Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 368: Ân Xưa Oán Cũ
Chẳng lẽ Đông Hoa Đế Quân chính là một bí mật lớn của Tiên dân, không thể nói cho người ngoài? Vì lẽ đó Hoàng Đế mới không đề cập tới?
Hay hoặc là, ngay cả Hoàng Đế cũng không biết tới sự tồn tại của Đông Hoa Đế Quân...
"Đạo hữu từng nghe nói qua Đông Hoa Đế Quân bao giờ chưa?"
"Há, Đông Hoa Đế Quân? Đạo hữu nói là Đông Vương Công. Đông Vương Công là một trong mấy vị chí cường giả của Thiên Đình thời thượng cổ, địa vị chỉ xếp sau Thiên Đế. Đáng tiếc ngài ấy đã vẫn lạc ở trong thượng cổ hạo kiếp. Quả thực đáng tiếc..."
Hoàng Đế thở dài nói.
Vẻ mặt của Hoàng Đế giống như không phải giả bộ, mà là thật sự không biết tới sự tồn tại của Đông Hoa Đế Quân, thật cho rằng đối phương đ·ã c·hết ở trong thượng cổ hạo kiếp.
Vậy liền thú vị, lẽ nào một tên nhị giai Chuẩn Thánh sống sờ sờ sinh hoạt nhiều năm ở Đại La Thiên, Tiên dân Đế Quân lại không biết tới lão?
"Khương mỗ chỉ hỏi vậy thôi. Sắc trời đã không còn sớm, tại hạ còn phải chuyên tâm khôi phục tâm thần, không thể tiếp tục chiêu đãi đạo hữu!"
"Ha ha ha, là lão phu không đúng, càng làm lỡ đạo hữu chữa thương. Cũng được, bình đan dược này liền tặng cho đạo hữu. Đây là Thiên Cung Nhất Đăng thượng sư tự tay luyện chế Cửu Chuyển Kim Đan, tuy chỉ là Kim Đan, nhưng dược hiệu mạnh hơn Kim Đan bình thường rất nhiều, có tác dụng trợ giúp võ giả khôi phục tâm thần. Đăng Cung Chiến ngày mai, lão phu cũng sẽ trông nom đạo hữu một hai. Ân oán giữa ngươi và Hắc Đế, lão phu đã nghe qua, nếu có sự cố gì, lão phu nhất định sẽ đứng ra, đạo hữu không cần sợ Huyền Hiêu tiểu nhi! Như vậy, lão phu xin cáo từ!"
Hoàng Đế sảng khoái đưa cho Khương Ly một bình Cửu Chuyển Kim Đan, sau đó cáo từ rời đi.
Khương Ly thưởng thức bình thuốc trong tay, nhìn bóng lưng rời đi của Hoàng Đế, nhếch miệng cười gằn.
Hoàng Đế tiểu nhi thật coi hắn thành Tiên dân kẻ ngu si? Chẳng lẽ cho rằng chỉ bằng chút kế vặt của mình liền có thể tính toán được hắn sao?
Thôi, trước tiên tạm thời lợi dụng Hoàng Đế một phen, đối phương đã có m·ưu đ·ồ với hắn, thì nhất định sẽ toàn lực bảo hộ hắn. Đã như thế, hắn có thể mượn uy danh của Hoàng Đế, bãi bình rất nhiều phiền phức không đáng có...
Chỉ là không nghĩ tới, chính mình sẽ ở Tam Thập Tam Thiên, một lần nữa nhìn thấy vỏ kiếm của Hoặc Thiên...
Khương Ly mở ra bàn tay, trong lòng bàn tay tựa hồ còn lưu lại chút lạnh lẽo của vỏ kiếm, trong lòng hiện lên một loại cảm giác phức tạp, khó nói nên lời.
"Trong kiếm ý của Hoặc Thiên, có tưởng niệm, rất nhiều tưởng niệm...lúc trước, ta không nhìn thấu, cũng không phải tu vi chưa đủ mà là không hiểu tình. Khi đó, ta không hiểu được tưởng niệm một người là cảm giác gì, bây giờ đã hiểu. Kiếm ý của Hoặc Thiên, ẩn chứa tưởng niệm rất sâu....nàng thật sự đã q·ua đ·ời...hài cốt lưu lại ở trong Tam Thập Tam Thiên..."
Khương Ly thở dài, trầm tư thật lâu, lúc tỉnh lại mới phát hiện trời đã tảng sáng.
Đăng Cung Chiến vòng thứ hai lập tức phải bắt đầu, nhưng tâm lực của hắn chỉ mới hồi phục được bảy tám thành, chỉ có thể ăn vào đan dược mà Hoàng Đế đưa tặng sao?
Khương Ly xoay tay đổ ra một viên đan dược màu vàng óng, đan dược vừa hiện, đan hương nhất thời tràn ngập cả gian phòng.
Không bị đan dược mê hoặc, Khương Ly tiện tay đánh ra vài đạo chân nguyên, đem đan dược quét qua nhiều lần, chờ hết thảy cấm chế ẩn giấu bên trong đan dược đều bị huỷ diệt, hắn mới yên tâm ăn vào.
Ha ha, nói chuyện cả một đêm, là để hắn không có thời gian hồi phục tâm lực đi, chẳng lẽ Hoàng Đế muốn cầm đan dược khôi phục tâm lực nhằm tính toán hắn sao?
Đáng tiếc, tính toán của lão cũng quá vụng về rồi...
Mặc dù tính toán vụng về, nhưng đan dược ngược lại rất tốt.
Dược lực bàng bạc, tuyệt đối không phải Cửu Chuyển Kim Đan bình thường có thể so sánh, đủ để thấy người luyện chế ra nó, Nhất Đăng thượng sư, trình độ đan đạo cao minh đến cỡ nào.
Chẳng lẽ là một tên cửu chuyển đỉnh cao luyện đan sư hay là cao hơn?
Đây là đêm cuối cùng trước khi Đăng Cung Chiến bắt đầu, mặt trời vừa lên, ánh bình minh chiếu xạ khắp bầu trời Đại La Thành, cho đến lúc giữa trưa, bên trong hào quang bỗng nhiên vang vọng từng tiếng tiên nhạc, bách điểu cùng múa.
Vô số cư dân của Đại La Thành bắt đầu rời khỏi nhà, mượn truyền tống trận bên trong trạm dịch, tụ tập về phía Nhất Đăng Đạo Viện ở bắc thành.
Nhất Đăng Đạo Viện là toà đạo viện lớn nhất toàn bộ Đại La Thành, trong viện có một toà quảng trường rộng lớn, chính là nơi tổ chức Đăng Cung Chiến vòng thứ hai.
Nhất Đăng Đạo Viện cũng không phải toà đạo viện niên đại lâu nhất, nhưng tuyệt đối là nơi mà hết thảy thanh niên tuấn kiệt ở trong thành mong muốn bái nhập nhất. Bởi vì toà đạo viện này từng đi ra một nhân vật kinh tài tuyệt diễm, bị thế nhân ca tụng là Thiên Cung đệ nhất cường giả, Nhất Đăng thượng sư!
Nơi đây từng là đạo trường của Nhất Đăng thượng sư, nơi đây cũng cung phụng tượng thần của đối phương. Nếu Đại La Thành có biến, Nhất Đăng thượng sư có thể dựa vào tượng thần, bất cứ lúc nào giáng lâm thần niệm xuống tượng thần.
Đăng Cung Chiến lựa chọn tổ chức ở Nhất Đăng Đạo Viện, tự nhiên không người dám sinh sự, trung tâm của quảng trường đứng vững một pho cổ tượng cao lớn, pháp tướng trang nghiêm, cụp mắt nhìn xuống chúng sinh, rõ ràng chỉ là một pho tượng bằng đá, lại dường như thời thời khắc khắc nhìn kỹ Đại La Thành.
Giữa trưa nắng gắt, đá xanh dưới quảng trường bị mặt trời nướng nóng, nhưng vô số bá tánh không sợ nhiệt độ cao, thành kính hướng về phía cổ tượng của Nhất Đăng thượng sư dập đầu lễ bái.
Dần dần, đệ tử của Đạo Viện xua tan đám đông, chuẩn bị cho thi đấu.
Đợi đến khi quảng trường được thanh lý xong xuôi, trên bầu trời chợt có vạn đạo hào quang chiếu xuống, bên trong hào quang ẩn giấu ảo ảnh, có thể thấy được từng toà kiến trúc.
Theo thời gian trôi qua, ảo ảnh không ngừng ngưng tụ, đợi đến lúc hào quang tiêu tan, quảng trường nguyên bản trống rỗng càng xuất hiện thật nhiều bạch ngọc đài cao.
Trên đài cao sắp xếp trái cây cùng rượu ngon, từ lâu đã ngồi đầy chúng cường giả, từng tên lão quái khí tức cường đại, cực ít người tu vi thấp hơn tam phẩm Chân Vương.
Mà ngồi ở phía trước quần tu, tự nhiên là thân phận cao quý nhất Ngũ Phương Thượng Đế!
Hoàng Đế đứng đầu, Xích Đế kém hơn, Hắc Đế thứ ba, Thanh Đế thứ tư, Bạch Đế xếp cuối cùng.
Ngũ Đế vừa hiện thân, trên quảng trường lập tức vang lên vô số hoan hô.
"Ngũ Đế hiện thân, vạn tiên đến chầu! Đăng Cung Chiến vòng thứ hai sắp bắt đầu rồi!"
"Hí! Ngũ Phương Thượng Đế càng đến đông đủ! Ngay cả Thanh Đế trọng thương bế quan cũng góp mặt!"
"Nghe đồn Thanh Đế trọng thương gần c·hết, quả nhiên lời đồn đãi xưa nay đều không thể tin. Các ngươi không thấy Thanh Đế dương khí tuy giả tạo nội liễm, nhưng âm khí ngưng mà chưa loạn, rõ ràng thương thế đã hồi phục hơn phân nửa, sợ là không được bao lâu sẽ khỏi hẳn hoàn toàn!"
"Ngũ Đế môn đồ, cũng gần như đến đông đủ rồi!"
"Ồ, bên người Thanh Đế, tựa hồ có thêm mấy khuôn mặt mới..."
Số ít người chú ý tới bên cạnh Thanh Đế ngồi vài người lạ mặt, cảm thấy hết sức tò mò.
Nếu Khương Ly ở đây liền sẽ phát hiện, ngồi ở bên cạnh Thanh Đế thình lình chính là Quảng Hàn tiên phi và Tô phu nhân.
"Hai nữ nhân kia không phải là đồng bạn của Khương Ly tiểu nhi sao...tên nữ tu đeo lụa mỏng khiến ta để ý cũng tới. Ngoại giới đồn đãi, đám người Khương Ly tiểu nhi bởi vì trợ giúp Thanh Đế trị thương, dẫn đến thu được Thanh Đế lễ hộ. Bây giờ xem ra, tựa hồ cũng không phải chỉ vì trị thương mới chịu đến Thanh Đế lễ ngộ..."
Ánh mắt của Hắc Đế hơi nhìn lướt qua phương hướng của Thanh Đế, sắc mặt âm trầm.
Vẻ âm trầm đó phần nhiều là bởi vì Quảng Hàn tiên phi.
Nếu nói ngày trước đi tới Đông Di tộc, lần đầu gặp gỡ Quảng Hàn lão chỉ cảm thấy có chút quen thuộc cùng chán ghết. Như vậy ngày hôm nay, lão hầu như đã có sáu bảy phần nắm chắc, nữ tu đeo lụa mỏng ngồi đằng kia chính là tên ngoại tu mà lão oán hận nhất.
Quảng Hàn tiên phi!
Năm xưa, lão bởi vì chút chuyện xích mích mà bị Quảng Hàn đánh gần c·hết, tổn hại căn cơ, mặc dù cũng bởi vì thế mà lão nhân hoạ đắc phúc, né qua thượng cổ hạo kiếp. Nhưng lấy tâm nhãn nhỏ bé của Hắc Đế, căn bản sẽ không cảm ơn Quảng Hàn, mà vẫn như cũ căm thù nàng tới tận xương tuỷ.
Năm xưa, mỗi lần Quảng Hàn tiên phi tới Thiên Đình bái kiến Thiên Đế hay tham dự Bàn Đào Hội...đều sẽ lấy khí vận che lấp dung mạo của mình, nên lão chưa từng thấy qua dung nhan của nàng, nhưng lão vẫn nhớ rõ ràng, khi đó, Quảng Hàn tiên phi cùng Thanh Đế có vài phần giao tình.
Không, khi đó Thanh Đế còn chưa trở thành Ngũ Phương Thượng Đế, thậm chí chưa thành Đế, chỉ là một gã Phù Tang Thụ Linh mà thôi.