Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 320: Làm Khó Dễ

Chương 320: Làm Khó Dễ


Thiên đạo đệ nhất hoàn, chính là thứ mà vô số Chuẩn Thánh đau khổ theo đuổi cả đời.

Thân là Cổ Thiên Đình hậu nhân, Ngũ Phương Thượng Đế tự nhiên có hiểu biết về thiên đạo đệ nhất hoàn. Thậm chí, việc cử hành Đăng Cung Chiến, bản thân liền có liên quan tới hư vô phiêu miểu thiên đạo đệ nhất hoàn.

Thiên Đế di niệm hoá sơn nhập Thiên Cung, bên trong có ba mươi sáu mạch, mỗi mạch đều sót lại Thiên Đế ngã xuống di lưu lại cảm ngộ thiên đạo đệ nhất hoàn của mình.

Những cảm ngộ đó đối với bất luận võ giả bước thứ hai nào đều là thiên đại tạo hoá.

Thiên đạo đệ nhất hoàn cảm ngộ có chỗ tốt, đó chính là trợ giúp võ giả hoàn thiện thần thông, công pháp, làm cho thần thông, công pháp từ từ trở nên hoàn mỹ.

Bên cạnh đó, đây là đồ vật không thể thiếu để Chuẩn Thánh đại năng đột phá bước thứ ba Thánh Nhân.

Hắc Đế từng trả giá rất lớn, đổi được cơ hội tiến vào Thiên Cung tu luyện, ở bên trong Thiên Cung hoàn thiện rất nhiều thần thông, cũng bởi vậy, bên trong thần thông của lão, trước sau mang theo một ít thiên đạo viên mãn ý cảnh như có như không.

Điểm ấy, chỉ có những Đế Quân hơi lý giải thiên đạo đệ nhất hoàn mới có thể nhìn thấu.

Nhưng Khương Ly càng nhìn thấu, cũng ở trên bài thi vẽ xuống một cái vòng tròn khuyết.

"Người này vẽ xuống vòng tròn, nếu là trùng hợp thì cũng thôi. Nếu không phải trùng hợp, thì nói rõ nhãn lực của hắn cực kỳ khủng bố. Hắn không chỉ có thể từ trong thần thông của Hắc Đế đạo hữu nhìn thấy thiên đạo đệ nhất hoàn, càng nhìn ra, thiên đạo đệ nhất hoàn kia chỉ là biểu tượng, kỳ thực có chỗ thiếu hụt, vẻn vẹn là mô phỏng mà thôi. Cũng vì thế mà hắn chỉ vẽ một vòng tròn khuyết, là để ám chỉ việc trên. Chúng ta không phải Chuẩn Thánh, coi như ở trong Thiên Cung cảm ngộ được gì đó, thì cũng không thể tu ra chân chính đệ nhất hoàn. Nhiều nhất cũng chỉ có khả năng làm cho thần thông của mình, hoà vào một chút thiên đạo đệ nhất hoàn ý cảnh mà thôi. Nhưng mặc dù là mô phỏng, cũng rất khó làm được...Người nọ ta muốn! Xích Đế môn đồ, trừ hắn ra không thể là người khác!"

Hai mắt của Xích Đế toả ra hào quang vạn trượng.

Ngũ Phương Thượng Đế sở dĩ coi trọng Đăng Cung Chiến vòng thứ nhất như vậy, cũng là muốn từ trong tiên dân vạn tộc phát hiện một chút khả tạo lương tài. Bây giờ đã xuất hiện tên hậu bối kiệt xuất như Khương Ly, Xích Đế tự nhiên không dự định buông tha, đã sinh ra ý niệm thu đồ đệ. Mà lại, một khi thu nhận Khương Ly làm môn đồ, tất sẽ toàn lực bồi dưỡng.

Hoàng Đế tiếp nhận bài thi, nhìn đi nhìn lại vòng tròn khuyết trên quyển trục, càng xem càng hoảng sợ.

Lý giải của lão đối với thiên đạo đệ nhất hoàn mạnh hơn Tam Đế còn lại khá nhiều, vì vậy, có thể nhìn ra vài thứ mà Tam Đế không nhìn thấy.

Vòng tròn khuyết trên quyển trục, không chỉ đơn giản là một nét vẽ.

Mà bên trong nét vẽ càng bí ẩn hoà vào chút ít cảm ngộ của Khương Ly.

Hoàng Đế tay trái cầm quyển trục, ngón trở tay phải dọc theo quỹ tích của Khương Ly, chậm rãi khoanh vòng, tâm thần tập trung chưa từng có.

Dần dần, từ bên trong vòng tròn khuyết, y cảm nhận được một luồng khí tức bàng bạc phả vào mặt, dưới sự bất ngờ không kịp chuẩn bị, giống như trúng trọng kích, há mồm phun ra máu tươi, liên tục lùi về sau mấy bước.

"Chân chính thiên đạo đệ nhất hoàn! Người nọ ở trong vòng tròn khuyết, hoà vào cảm ngộ của bản thân mình. Hắn càng lĩnh ngộ được một ít da lông của thiên đạo đệ nhất hoàn!"

Nếu chỉ nhìn thấu được thiên đạo đệ nhất hoàn, hẳn là còn có chuyện trùng hợp. Nhưng nếu có thể chân chính vẽ ra, như vậy tên thí sinh kia tuyệt đối vô cùng khủng bố.

Bởi vì Khương Ly chân chính cảm ngộ được thiên đạo đệ nhất hoàn, chứ không phải giống như Chư Đế, chỉ hơi mô phỏng theo...

Loại cảnh giới đó, coi như một ít Chuẩn Thánh đại năng cũng chưa chắc đã làm được.

"Người kia không phải vật trong ao!"

Hoàng Đế khen tặng.

"Ồ? Xem ra ngươi cũng rất hài lòng với hắn, chẳng lẽ muốn cùng lão phu tranh c·ướp đồ nhi?"

Xích Đế cười quái dị nói.

"C·ướp liền c·ướp! Có gì không thể? Ngươi hẳn là phải biết, một kẻ chưa nhập Đế cảnh đã nhìn thấy thiên đạo đệ nhất hoàn, có ý nghĩa như thế nào. Đã như thế, coi như lão phu cũng không dám coi thường!"

Hoàng Đế vừa nói ra, sắc mặt của Tam Đế khác lập tức lẫm liệt.

Phóng nhãn toàn bộ lịch sử Tam Thập Tam Thiên, có thể ở trước Đế cảnh, nhìn thấy thiên đạo đệ nhất hoàn, từ xưa đến nay, chỉ có ba người.

Một người phản bội Thiên Cung, đầu nhập Hắc Ma, trở thành một trong những chưởng khống giả đương đại của Hắc Ma, khiến cho rất nhiều Thiên Cung Đế Quân vừa nghe thấy tên đã kinh hồn táng đảm.

Người thứ hai trộm nhập Thiên Cung, trở thành nhân vật duy nhất từ tuyên cổ đến nay trộm nhập Thiên Cung thành công, hiện tại không rõ tung tích.

Ngồi thứ ba, giờ khắc này còn ngồi ở phía trước Thiên Đế Thạch Toạ, cảm ngộ vạn tụng nhất hủ...

Mà người thứ tư chính là Khương Ly!

Đương nhiên còn có một điều Hoàng Đế không nói, mặc dù là ba vị kia, trước khi nhập Đế cảnh đều chỉ vụng về bắt chước được chút ý cảnh của thiên đạo đệ nhất hoàn, nhưng Khương Ly lại chân chính sờ tới da lông.

Nói rõ, tư chất của Khương Ly vượt xa ba vị kia!

Hôm nay, hắn hẳn là còn bừa bãi vô danh, nhưng ngày sau, thành tựu tất sẽ vượt xa ba người còn lại.

Đã như thế, coi như Hoàng Đế trước giờ không ưa thích thu đồ đệ, cũng động ý niệm thu đồ, muốn cùng Xích Đế giành giật một phen.

"Xem ra muốn thu được hắn làm môn đồ cũng không dễ dàng. Cái vị ngồi ở trước Thiên Đế Thạch Toạ kia, năm xưa tựa hồ đạt được thành tích ba ngàn điểm, dưới cái nhìn của lão phu, cũng cho hắn ba ngàn điểm đi, dù sao, đã có tiền lệ từ trước"

Xích Đế nói.

"Ba ngàn điểm sao, tương đối hợp lý!"

Hoàng Đế khẽ gật đầu, đã thấy sắc mặt của Bạch Đế và Hắc Đế hơi quái lạ, không khỏi ngạc nhiên hỏi:

"Vì sao hai vị đạo hữu không nói gì? Chẳng lẽ cảm thấy ba ngàn điểm quá cao?"

"Hoàng Đế không đi qua đệ nhất thiên giới, có vài việc hẳn là không rõ ràng. Khương Ly kia cũng không phải võ giả bản thổ của Đông Di tộc mà là một tên ngoại tu. Ngươi nói xem, cho ba ngàn điểm là cao hay thấp?"

Nhắc đến hai chữ ngoại tu, ngữ khí của Hắc Đế lộ ra vẻ xem thường.

Nhất thời, bầu không khí trở nên trầm lặng.

Ngoại tu...càng là một tên ngoại tu...

"Hắn thật sự là ngoại tu?"

Hoàng Đế lạnh lùng hỏi.

"Chính xác trăm phần trăm. Hơn nữa, thực lực của hắn lúc toàn thịnh rất mạnh, chí ít không thua gì Hắc Đế đạo hữu..."

Bạch Đế thâm ý nói.

Tình cảnh lần thứ hai rơi vào trầm lặng.

Hoàng Đế có chút mất cả hứng, đem bài thi của Khương Ly tuỳ tiện vứt ở trên bàn, Tam Đế khác cũng lười xem tiếp.

"Nên cho hắn mấy điểm?"

Bạch Đế hỏi.

"Tuỳ tiện cho bao nhiêu thì cho. Nếu hắn không phải Tiên dân, như vậy thành tích của hắn là bao nhiêu, lão phu chẳng thèm để ý. Về phần thi võ, cũng không cần chúng ta nhúng tay, lão phu còn có một lò đan dược sắp ra lò, hiện tại phải đi xem lửa, chư vị đạo hữu tự tiện!"

Hoàng Đế đạm bạc nói, xoay người rời đi.

"Đáng tiếc, đáng tiếc...lão phu cũng đi trước một bước, thành tích của hắn liền giao cho hai vị đạo hữu định đoạt rồi!"

Xích Đế thâm ý sâu sắc nhìn Hắc Đế một chút, mang theo đám môn đồ, rời khỏi Đại La Sơn.

"Nếu Hoàng Đế, Xích Đế đều đã đi, lão phu cũng đi thôi. Điểm của ngoại tu họ Khương, liền giao cho Hắc Đế đạo hữu tự mình quyết định. Phải biết, người kia thực lực rất mạnh, mà lại còn mang theo một vị Niết Bàn Thánh Thể tới Tam Thập Tam Thiên, dù thế nào cũng cần tôn trọng chút, không nên chèn ép quá đáng. Hắc Đế đạo hữu cho điểm, nên vứt bỏ thành kiến với ngoại tu, với Đông Di tộc, làm việc công bằng..."

Bạch Đế vừa dứt câu, Hắc Đế lập tức hừ lạnh một tiếng, sắc mặt âm trầm.

"Ha ha!"

Bạch Đế mang theo môn đồ bay mất.

Toàn bộ Đại La Sơn chỉ còn một mình Hắc Đế và môn đồ của mình, cùng với chút ít chiến vệ trông coi Đại La Sơn.

"Tổ sư dự định cho hắn bao nhiêu điểm?"

Trong đám Hắc Đế môn đồ, một lão giả thân hình thấp bé đột nhiên thấp giọng hỏi.

"Chỉ là ngoại tu, tự nhiên không thể cho điểm quá cao. Ha ha ha, cho điểm không phải trọng điểm, đem ngọc bài của hắn cũng mang tới. Thành tích thi võ, lão phu không cách nào nhúng tay, nhưng vẫn có biện pháp để cho Đông Di tộc không cách nào ngóc đầu lên được!"

Hắc Đế cười lạnh nói.

Chương 320: Làm Khó Dễ