Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 259: Thi Đấu Bắt Đầu

Chương 259: Thi Đấu Bắt Đầu


Nàng thế mà ở trên bàn tiệc của Tam Hoang Phái thấy được một thân ảnh cực kỳ quen mắt.

"Thanh Phong sư đệ, ngươi xem người kia nhìn quen mắt không?"

"Ai vậy?"

Thanh Phong đồng tử nhíu mày, men theo ngón tay của Lan U Nhược nhìn sang, nghi hoặc hỏi.

"Sư tôn từng ở trong Đế Cung kiến tạo một toà Số Mệnh Tháp, cung phụng một pho tượng, mà dung mạo của pho tượng đó giống người kia như đúc nha!"

Mười mấy năm trước, sau khi sư tôn nàng từ Man Hoang Cổ Địa trở về, từng tốn hao năm năm bố trí một toà Số Mệnh Tháp, ngày ngày thắp hương bái lạy.

Lan U Nhược và mấy sư huynh đệ khác đều rất hiếu kỳ, từng hỏi qua Trấn Nguyên Đế Quân, hắn đang cung phụng người nào?

Trấn Nguyên Đế Quân cũng không giải thích nhiều, chỉ nói đây là ân nhân cứu mạng của hắn, là một vị tiền bối cực kỳ lợi hại, để các nàng hướng về phía pho tượng thành kính dập đầu.

Thanh Phong đồng tử đánh giá Khương Ly vài lượt, sau đó bật cười nói:

"Sư tỷ, ngươi nhìn nhầm, thanh niên kia chỉ là Ngọc Mệnh sơ kỳ mà thôi, không phải là vị tiền bối mà Đế Tôn nhắc đến, trên đời này người và người giống nhau rất nhiều."

"Như vậy sao?"

Lan U Nhược khẽ thì thào, tiếp theo chợt đứng dậy đi về phía bàn rượu của Tam Hoang Phái, đi tới trước mặt Khương Ly, chào hỏi:

"Xin chào công tử!"

Khương Ly đang cùng đám Sở Dương nói chuyện trời đất, hơi sửng sờ nhìn sang hỏi:

"Các vị là...?"

Phát hiện Khương Ly vậy mà không biết mình, khuôn mặt Lan U Nhược có chút lúng túng nói:

"Ta gọi Lan U Nhược, gia sư là Trấn Nguyên Đế Quân!"

Khương Ly nghe vậy, nội tâm hơi kinh ngạc, khách khí ôm quyền:

"Thì ra là cao đồ của Trấn Nguyên tiền bối, tại hạ có lễ!"

Nói xong, hắn cũng không để ý tới thiếu nữ, dự định tiếp tục trò chuyện cùng đám Sở Dương.

Thái độ của hắn tựa hồ để cho Lan U Nhược thâm thụ đả kích.

Dung mạo của nàng tốt xấu cũng xem như khuynh quốc khuynh thành, thân phận càng cực kỳ cao thượng, mà Khương Ly giống như không hứng thú với nàng cho lắm.

Nghĩ đến đây, Lan U Nhược ngược lại càng thêm hiếu kỳ, nhoẻn miệng cười nhẹ.

Thật tình không biết, nụ cười của nàng đã khiến cho toàn bộ Tam Hoang Phái vỡ tổ.

Phó chưởng môn Sở Nguyên cùng Sở Phong đều giật nảy cả mình, bọn họ không rõ, tông môn mình vừa mới tuyển nhận khách khanh trưởng lão, tại sao lại nhận biết đại nhân vật giống như Lan U Nhược tiểu thư.

Đám Ngọc Mệnh võ giả như Sở Dương thì toàn bộ biểu thị im lặng đối với Khương Ly.

Lấy thân phân của Lan U Nhược tiểu thư, chủ động tới cửa bắt chuyện, hắn lại không để tâm, quả thực là một tên đầu gỗ mà.

Không chỉ là Tam Hoang Phái!

Tất cả những người âm thầm chú ý tới Lan U Nhược, đều chú ý tới chuyện bên này.

"Người kia là ai? Lão phu chưa bao giờ nghe qua, môn nhân của Tam Hoang Phái quen biết Lan gia đại tiểu thư..."

Có lão quái âm thầm không hiểu.

"Đáng c·hết! Tiểu tử nọ là ai! Lan tiểu thư từ trước đến nay chưa bao giờ nở nụ cười với chúng ta, vì sao lại cười với hắn! Chẳng lẽ hắn cũng muốn tranh giành Lan tiểu thư?"

Đám thanh niên tài tuấn theo đuổi Lan U Nhược đều sinh ra địch ý với Khương Ly.

Nhưng Khương Ly là ai? Hắn là ma đầu thanh danh hiển hách Đông Hoang, từng một mình đơn đấu toàn bộ Ly Lộc, hắn sẽ bị một chút địch ý nhiễu loạn tâm cảnh sao? Không có khả năng!

"Xin hỏi tôn tính đại danh của công tử? Ta nhìn công tử rất quen mắt!"

Lan U Nhược ngồi xuống ở bên người Khương Ly, mỉm cười hỏi.

"Tại hạ Khương Ly, là trưởng lão của Tam Hoang Phái. Có điều, ta giống như chưa từng gặp qua Lan tiểu thư, cô nương nhìn nhầm!"

Khương Ly thuận miệng đáp.

Một tên nửa bước Chân Nhân nho nhỏ mà thôi, mặc dù là cao đồ của Trấn Nguyên Đế Quân, hắn thật sự không để trong lòng.

"Hôm nay, Khương công tử là muốn xuất chiến thay Tam Hoang Phái sao?"

Lan U Nhược cảm nhận được giọng điệu tránh người ngàn dặm của Khương Ly, có chút thất lạc.

"Ừm!"

"Nếu như thế, xin công tử cẩn thận đôi chút, ta nghe được tin tức, có người âm thầm cấu kết với Nguyên Hà Tông, ở trong võ châu thi đấu muốn làm khó dễ Tam Hoang Phái..."

Lan U Nhược lo lắng nói.

"Ồ? Còn có chuyện như vậy? Đa tạ cô nương nhắc nhở!"

Ngoài miệng nói cảm tạ, nhưng trên thực tế, Khương Ly hoàn toàn không đem hết thảy âm mưu quỷ kế để trong lòng.

Một đám Chân Nhân, Chân Vương con kiến hôi còn muốn tính toán hắn sao? Ngại mình sống quá lâu rồi?

"Đáng giận! Tiểu tử kia rốt cuộc là ai! Lan tiểu thư thế mà ngồi ở bên cạnh hắn, cùng hắn cười cười nói nói!"

"Cái gì! Tuyệt đối không có khả năng! Lan tiểu thư thế mà đang châm trà cho tiểu tử kia! Hắn có tài đức gì, lại có thể làm cho Ly tiểu thư tự mình hầu hạ!"

"Tiểu tử kia rõ ràng là một tên tiểu bạch kiểm, chỉ liếc qua cũng làm người ta chán ghét!"

Người theo đuổi của Lan U Nhược nhiều lắm!

Bọn họ nhìn thấy Khương Ly và Lan U Nhược cười cười nói nói, há có thể nhẫn nhịn! Nếu không phải mệnh lệnh của Không Diễm Chân Vương ước thúc, bọn họ tuyệt đối sẽ trực tiếp xông lên, đem Khương Ly quần ẩu một trận!

Khương Ly căn bản chẳng thèm ngó ngàng tới ánh mắt tràn ngập địch ý của bọn tiểu bối, như cũ cùng Lan U Nhược thấp giọng trao đổi.

Hả?

Trong quá trình nói chuyện phiếm, Khương Ly bỗng nhiên phát hiện điều gì, nhíu lông mày.

Sau đó, hắn làm một chuyện để tất cả người theo đuổi tức giận thổ huyết.

Hắn cầm tay của Lan U Nhược.

Càng tinh tế vuốt ve vân tay của nàng!

"Không thể tha thứ! Tuyệt đối không thể tha thứ! Tiểu tử kia càng cầm tay Lan tiểu thư! Hắn đáng c·hết! Ta muốn g·iết hắn!"

"Đừng xúc động! Không Diễm Chân Vương có mệnh lệnh, trước khi thi đấu bắt đầu, cấm chỉ gây sự can qua."

"Hừ! Vậy thì chờ thi đấu bắt đầu, ta sẽ hung hăng giáo huấn tiểu tử kia một trận! Bản công tử muốn đem hắn đánh cho tàn phế!"

Khương Ly vẫn không chú ý tới địch ý của bọn tiểu bối xung quanh, mà khẽ cau mày, hết sức chăm chú quan sát bàn tay của Lan U Nhược, quan sát vân tay, càng xem càng nhíu mày thật chặt

"Khương công tử! Ngươi đang làm cái gì..."

Lan U Nhược đỏ bừng cả mặt, nàng đang yên đang lành trò chuyện cùng Khương Ly, Khương Ly lại đột nhiên bắt lấy tay của nàng, còn vuốt ve lòng bàn tay.

Đây rõ ràng là hành vi của đăng đồ tử, quá vô lễ! Chẳng lẽ Khương công tử là đăng đồ tử? Không, không có khả năng!

Nếu là người bình thường làm như vậy, Lan U Nhược đoán chừng sẽ rút kiếm chém đối phương.

Nhưng người kia là Khương Ly, Lan U Nhược mặt dù xấu hổ, nhưng vẫn cho hắn mặt mũi, không hề có bất kỳ cử động trách cứ nào, chỉ là cúi đầu, đỏ mặt, oán trách:

"Khương công tử...xin tự trọng...."

"Ây! Ngươi cho rằng ta đang đùa giỡn ngươi?"

Khương Ly bó tay nói.

"Không phải vậy thì sao?"

Lan U Nhược có chút kinh ngạc, nàng không phải người ngu, từ trong lời nói của Khương Ly nghe được ý tứ gì khác, biết mình hiểu lầm hắn.

"Sắp tới, ngươi không nên tắm rửa, không nên uống nước, không nên gặp mưa, tận lực giảm bớt tiếp xúc tất cả đồ vật có liên quan tới nước...nhất là không nên tu hành thuỷ hệ thần thông!"

"Khương công tử, ý của ngươi là ta bị người mưu hại rồi? Trong cơ thể ta có một loại tai hoạ ngầm nào đó, không thể tiếp xúc với nước? Càng không thể vận dụng thuỷ hệ chân lực?"

Lan U Nhược cả kinh, lời ấy, là truyền âm.

Nàng không ngu ngốc, đã đoán được ý tứ của Khương Ly!

Thân là tiểu thư của Không Diễm Lan thị, lại ở thời điểm Tam Diễm thi đấu, nàng bị người tính toán, chính là chuyện bình thường.

"Khó trách gần đây ta tu luyện thủy hành thần thông, tiến cảnh cực kỳ chậm chạp, mà lại một khi tu luyện quá lâu, sẽ cảm thấy hoa mắt choáng đầu, không còn chút sức lực nào, còn hao tổn khí huyết. Khương công tử, ngươi có thể trị hết vấn đề của ta sao?"

Lan U Nhược thấp giọng thỉnh cầu.

"Việc nhỏ mà thôi, chờ thi đấu kết thúc, ta sẽ đến tìm ngươi, giúp ngươi chữa trị."

Đối với hắn mà nói, tai hoạ ngầm trong người Lan U Nhược xác thực chỉ là việc nhỏ, rất dễ xử lý.

"Tạ ơn!" Nội tâm Lan U Nhược ngòn ngọt, cảm kích nói.

Đông! Đông! Đông!

Chợt có một âm thanh trống trận khấy động lòng người truyền ra trung tâ·m h·ội trường, đánh gãy cuộc nói chuyện của bọn họ.

Sau một tiếng trống trận, một tên lão quái của Nguyên Hà Tông xuất hiện ở giữa hội trường.

Người nọ là chưởng môn của Nguyên Hà Tông, Thương Hà Chân Nhân, tu vi Chuẩn Vương.

Thương Hà Chân Nhân vừa xuất hiện liền phóng xuất ra Chuẩn Vương khí thế, trong nháy mắt, toàn trường đều bị khí thế của lão làm cho an tĩnh, không người dám ồn ào.

"Võ châu thi đấu năm nay do lão phu chủ trì! Nếu các ngươi tới tham gia thi đấu, liền phải tuân thủ quy củ của ta! Trong quá trình thi tài, nếu bất luận kẻ nào làm trái quy tắc, chớ trách lão phu hạ thủ vô tình!"

Thương Tử Chân Quân lạnh lùng nói.

Lời vừa nói ra, không ít lão quái lập tức biến sắc, vội vàng thu liễm tiểu tâm tư. Có Thương Hà Chân Nhân tự mình toạ trấn, thật đúng là không có mấy người dám tuỳ ý làm bậy.

"Hiện tại lão phu tuyên bố! Nguyên Hà Châu thi đấu chính thức bắt đầu! Tiếp đó, người bị lão phu gọi đến tên, ra trận!"

Chương 259: Thi Đấu Bắt Đầu