Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 310: Thiên Cung Thánh Nữ
Bị hắc châu bắn trúng sau lưng, đầu tiên là thanh cự kiếm Trần Khôn đang vác, trực tiếp bị ánh sáng màu đen quỷ dị hoà tan thành nước thép, tiếp đó là đến quần áo, máu thịt của gã.
Cuối cùng cả người Trần Khôn bị ánh sáng màu đen đốt thành huyết thuỷ, mùi vị h·ôi t·hối bốc lên trời cao.
Chỉ trong chớp mắt, đường đường tứ phẩm đỉnh phong Trần Khôn, chưa kịp làm ra phản kháng đã đi đời nhà ma.
"Ồ, uy lực của hắc châu cũng không quá yếu..."
Khương Ly thuận tay lấy đi túi trữ vật của Trần Khôn, tản ra thần niệm tìm tòi chốc lát, khẽ nhiu mày.
Tên xui xẻo này thật là Thiên Cung sứ giả? Trong trí nhớ của đám Hắc Ma Vệ, Thiên Cung sứ giả đều là hạng người giàu chảy mỡ, nhưng trong túi trữ vật của Trần Khôn lại chỉ có chút ít đồ vật rẻ tiền.
"Ngươi...ngươi g·iết sư huynh ta!"
Liệt Như Mộng bỗng nhiên cảm thấy bi thương. Mặc dù nàng tương đối khinh thường, thậm chí chán ghét Trần Khôn. Nhưng hiện giờ tận mắt chứng kiến sư huynh vẫn lạc, cũng có cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, lập tức cắn răng nghiến lợi, căm tức nhìn chằm chằm Khương Ly.
"G·i·ế·t liền g·iết thôi! Hắn dám dùng hắc châu đánh lén ta, bị bổn toạ g·iết ngược, chính là gieo gió gặt bão. Nếu không phải như vậy, bổn toạ không ngại thả cho hắn một con đường sống!"
Khương Ly hờ hững đáp.
"Ngươi không cần giảo biện! Ngươi g·iết sư huynh ta, g·iết c·hết môn đồ của Liệt Ngự Khấu nhất mạch. Liệt Như Mộng ta quyết sẽ không tha cho ngươi!"
Liệt Như Mộng cố nén nước mắt nói.
"Nói như vậy, bổn toạ cũng phải g·iết ngươi diệt khẩu rồi..."
Khương Ly lạnh lùng nhìn Liệt Như Mộng, ánh mắt vô tình, tựa như một chậu nước lạnh, trực tiếp đem Liệt Như Mộng giội tỉnh.
Chính mình bị điên rồi sao!
Chính mình lại bởi vì sư huynh vẫn lạc mà mất đi lý trí! Dám tuyên bố muốn g·iết Khương Ly!
Đây là một tên ma đầu hung tàn giảo hoạt, nếu nàng chọc giận hắn, chắc chắn cũng sẽ c·hết thảm giống như sư huynh.
Không được, trước khi đoạt lại Liệt Ngự Khấu nhất mạch, nàng nhất định không thể c·hết!
"Yên tâm, ngươi là Thiên Cung Thánh nữ, g·iết ngươi phiền phức hơn so với g·iết Trần Khôn rất nhiều, cũng càng khó che lấp hơn. Ta sẽ không lấy mạng ngươi. Nhưng trước hết phải đem ngươi khống chế lại..."
Khương Ly vừa dứt lời, Liệt Như Mộng tức khắc sợ hãi đến trắng bệch cả mặt.
"Ngươi...ngươi muốn khống chế ta! Không đúng, ngươi biết ta là Thiên Cung Thánh nữ, ngươi biết rất nhiều thứ, ngươi lục soát ký ức của đám Hắc Ma Vệ rồi!"
Liệt Như Mộng giật mình hoảng hốt, xoay người muốn bỏ chạy, chợt phát hiện cả người tê dại, không thể sử dụng nửa điểm chân lực. Tiếp theo liền một trận thiên địa xoay chuyển, sau khi tỉnh táo Liệt Như Mộng mới phát hiện, tu vi của mình đã bị phong ấn, mà lại còn bị Khương Ly vác ở trên vai.
"Thả ta xuống! Ngươi muốn làm gì? Mau thả ta ra! Ta là Liệt Ngự Khấu nhất mạch Thánh nữ, ta là...ưm...ưm..."
Khương Ly lần thứ hai điều động mị thuật, đem nàng cấm ngôn.
Tu vi của hắn vốn cao hơn Liệt Như Mộng, cộng thêm nắm giữ Mị Hoàn, đối phó một tên tứ phẩm đỉnh phong nữ tu, tự nhiên dễ như trở bàn tay. Lại há mồm phun ra Ma Hoả, huỷ thi diệt tích, đồng thời tiện tay chặt đứt nhân quả, Khương Ly mới đạp Túng Địa Kim Quang tung người rời đi.
Sau khi Khương Ly biến mất chừng vài khắc, không gian ở vị trí mà hắn vừa đứng bỗng nhiên truyền ra ba động quỷ dị, tiếp đó, từng tên khô lâu giáp vệ, quanh thân thiêu đốt hắc hoả, từ bên trong khe hở không gian bước ra.
Dẫn đầu đoàn khô lâu vệ là một gã Chuẩn Đế cường giả, ánh mắt trống rỗng quét qua chiến trường, hừ lạnh.
"Hừ, đúng là một lũ vô dụng! Cả đám người săn g·iết một tên tứ phẩm Thánh nữ, còn để cho nàng chạy, khặc khặc...chạy tốt, chạy tốt lắm!"
Trong giọng nói, còn mang theo đôi chút hả hê.
Đám khô lâu giáp vệ đến nhanh mà đi cũng nhanh, thoáng cái, chỉ còn lại một vùng hoang lâm bị liệt hoả thiêu đốt nóng bỏng.
....
Khương Ly một đường chạy ra chỗ sâu của đệ nhị thiên giới, vòng đi vòng lại, rốt cuộc tìm một chỗ cổ động phủ vô cùng ẩn nấp, trực tiếp xé mở không gian, lách người vào trong.
Toà động phủ này chính là một trong những chỗ mà Khương Ly từng vơ vét qua. Hiện tại lần nữa tiến vào cũng không phải vì chuyện khác mà là muốn ở nơi đây thi triển Kiếp Cấm, khống chế lại Liệt Như Mộng.
Kiếp Cấm là bí thuật của Kiếp Linh nhất tộc, khá tương tự với Niệm Cấm của võ giả ở Đông Hoang, nhưng lại có chỗ bất đồng.
Niệm Cấm là muốn khống chế sinh tử của đối phương, để cho đối phương chủ động khuất phục.
Mà Kiếp Cấm thì vừa khống chế sinh tử vừa khống chế hành vi của đối phương.
Nếu so sánh, người trúng Niệm Cấm, là bởi vì s·ợ c·hết mới sẽ lựa chọn phục tùng.
Mà người trúng Kiếp Cấm, thì không chỉ sinh tử bị khống chế, mà mọi cử chỉ hành động đều không thể trái lệnh của chủ nhân.
Ví dụ như Quảng Hàn tiên phi, trúng phải Kiếp Cấm của Khương Ly, mặc dù trong lòng rất chán ghét, căm hận, nhưng lại không dám phản kháng hắn mảy may. Coi như nàng phản kháng, thì thân thể, tiềm thức đều sẽ không nghe theo điều khiển, lựa chọn phục tùng.
Đây là chỗ độc đáo của Kiếp Cấm.
Còn như Ngự Linh Ấn, là hoàn toàn luyện hoá kẻ địch, để kẻ địch biến thành tử trung của mình, nhưng như vậy, rất dễ bại lộ. Cho nên suy đi tính lại, lựa chọn sử dụng Kiếp Cấm là hợp lý nhất.
Ban nãy, hắn g·iết Hắc Ma Vệ, càng g·iết Thiên Cung sứ giả Trần Khôn, toàn bộ quá trình đều bị Liệt Như Mộng tận mắt chứng kiến. Tự nhiên không thể dễ dàng tha cho nàng.
Ở trong trí nhớ của đám Hắc Ma Vệ thì Liệt Như Mộng trực thuộc vào Liệt Ngự Khấu nhất mạch của Thiên Cung, là Liệt Ngự Khấu nhất mạch Thánh nữ.
Thân phận của nàng cực kỳ cao quý!
Trần Khôn c·hết đi, Thiên Cung mặc dù sẽ tra xét, nhưng chưa hẳn đã có bản lãnh tra lên trên đầu Khương Ly. Suy cho cùng, Trần Khôn là c·hết bởi hắc châu của mình, nhân quả cũng bị hắn chặt đứt, coi như Bặc Đạo tông sư cũng khó lòng tra được thủ phạm là hắn.
Mà lại, thân phận của Trần Khôn ở trong Thiên Cung tựa hồ không tính quan trọng, nên Thiên Cung sẽ không truy tra đến cùng.
Nhưng Liệt Như Mộng thì khác!
Nếu Thiên Cung Thánh nữ bị g·iết, sẽ có ba tên Đế Quân trở lên tham dự điều tra, thậm chí, nếu cần thiết còn sẽ vận dụng Thiên Cung chí bảo.
Vài ba tên Đế Quân, Khương Ly chẳng để trong lòng, nhưng hắn cũng chưa váng đầu đến mức, chỉ vì chút ân oán nho nhỏ mà cùng Thiên Cung trở mặt thành thù.
Đương nhiên, muốn điều tra cũng phải chờ Thiên Cung mở ra, thì đám Đế Quân bế quan ở trong Thiên Cung mới có thể hành động.
Thiên Cung là thánh địa của Tiên dân, mỗi khi Ngũ Phương Thượng Đế từ đi Đế Vị, đều sẽ tiến vào trong Thiên Cung tiềm tu.
Đế Quân cường giả của Tiên dân, tuyệt đối không chỉ năm người, về phần có tổng cộng bao nhiêu vị, thì ngay cả đám Hắc Giáp Vệ cũng không rõ.
Ngoài ra, bên trong Thiên Cung có tồn tại Chuẩn Thánh đại năng hay không, càng không rõ ràng...
Thiên Cung ngàn năm mở một lần, thời điểm mở cửa, chính là lúc vạn tộc thi đấu vừa kết thúc.
Hiện tại, Thiên Cung đang ở thời kỳ đóng cửa, võ giả bên trong không ra được, võ giả bên ngoài không vào được.
Tiên dân vạn tộc, mỗi cách ngàn năm sẽ tổ chức một trận thi đấu.
Bên trong Thiên Cung, đồng dạng có ngàn năm thi đấu.
Thiên Cung sứ giả thi đấu thất bại, nhất thiết phải rời khỏi Thiên Cung ngàn năm, đảm nhiệm chức vụ tuần giám vạn tộc. Muốn lần nữa tiến vào Thiên Cung tu luyện, thì cần phải ở trong lần Thiên Cung thi đấu tiếp theo, đạt được thành tích ưu dị...
Nếu Khương Ly đoán không lầm, Liệt Như Mộng và gã thanh niên tên Trần Khôn đ·ã c·hết ban nãy, đều là người thất bại ở Thiên Cung thi đấu ngàn năm trước, vì vậy, mới có thể ở trong thời kỳ phong cung, du đãng ở ngoại giới...
"Ưm, ưm, ưm..."
Liệt Như Mộng yếu ớt giãy dụa, lại bị mị thuật phong toả, căn bản không nói nên lời, nước mắt dàn giụa.
Khương Ly tiện tay đem Liệt Như Mộng nhét vào bên trong động phủ. Thiếu nữ dựa vào vách đá, e ngại nhìn Khương Ly.
Nàng biết, chính mình sẽ bị Khương Ly trồng xuống cấm chế, thân phận Thánh nữ không cứu được nàng...
Mà để cho nàng càng thêm e ngại, là Khương Ly dĩ nhiên không lập tức thi triển cấm chế, mà là lạnh lùng vươn tay, đặt lên thiên linh của nàng.
"Hắn...hắn muốn lục soát ký ức của ta!"
Sắc mặt Liệt Như Mộng càng thêm trắng bệch.
Sưu hồn diệt ức là một loại thần thông vô cùng tàn nhẫn, thân là tứ phẩm Chân Dương, nàng tự nhiên biết rõ ràng, võ giả bị sưu hồn, thường thường sẽ tổn thương thức hải, trở thành kẻ ngu si.
Nàng không biết, Khương Ly nắm giữ Khống Linh Thuật của Chân Long Tộc, có thể hoàn mỹ sưu hồn, sẽ tạo thành thương tổn cực nhỏ đối với người bị sưu hồn.
Thức hải hơi đau đớn, khiến cho Liệt Như Mộng tuyệt vọng nhắm hai mắt, mà từng tràng ký ức trong đầu nàng, thì bị Khương Ly nhìn sạch sẽ.
Tiếp theo, sắc mặt Khương Ly lộ ra vẻ cổ quái...