Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 307: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân? Chuyện Cười!
Chẳng qua là muốn ly khai, còn cần tiêu phí chút ít công phu.
Từ lực ở trong Táng Địa phi thường cổ quái, khiến cho sau khi không gian bí ẩn vỡ vụn, rất khó từ trong vô tận hư không định vị được toạ độ trước đó, phản hồi ngoại giới, đương nhiên từ ngoại giới cũng cực khó tìm ra toạ độ để tiến vào.
Cũng may Không Gian nhất đạo của Khương Ly không kém, cộng thêm hắn tinh thông Bặc đạo, sau khi tính toán một phen, cũng định vị được không gian tiếp điểm, rốt cuộc từ bên trong không gian vỡ vụn chạy ra ngoài.
Chỉ là không nghĩ tới, vừa xông ra ngoại giới, Khương Ly tức khắc phát hiện, gần vị trí của hắn, dĩ nhiên có hai nhóm nhân mã đang đánh nhau.
Không gian xung quanh đã bị phong toả toàn bộ, chỉ có thể vào không thể đi ra.
Hai phe đánh nhau, một phe là thanh niên cõng cự kiếm và nữ tử tóc đỏ mà hắn gặp được ở Tiên Ti tộc, phía bên khác thì là mấy chục võ giả mặc áo giáp đen, đang vây công hai người bọn họ.
Đám võ giả mặc hắc giáp, tu vi thấp nhất chính là tam phẩm Chân Vương, trong đó còn có ba tên tứ phẩm đỉnh phong lão quái Mà thanh niên đeo cự kiếm cùng nữ tử tóc đỏ, thì là tứ phẩm đỉnh phong, hiện tại đều bị trọng thương, hiển nhiên là do đám võ giả mặc hắc giáp vây công tạo thành, lại bởi vì không gian xung quanh bị phong toả gắt gao, cho nên, bọn họ ngay cả thoát đi cũng không làm được, đành phải liều mạng triền đấu ở đây đã mấy ngày.
Khương Ly bỗng nhiên xuất hiện, để cho đám võ giả mặc hắc giáp hơi kinh hãi, mà nữ tử tóc đỏ thì trong mắt lộ ra vẻ cầu khẩn, trực tiếp thay đổi phương hướng, chạy về phía Khương Ly, trong miệng còn cố ý hô to.
"Khương sư đệ! Cùng là Thiên Cung sứ giả, ngươi mau mau giúp sư tỷ đánh c·h·ế·t Hắc Ma Giáp Vệ lập công!"
Nàng một bên hô hoán, một bên bỏ chạy, vèo cái đã trốn tới sau lưng Khương Ly.
Động tác của nàng trực tiếp khiến cho Khương Ly rơi vào vũng nước đục, bị sát cơ của đám Hắc Giáp Vệ phong toả.
"Hừ! Hắn cũng là Thiên Cung sứ giả, g·i·ế·t!"
Tức khắc, có không ít võ giả mặc hắc giáp chuyển mục tiêu, bắt đầu vây công Khương Ly, căn bản không cho hắn cơ hội giải thích.
Sắc mặt Khương Ly trầm xuống, hắn còn chưa biết rõ tình huống, lại bị nữ tử tóc đỏ âm một vố rồi.
"Ta là Liệt Như Mộng, là nữ nhi của Thiên Cung Đế Quân, ta biết ngươi là Đông Di tộc ngoại tu! Nếu ngươi cứu ta, ta tất có thâm tạ!"
Liệt Như Mộng cắn chặt hàm răng, nếu không phải đối mặt với nguy cơ sinh tử, lấy cá tính cao ngạo của nàng, tuyệt đối khinh thường ăn nói khép nép, nhờ vả người khác.
Liệt Như Mộng...Đế Quân con gái...Thiên Cung sứ giả...Hắc Ma Giáp Vệ....
Khương Ly như có điều suy nghĩ, từ lúc nữ tử tóc đỏ cầu cứu đến khi trốn tới sau lưng hắn, tổng cộng chỉ nói hai câu, nhưng trong hai câu nói của nàng lại bao hàm rất nhiều tin tức.
Nàng ta biết hắn là Đông Di tộc ngoại tu, thế lực sau lưng nàng là Thiên Cung, mà lại tựa hồ có Đế Quân bối cảnh.
Về phần thân phận của đám Hắc Giáp võ giả, thì là Hắc Ma Giáp Vệ, danh tự có chút lạ lẫm, từ lúc Khương Ly tiến nhập Tam Thập Tam Thiên đến nay, đây là lần đầu tiên hắn nghe được.
Nhưng Khương Ly cũng không phải là lần đầu gặp được Hắc Ma Giáp Vệ, lúc trước trong khi tìm tòi mạch khoáng, vài lần gặp gỡ Hắc Ma Giáp Vệ, hắn đã mơ hồ đoán được, đám người nọ đối với Thiên Cung sứ giả cực kỳ cừu thị.
Nếu không ngoài ý muốn, Hắc Ma Giáp Vệ và Thiên Cung sứ giả, khả năng cao phụ thuộc hai trận doanh đối lập.
Dựa theo ý nghĩ ban đầu của Khương Ly, trước khi hiểu rõ ràng nội tình cuả Thiên Cung và Táng Địa, hắn không dự định đắc tội với bất cứ bên nào.
Mặc dù nữ tử tóc đỏ có ý muốn kéo hắn vào bãi nước đục, nhưng cũng phải xem hắn nguyện ý hay không.
Mắt thấy vài tên Hắc Ma Giáp Vệ vây công mà đến, Khương Ly chợt nghiêng người lách sang một bên, tránh đi công kích của bọn họ, bình tĩnh giải thích:
"Tại hạ là Đông Di tộc ngoại tu, cũng không phải Thiên Cung sứ giả, ta không biết hai người này, phân tranh giữa chư vị, tại hạ sẽ không nhúng tay!"
Hắn lui sang bên khác, tự nhiên vứt xuống Liệt Như Mộng, căn bản không có ý định cứu nàng.
Vừa thấy Khương Ly bỏ xuống mình, không thèm ra tay cứu giúp, Liệt Như Mộng vừa kinh sợ vừa phiền muộn. Nếu là ở trong Thiên Cung, lấy mỹ mạo của nàng mở miệng cầu trợ người khác, hầu như không có người nam tử nào sẽ cự tuyệt, nhưng thanh niên trước mặt lại cực kỳ lạnh lùng vô tình, không thèm quan tâm tới mỹ mạo của nàng.
Hừ, đúng là một kẻ không biết thương hoa tiếc ngọc!
Hiện tại, chân lực của nàng đã gần như khô kiệt, mặc dù đối mặt với tam phẩm Chân Vương vây công cũng cực kỳ nguy hiểm. Thế là Liệt Như Mộng cắn răng, không để ý tới chính mình mặt nóng dán lên mông lạnh, kiên trì theo sát sau lưng Khương Ly.
Khương Ly chạy tới đâu, nàng liền trốn đến đó, nội tâm hơi xem thường hắn, oán thầm không thôi.
Người trước mặt uổng công là ngoại tu cường giả! Từng dám chính diện trách tội Hắc Đế. Mặc dù hiện tại bị hình hoàn phong ấn tu vi, nhưng cũng không cần e ngại mấy tên tam phẩm Chân Vương đến thế.
Chuyện anh hùng cứu mỹ nhân, đối với hắn quả thực dễ như trở bàn tay, nhưng hắn vẫn không muốn tương trợ, nếu không phải là thực lực không đủ, chỉ có khả năng là vô cùng nhát gan.
Đương nhiên, cũng có khả năng là hắn hành sự cẩn thận kín kẽ, không muốn nhúng tay vào Thiên Cung và Hắc Ma phân tranh.
Chỉ là, chẳng lẽ hắn không biết, thân là ngoại tu, nếu muốn đặt chân ở Tam Thập Tam Thiên, liền phải lựa chọn đầu nhập vào một trong hai đại trận doanh, không thể nào giữ gìn trung lập....
Liệt Như Mộng kiên trì trốn sau lưng Khương Ly, một bên cố ý nói dối, ảnh hưởng tới phán đoán của đám Hắc Ma Giáp Vệ.
"Sư đệ vẫn còn trách cứ sư tỷ ư, vì sao không muốn thừa nhận mình là Thiên Cung sứ giả? Hay là sư đệ sợ hãi Hắc Ma Giáp Vệ, dự định chạy trốn một mình, không muốn cứu mạng sư tỷ?"
Nàng thật hạ quyết tâm, muốn kéo Khương Ly vào trong vũng nước đục!
Hừ, nghĩ bo bo giữ mình, cũng phải xem Liệt Như Mộng ta đồng ý hay không?
Đám Hắc Giáp Vệ nghe được lời của nàng, đồng loạt cười lạnh, không hề quan tâm tới lời giải thích của Khương Ly, nhao nhao đánh về phía hắn.
Khương Ly lạnh lùng liếc Liệt Như Mộng một cái, lần nữa giải thích:
"Khương mỗ thật sự không phải Thiên Cung sứ giả, nếu không tin, chư vị có thể nghiệm chứng hình hoàn trong cơ thể ta! Chớ nên g·i·ế·t nhầm người!"
Trong đám người, chỉ có hai tên Hắc Giáp Vệ dừng lại thế công, tựa hồ thật muốn nghiệm chứng hình hoàn của hắn, nhưng càng nhiều Hắc Giáp Vệ thì nhếch miệng cười lạnh, thế công càng thêm hung mãnh.
"Hừ, chỉ là ngoại tu, g·i·ế·t nhầm liền g·i·ế·t nhầm! Cùng g·i·ế·t nhầm dê bò heo c·h·ó khác nhau gì đâu! Không cần vẽ vời thêm chuyện, nghiệm chứng hình hoàn làm chi!"
"Kẻ này chưa hẳn không có liên quan với Thiên Cung, dăm ba câu liền muốn phủi sạch quan hệ, chưa đủ!"
"Nhanh chóng đánh g·i·ế·t hắn, lấy đầu lâu của bọn chúng trở về lập công!"
"Mặc dù hắn không phải Thiên Cung sứ giả, nhưng hẳn là có liên quan tới Liệt Như Mộng, tuyệt đối không thể bỏ qua!"
Thái độ kiêu căng của đám Hắc Giáp Vệ, để sắc mặt Khương Ly từ từ lạnh xuống.
Chuyện hôm nay, xem ra bất kể hắn giải thích thế nào, đều phải cuốn vào vũng được đục.
Đều là do nữ nhân tên Liệt Như Mộng làm hại!
"Khương mỗ không muốn trở mặt cùng chư vị, chư vị nhất định phải động thủ với ta ư?"
Khương Ly thở dài nói.
Oanh! Oanh! Oanh!
Trả lời hắn, là từng đạo công kích dày đặc đánh tới.
Bọn họ đã quyết ý, hôm nay thà g·i·ế·t lầm ba ngàn cũng quyết không thả Khương Ly rời đi.
Đã như vậy, Khương Ly ngược lại không cần tiếp tục phí lời.
Hắn mặc dù có ý muốn giao hảo với Tiên dân, nhưng chẳng phải là hạng người mềm yếu dễ bắt nạt.
Tuy hắn không muốn trở thành vũ khí để người sự dụng, nhưng việc đã đến nước này, vậy thì trước tiên g·i·ế·t sạch Hắc Giáp Vệ rồi xử lý Liệt Như Mộng sau.
Đám Hắc Giáp Vệ thấy Khương Ly không dám đánh trả, khí diễm càng lớn, còn muốn công kích, bỗng nhiên thần tình đồng loạt đại biến.
Chỉ thấy, trong mắt Khương Ly lộ ra hàn mang, không hề lùi về phía sau, không tránh không né, mặc cho đủ loại thần thông bí bảo đánh lên người, nháy mắt liền bị hào quang chói mắt bao phủ.
"Tên kia chẳng lẽ điên rồi, dám chính diện đón đỡ công kích của chúng ta!"
Một tên Hắc Giáp Vệ khinh thường hừ khẽ, nhưng tiếp theo, vẻ khinh thường trên mặt gã đã hoá thành chấn kinh, tiếp đó trở nên dại ra.