Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 299: Hắc Đế Giáng Lâm

Chương 299: Hắc Đế Giáng Lâm


Chuyện Đông Di tiên tộc có Yêu Vương đỉnh phong ngoại tu gia nhập, rất nhanh liền truyền khắp toàn bộ tầng thiên giới thứ nhất, không ít người suy đoán, vạn tộc thi đấu năm nay, Đông Di tộc rốt cuộc không cần tiếp tục lót đáy, nhưng cũng có một chút tiên tộc có ân oán với Đông Di tộc, vẫn cứ tin tưởng vận mệnh lót đáy của bọn họ sẽ không thay đổi.

Bởi vì ngày hôm đó, có một lão giả lọm khọm, mặt mày âm trầm giáng lâm Đông Di tộc.

Đây là một tên bát phẩm Đế Quân, là một trong Ngũ Phương Thượng Đế.

Lão giả nọ vừa đến, toàn bộ võ giả của Đông Di tộc lập tức quỳ mọp xuống tiếp đón, vô cùng cung kính.

"Đông Di tộc tộc nhân bái kiến Hắc Dế!"

Người vừa đến là một trong Ngũ Phương Thượng Đế, Hắc Đế!

Nghe đồn, bên trong Tiên dân, nhân vật có thành kiến lớn nhất với ngoại tu càng là một vị Đế Quân sống sót từ thượng cổ đến nay.

Hắc Đế, tự là Chuyên Húc, vốn dĩ tư chất rất cao, thực lực bất phàm, nhưng thật nhiều năm trước từng bị một gã nhân tộc Nữ Đế trọng thương, phá huỷ căn cơ.

Trận chiến thời thượng cổ, Hắc Đế bởi vì trọng thương sắp c·hết, vội vàng bế tử quan, may mắn giữ được tính mạng.

Nhưng bởi vì căn cơ bị huỷ, tu vi trước sau bị vây ở bát phẩm Chân Đế, không cách nào tiến thêm một bước.

Dẫn đến, nhiều năm trôi qua, bất luận Ngũ Phương Thượng Đế thay đổi bao nhiêu lần, lão như cũ là một trong Ngũ Đế.

Bởi vì căn cơ đã huỷ, bị yêu cầu xử lý tục vụ trong tộc, đã không cách nào từ đi Đế Vị, nhập Thiên Cung tu luyện.

Hắc Đế vì một tên ngoại lai Nữ Đế trọng thương mà giữ được tính mạng, nhưng cũng vì vậy mà mất đi tương lai.

Lại nghe nói, vào thời thượng cổ vị Nữ Đế kia từng tham dự Thiên Đình đại chiến, bất hạnh vẫn lạc.

Người đ·ã c·hết, Hắc Đế tự nhiên không thể tìm nàng để rửa hận, chỉ có thể giận cá chém thớt, nhằm vào ngoại tu.

"Không nghĩ tới, tổn hình của đám ngoại tu kia, càng sẽ do Hắc Đế tự mình chấp chưởng. Đã như thế, kết cục của bọn họ, tuy không c·hết thì cũng bị phế. Nếu dám phản kháng, tất sẽ bị Hắc Đế thẳng tay tru diệt..."

Một ít Tiên tộc lão quái âm thầm cười trên đau khổ của người khác, xem ra, năm nay Đông Di tộc lại tiếp tục lót đáy nữa rồi.

Từ Chi Hà cũng giận mà chẳng dám nói gì!

Lão liền biết, lão liền biết! Lần này, lão thiên tân vạn khổ tìm đến ngoại viện, muốn ở trong vạn tộc thi đấu trợ giúp Đông Di tộc tranh một hơi, nhưng kiểu gì cũng sẽ bị thượng cấp chèn ép.

Có trách thì chỉ trách Đông Di tộc từng đi ra một tên phản nghịch.

Người nọ từng to gan đánh g·iết Hắc Đế môn đồ, kết quả chẳng những bản thân bị xử tử, mà ngay cả Đông Di tộc cũng bị Hắc Đế nhằm vào.

Đông Di tộc đã lót đáy ròng rã một vạn năm rồi!

Ròng rã mười lần vạn tộc thi đấu, Đông Di tộc không phải chưa từng xuất hiện tộc nhân kiệt xuất, không phải chưa từng mượn bí bảo cường đại. Nhưng những tộc nhân kiệt xuất kia, ở trước thời điểm tham gia thi đấu, thường thường sẽ bị người khác đánh thành trọng thương, những bí bảo cường đại mượn được, cũng sẽ bị người khác âm thầm phá huỷ...

Có một số việc, thậm chí không cần Hắc Đế tự mình động thủ, sẽ có vô số người vì lấy lòng Hắc Đế mà thay nhau ức h·iếp Đông Di tộc.

Đối với chuyện như vậy, Đông Di tộc chỉ có thể nhịn, Từ Chi Hà chỉ có thể nhịn!

Thời gian trước, Tiên Ti tộc buông lời, muốn ở trong thi đấu vượt qua Đông Di tộc ba ngàn điểm, muốn tới c·ướp giật ngàn năm Dược Tuỷ...hiển nhiên cũng là có ý muốn lấy lòng Hắc Đế.

Chỉ là không nghĩ tới, hiện tại Đông Di tộc thật vất vả mời tới cường viện, Hắc Đế càng chạy tới tự mìh chấp hình.

Đây là muốn công khai chèn ép Đông Di tộc nha!

....

"Phục nhi, nghe nói gần đây ngươi rất thân cận với Đông Di tộc ngoại tu? Còn muốn bái đối phương làm thầy?"

Nơi cực xa, tộc trưởng Tiên Ti tộc thất vọng nhìn về phía Mộ Dung Phục. Lão biết con trai của mình ngu xuẩn, nhưng cũng tin tưởng, Mô Dung Phục chỉ cần có người đề điểm, là sẽ không phạm sai lầm lớn.

Ai mà ngờ tới, Mộ Dung Phục sẽ ngu xuẩn như vậy!

Lão nhọc nhằn khổ sở đối nghịch với Đông Di tộc là vì cái gì, còn không phải là vì lấy lòng Hắc Đế sao?

Mà đứa con trai ngu ngốc của mình lại chạy đi giao hảo với Đông Di tộc ngoại tu, thậm chí còn bái đối phương làm thầy. Nếu Hắc Đế truy cứu, tương lai, Tiên Ti tộc e rằng khó lòng sống yên ổn.

Bình sinh đến nay, Tiên Ti tộc trưởng lần đầu tiên xuất hiện ý nghĩ, muốn phế đi chức vị thiếu tộc trưởng của Mộ Dung Phục. Mặc dù Mộ Dung Phục làm người thảo, tư chất siêu quần bạt tuỵ, mặc dù gã là đứa con trai mà nữ tử lão yêu nhất sinh ra...

"Đúng vậy, hài nhi muốn bái người kia làm thầy, muốn giống như hắn, thông thiên triệt địa, hô mưa gọi gió!"

Mộ Dung Phục hiển nhiên không chú ý tới vẻ thất vọng trong mắt phụ thân, còn đang tràn đầy phấn khởi đáp.

Nhiều năm trôi qua, gã rốt cuộc gặp được một người mà mình muốn bái sư, thật sự không dễ!

"Tiểu tử ngốc, vi phụ biết ngươi ghét bỏ đệ nhất thiên giới quá nhỏ, muốn bái danh sư, bước lên sân khấu càng lớn hơn. Vi phụ cũng đang giúp ngươi tìm kiếm danh sư...thậm chí, muốn giúp ngươi bái vào Hắc Đế môn hạ. Bằng không, ngươi cho rằng vì sao vi phụ phải khổ sở nhằm vào Đông Di tộc. Mục đích của ta chỉ là muốn giúp ngươi mưu cầu tương lai mà thôi. Vì sao ngươi phải sai lầm, muốn giao hảo với Đông Di tộc ngoại tu? Như vậy chẳng khác nào phạm vào kiêng kỵ của Hắc Đế! Tiên Ti tộc ta ở trong toàn bộ Tiên dân, cũng chỉ là nhị lưu thế lực mà thôi, muốn bái vào môn hạ của Hắc Đế vốn là hi vọng xa vời, mà ngươi...hazz..."

Tiên Ti tộc trưởng thở dài.

"Kể từ hôm nay, ta không cho phép ngươi tiếp xúc với tên ngoại tu kia! Việc này không chỉ liên quan tới tiền đồ của bản thân ngươi, mà còn liên quan đến vận mệnh của Tiên Ti tộc, ghi nhớ kỹ!"

"Nhưng mà...." Mộ Dung Phục khẽ cắn răng.

"Không có nhưng mà! Tin tưởng ta, chỉ cần Hắc Đế vừa hiện thân, tên ngoại tu mà ngươi coi trọng kia dù bất tử cũng phải tàn phế. Có một số chuyện ngươi không hiểu, Hắc Đế căm ghét ngoại tu, vượt xa tưởng tượng của ngươi. Lục hình hôm nay, tuyệt đối không đơn giản!"

Mộ Dung Phục thất kinh.

Nghe khẩu khí của phụ thân, chẳng lẽ vị sư phụ mà mình coi trọng sẽ bị Hắc Đế ám hại?

Cường giả cấp độ như Hắc Đế, sẽ làm ra sự tình như vậy sao?

....

"Bọn ngươi là đám ngoại tu muốn gia nhập Đông Di tộc?"

Ánh mắt của Hắc Đế lạnh lùng như băng, đảo qua đám người Khương Ly, không hề che giấu địch ý chút nào.

Thời điểm đảo qua người Quảng Hàn tiên phi, bỗng nhiên dừng lại, khẽ nhíu mày.

"Ngươi, đem khăn che mặt lấy xuống!"

Hắc Đế vừa dứt lời, Quảng Hàn tiên lập tức trở nên sốt sắng.

Tâm tình căng thẳng của nàng thông qua Tử Hoàn đồng dạng lan truyền tới Mị Hoàn của Khương Ly.

"Ngươi từng đắc tội hắn?"

Khương Ly hơi kinh ngạc.

"Từng đem hắn đánh gần c·hết, có tình là đắc tội không..."

Quảng Hàn tiên phi khóc không ra nước mắt.

Thời thượng cổ, nàng là một vị cường giả danh chấn Đông Hoang, mặc dù giao hảo với Cổ Thiên Đình, nhưng cũng xung đột với không ít Cổ Thiên Đình cường giả.

Chỉ là chẳng nghĩ tới, Hắc Đế thế mà trốn qua thượng cổ đại kiếp, sống đến hôm nay.

"Lời của bản Đế, ngươi không nghe thấy sao?"

Âm thanh của Hắc Đế phát lạnh, một luồng Đế Uy ngập trời, hướng về phía Quảng Hàn tiên phi đè xuống.

Lập tức, toàn bộ tầng thiên giới thứ nhất phát sinh địa chấn, vô số dê bò sợ hãi nằm rạp trên mặt đất. Bầu trời kéo tới vô tận mây đen, truyền ra tiếng sấm rền ầm ầm.

"Đế Nộ Lôi Nghênh!"

Không ít Tiên dân lão quái âm thầm thốt lên, đây là dị tượng mà chỉ có Cổ Chi Đại Đế tức giận mới sẽ xuất hiện.

Uy thế to lớn như thuỷ triều đè xuống, làm cho tàn thần của Quảng Hàn co lại, dường như sắp bị uy thế đánh vụn.

Nàng cắn chặt hàm răng, nội tâm phẫn uất, nếu là năm đó, nàng sợ gì một tên Hắc Đế. Coi như Ngũ Phương Thượng Đế cùng hiện thân, nàng cũng không sợ.

Nhưng nàng hôm nay, căn bản không cách nào đối kháng được Hắc Đế.

Trừ phi nàng liều mạng tàn thần huỷ diệt, trong thời gian ngắn khôi phục tu vi, mới có thể cùng Hắc Đế đánh một trận.

Đùa gì thế, Quảng Hàn mới không vì loại lý do cỏn con như vậy mà liều mạng, nàng không muốn bị Hắc Đế nhìn thấy dung mạo, nhưng cũng không muốn tuỳ tiện c·hết đi.

Xem ra nhất định phải chạy trốn rồi!

Chỉ là ngay lúc Quảng Hàn vừa định xoay người bỏ chạy, Khương Ly đã bước ra một bước, đưa nàng ngăn ở phía sau, lại phất tay hoá giải hết thảy uy thế,

"Các hạ thân là Đại La Thiên Ngũ Đế, vừa gặp liền muốn xem dung mạo đỉnh lô của ta, không thấy mình quá vô lễ sao?"

Hí!

Vô số Tiên dân lão quái đồng loạt hít vào hơi khí lạnh!

Coi như bọn họ ngu si hơn nữa cũng biết dám trực diện quở trách Đế Quân vô lễ, cần dũng khí lớn bao nhiêu.

Tên ngoại tu kia chẳng lẽ điên rồi, lại dám quát mắng một vị Thượng Cổ Đế Quân, dám nói Hắc Đế vô lễ.

"Bọn ngươi có tư cách để bản Đế lễ ngộ sao?!"

Ánh mắt của Hắc Đế quét qua Khương Ly, một thân khí thế ầm ầm tràn ra, hướng về phía Khương Ly đè ép xuống.

Chương 299: Hắc Đế Giáng Lâm