Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 220: Giữa Đường Ngộ Thánh Đạo

Chương 220: Giữa Đường Ngộ Thánh Đạo


Quỷ vật qua lại, thấy Khương Ly đứng chắn ở giữa quan đạo, ngăn trở đường đi của mọi người, đều cảm thấy không vui, nhưng trong lòng vừa sinh ra một chút không vui, thì sự không vui đó lập tức bị quỷ dị đè xuống, không người cảm thấy Khương Ly đứng ở giữa đường là sai trái.

Dường như tất cả thiên địa đều thuộc về Khương Ly, bất luận hắn đứng ở đâu, chặn đường của ai, đều là chuyện đương nhiên.

"Giá giá giá!"

Xa xa truyền tới tiếng vó ngựa, ngồi trên lưng ngựa là một thiếu nữ mặc váy đỏ tư thế hiên ngang.

Trên mặt thiếu nữ mang theo phong trần, cưỡi trên một đầu cốt mã đỏ thẫm, từ xa chạy tới, phát hiện Khương Ly chặn giữa đường, cau mày không vui, nhưng tiếp theo, lông mày bất tri bất giác buông ra.

"Kỳ quái, từ trước đến nay, bổn cô nương cực kỳ chán ghét nam nhân, huống hồ, nam nhân kia còn dám chặn đường của ta, vì sao ta lại đối với hắn không sinh ra nổi một tia hận ý"

Thiếu nữ lắc lắc roi mây, ngày thường lúc nàng phóng ngựa, nếu có kẻ dám ngáng đường, đều bị nàng dùng một roi quất bay. Hiện tại, thiếu nữ cũng theo thói quen vung lên roi mây, muốn quất Khương Ly.

Nhưng cốt mã đỏ thẫm vừa chạy tới cách Khương Ly chừng trăm trượng, chợt lộ ra biểu hiện cực kỳ sợ hãi, tự động chuyển hướng, dịch ra Khương Ly, không dám va trúng hắn.

Về phần thiếu nữ định quất roi mây, chẳng hiểu tại sao, lại không dám quất xuống.

"Quái lạ, quái lạ, Huyết Cốt Bảo Mã của ta cực kỳ ương ngạnh kiêu ngạo, ngay cả Quỷ Vương cũng dám đụng, vì sao lại sợ nam tử kia. Còn có, vì sao ta không thể hạ ngoan thủ, quất hắn một roi!"

Thiếu nữ nghi ngờ không thôi, phóng ngựa đi xa.

Ngày thứ năm, ngày thứ sáu, Khương Ly đứng lặng lẽ vẫn như pho tượng, không hề nhúc nhích.

"Giá giá giá!"

Ngày thứ bảy, phương xa chợt truyền đến âm thanh của xe ngựa.

Xe ngựa do bốn con cốt thú kéo động, uy phong lẫm lẫm.

Lão phu xe vừa thấy có người chặn đường, vội vàng thấp giọng dò hỏi người trong xe.

"Vũ Hạ Quỷ Vương, quan đạo phía trước có kẻ chặn đường, xe ngựa không đi qua được, nên làm thế nào cho phải?"

"Nếu hắn không tránh, vậy thì đ·âm c·hết hắn!"

Trong xe ngựa chỉ truyền ra một âm thanh lạnh lùng, có chút lão khí hoành thu.

Ngồi trên xe ngựa tên là Vũ Hạ Quỷ Vương, là một tên cấp chín Quỷ Vương, chưởng khống Vũ Hạ Quỷ Thành, lệ thuộc Minh Phủ.

Vũ Hạ Quỷ Vương tính cách lương bạc, lão một đường đi về phía tây, là dự định đến Quân La Minh Hà mua sắm Thái Âm Hoàng Tuyền. Bách Quỷ đại hội sắp tổ chức, lão phải tăng lên một chút thực lực, nhằm ở trong đại hội giúp Vũ Hạ Quỷ Thành tranh giành lợi ích.

So với chuyện chạy tới Quân La Minh Hà, việc đ·âm c·hết Khương Ly, quả thực nhỏ bé không đáng kể.

Phu xe lộ ra vẻ mặt kinh hoảng, nhưng không dám làm trái mệnh lệnh của Vũ Hạ Quỷ Vương. Trước đó, có mấy tên phu xe làm việc không chu toàn đã bị Vũ Hạ Quỷ Vương tiêu diệt, lão là tên phu xe cuối cùng.

Lão không muốn c·hết, càng không dám vi phạm mệnh lệnh của Quỷ Vương, nên chỉ có thể đâm Khương Ly rồi.

"Hậu sinh, oan có đầu, nợ có chủ, nếu ngươi c·hết rồi, cũng chớ có trách ta, ta cũng là người cơ khổ..."

Phu xe âm thầm cầu nguyện vài câu, nhắm chặt hai mắt, mạnh mẽ điều khiển cốt thú xe, đâm thẳng về phía Khương Ly.

Nhưng quỷ dị là thời điểm xe ngựa cách Khương Ly chừng mười trượng, bốn con cốt thú bỗng nhiên đồng loạt dừng bước, lộ ra vẻ mặt thất kinh, không dám tới gần Khương Ly, càng đừng nói đ·âm c·hết hắn.

"Vì sao ngừng xe ngựa? Ta không phải bảo ngươi đ·âm c·hết kẻ ngáng đường hay sao?"

Vũ Hạ Quỷ Vương vén rèm xe lên, đi ra xe ngựa, lạnh lùng liếc phu xe một mắt, liền khiến phu xe sợ gần c·hết.

"Không phải ta, không phải ta. Là xe ngựa tự mình dừng lại, là do cốt thú kéo xe sợ hãi, không nghe sai khiến, không dám đi lên phía trước...Xin đại nhân đừng có g·iết ta, ngài g·iết ta rồi, sẽ không có ai lái xe cho ngài nữa..."

Phu xe cầu khẩn nói.

"Hừ, nói bậy nói bạ! Long cốt quỷ thú chính là cấp bảy Quỷ Vương, bọn chúng sẽ sợ ai? Xác thực không thể g·iết ngươi, nhưng bản Vương phải chặt một tay của ngươi, để ngươi biết kết cục của việc vi phạm mệnh của ta là cái gì!"

Vũ Hạ Quỷ Vương ghé mắt nhìn ngũ thân của Khương Ly ở bên ngoài mười trượng, phát hiện đều chỉ là cấp sáu quỷ tướng, liền không thèm để tâm. Quay đầu nhìn về phía phu xe, trong mắt loé lên hàn mang, rút bảo đao bên hông chém xuống một cánh tay của đối phương.

Một cánh tay đứt đoạn, không chảy ra máu tươi, cánh tay cụt tiêu tán thành hư vô.

Phu xe chỉ là một đầu quỷ binh phổ thông, chưa ngưng tụ ra quỷ thân, tự nhiên không thể chảy máu.

"Ah!"

Phu xe kêu thảm một tiếng, sắc mặt trắng bệch, nhưng cũng không dám oán trách Vũ Hạ Quỷ Vương, ngược lại ngã xuống đất, liên tục hướng về phía Vũ Hạ Quỷ Vương dập đầu, cảm tạ rối rít.

Dưới cái nhìn của phu xe, chính mình phạm phải sai lầm, nếu Vũ Hạ Quỷ Vương g·iết lão, cũng không quá đáng, không g·iết lão đã là ban ân.

"Hừ! Để lão phu nhìn xem, cốt thú của ta vì sao không chịu đi..."

Vũ Hạ Quỷ Vương lắc đầu một cái, nhảy xuống xe ngựa, quan sát cốt thú, thấy cả bốn đầu cốt thú đều quỳ sát trên mặt đất run lẩy bẩy. Nội tâm Vũ Hạ Quỷ Vương lộ ra một tia kinh ngạc.

"Quái lạ, cốt thú của lão phu lúc còn sống đều mang theo một tia long tộc huyết mạch. Tuy rằng tu vi không cao, nhưng tính cách kiêu ngạo, Quỷ Vương bình thường đều không thể điều động. Bọn chúng tuy rằng tình nguyện kéo xe cho lão phu, nhưng xưa nay chưa từng sợ hãi ta. Quái lại, vì sao hôm nay long cốt quỷ thú lại thất kinh?"

Vũ Hạ Quỷ Vương vỗ vỗ lưng của long cốt quỷ thú, truyền vào mấy đạo quỷ khí, đè xuống lòng kinh hoảng của long cốt quỷ thú, nhưng bốn con cốt thú vẫn cứ quỳ sát trên mặt đất, so với ban nãy chỉ run rẩy nhẹ hơn đôi chút.

"Xem chừng là bởi vì đám oát con chặn đường phía trước thi triển thủ đoạn gì đó. Lão phu ngược lại cũng muốn nhìn xem, mấy tên cấp sáu giun dế rốt cuộc sử dụng thủ đoạn gì, có thể khiến cho long cốt quỷ thú sợ hãi không dám đi về phía trước!"

Vũ Hạ Quỷ Vương rút ra bảo đao, muốn đánh về phía năm người Khương Ly, nhưng vừa giơ tay lên, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác cổ quái.

Không thể công kích hắn, tuyệt đối không thể công kích hắn!

"Cổ quái, Vũ Hạ ta trước nay g·iết người chưa bao giờ nương tay, vì sao hôm nay càng sẽ không đành lòng xuất thủ với năm gã thanh niên nọ?"

Vũ Hạ Quỷ Vương nghi ngờ trong lòng, nhưng nghĩ mãi không ra, lần thứ hai giơ tay, muốn vung đao chém c·hết Khương Ly, nhưng vừa nhấc lên liền không tự chủ thả xuống.

"Thôi! Xem như lão phu nhẹ dạ..."

Lắc lắc đầu, Vũ Hạ Quỷ Vương lạnh lùng nhìn phu xe đang quỳ ở trên mặt đất, hạ lệnh:

"Chúng ta liền đợi một chút. Thanh niên mặc áo trắng kia đứng ở giữa đường, tựa hồ là đang cảm ngộ cái gì đó, vì vậy mới dừng lại. Mà bốn thanh niên khác thì đang hộ pháp cho hắn. Chờ hắn cảm ngộ xong xuôi tự nhiên sẽ rời đi, chúng ta cũng có thể đi qua!"

Phu xe nghe được lời của Vũ Hạ Quỷ Vương lập tức sững sờ tại chỗ.

Lúc trước, mấy tên phu xe bởi vì lái xe không cẩn thận, liền bị Vũ Hạ Quỷ Vương tàn nhẫn chém g·iết.

Lúc trước gặp phải người cản đường, chỉ cần không có bối cảnh lớn, Vũ Hạ Quỷ Vương đều hạ lệnh phu xe đ·âm c·hết.

Lúc trước, đi vào một khách sạn, chưởng quỹ mang món ăn lên chậm nửa khắc, liền bị Vũ Hạ Quỷ Vương phất tay diệt cả nhà.

Vũ Hạ Quỷ Vương liền nửa khắc thời gian đều không nguyện ý chờ đợi.

Nhưng hiện tại, trước mặt rõ ràng có người chặn đường, làm cho Vũ Hạ Quỷ Vương không thể đi về phía trước, nhưng lấy tính cách lương bạc của lão, càng sẽ nói "Chúng ta liền đợi một chút!".

Phu xe không hiểu nhưng lại âm thầm vui mừng thay Khương Ly:

"Hậu sinh, ngươi thực sự rất may mắn, không cần c·hết, vậy là tốt rồi!"

Vũ Hạ Quỷ Vương hạ lệnh cho phu xe, sau đó xoay người trở về xe ngựa.

Nhưng ngay thời khắc lão vừa xoay người, bỗng nhiên sắc mặt đại biến, vội vã quay đầu lại, cả kinh nhìn Khương Ly.

"Không thể! Đây là...đây là Thánh Đạo! Tên cấp sáu tiểu bối kia là đang cảm ngộ Thánh Đạo!"

Thời khắc này, quanh thân Khương Ly hiện lên nhàn nhạt kim quang.

Kim quang rơi vào trong mắt Vũ Hạ Quỷ Vương, khiến cho nội tâm của lão không cách nào bình tĩnh.

Ngộ Thánh Đạo! Một tên thanh niên tu vi cấp sáu, lại đang ngộ Thánh Đạo ở giữa đường.

Vũ Hạ Quỷ Vương từng đọc qua cổ tịch, nhắc tới Thánh Đạo, là thứ mà Đế Cảnh cường giả truy cầu cả đời. Một khi ngộ ra Thánh Đạo, từ nay về sau, con đường Chuẩn Thánh đã khai thông một nửa.

Trên trời dưới đất, vô số đại năng cả đời truy cầu Thánh Đạo.

Nhưng có thể ngộ được Thánh Đạo, trong hàng tỷ người không có một người.

Mà kim quang trên người thanh niên mặc áo tím, rõ ràng cùng Thánh Đạo được ghi chép trong cổ tịch, giống nhua như đúc.

"Nhìn lầm, nhìn lầm! Hẳn là lão phu hoa mắt, hắn hẳn là đang cảm ngộ môn thần thông nào đó chứ không phải Thánh Đạo. Thánh Đạo là đồ vật mà rất nhiều Đế Quân cường giả truy cầu cả đời cũng không được. Chỉ là một tên cấp sáu quỷ tướng há có thể cảm ngộ tới? Hắn lại không phải là Đế Quân!"

Vũ Hạ Quỷ Vương lắc đầu bật cười, chỉ cảm thấy chính mình già lẩm cẩm mất rồi, ngộ nhận lung tung.

Chương 220: Giữa Đường Ngộ Thánh Đạo