Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 216: Tử Vi Trần Kiếp Diệt
Vừa thấy Khương Ly và Tần Quảng Vương mang theo mặt nạ Diêm La đi vào, đám đệ tử tuần thủ lập tức cung kính ôm quyền hành lễ.
"Gặp qua chư vị Diêm Vương!"
"Miễn lễ!"
Tần Quảng Vương khoát khoát tay, cùng Khương Ly chậm rãi vào trong Minh Phủ tổng bộ.
Bên trong tổng bộ thình lình là một chỗ tàn giới, tự thành thiên địa.
Diện tích cũng không rộng lớn, tựa hồ không trọn vẹn, nhưng đẳng cấp giới diện lại rất cao, đã đạt tới trung thiên thế giới, coi như lục phẩm Đế Quân cũng rất khó cưỡng ép xông vào.
Bên trong tàn giới, trên bầu trời khảm nạm một ngôi sao màu tím, rọi sáng toàn bộ không gian.
Trên mặt đất kiến tạo mười sáu toà lầu các.
Bao gồm:
Thiên La Lục Cung: Trụ Tuyệt Âm Thiên Cung, Thái Sát Lượng Sự Tông Thiên Cung, Minh Thần Nại Phạm Võ Thành Thiên Cung, Điềm Chiêu Tội Khí Thiên Cung, Tông Linh Thất Phi Thiên Cung, Cảm Ty Liên Uyển Lũ Thiên Cung
Diêm La Thập Điện: Nhất Điện, Nhị Điện, Tam Điện, Tứ Điện, Ngũ Điện, Lục Điện, Thất Điện, Bát Điện, Cửu Điện, Thập Điện.
Diêm La Thập Điện là nơi giao tiếp nhiệm vụ, đồng thời có thể tiêu tốn nguyên thạch nhằm mua sắm điểm cống hiến.
Khí Thiên Cung có bán đủ loại bí bảo rực rỡ muôn màu, cùng các loại thiên địa linh mỏ dùng để rèn đúc bí bảo.
Tông Thiên Cung có bán các loại công pháp, thần thông, cấp bậc từ thấp tới cao.
Thành Thiên Cung có bán các loại đan dược, đan phương, linh dược...
Lũ Thiên Cung có bán các loại phù lục, khôi lỗi, trận bàn, yêu sủng...
Phi Thiên Cung có xây dựng đủ loại Truyền Tống Trận liên kết với hơn trăm toà võ vực ở Đông Hoang, có thể vượt qua võ vực truyền tống.
Muốn truyền tống, yêu cầu nguyên thạch hoặc là điểm cống hiến.
Âm Thiên Cung có thể thỉnh cầu tiền bối chỉ điểm công pháp, tu luyện, đương nhiên cũng muốn dùng điểm công hiến hoặc nguyên thạch để trả phí.
Thiên La Lục Cung, mỗi cung có một gã Chuẩn Đế cường giả toạ trấn. Diêm La Thập Điện, mỗi điện có một gã Diêm Vương toạ trấn, Khương Ly sở hữu một thân phận khác chín là Thập Điện chi chủ Chuyển Luân Vương.
Đương nhiên, hắn căn bản không hứng thú toạ trấn đệ Thập Điện.
Bất kể là cung chủ Lục Cung hay điện chủ Thập Điện đều nắm giữ địa vị cực kỳ tôn sùng.
Chỉ xếp ở bên dưới Phong Đô Đại Đế.
Bên trong trung thiên tàn giới, có không ít đệ tử Minh Phủ lui tới, vừa thấy hai người Khương Ly đi ngang qua đều cung kính vái chào, không ai dám làm phiền bọn họ.
Khương Ly và Tần Quảng Vương dạo qua từng toà lầu các, nhưng dần dần, hắn liền mất đi hứng thú.
Minh Phủ dù sao cũng là thế lực đỉnh cấp thời thượng cổ, mặc dù đã hoàn toàn suy thoái, nhưng nội tình vẫn như cũ không kém các thế lực lớn ở Đông Hoang.
Đáng tiếc, nội tình như vậy, còn không sánh bằng một phần nhỏ của Ly Tộc, chưa thể vào mắt Khương Ly.
Chỉ là lúc vừa tới gần Âm Thiên Cung, Khương Ly chợt thu lại bước chân.
Hôm nay là ngày cung chủ của Âm Thiên Cung khai đàn giảng đạo.
Muốn vào cung nghe giảng, chỉ cần tiêu tốn một ngàn điểm cống hiến, không tính đắt.
Ánh mắt Khương Ly loé lên, cùng Tần Quảng Vương lặng lẳng bước vào Âm Thiên Cung.
Lấy thân phận địa vị của hai người bọn họ, tự nhiên không cần trả tiền nghe đạo.
Mặc dù chỉ là một tên Chuẩn Đế giảng đạo, nhưng nội dung giảng giải vẫn khiến Khương Ly cảm thấy tương đối hứng thú.
Đập vào mí mắt là một chỗ đào nguyên sơn thuỷ trống trải, một tên Chuẩn Đế lão giả ngồi ở trên đài cao, phía dưới ngồi phía dưới là gần một trăm tên võ giả, có Chân Nhân, tam phẩm, tứ phẩm Chân Vương.
Chuẩn Đế lão giả mặt không cảm xúc, bình thản mà giảng đạo, quanh người có một luồng khí chất cổ lão t·ang t·hương.
Khí chất như vậy, rõ ràng chỉ xuất hiện ở trên người Cổ Đế cường giả, nhưng không nghĩ tơi lại xuất hiện ở trên người một tên Chuẩn Đế.
Khương Ly và Tần Quảng Vương đến muộn, bèn đứng ở phía xa xa, bên dưới tán cây Bồ Đề, yên tĩnh lắng nghe.
"Xin hỏi cung chủ, như thế nào là hư, như thế nào là thực?"
Một tên tam phẩm sơ kỳ lão quái đứng dậy cung kính hỏi.
"Như thế nào hư? Như thế nào thực? Phàm cảnh võ giả xoè bàn tay ra, có thể sờ tới chính là thực, không thể sờ tới chính là hư"
"Xin hỏi cung chủ, với Chân cảnh võ giả, như thế nào là hư, như thế nào là thực?"
Tên tam phẩm lão quái nọ tiện thể hỏi.
"Chân cảnh sao? Có thể sờ tới, chưa chắc là thực. Không thể sờ tới, không hẳn không phải là thực."
"Trang Chu Mộng Điệp, Điệp Mộng Trang Chu, ai là thực, ai là hư? Hoặc có lẽ đều là hư, hoặc có lẽ đều là thực?"
"Ví dụ như đoá hoả diễm này, bên trong có một trăm vạn ánh lửa, mỗi một ánh lửa đều có đạo của riêng mình. Vậy đạo của ánh lửa nào mới là chân đạo của đoá hoả diễm?"
Chuẩn Đế lão giả mở rộng bàn tay, một đoá hoả diễm thấu chưởng mà ra.
Khoát tay, hoả diễm hoá thành trăm vạn ánh lửa yếu ớt bay lên trời.
Một trăm vạn ánh lửa, có một trăm vạn loại hoả đạo khác biệt, như thế, đâu mới là chân đạo?
"Cái gì gọi là chân đạo? Một ngọn lửa có trăm vạn đại đạo, một trăm vạn ngọn lửa lại có bao nhiêu hoả đạo? Nếu một thế giới có trăm vạn hoả diễm, một trăm vạn thế giới sẽ có bao nhiêu hoả diễm? Có bao nhiêu hoả đạo? Thế gian tồn tại vô số hoả đạo, nhưng chân hoả chi đạo lại chỉ có một"
"Ở trong mắt các ngươi, một trăm vạn hoả đạo kia, bất kỳ một loại nào cũng có thể là chân đạo, bất kỳ một loại nào cũng đều không phải chân đạo. Mà trong mắt lão phu, một trăm vạn hoả đạo đều không phải chân đạo...Các ngươi đã rõ ràng, cái gì là thực? Đã rõ ràng làm sao để tìm kiếm chân đạo chưa?"
Chuẩn Đế lão giả nói xong, nhắm mắt lại, thần niệm quét qua biểu hiện của từng người nghe giảng.
Từng tên võ giả phía dưới, đều lộ ra vẻ mờ mịt, lại không một ai nghe hiểu.
Chuẩn Đế lão giả thất vọng lắc đầu, lão đã nói thẳng như vậy nhưng những người nơi đây lại không hiểu rõ, tư chất hơi kém.
"Ừm!"
Đột nhiên ánh mắt của Chuẩn Đế lão giả khẽ động nhìn về phương hướng của Khương Ly.
Lão rõ ràng phát hiện con mắt Khương Ly hơi mờ mịt chốc lát, sau đó lập tức thanh minh, giống như đã hiểu rõ điều gì.
"Ồ, hoá ra là một vị Diêm Vương, khó trách có thể hiểu được lời của lão phu"
Gặp ánh mắt của lão giả nhìn mình, Khương Ly tỏ ra thiện ý gật gật đầu, sau đó cùng Tần Quảng Vương rời khỏi Âm Thiên Cung, để Chuẩn Đế lão giả ngẩn ngơ tại chỗ, ánh mắt co rụt.
"Hắn là ai? Diêm La Thập Điện từ khi nào có thêm một vị cường giả khủng kh·iếp như vậy? Khí thế trên người hắn mặc dù ẩn mà không phát, nhưng vẫn mang cho lão phu một loại cảm giác hãi hùng kh·iếp vía, giống như đối mặt với Phong Đô Đại Đế lúc toàn thịnh, chẳng lẽ hắn là..."
Sau khi rời khỏi tổng bộ Minh Phủ, Khương Ly cùng Tần Quảng Vương tiến về Bắc Âm Sơn.
Một đường leo l·ên đ·ỉnh núi, phía xa xa có thể thấy được giới môn đi thông Tử Vi Minh Giới.
Tần Quảng Vương nhẹ nhàng bấm chỉ quyết, giới môn tự động mở ra.
Cả hai không nói hai lời, đồng thời nhảy vào bên trong.
Đập vào mi mắt là một chỗ Trung Thiên Thế Giới vĩnh viễn chìm trong đêm tối.
Dưới chân là vô biên vô ngần đại lục, có đếm mãi không hết phàm nhân, võ giả sinh hoạt ở đây.
Trên bầu trời đêm, có một ngôi sao màu tím toả ra ánh sáng mờ mờ.
Trong mắt phàm nhân, đó là một ngôi sao, nhưng thực chất đó là một toà tinh cung to lớn phiêu phù ở giữa bầu trời.
Tần Quảng Vương cùng Khương Ly hạ xuống sao trời, chỉ về phía hành cung nói.
"Đây là Tử Vi Tinh Cung, vốn là hành cung của Thiên Tề Nhân Thánh Đại Đế, nhưng sau khi Thiên Tề Nhân Thánh Đại Đế m·ất t·ích, liền do Phong Đô Đại Đế toạ trấn!"
Khương Ly gật đầu, không nói một lời, chợt trong mắt loé lên tinh quang.
Phía trước Tử Vi Tinh Cung dựng thẳng một toà bia đá màu tím, vô cùng cổ lão.
Bên trên có viết mấy dòng chữ kỳ quái.
"...Tử Vi trần kiếp diệt, tàn binh hoá Đế, Thí Thánh Thiên Hoang. Sinh ra ý niệm đoạt thiên. Chí Tôn ba ngàn ấn, ngộ được chín ấn, luyện thiên thành chưởng, hoá chưởng thành ấn. Quét ngang chư Đế, không địch nổi Hạo Thiên, bỏ đi ý niệm chưởng thiên, lập Minh Phủ, thủ hộ Minh Giới..."
Đoạn văn tự trên, tựa hồ giới thiệu lai lịch của Minh Phủ.
Khương Ly lần lượt đọc văn tự vài lần, ánh mắt càng ngày càng kinh ngạc.
Tử Vi trần kiếp diệt...Tử Vi, chẳng lẽ là nói đến Tử Vi đạo vực?
Chí Tôn ba ngàn ấn...Chí Tôn là chỉ Tử Vi Chí Tôn sao...
Quét ngang chư Đế, không địch nổi Hạo Thiên, hai chữ Hạo Thiên nghe rất quen tai.
Ánh mắt Khương Ly hơi động, hắn từng nghe nói qua, tên thật của Đông Hoang Tổ Đế là Hạo Thiên.
Nên hai chữ Hạo Thiên trong đoạn văn tự, hẳn là ám chỉ Đông Hoang Tổ Đế.
Bỏ đi ý niệm chưởng thiên, lập Minh Phủ...người viết xuống đoạn văn nọ, sau khi thua dưới tay Đông Hoang Tổ Đế, bèn buông tha ý niệm đoạt thiên, sáng lập Minh Phủ?
"Người sáng lập cổ bia, là ai? Chẳng lẽ là Thiên Tề Nhân Thánh Đại Đế?"