Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 339: Phong Thưởng
Đệ nhất thiên giới b·ạo l·oạn tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, bởi vì chưa từng xuất hiện tình trạng Nguyên Hồn ẩn núp bốn phía, vì vậy, tổn thất của b·ạo l·oạn chỉ hạn chế ở trong phạm vi Ô Hoàn tộc cùng với những người tham dự thi đấu và vây xem.
Khổ chủ lớn nhất tự nhiên là Ô Hoàn tộc, không chỉ tổn thất Thi Ma hộ tộc, càng ở trong b·ạo l·oạn tổn thất gần mười vạn tộc nhân, đối với nhân khẩu không phong phú Ô Hoàn tộc mà nói, quả thực là tai hoạ ngập đầu.
Dẫn đến Ô Hoàn tộc từ vị trí tộc quần mạnh nhất đệ nhất thiên giới, rớt xuống thành tam lưu tiên tộc.
Những tiên tộc khác đồng dạng tử thương thảm trọng, có thể được cử tới tham dự thi đấu, đều là tinh anh của các tộc, nếu bất hạnh ngã xuống, tự nhiên sẽ khiến cho thực lực của các tộc tổn thất to lớn.
Tiên Ti tộc là một trong mấy tiên tộc tổn thất khá nhỏ, làm cho đám nguyên lão của Tiên Ti tộc mừng rỡ không ngớt. Thái độ đối với Mộ Dung Phục, Dông Di tộc trở nên thân cận hơn nhiều.
Mà Đông Di tộc thì trở thành người thắng lớn nhất trong trận b·ạo l·oạn.
Vị trí hạng nhất Đăng Cung Chiến của đệ nhất thiên giới bởi vì Khương Ly biểu hiện đột xuất mà rơi xuống trên đầu Đông Di tộc.
Đáng tiếc, bởi vì b·ạo l·oạn phát sinh, dẫn đến quá trình tiểu đấu bị gián đoạn, dựa theo lệ cũ, sau khi thành tích thi văn thi võ được tập hợp xong, phương tiên tộc dành hạng nhất sẽ nhận được ban thưởng, mà phần thưởng thì chính là một phần ba Hồn Thạch mà các tộc săn g·iết được.
Nhưng mấy ngày trước, vị Thi Ma Thánh sứ phụ trách tiểu đấu bất hạnh bỏ mình, tự nhiên không còn ai đứng ra chủ trì việc phong thưởng.
Loạn lạc đi qua bảy ngày, mới có người phụ trách mới chạy tới đệ nhất thiên giới xử lý việc ban thưởng Đông Di tộc.
Việc cần làm đầu tiên của người nọ là đi tới các tiên tộc thu lấy một phần ba Hồn Thạch, sau đó đem những Hồn Thạch nọ ban thưởng cho Đông Di tộc.
Người vừa đến cũng không phải Thiên Cung Thi Ma là là đại môn đồ của Hiên Viên Hoàng Đế, Cái Thiên lão tổ.
Đây là một vị Chuẩn Đế tương đối trung thực, đối xử với mọi người hiền hoà, không câu nệ tiểu tiết.
Cái Thiên lão tổ có vài phần đau đầu, lão vốn dĩ không ưa thích xử lý tục vụ, nhưng bởi vì Hoàng Đế tự mình mở miệng phân phó, nên lão không cách nào từ chối.
"Đế Tôn có lệnh, phong thưởng là chuyện nhỏ, đem Bàn Đào Hội thiệp mời giao cho ngoại tu họ Khương mới là chính sự. Thật sự khó mà tin nổi, Bàn Đào Hội xưa nay không cho phép ngoại tu tham dự, dù là đệ tử của Thiên Cung cũng không phải ai đều có tư cách đi tới, không nghĩ tới Đế Tôn sẽ vì một tên ngoại tu mà làm ra ngoại lệ như vậy, hiển nhiên cực kỳ coi trọng đối phương..."
Vừa nghĩ tới Hiên Viên Hoàng Đế rất coi trọng Khương Ly, Cái Thiên lão tổ không thể không thu hồi kì thị chủng tộc với ngoại tu, chưa thấy mặt đã bắt đầu tôn trọng.
Lấy tu vi Chuẩn Đế của Cái Thiên, tự mình đi tới từng cái tiên tộc yêu cầu Hồn Thạch phong thưởng, tự nhiên không ai dám lá mặt lá trái.
Ba phần mười Hồn Thạch, không phải số lượng nhỏ, chính là vật tư tu luyện trọng yếu ở từng phương tiên tộc.
Dựa theo kinh nghiệm của Cái Thiên lão tổ, tuyệt đại đa số tiên tộc nhất định sẽ làm chút tay chân, giao ra số lượng Hồn Thạch, bề ngoài cùng thành tích của thi võ tương xứng, nhưng lén lút sẽ lấy ra đôi chút hàng nhái hoặc hàng kém chất lượng thay thế thượng đẳng Hồn Thạch.
Tuy nhiên, đối với chuyện như thế, người phụ trách phong thưởng thường thường sẽ nhắm một con mắt, mở một con mắt, đây là lệ cũ.
Nhưng lần này, Cái Thiên thật sự mở rộng tầm mắt rồi!
Hải Hồn tộc vốn chỉ cần giao hai mươi bốn viên Hồn Thạch, nhưng mà thực giao càng là 210 viên, trong đó còn có mười tám viên tứ phẩm Hồn Thạch, hơn nữa đều là Hồn Thạch phẩm chất tuyệt hảo.
Tiên Ti tộc vốn chỉ cần giao mười lăm viên Hồn Thạch, nhưng thực giao lại là 240 viên, trong đó, có mười ba viên tứ phẩm Hồn Thạch, ngoài ra còn có một viên ngũ phẩm Hồn Thạch, hẳn là săn g·iết được nhiều năm trước.
Nguyệt Lang tộc, Phi Vũ tộc...từng phương tiên tộc ở đệ nhất thiên giới, dĩ nhiên đều nộp lên Hồn Thạch vượt qua định mức, mà lại không chỉ vượt qua chút ít.
Liền ngay cả Ô Hoàn tộc, Bạch Quỷ tộc, Xá V·ú tộc...mấy phương tiên tộc cùng Đông Di tộc không hợp nhau, cũng dồn dập nộp vượt qua định mức.
Thời gian trước, Khương Ly cứu được võ giả không nhiều, nhưng hầu như bao dung hết thảy các tiên tộc ở đệ nhất thiên giới, càng một lần đạt được hảo cảm của toàn bộ đệ nhất thiên giới.
Mà những người nguyên bản cừu thị Đông Di tộc, đại đa số đều đã bị Bạch Tư Tà chém g·iết, còn một ít tuy rằng không c·hết, nhưng bởi vì ân cứu mạng của Khương Ly, nên vẫn ra sức nộp lên Hồn Thạch, thậm chí không tiếc vận dụng bảo khố của tộc mình, muốn trả hết ân tình cho Khương Ly.
"Không nghĩ tới chuyện thu lấy Hồn Thạch phong thưởng sẽ dễ dàng như vậy!"
Cái Thiên lão tổ âm thầm cảm thán, mang theo lượng lớn Hồn Thạch đi tới Đông Di tộc.
Một vị Chuẩn Đế cường giả giáng lâm, Đông Di tộc tất nhiên không dám thất lễ, hầu như toàn tộc đón tiếp, sau đó được Cái Thiên phong thưởng, cũng coi như chính thức thu được đệ nhất thiên giới hạng nhất vinh quang, từng tên từng tên tộc nhân Đông Di tộc vui mừng khôn xiết, đốt lên lửa trại, chúc mừng suốt đêm.
Nhưng mà trong đám đông uống rượu nhảy nhót, Cái Thiên lão tổ không nhìn thấy bóng người của Khương Ly.
"Vì sao không thấy tên ngoại tu kia của bộ tộc các ngươi?"
Âm thanh của Cái Thiên rất lạnh nhạt, nhưng rơi vào trong tai tộc trưởng Đông Di tộc Từ Chi Hà, lại có vô thượng uy nghiêm, lão vội cẩn thận hồi đáp.
"Khởi bẩm thượng sứ, Khương đại nhân đang bế quan tu luyện, tựa hồ đang chữa thương, vì vậy tạm thời chưa thể xuất hiện. Nếu ngài cần gấp, để tiểu nhân thông báo cho Khương đại nhân, mời hắn tới gặp mặt thượng sứ!"
Nói là nói như vậy, nhưng trong mắt Từ Chi Hà ẩn sâu một tia không tình nguyện, trực tiếp bại lộ ý nghĩ chân thực của lão.
Từ Chi Hà quả thực không muốn quấy rầy Khương Ly bế quan. Khương Ly chính là ân nhân của Đông Di tộc, là cứu tinh của đệ nhất thiên giới, là khách nhân tôn quý nhất của Tiên dân. Khương Ly bế quan tu luyện, quan trọng hơn hết thảy mọi chuyện, lão mới không muốn để thượng sứ q·uấy r·ối Khương Ly nha.
"Không sao, không cần quấy rầy hắn, ta liền chờ đợi ở đây mấy ngày là được, nghĩ đến trước khi vòng thi đấu thứ hai bắt đầu, hắn sẽ tự động xuất quan!"
Cái Thiên lão tổ còn có Hoàng Đế giao phó nhiệm vụ, nên đành cầm lấy thiệp mời, nghỉ tạm ở Đông Di tộc, chờ đợi Khương Ly xuất quan.
Nơi mà Khương Ly bế quan chính là cấm địa của Đông Di tộc, Dược Trì.
Đây cũng là nơi sở hữu nồng độ nguyên khí cao nhất của Đông Di tộc, thích hợp để tu luyện.
Khương Ly lựa chọn bế quan, ngoại trừ xem xét chiến lợi phẩm ra, còn là vì nghiên cứu một chút thần thông của Bạch Tư Tà.
Bạch Tư Tà mặc dù thực lực không bằng hắn, nhưng nắm giữ thần thông lại cực kỳ tinh diệu, những thần thông kia đều đã bị Khương Ly thông qua Hư Vô Đoạt Đạo học được.
Trong đó, để Khương Ly lưu ý nhất chính là Cửu Tức Phục Khí Thuật cùng Giới Đao.
Đây là hai trong mười hai môn thần thông của Hắc Ma Chi Chủ, đẳng cấp đều cực kỳ cao, đều là thần thông cấp bậc Đại Tu.
Ví dụ như Cửu Tức Phục Khí Thuật, là một môn bí thuật tăng phúc.
Tên gọi ngược lại cùng Cổ Thần thần thông Cửu Tức Phục Khí của Khương Ly tương tự nhau, nhưng bản chất thì hoàn toàn khác biệt.
Thần thông Cửu Tức Phục Khí là lấy một cảnh giới Cổ Thần làm đại giá, trong vòng chín hơi thở, khôi phục tất cả thương thế.
Mà Cửu Tức Phục Khí Thuật thì là hấp thu thiên địa chi khí, gia tăng chiến lực.
Mỗi lần phục khí, chiến lực tăng lên ba thành, đồng thời kéo dài chín hơi thở.
Hai lần phục khí, chiến lực tăng lên sáu thành...
Bạch Tư Tà thiên tư có hạn, chỉ mới lĩnh ngộ đến phuc nhị khí, hai lần phục khí, khiến cho chiến lực của gã tăng lên sáu thành, nếu để gã phục thêm mấy lần khí, thực lực bạo tăng, Khương Ly muốn đánh bại Bạch Tư Tà tuyệt đối không dễ dàng.
Giới Đao là một môn công kích pháp môn, ngưng tụ thiên địa chi khí hình thành giới đạo, lực sát thương tương đối khả quan.
Khương Ly ngồi ở trong Dược Trì, nhắm mắt đả toạ, không nói một lời, một mạch bế quan liên tục bảy ngày.
Bên ngoài Dược Trì, Liệt Như Mộng, Mộ Dung Phục cùng không ít tộc nhân Đông Di tộc đang chờ đợi hắn xuất quan, tham dự trận chúc mừng của Đông Di tộc.
Bảy ngày trôi qua, Khương Ly từ từ mở ra hai mắt.
- Ba lần phục khí!