Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 237: Thần Bí Hắc Kỳ, Nữ Tử Bị Đóng Băng

Chương 237: Thần Bí Hắc Kỳ, Nữ Tử Bị Đóng Băng


"Cái gì? Đáy sông có bảo vật? Tên kia hẳn là bị đông choáng váng rồi? Đáy sông âm hàn như vậy, liền Quỷ Đế cường giả đều không dám chìm xuống, ngay cả Đế Binh cũng bị hàn khí đông nát, là bảo vật gì, có thể giấu ở đáy sông? Chẳng lẽ là Tiên Thiên Linh Bảo ư? Buồn cười!"

"Hazzz, hắn nhất định là vì cứu huynh trưởng của mình, mới bịa đặt lời nói dối rằng đáy sông có bảo vật, muốn lừa dối chúng ta mạo hiểm cứu huynh trưởng hắn..."

Không có bất kỳ người nào tin tưởng lời nói của Quỷ Vương gầy còm, dù sao chuyện dưới đáy sông có bảo vật, đối với mọi người mà nói, giống như đầm rồng hang hổ, mơ mộng giữa ban ngày, hoang đường đến cùng cực.

Coi như dưới đấy sông thật có bảo vật, có Tiên Thiên Linh Bảo, thì có năng lực lặn xuống đáy sông lấy đi chí bảo? Không ai có thể chứ?

Không người để ý tới Quỷ Vương gầy còm, mà Quỷ Vương gầy còm thì bỗng nhiên quỳ rạp xuống trước người đại ca mình, đầy mặt suy sụp, hi vọng cuối cùng của gã rốt cuộc phá nát.

"Đại ca, ta cứu không được ngươi..."

Đường đường nam nhi tám thước, nhìn hô hấp của đại ca dần dần yếu ớt, hai mắt rưng rưng .

Thời điểm Quỷ Vương gầy còm sắp tuyệt vọng, Khương Ly chợt dắt Bạch Mã, đi đến trước người gã, lạnh nhạt hỏi.

"Ta ngược lại đối với bảo vật dưới đáy sông tương đối hứng thú, ta xuất thủ cứu đại ca ngươi, ngươi đem bí mật mà mình phát hiện được nói cho ta biết, được chứ?"

"Ngươi có thể cứu đại ca ta..."

Quỷ Vương gầy còm ngơ ngác nhìn Khương Ly, hoàn toàn không tin.

"Cứu người sao? Hẳn là không quá khó!"

Khương Ly đối với biểu lộ xem nhẹ của Quỷ Vương gầy còm không để trong lòng, buông ra dây cương.

"Tiểu Bạch, chờ ta ở đây"

"Xì!"

Bạch Mã kính cẩn nghe lệnh hí lên. Mà Khương Ly thì từ từ đi tới gần người đàn ông trung niên bị đông cứng, vẻ mặt loé lên một tia nghiêm nghị.

Hàn khí trên thân người đàn ông trung niên tuy rằng lợi hại, nhưng Phần Thiên Ma Hoả của hắn, hẳn là có thể hoá giải.

Để Khương Ly kiêng kỵ là hắc quang ẩn sâu bên trong hàn khí.

Hắc quang nọ, cùng hắc quang mà Thiên Nhân Pháp Mục của hắn nhìn thấy ở dưới đáy sông rất giống nhau, khoảng cách gần quan sát, hắc quang càng mang cho Khương Ly một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

"Đạo lực thật mạnh mẽ, cảm giác này, chẳng lẽ là..."

Hai mắt Khương Ly lập loè thanh mang, nhìn chăm chú hắc quang, trên khuôn mặt dần dần hiện lên một tia kinh ngạc.

"Quả nhiên là Thánh đạo lực lượng!"

Khương Ly há mồm phun ra một đạo ma hoả ẩn chứa thiên địa lôi âm, bàn tay vòng quanh ma hoả đè lên trán của người đàn ông trung niên. Tiếp đó, hàn khí lẫn hắc quang đều bị hắn hút vào trong cơ thể.

"Ngưng!"

Trong lòng Khương Ly hét một tiếng, cuồn cuộn hàn khí đều bị hút sạch, bị Phần Thiên Ma Hoả cắn nuốt.

Phần Thiên Ma Hoả mặc dù chỉ là hạ phẩm Đế Hoả, nhưng từng hấp thu Chước Chiếu Chi Hoả, nên ẩn chứa một phần đặc tính của Chước Chiếu Chi Hoả, uy năng vượt xa hoả diễm bình thường.

Về phần đạo hắc quang kia, bị Khương Ly dùng vô tận chân nguyên áp s·ú·c thành một hạt châu nhỏ màu đen lớn bằng móng tay.

Hắc châu là do Thánh đạo lực lượng ngưng tụ thành, uy lực không kém.

Chỉ là thời khắc hắc châu vừa ngưng tụ thành, trên mặt sông bỗng nhiên lập loè hắc quang, hắc châu vừa ngưng tụ giống như chịu phải dẫn dắt, hoá thành một đạo cầu vồng màu đen, thoát khỏi lòng bàn tay Khương Ly, chui xuống Quân La Hà.

Tình hình như thế, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn, Khương Ly nhìn Quân La Hà, trầm mặc.

"Đáy sông, rốt cuộc có nhân vật gì...vì sao hắc châu lại tránh thoát khống chế của ta..."

Thấy hàn khí trên người đại ca biến mất, khí tức dần dần khôi phục, Quỷ Vương gầy còm xoa xoa mắt, một cỗ kinh hãi xông lên đầu. Gã không thể tin nổi, thanh niên mặc áo trắng tu vi không rõ trước mặt, càng tuỳ ý liền hoá giải hàn khí trong cơ thể đại ca mình.

Mặc dù hàn khí kia, ngay cả Quỷ Đế cũng phải sợ hãi!

"Đa tạ ân cứu mạng của tiền bối, tiền bối đã cứu đại ca ta, nửa thăng Thái Âm Hoàng Tuyền nên thuộc về ngài!"

Quỷ Vương gầy còm giơ lên tịnh bình, cúi đầu chạm đất, nhưng trong mắt dần dần từ kính nể biến thành kinh hoảng.

Vừa nãy, chính mình tựa hồ nói năng lỗ mãng với thanh niên mặc áo trắng này, mà hắn tuyệt đối là một vị Quỷ Đế tiền bối, chỉ mong chính mình không làm tiền bối tức giận mới tốt.

Khương Ly không nói gì, tiếp nhận tịnh bình, thu vào trong trữ vật hoàn.

Thái Âm Hoàng Tuyền tới tay, có thể bắt đầu tu hành Tử Vi Đấu Số Kinh, nhưng Khương Ly chưa vội rời đi.

Hắn mơ hồ phát hiện, bên dưới Quân La Hà ẩn chứa bí mật.

Chính mình nhìn thấy bảo quang, mà Quỷ Vương gầy còm cũng xưng là dưới sông có bảo vật. Như vậy, dưới sông nhất định có đồ tốt, hẳn là chính nó đem hắc châu mà mình ngưng tụ thu hồi.

"Ngươi rốt cuộc nhìn thấy bí bảo gì dưới đáy sông?

Khương Ly lạnh nhạt hỏi.

"Hồi bẩm tiền bối, là một cây cờ, hắc kỳ. Hơn nữa, bên cạnh hắc kỳ, tựa hồ ẩn giấu một cô gái, ừm, là một cô gái bị đóng băng!"

Quỷ Vương gầy còm nỗ lực nhớ lại chuyện ở đáy sông. Sự tình ở đáy sông, đối với gã là một cơn ác mộng, khiến cho ký ức của gã trở nên đứt quãng.

Miêu tả nửa ngày, Khương Ly cũng chỉ có thể nghe rõ, dưới đáy sông không chỉ cất giấu một cái hắc kỳ, càng cất giấu một người phụ nữ bị đóng băng.

"Việc này có chút quỷ dị. Thần bí hắc kỳ, nữ tử đóng băng...tốt nhất không nên nhúng tay vào!"

Khương Ly lắc lắc đầu, bên dưới Quân La Hà, hơn nửa là giấu Tiên Thiên Linh Bảo không thể nghi ngờ.

Hơn nữa, cấp bậc nhất định rất cao.

Nếu không cần bốc lên nguy hiểm quá lớn, Khương Ly ngược lại cũng nguyện ý chui xuống ba ngàn trượng, đoạt lấy bảo kỳ. Nhưng nghĩ tới chuyện hắc châu quỷ dị biến mất, sau lưng hắn chợt phát lạnh, đây là bản năng phát giác được nguy hiểm

Đáy sông, không đơn giản!

"Tu hành Tử Vi Đấu Số Kinh, cần thiết Thái Âm Hoàng Tuyền làm vật dẫn, nhưng cũng không cần quá nhiều, nửa thăng đã đầy đủ, nên rời đi thôi!"

Khương Ly thở dài, cũng không phải không động tâm với bảo vật, mà là n·gười c·hết vì tiền, chim c·hết vì ăn. Bảo vật tuy tốt, nhưng nếu bởi vì lòng tham mà đưa chính mình vào hiểm địa, tuyệt đối là cái được không bù cái mất.

Nhưng ngay thời khắc hắn vừa xoay người rời đi, trong tai của hắn, phảng phất nghe được tiếng hô hoán của một cô gái, tiếng hô hoán nọ truyền tới từ đáy Quân La Hà. Trừ Khương Ly ra, không người có thể nghe được.

Một câu hô hoán, lại khiến Khương Ly khẽ biến sắc.

"Lạnh quá, lạnh quá, Nghiệt Vân ca ca, Phiên Tiên lạnh quá..."

Sắc mặt Khương Ly không thể không biến đổi.

Bởi vì nữ tử tự xưng là Phiên Tiên kia, càng nhắc tới hai chữ Nghiệt Vân.

Khương Ly thu lại bước chân, xoay người, nhìn chằm chằm Quân La Hà, trên mặt hiện lên một tia phức tạp.

Nữ nhân bị phong ấn dưới đáy sông, tựa hồ có liên quan với Nghiệt Vân.

Nghiệt Vân cùng hắn, rốt cuộc có quan hệ gì với nhau?

"Nếu ta xuống sông, hung hiểm khó lường..."

Khương Ly thở dài.

Quân La Hà trước mắt, ngay cả Thánh đạo châu đều có thể thu lấy....

"Quân tử không đứng ở dưới bức tường sắp đổ, Thánh Nhân không đi nơi tuyệt địa. Ta xuống sông là quyết định không quá khôn ngoan. Nhưng nếu ta không đi xuống, vậy thì có vài thứ, e rằng cả đời đều không biết rõ...

Phất tay đem Bạch Mã thu vào trong Lạc Thần Giới, Khương Ly bước ra một bước, tiến vào Quân La Hà.

Phía trên ba ngàn trượng hầu như không có hung hiểm.

Khương Ly một đường lặn xuống dưới ba ngàn trượng, thuận lợi thu thập không ít Thái Âm Hoàng Tuyền.

Hắn đứng ở ba ngàn trượng đáy sông, nhìn chăm chú hắc quang dưới chân.

Giữa hắc quang, mơ hồ có thể thấy được ngàn vạn hắc liên, sát khí ngập trời.

Hắc quang như một bức tường ngăn cản, đem ba ngàn trượng nước sông chia cắt thành hai thế giới .

Cách màn ánh sáng Khương Ly mơ hồ có thể nhìn thấy chỗ sâu của đáy sông, đứng thẳng một bức tượng băng màu đen.

Bên trong tượng băng là một bộ thân thể nữ tử trần trụi, ngọc cốt thanh kỳ, như đang ngủ say.

Quả thật là một nữ tử tuyệt sắc nghiêng nước nghiêng thành!

Dung mạo của nàng ước chừng người bảy mười tám tuổi, ngủ say ở trong hắc ngọc tượng băng, càng làm nổi bật lên da thịt trắng nõn của nàng.

Nàng tóc dài như thác nước, cực ít trang sức, chỉ ở tóc mai bên trái, mang theo một đóa hoa quỳnh màu đen.

Đoá hoa quỳnh kia cũng không phải là hoa mà là do đạo lực ngưng tụ thành.

Màu đen thuần tuý của hoa quỳnh, giống như màu đen thâm thúy của Thiên đạo đệ nhất hoàn.

Khuôn mặt của nữ tử, tựa hồ có một chút ốm yếu, nhưng lại không cách nào che giấu dung nhan xinh đẹp.

Bên dưới cái cổ trắng nõn là một đôi ngọc phong lung linh đáng yêu, vòng eo mềm mại như thuỷ xà, dáng người uyển chuyển, tựa hồ trích thế tiên tử, di thế độc lập .

Khương Ly đã từng nhìn qua không ít nữ tử thân thể, nhưng thân thể của thiếu nữ, lại ẩn giấu một tia mê hoặc quỷ dị, khiến cho ánh mắt hắn bị hạ thể của nàng thu hút, khó lòng dời mắt.

Không có d·ụ·c vọng, bởi vì hạ thể của thiếu nữ, không có đùi đẹp chỉ có một cái đuôi rồng màu trắng mà thôi.

Thân thể hoàn mỹ của nàng, bởi vì đuôi rồng mà càng thêm yêu dị, càng thêm mê hoặc.

"Long tộc?"

Khương Ly thì thào, tiếp theo, ánh mắt khẽ co rụt, bởi vì trên người nàng bị cắm chừng mười cây hắc bổng, mà những hắc bổng nọ càng ẩn chứa Thần Linh lực lượng.

Chương 237: Thần Bí Hắc Kỳ, Nữ Tử Bị Đóng Băng