Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 321: Hắc Ma Vệ Tập Kích

Chương 321: Hắc Ma Vệ Tập Kích


Thời gian chậm rãi trôi qua, khoảng cách thi văn kết thúc đã đi qua thật lâu, nhưng thành tích của Khương Ly vẫn chậm chạp chưa được công bố.

Bốn phía thỉnh thoảng truyền tới tiếng bàn luận, suy đoán nguyên nhân ở bên trong.

Đối với mọi thứ xung quanh, Khương Ly chẳng thèm quan tâm.

Hắn chắp tay đứng giữa hội trường, khi thì nhìn bầu trời, khi thì nhìn mặt đất, khi thì nhìn lửa trại, khi thì nhìn gió thổi, ánh mắt lộ ra vẻ đăm chiêu.

Mặc dù không sử dụng Thiên Nhân Pháp Mục, nhưng lấy bản lãnh của hắn, đều đủ nhìn ra hoả long lúc trước chỉ là một trận giả tượng mà thôi.

Nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là tình cảnh hoả vũ hoá hoàn, xác thực bao hàm diệu lý, càng ẩn chứa một chút thiên đạo đệ nhất hoàn ý cảnh.

"Sự huyền diệu của gió là ở chỗ sắc bén, ở chỗ mềm mại, ở chỗ thuận thế mà lên. Sắc bén mà bất khuất, mềm mại mà uyển chuyển, thuận thế mà xu cát tị hung. Lửa đốt trời, gió thổi chợt tắt, cũng không phải bởi vì gió mạnh hơn lửa, mà vì gió hiểu được dựa thế. Hoả thế tuy mạnh, nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng, bởi thế quá mạnh mà không cách nào kéo dài, cuối cùng cũng sẽ có lúc dập tắt. Gió tuy yếu, nhưng lại có thể mượn nhờ thế trời, bảo tồn tự thân, càng có thể nghịch thế mà lên..."

"Đáp ra phong thế, hẳn là câu trả lời hoàn mỹ nhất trong mắt người ra đề. Nếu có thể đáp được đạo tắc biến hoá ở bên trong, tuy rằng không bằng đại thế, nhưng cũng sẽ nhận được thành tích không tệ..."

Thời điểm Minh Đăng Pháp Sư nộp bài, tuy rằng Khương Ly chưa từng mở mắt, lại vẫn có thể dùng thần niệm nhòm ngó đáp án của đối phương.

Đáp án của Minh Đăng Pháp Sư chỉ dính dáng tới một chút đạo tắc biến hoá, liền đạt được 450 điểm, nếu có thể đáp được hoàn chỉnh đạo tắc biến hoá, hẳn là có thể đạt được thành tích cao hơn, nếu có thể đáp ra phong thế, thì thành tích sẽ càng cao hơn nữa...

"Đáp án của ta không phải đại thế, cũng không phải đạo tắc biến hoá, mà là thiên đạo chi hoàn..."

Ánh mắt Khương Ly ngưng lại.

Hành trình ở Minh Thổ thời gian trước, hắn cảm ngộ được Sinh Tử Chi Hoàn, đồng thời sờ tới thiên đạo đệ nhất hoàn ý cảnh, mà ở bên trong cảnh tượng hoả vũ hoá hoàn, Khương Ly đồng dạng nhận ra chút ít ý cảnh tương tự.

Cũng phải bản thân người thi thuật đã tu thành thiên đạo đệ nhất hoàn, mà là từ nơi khác mô phỏng đến, là giả tạo thiên đạo hoàn, tồn tại rất nhiều thiếu sót, giống như một vòng tròn khuyết, cũng không hoàn mỹ.

Khương Ly ở trên bài thi vẽ xuống một vòng tròn khuyết, chính là ám chỉ điều trên.

Tiên dân ở Tam Thập Tam Thiên là hậu nhân của Cổ Thiên Đình, người ra đề nếu có thể mô phỏng theo ý cảnh của thiên đạo hoàn, tự nhiên cũng có hiểu biết nhất định với thiên đạo đệ nhất hoàn.

Lấy trình độ khôn khéo của Ngũ Phương Thượng Đế, hẳn là sẽ hiểu hám ý trong vòng tròn khuyết của hắn.

Có thể nhìn thấu thiên đạo đệ nhất hoàn, lẽ ra nên đạt thành tích cao hơn nhìn thấu đại thế, nhìn thấu đạo tắc biến hoá.

Mà lại, Khương Ly còn đem một chút cảm ngộ của bản thân, giấu ở bên trong vòng tròn khuyết.

Mô phỏng thiên đạo hoàn ý cảnh dung nhập vào thần thông, vốn là Hắc Đế khổ tu nhiều năm mới lĩnh ngộ được, mới có thể khiến cho tỳ vết trong thần thông giảm thiểu trên diện rộng, càng thêm chân thực, càng thêm hoàn mỹ.

Nhưng Khương Ly, lại nắm giữ chân chính thiên đạo hoàn, cấp bậc vượt xa Hắc Đế quá nhiều.

"Chỉ tiếc, ta cảm ngộ thiên đạo hoàn, chỉ mới chạm tới da lông, có khả năng hiểu rõ hoàn chỉnh thiên đạo hoàn, thường thường đều là Viễn Cổ Đại Tu..."

Khương Ly thở dài.

Mộ Dung Phục thấy Khương Ly trầm tư thật lâu, không dám quấy nhiếu, chỉ cung kính đứng nghiêm trang ở bên cạnh, người không biết, thật cho rằng gã là đồ đệ của hắn.

Chẳng biết qua bao lâu, phương hướng bàn ngọc chợt truyền ra tiếng vang khanh khách. Nhất thời sự chú ý của tất cả mọi người đều bị âm thanh khanh khách hấp dẫn.

Đã thấy rãnh lõm trên bàn ngọc của Khương Ly đột ngột mở ra.

Tiên dân ở đệ nhất thiên giới vốn dĩ không quá để tâm thành tích thi văn, nhưng hôm nay, hết thảy mọi người ở nơi đây đều rất hiếu kỳ thành tích của Khương Ly là bao nhiêu.

Mộ Dung Phục là người vọt tới đầu tiên, cầm lấy ngọc bài, hưng phấn không thôi.

Nhưng sau khi nhìn thấy điểm số, thì lại trợn mắt há mồm:

"Làm sao có khả năng?"

Thành tích thi văn của Khương Ly thình lình là không điểm.

Lập tức bốn phía nổi lên tiếng ồn ào liên tục, bọn họ khổ sở chờ đợi nửa ngày, ai nghĩ tới càng chờ đợi được kết quả như thế, tức khắc, có không ít lão quái không ưa Đông Di tộc, âm thầm cười gằn.

"Uổng là Đế Quân cường giả, ngay cả một điểm cũng không lấy được! Đương nhiên cũng có thể là bên trong Ngũ Phương Thượng Đế có người cố ý làm khó dễ, xoá bỏ thành tích thi văn của ngoại tu họ Khương. Nói như thế, việc trên chẳng lẽ là do Hắc Đế gây nên? Dù sao, Hắc Đế chán ghét Đông Di tộc, cũng căm ghét ngoại tu..."

Bạch Quỷ Bộ Bạch Quỷ Pháp Sư âm thầm suy đoán, trong lòng quyết định chủ ý, bên trong võ thí, nhất thiết phải làm nhục Đông Di tộc một phen, đổi lấy hảo cảm của Hắc Đế.

Thác Bạt Dư thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ may quá mình không phải tự búng chim, sau đó cười ha ha nói:

"Đây chính là kết cục của việc đắc tội Hắc Đế. Dù ngươi là ngoại tu cường giả, cũng đừng hòng giúp Đông Di tộc ra mặt!"

Minh Đăng Pháp Sư thở dài khe khẽ, nếu có Ngũ Phương Thượng Đế làm khó dễ, thì mặc cho ngươi cảm ngộ sâu hơn cũng vô dụng.

Bằng không, lấy đạo ngộ của ngoại tu họ Khương, thành tích tất nhiên không thấp.

Đã như thế, thành tích thi văn rốt cuộc kết toán xong, tổng thành tích của Đông Di tộc là 1 điểm, tạm thời lót đáy.

Xếp thứ hai đếm ngược vẫn như cũ là Hãn Chân Tộc, thành tích thi văn cũng chỉ là 3 điểm.

Từng tên Hãn Chân Tộc võ giả nhìn về phía quần tu Đông Di tộc, mang theo điệu bộ cười trên sự đau khổ của người khác.

"Sự phụ, thành tích nhất định sai rồi, ngươi làm sao có thể được không điểm..."

Mộ Dung Phục khó lòng tin tưởng la lên.

"Không sao, đưa ngọc bài cho ta!"

Khương Ly ngoài miệng nói không đáng kể, nhưng trong mắt thì lạnh như băng, cầm lấy ngọc bài, đảo qua điểm số.

Không điểm...ha ha được lắm không điểm!

Thành tích của hắn đương nhiên không chỉ như vậy, nếu chỉ là không điểm, Ngũ Phương Thượng Đế đâu cần trì hoãn nửa ngày mới đưa ra thành tích.

Trong việc này tất nhiên ẩn chứa nội tình khác, khả năng cao là Hắc Đế làm khó dễ, hoặc là thân phận ngoại tu của mình gây phiền toái, hoặc là cả hai...

Khương Ly âm thầm đè xuống sát khí trong lòng.

Hiện tại hắn đến Tam Thập Tam Thiên vì mấy cái mục đích, trước khi hoàn thành tất cả mục đích đề ra, tạm thời chưa cần thiết manh động.

Đợi hắn hoàn thành mục đích, đến khi đó, Khương Ly nhất định phải g·iết lên Đại La Thiên, ngay ở trước mắt tất cả mọi người bóp c·hết Hắc Đế, nếu Tiên dân chư Đế dám xuất thủ ngăn cản, hắn không ngại đại náo một trận, khiến cho Tam Thập Tam Thiên máu chảy thành sông.

Nghĩ đến đây, tâm tình của Khương Ly trở nên bình thản như nước.

Chính mình cần gì chấp nhặt với một người đ·ã c·hết, phải rồi, trong lòng Khương Ly, Hắc Đế chẳng qua là một người đ·ã c·hết!

"Hả? Đây là..."

Ánh mắt Khương Ly khẽ động, chợt phất tay đem ngọc bài ném ra ngoài.

Bởi vì bên trên ngọc bài, thình lình bám vào một hạt bụi màu xám đen.

Tuy chỉ là một hạt bụi nho nhỏ, lại gây nên sự chú ý của hắn, hạt bụi kia rõ ràng có vấn đề.

Thời điểm Khương Ly vừa buông tay, dị biến đột ngột phát sinh.

Đã thấy, phía trên ngọc bài mà hắn tung ra, bỗng nhiên xông ra một đạo ánh lửa màu xám đen, đánh thẳng về phía lồng ngực của hắn, tốc độ nhanh chóng không thể tưởng tượng nổi, không thể tránh kịp.

Ánh lửa kia chẳng phải vật gì khác mà là một hạt bụi, hạt bụi nhìn như nhẹ bẫng, nhưng lúc đâm trúng Khương Ly, càng nặng nề như một toà cổ tinh đập xuống, đem Khương Ly đẩy lùi nửa bước, sóng trùng kích tản ra bốn phía, khiến cho vô số Tiên dân lão quái bay ngược tứ tung, ngơ ngác không ngớt.

"Đã xảy ra chuyện gì, ngoại tu họ Khương bị vật gì tập kích? Ba động kinh khủng như thế, rốt cuộc là vật gì?"

"Hào quang màu xám đen kia nhìn rất quen mắt, chẳng lẽ là..."

"Không thể! Hắc Ma chi tu chẳng phải không cách nào rời đi Táng Địa nửa bước sao? Lẽ nào có Hắc Ma Vệ lẻn vào đệ nhất thiên giới, bằng không, vì sao nơi đây lại xuất hiện Hắc Ma thần thông?"

"Tuy rằng tu vi của ngoại tu họ Khương đã bị hạn chế, nhưng cũng không phải Hắc Ma thần thông tầm thường có thể đẩy lùi! Người xuất thủ là ai, tu vi bực nào? Vẻn vẹn dư âm liền đánh văng tất cả mọi người?"

Toàn trường nhất thời loạn thành một đoàn!

Chương 321: Hắc Ma Vệ Tập Kích