của tộc ta, tên là Nghịch Mệnh Thần Thuật, có thể thông qua đại lượng huyết tế tộc nhân, khiến cho một vị tộc nhân nào đó trở lại quá khứ. Loại phương pháp trở lại quá khứ trên cũng không phải là thật thời gian đảo lưu mà càng giống như một loại xâm lấn Luân Hồi. Lấy thân phận người ngoài cuộc, cưỡng ép xâm lấn đến một đoạn Luân Hồi mà mình không nên xuất hiện, tận mắt chứng kiến toàn bộ đoạn Luân Hồi kia. Đương nhiên, sau khi xâm lấn, ngươi không cách nào cải biến bất cứ chuyện gì, trên cơ bản sẽ không có bất kỳ người nào phát giác được ngươi xâm lấn. Nếu có người phát giác, cũng không thể làm gì!"
"Hí! Lạc tộc càng có loại bí pháp thần kỳ như vậy, lại có thể lấy thân phận người ngoài cuộc, trở lại quá khứ?"
Khương Ly âm thầm kinh ngạc.
Xâm lấn Luân Hồi, trở lại quá khứ! Quả thực bất khả tư nghị!
"Năm đó, Lạc Hiền Vương từng dùng Nghịch Mệnh Thần Thuật, trở về một đoạn Luân Hồi nào đó. Ta không biết ngài ấy nhìn thấy cái gì, nhưng sau khi trở về, tiết lộ là hắn ở trong đoạn quá khứ kia, gặp được một vị tiền bối, là vị tiền bối nọ chỉ rõ cho hắn con đường, có thể cứu vớt Lạc dân khỏi dầu sôi lửa bỏng"
Lạc Hiền Vương từng lấy bí thuật trở về quá khứ, gặp mặt một vị tiền bối.
Sắc mặt Khương Ly lộ ra vẻ hồi ức.
"Năm đó, Lạc Hiền Vương giống như từng đề cập qua, hắn là bị vị tiền bối nào đó chỉ điểm, mới liều mạng cứu ta..."
"Vị tiền bối kia, rốt cuộc là ai?"
Khương Ly nhíu mày thật chặt,