Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 268: Nhân Đức Thánh Quân Nghiệt Tiền Bối
Nếu bái lạy mặt trăng liền có thể cầu đến vị Viễn Cổ Đại Tu kia hỗ trợ, thế nhân sớm đã bái cho nát mặt trăng rồi.
Nếu lấy thân báo đáp liền có thể mời đến vị Viễn Cổ Đại tu kia hỗ trợ, toàn bộ Đông Hoang không biết có bao nhiêu nữ tu nguyện ý lấy thân báo đáp rồi.
Đường đường là Viễn Cổ Đại Tu phải nhàm chán đến mức nào, mới có thể rảnh rỗi chạy tới giúp một tiểu cô nương vớt túi thơm?
"A, bọn họ là ai, vì sao có thể đứng ở trên mặt nước của Nguyệt Tổ Hồn Tuyền, không sợ chìm xuống sao?"
Chợt có nữ đệ tử tai mắt lanh lẹ phát hiện một sự tình vô cùng quỷ dị.
Vân Tiểu Nguyệt vừa bái lạy mặt trăng xong, bên trên mặt nước của Nguyệt Tổ Hồn Tuyền bỗng nhiên xuất hiện hai thanh niên trẻ tuổi, một người mặc áo trắng, một người mặc áo tím.
Không ai biết hai thanh niên nọ làm sao có thể bỏ qua hộ cung đại trận của Quảng Hàn Cung trực tiếp giáng lâm nơi đây.
Nhưng thời khắc một ít Nghiệt Vân tín đồ nữ đệ tử từ trong túi trữ vật lấy ra chân dung, lập tức kinh ngạc phát hiện. Một trong hai người vừa tới vậy mà thật là Nhân Đức Thánh Quân Nghiệt tiền bối.
Trời ạ!
Nghiệt tiền bối thế mà nhân nghĩa tới loại trình độ đó, lại nghe được tiếng cầu nguyện của thiếu nữ.
Cái gì gọi là: Đừng thấy việc thiện nhỏ mà không làm?
Đây chính là!
Nghiệt tiền bối càng nguyện ý vì việc nhỏ vớt túi thơm mà vượt qua tinh không giáng lâm Quảng Hàn Cung.
Quả thực nhiệt tình vì lợi ích chung, quả thực cảm động lòng người!
"Đúng, đúng là Nghiệt tiền bối, hắn nghe được tiếng kêu gọi của ta, hắn thế mà thật nguyện ý giúp ta! Nghiệt tiền bối đạp nguyệt mà tới, chỉ vì xoa dịu đau thương trong lòng thiếu nữ...A a a thật ôn nhu! Thật đẹp trai!"
Vân Tiểu Nguyệt nháy mắt biến thành hoa si.
Càng ngày càng nhiều đệ tử Quảng Hàn Cung gia nhập đội ngũ hoa si, hướng về phía Khương Ly quỳ bái, hô to gọi nhỏ.
Đây chính là Viễn Cổ Đại Tu nha!
Hơn nữa, còn đẹp trai như vậy, còn ôn nhu như vậy, xứng đáng để các nàng mê mẩn!
Về phần thanh niên mặc áo tím đứng bên cạnh Khương Ly, bị chúng thiếu nữ trực tiếp ngó lơ.
Ai nha? Cút!
Người duy nhất không biến thành hoa si, chỉ có Tử Hà tiên tử.
Nàng không thể tin nhìn chằm chằm trên mặt nước, làm sao cũng không nghĩ tới, nàng sẽ ở nơi đây, lấy loại phương thức như vậy, lần nữa nhìn thấy vị tiền bối quên mình vì thế gian kia.
Hai mắt của nàng, bất giác chảy xuống thanh lệ.
"Khương...không, Nghiệt tiền bối! Hoá ra thành kính cầu nguyện, thật có thể gọi được ngươi, trước giờ làm sao ta không biết...Nếu sớm biết như vậy, có lẽ ta sớm đã..."
"Tử Hà tiên tử hiểu lầm, đây chỉ là trùng hợp...!"
Khương Ly nhất thời có chút xấu hổ.
Hắn vốn dĩ dẫn theo đệ tử chạy tới Quảng Hàn Cung là để đá tông.
Nhưng nghĩ tới Quảng Hàn Cung đều là một đám nữ tu như hoa như nguyệt, liền không đành lòng đập nát hộ cung đại trận của bọn họ, mà là lẻn đi vào, dự đình tìm cung chủ đòi hỏi lễ vật.
Thật không ngờ, chúng đệ tử của Quảng Hàn Cung từng người nửa đêm không ngủ được, đều tụ tập ở bên cạnh Hồn Tuyền, hắn và Diệp Phàm vừa mới tới, liền bị một bầy thiếu nữ não tàn phát hiện.
Hơn nữa, hắn giống như gây ra một trận hiểu lầm xinh đẹp nào đó...
Hắn làm sao có khả năng vì giúp một tiểu cô nương lạ lẫm vớt túi thơm mà nửa đêm không ngủ được, khắp nơi giúp người làm niềm vui? Đám thiếu nữ trước mặt không cần não động lớn như vậy chứ?
Loại người tốt nhiệt tình vì lợi ích chung kia, võ giới căn bản không có, cho dù có, thì tuyệt đối cũng không thể nào là hắn...
Lại nói, Nhân Đức Thánh Quân trong miệng các nàng lại là cái quỷ gì?
Hắn từ khi nào trở thành Nhân Đức Thánh Quân rồi?
Còn có tiểu cô nương đánh rớt túi thơm kia, khí tức trên người tựa hồ có chút kỳ quái...
Mắt thấy tiếng hô của chúng thiếu nữ càng ngày càng nhiều, khiến cho toàn bộ Quảng Hàn Cung đèn đuốc sáng trưng, Khương Ly khe khẽ thở dài, không tiếp tục suy tư về chuyện kỳ lạ trên người Vân Tiểu Nguyệt.
Thời gian gần đây, hắn gặp quá nhiều nhị hoá, lần nào cũng mở miệng giải thích nhưng chẳng ai tin, thật quá mệt mỏi, hắn đã không muốn nói thêm gì nữa.
Hiện tại cũng không phải thời cơ để tự thoại, cho dù gặp được cố nhân, hắn cũng chưa dự định cùng Tử Hà tiên tử hàn huyên, chỉ hướng về phía nàng khẽ gật đầu, phất tay đem Diệp Phàm thu vào Lạc Thần Giới liền đâm đầu vào trong Nguyệt Tổ Hồn Tuyền.
Mục đích ban đầu của hắn vốn là chạy tới Quảng Hàn Cung đá tông, thu chút lễ vật, nhưng lúc đi tới Nguyệt Tổ Hồn Tuyền, chợt có cảm ứng, bên trong Hồn Tuyền ẩn giấu thứ gì đó, cùng kiếm chủng sinh ra cộng minh.
Nên Khương Ly thay đổi chủ ý trước tiên xuống Hồn Tuyền điều tra trước, lại quay về đá tông sau.
Nhưng mà những người khác không biết ý nghĩ của hắn.
Vô số thiếu nữ cảm động đến nước mắt lưng tròng.
Thử hỏi thiên hạ, có mấy lão quái danh túc sẽ đáp lại lời thỉnh cầu của thiếu nữ hèn mọn?
Chỉ có Nghiệt tiền bối một người!
Thịnh danh chi hạ vô hư sĩ, danh hào Nhân Đức Thánh Quân của Nghiệt tiền bối, hoàn toàn xứng đáng!
"Nguyệt Tổ ở trên, xin ngươi phù hộ Nghiệt tiền bối bình an vô sự!"
Những nữ đệ tử biết Nguyệt Tổ Hồn Tuyền đáng sợ, dồn dập quỳ trên mặt đất, hướng về phía ánh trăng thành kính cầu nguyện, thay Khương Ly khẩn cầu bình an.
....
Khương Ly một bên chìm xuống đáy tuyền, một bên im lặng.
Gần đây vận khí của hắn không khỏi quá tốt rồi, đi tới đâu cũng có người truyền tụng mỹ danh của hắn.
Thế nhân nhốn nháo chỉ vì danh lợi, hắn không làm cái gì liền có được cả danh và lợi, rõ ràng phải thật cao hứng mới đúng, nhưng vì sao, nội tâm lại có chút xấu hổ...
Cân nhắc nơi đây là một chỗ Hỗn Nguyên chi địa, cực kỳ hung hiểm, Khương Ly không tiếp tục suy nghĩ lung tung, quét sạch toàn bộ tạp niệm trong lòng, tiếp tục lặn xuống chỗ sâu của Nguyệt Tổ Hồn Tuyền.
Khi hắn lặn xuống đủ sâu, trong nước suối rốt cuộc xuất hiện Hỗn Nguyên chi lực nhàn nhạt.
Nếu dám trực tiếp tiếp xúc với Hỗn Nguyên chi lực, sẽ gây tổn thương tới thân thể, coi như thể tu cấp độ Chuẩn Thánh, cũng không dám tùy tiện hấp thu Hỗn Nguyên chi lực.
Cũng may Khương Ly thân là Viễn Cổ Thần Linh, Hỗn Nguyên chi lực không chỉ không làm tổn thương hắn, thậm chí trở thành vật đại bổ.
Khương Ly lập tức cảm giác nhục thân của mình đang tăng lên, nhưng biên độ rất nhỏ rất nhỏ.
Hiển nhiên Hỗn Nguyên chi lực ở độ sâu như vậy, xa xa không đủ để giúp Thần Linh thân thể tăng lên quá nhiều, nhất định phải chui xuống càng sâu, hấp thu càng nhiều Hỗn Nguyên chi lực.
Tuy nhiên, đây đã xem như niềm vui ngoài ý muốn rồi.
Cái gọi là Nguyệt Tổ Hồn Tuyền, kỳ thật cũng không phải nước suối, mà là một ao ánh trăng.
Rõ ràng nhảy vào trong suối, Khương Ly lại cảm giác không được một tia chân thực, xung quanh chỉ có ánh trăng như nước lưu động, dính áo không ướt, còn có chút ít Hỗn Nguyên chi khí xen lẫn ở trong ánh trăng, mờ mịt không tiêu tan.
Chỗ sâu nhất của Hồn Tuyền, rất có khả năng có mặt trăng đắm chìm ở dưới đáy, là ngọn nguồn của hết thảy ánh trăng trên toàn bộ Hoang Cổ Giới.
Khương Ly không ngừng chìm xuống, tốc độ lặn xuống cực kỳ nhanh, có điều liên tiếp lặn xuống mấy trăm cái võ vực khoảng cách, nhưng vẫn không thể chạm tới đáy tuyền.
Hiển niên nội bộ của Hồn Tuyền, tự thành một phương thế giới, mà lại còn là loại thế giới rộng lớn vô biên, dù Khương Ly toàn lực triển khai Khuy Thiên Niệm Quyết đều không cách nào nhòm ngó tới biên giới của Hồn Tuyền.
Ước chừng nửa canh giờ sau, Khương Ly đình chỉ lặn xuống, vị trí hiện tại đã đầy đủ sâu, Hỗn Nguyên chi khí xung quanh ẩn ẩn đã vượt qua khả năng chịu đựng của hắn.
Tiếp tục lặn xuống, hiển nhiên không phải lựa chọn sáng suốt.
"Đến đây là được rồi! Tiếp đó, ta chỉ cần an tâm hấp thu Hỗn Nguyên chi khí, cũng không rõ Thần Linh thân thể sẽ tăng lên tới cấp độ nào..."
Khương Ly khoanh chân ngồi ở bên trong ánh trăng, lập tức có thiên ti vạn lũ Hỗn Nguyên chi khí hoá thành u mang, chảy vào trong cơ thể hắn.
Nếu là thế gian Chuẩn Thánh nhìn thấy hành động của Khương Ly, nhất định sẽ kinh ngạc tới ngây người.
Coi như thể tu cấp Chuẩn Thánh, hấp thu Hỗn Nguyên chi khí đều phải cẩn thận từng li từng tí, không ai dám điên cuồng như Khương Ly.
"Hỗn Nguyên chi khí ở nơi đây đã rất nhiều, nhưng muốn để nhục thân đạt tới nhất giai Chuẩn Thánh đỉnh cao, tối thiểu cần trăm năm"
Khương Ly bế thần thủ nhất, tâm thần hoàn toàn đắm chìm vào trong tu luyện, quên hết mọi chuyện ngoài.
Từ Chuẩn Thánh trở lên cũng không phân chia thành sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ...
Thực lực mạnh yếu chủ yếu dựa vào các phương diện bao gồm số lượng chân nguyên, độ tinh khiết của chân nguyên, đại đạo lĩnh ngộ cùng thủ đoạn bàng thân...
Cường độ nhục thân của Khương Ly hiện tại, mới tương đương với sơ nhập nhất giai Chuẩn Thánh mà thôi, khoảng cách chân chính Nhục Thân Thành Thánh, còn vô cùng xa xôi.