Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 328: Xảy Ra Vấn Đề
Bạch Quỷ Pháp Sư hướng về phía trận pháp phun ra chín ngụm tinh huyết, hao tổn không nhỏ. Bảy tên tứ phẩm của Bạch Quỷ tộc cũng há mồm phun ra tinh huyết, khiến cho uy năng của đại trận nháy mắt tăng vọt gấp mấy lần.
"Muốn dùng một toà trận pháp cỏn con để vây khốn ta? Các ngươi nghĩ quá nhiều!"
Trình độ trận đạo của Khương Ly vốn là thiên địa hiếm có, Đế cấp đỉnh cao đại trận còn chưa làm khó nổi hắn, huống chi là một toà trận pháp do mấy tên tứ phẩm tiểu bối bày ra. Hắn ngay cả Đạp Thiên Cửu Bộ cũng không vận dụng, trực tiếp nhấc quyền đánh tới, đem đại trận đập nát.
Tám tên tứ phẩm của Bạch Quỷ tộc, bao quát Bạch Quỷ Pháp Sư đồng loạt hộc máu bay ngược, sắc mặt run rẩy.
"Nhục thân của hắn thật là khủng kh·iếp! Mặc dù tu vi bị phong, nhưng chỉ bằng cường độ nhục thân, cũng đủ để hoành hành Tam Thập Tam Thiên!"
Bọn họ nào dám tiếp tục ngăn trở Khương Ly, chỉ đành trơ mắt nhìn Khương Ly diệt sát Nguyên Hồn của tộc mình.
....
Ô Hoàn tộc áp lực trầm trọng, lúc Khương Ly vừa tới nơi, Thác Bạt Dư lập tức truyền âm cho chín tên tứ phẩm võ giả sau lưng mình, hạ lệnh:
"Thi triển quân trận, cùng ta hợp hồn!"
Chín tên tứ phẩm gật đầu, cuống cuồng xếp thành quân trận, phóng thích thần hồn, gia trì lên người Thạc Bạt Dư.
Tu vi của Thác Bạt Dư nguyên bản là ngũ phẩm sơ kỳ, tức khắc bạo tăng, đạt tới ngũ phẩm đỉnh phong.
"Tuy rằng nhục thân của ngươi mạnh mẽ, nhưng lão phu nắm giữ ngũ phẩm đỉnh phong chiến lực, cũng không tin ngươi có thể c·ướp đi Nguyên Hồn của Ô Hoàn tộc ta!"
"Hiên Viên Trấn Ma Chỉ!"
Thác Bạt Dư bỗng nhiên nâng ngón trỏ lên, trong miệng lẩm bẩm, sau lưng tức khắc hiện ra từng vòng kim quang ngập trời.
Ngón tay của y từ từ nhiễm lên một tầng kim sắc, mang theo một cỗ uy thế kh·iếp người.
Thác Bạt Dư mở miệng hét lớn, toàn lực đè xuống, một đạo chỉ ấn màu vàng nhạt rộng ngàn trượng, nháy mắt hiển hiện ở trong vạn dặm thiên không, hướng về phía Khương Ly đánh tới.
Khương Ly lắc lắc đầu, nhẹ nhàng phất tay, cự chỉ còn chưa tới nơi đã ầm ầm nổ nát, yên diệt.
Thác Bạt Dư thấy vậy, sắc mặt kinh hãi.
Phải biết, đây chính là y bỏ ra đại giới lớn lao, từ trong tay Hiên Viên Phong học được thần thông, cũng là thủ đoạn mạnh nhất của y.
Ngày trước sử dụng, hầu hết đều vô cùng thuận lợi, coi như Chuẩn Đế lão quái cũng phải kiêng dè.
Đương nhiên, cần có một tiền đề, đó là đối phương phải là ma tu, như vậy, Trấn Ma Chỉ mới có khả năng phát huy được uy năng lớn nhất...
Khương Ly không hề nghi ngờ là một tên ma tu, từ khí tức trên người hắn liền nhìn ra được, nhưng hắn chỉ vẻn vẹn phất tay liền đánh tan Hiên Viên Trấn Ma Chỉ.
Thủ đoạn như vậy, Chuẩn Đế lão quái không thể nào làm được!
"Nếu ngươi không còn những lá bài tẩy khác, thì đừng trách Khương mỗ thủ hạ vô tình!"
Khương Ly nói xong, đồng dạng nâng chỉ điểm tới.
Quy Khư Diệt Đạo!
Chỉ mang hoá thành khó đen, cuốn về phía trước.
Bị khói đen quét trúng, mười tên cường giả của Ô Hoàn tộc đồng loạt kĩnh hãi tột cùng, bởi vì tu vi của bọn họ đang nhanh chóng nghịch chuyển, mỗi hơi thở đi qua, trực tiếp bị xoá mất ba trăm năm đạo hạnh.
Mười hơi thở trôi qua, tu vi của chín tên tứ phẩm Chân Vương đồng loạt rớt xuống Ngọc Mệnh cảnh, mà Thác Bạt Dư cũng chỉ còn tu vi nhất phẩm Chân Nhân.
"Tu vi của ta, không...."
Đám Ô Hoàn Tộc cường giả ngơ ngác tại chỗ, não hải hầu như đứng máy.
Ba ngàn năm đạo hạnh, cứ như thế mất rồi! Bất kể là ai cũng không thể tin tưởng nổi.
Đây rốt cuộc là thần thông gì?
Khương Ly chẳng thèm để ý tới bọn họ, mà tiện tay đem toàn bộ Nguyên Hồn mà Ô Hoàn tộc vừa gọi ra tru sát sạch sẽ.
"Đáng hận! Đáng hận!"
Thác Bạt Dư hồi phục tâm thần, nội tâm tràn đầy không cam lòng, lại bất lực.
Thi võ vốn là nơi để khảo nghiệm thực lực, những năm qua, đều là Ô Hoàn tộc đoạt Nguyên Hồn của những tiên tộc khác, bây giờ nhân quả tuần hoàn, phong thuỷ luân chuyển, đến phiên Ô Hoàn tộc gặp xui xẻo.
Quan trọng nhất đó là tu vi của bọn họ đã bị Khương Ly gạt bỏ, rớt xuống ngàn trượng.
Thiếu mất một vị ngũ phẩm Chân Vương, chín vị tứ phẩm Chân Vương toạ trấn, thực lực của Ô Hoàn tộc hao tổn tám phần mười, quả thực thương gân động cốt.
Tiên Ti tộc, Khương Ly không đi đoạt, tự nhiên là xem ở trên mặt mũi của Mộ Dung Phục, làm cho Tiên Ti tộc võ giả lần đầu tiên cảm thấy, thiếu tộc trưởng giao hảo với Khương Ly, là có chỗ tốt nhất định.
Hải Hồn tộc là phương tiên tộc mà Khương Ly c·ướp đoạt cuối cùng.
Hải Hồn tộc có không ít tứ phẩm Chân Vương, nhưng Khương Ly vừa đến, Minh Đăng Pháp Sư lại ngăn cản những người khác ra tay, một người đối mặt với Khương Ly.
Khương Ly nắm giữ thần thông có thể xoá bỏ tu vi của kẻ địch, Hải Hồn võ tu đều nhìn ở trong mắt.
Nếu bọn họ dám chủ động xuất thủ, thì hạ tràng chỉ sợ sẽ không tốt đẹp hơn Ô Hoàn tộc là bao.
"Chiến thắng lão phu, Nguyên Hồn của tộc ta toàn bộ giao cho các hạ diệt sát, nếu không làm được, thì mời các hạ ly khai Hải Hồn tộc!"
Minh Đăng Pháp Sư càng muốn lấy sức một người ngăn trở Khương Ly.
Hải Hồn tộc là một trong số ít mấy tiên tộc chưa từng chèn ép qua Đông Di tộc. Vì vậy, đối với Hải Hồn tộc, Khương Ly cũng không xuất thủ hung tàn nhưng đối với những tiên tộc khác mà là gật đầu, đồng ý Minh Đăng Pháp Sư khiêu chiến.
Thần tình của Minh Đăng Pháp Sư ngưng trọng chưa từng có, thực lực của Khương Ly cường đại như nào, lão tự nhiên hiểu rõ, muốn thủ thắng, vô cùng khó.
Nhưng đối phương đã đánh tới cửa, lão tự nhiên không thể chắp tay quy hàng, một trận chiến này nhất định phải đánh!
Minh Đăng Pháp Sư do dự chốc lát, quyết định vận dụng môn thần thông mạnh nhất vẫn chưa hoàn thiện của mình để nghênh chiến Khương Ly.
Đó là một thức đạo niệm chi thuật, thông thường chỉ có ngũ phẩm Chân Vương mới nắm giữ.
Một khi đạo niệm chi thuật hoàn thiện, chính là ngày Minh Đăng Pháp Sư đột phá ngũ phẩm.
"Đạo niệm, Cực Hỏa Chi Niệm!"
Đạo niệm của Minh Đăng Pháp Sư vừa ra, lập tức thiên địa cuồng phong gào thét, sóng lửa ngập trời.
"Đạo niệm sao..."
Khương Ly không lấy thực lực cường hoành trực tiếp đánh bại Minh Đăng, mà chầm chậm giơ tay lên, điểm nhẹ về phía trước.
"Đạo niệm, Ma Lâm Đại Địa!"
Lập tức toàn bộ thiên địa giống như lâm vào trong đem tối, không thấy rõ năm ngón tay, chỉ có một đốm lửa lay lắt giữa bóng đêm, chính là Cực Hoả đạo niệm của Minh Đăng Pháp Sư.
Chỉ là lão tuyệt vọng phát hiện, đạo niệm của mình so với Khương Ly quả thực cách xa một trời một vực, giống như ánh sáng của đom đóm, dám so sánh với hạo nguyệt chi quang.
Bất kể là cấp bậc hay cường độ đều không phải một đẳng cấp.
Đạo niệm của Khương Ly đến nhanh mà đi cũng nhanh, thoáng cái bầu trời trở nên quang đãng.
Minh Đăng Pháp Sư thu hồi Cực Hoả đạo niệm, bùi ngùi thở dài, sau đó hướng về phía Khương Ly ôm quyền.
"Đa tạ tiền bối hạ thủ lưu tình! Khẩn cầu tiền bối chỉ điểm, đạo niệm của ta rốt cuộc thiếu hụt chỗ nào?"
Khương Ly trầm ngâm chốc lát nói:
"Ngươi đối với hoả đạo, hiểu chưa sâu!"
Khương Ly nói xong nhấc tay điểm về phía thiên linh của Minh Đăng Pháp Sư, truyền thụ cho lão một chút hoả đạo cảm ngộ.
Minh Đăng Pháp Sư nhắm mắt lại, tinh tế quan sát những tin tức vừa nhận được, càng nhìn càng kinh hãi, càng nhìn càng kh·iếp sợ.
Hồi lâu sau, lão mới mở mắt ra, như có điều hiểu ra, cung kính hướng về phía Khương Ly cúi đầu, sau đó hạ lệnh cho Hải Hồn tộc triệu hoán Nguyên Hồn, cung cấp cho Khương Ly diệt sát.
"Tộc ta còn ba tấm cực phẩm Triệu Hồn Phù, tiền bối muốn dùng sao?"
Minh Đăng Pháp Sư đột nhiên hỏi.
Khương Ly âm thầm tính toán, theo hắn không ngừng c·ướp đoạt Nguyên Hồn của các tộc, tổng điểm của Đông Di tộc đã vượt qua 20,000 điểm, vững vàng xếp ở thứ nhất, vượt qua tiên tộc xếp thứ hai là Ô Hoàn tộc gần chừng 6000 điểm.
Điểm số như vậy, đã sớm vượt ngoài mong đội của Đông Di tộc, cũng để cho bất kỳ ai xem nhẹ Đông Di tộc, xem nhẹ Khương Ly phải ngậm miệng.
Hiện giờ, những tiên tộc từng tuyên bố muốn vượt qua Đông Di tộc mấy ngàn điểm đều im lặng, mà những người tuyên bố tự búng chim đều bị đả kích cực lớn, âm thầm tưởng tượng tới tràng cảnh chính mình tự búng mấy ngàn cái mà đau cả răng.
Dù sao ở tu hành giới, không phải cứ muốn hứa hẹn là hứa hẹn!
Nhưng Khương Ly vẫn chưa thoả mãn.
Hắn không chỉ muốn đạt hạng nhất, mà còn muốn để cho Đông Di tộc đạt được điểm số vô tiền khoáng hậu, chấn nh·iếp nhân tâm.
Nhưng mà phiền toái là những tiên tộc bị Khương Ly đoạt mất Nguyên Hồn, đều vô cùng ăn ý đình chỉ triệu hoán.
Có một số tiên tộc bởi vì nhân viên tổn thất nghiêm trọng, mà vô lực săn g·iết Nguyên Hồn, hoặc là có tâm tư khác, không muốn tiếp tục triệu hoán Nguyên Hồn, để tránh bị Khương Ly c·ướp mất.
Dựa theo quy tắc của tiểu đấu, nếu đối phương không chủ động triệu hoán, thì Khương Ly không được phép c·ướp đoạt Triệu Hồn Phù, thay mặt triệu hoán.
"Đã như vậy, liền săn g·iết một chút ngũ phẩm Nguyên Hồn đi!"
Nghĩ tới đây, Khương Ly quay đầu nhìn về phía Minh Hải Pháp Sư phân phó:
"Đem toàn bộ ngũ phẩm Nguyên Hồn của các ngươi đều triệu hoán ra!"
"Được! Có thể quan sát tiền bối cùng chân chính ngũ phẩm đấu pháp, đối với vãn bối mà nói chính là thiên đại cơ duyên!"
Minh Hải Pháp Sư vốn không quan tâm thành tích thi võ, chỉ muốn nhìn Khương Ly săn g·iết ngũ phẩm Nguyên Hồn, lập tức phân phó thủ hạ kích hoạt cực phẩm Triệu Hồn Phù.
Nhưng mà vấn đề bỗng nhiên xuất hiện!
Sau khi sử dụng cực phẩm Triệu Hồn Phù, lại không hề có bất kỳ hiệu quả nào.
Cũng không ngũ phẩm Nguyên Hồn xuất hiện!