Chương 374: Sát Đế Biệt Khuất
Khương Ly nhẹ nhàng thả ra thần niệm, liền nghe được màn đối thoại khôi hài của tộc nhân Huyễn Vũ tộc.
"Tiên sư bà ngoại nó. Con mụ điên nhà ngươi lại ngứa da rồi hả? Không có chuyện gì đi trêu chọc Đinh Thập Bát làm chi. Ngươi không biết ngươi càng đối tốt với hắn, Đinh Thập Bát càng cho rằng ngươi đang làm chuyện xấu ư? Đinh tự hào Thi Ma đều là lũ ngốc, lũ ngu xuẩn, ngươi có lòng tốt, hắn sẽ không cảm ơn mà ngược lại chọc giận hắn. Hiện giờ làm hại chúng ta lót đáy, ngươi, ngươi, ngươi...Hừ, đợi Đăng Cung Chiến kết thúc, sau khi về nhà, lão tử nhất định phải t·rừng t·rị ngươi ở trên giường!"
Đây là phu quân của Vũ Thanh Hàn tức giận mắng nàng.
Mà Vũ Thanh Hàn thì lại giả bộ oan ức cúi đầu, không người nhìn thấy, trong con ngươi của nàng, ấp ủ sát cơ cực kỳ đáng sợ.
Quan sát đến đây, Khương Ly không nhịn được, lần đầu tiên nở nụ cười.
Hắn có thể tưởng tượng ra, hiện tại Sát Đế biệt khuất đến cỡ nào.
Bị một tên ngũ phẩm tiểu bối kêu đi hét đến như vậy, sợ là khó có thể chịu đựng...
Đúng như sở liệu của Khương Ly, hiện tại, nội tâm của Sát Đế vô cùng biệt khuất, nếu không phải chưa đạt thành mục đích, nàng hầu như muốn bộc lộ thân phận g·i·ế·t người rồi.
Con bà nó, đám thuộc hạ của nàng sắp xếp thân phận thật quá rác rưởi.
Để nàng trở thành đạo lữ của người khác thì cũng thôi, còn bị đối phương đùa giỡn, nhục nhã...còn trừng trị ở trên giường!
Ha ha ha, chờ xong việc trở về, nàng nhất định phải hồi báo đám thủ hạ ngu xuẩn của mình thật tốt.
Mà Huyễn Vũ tộc thì cũng không cần thiết tồn tại...
Đáng tiếc, ở trong mắt Khương Ly, lực chi thí luyện chỉ có một điểm sáng nhỏ như vậy mà thôi.
Cũng may, khán giả vừa mới cảm thấy phát chán, thì Đăng Cung Chiến vòng thứ hai rốt cuộc xuất hiện một chi cường đội lên sàn, làm cho tinh thần mọi người lập tức trở nên phấn chấn.
Tiên Ma tộc!
Đó là một chi đội ngũ có Chuẩn Đế cường giả toạ trấn.
Rốt cuộc chờ đến một đội ngũ ra dáng xuất hiện.
Tiêu Trường Sinh là một lão giả gầy gò, đã đột phá Chuẩn Đế mấy trăm năm, chỉ là tựa hồ tâm thần bị trọng thương, nên khí tức hơi phù phiếm.
Có điều, Chuẩn Đế chính là Chuẩn Đế, dù bị thương thì vẫn mạnh hơn ngũ phẩm võ giả quá nhiều, khí tràng ra trận, cũng hoàn toàn không phải những võ giả bình thường có khả năng so sánh.
Tiêu Trường Sinh vừa lên sàn, Chuẩn Đế khí thế tức khắc quét sạch bốn phương, thiên địa đại thế lẫn nhau hô ứng, cực kỳ màu mè.
"Ồ! Rốt cuộc đến phiên Tiêu Trường Sinh ra trận sao. Tiểu tử kia cũng tương đối khá, có thể ở trước ba ngàn tuổi đột phá Chuẩn Đế, đã xem như một đời nhân kệt. Đáng tiếc, bản thân không am hiểu luyện thể, bằng không hơn phân nửa có thể dẫn Tiên Ma tộc xung kích thành tích một trăm kiếm!"
Trên đài cao, Ngũ Phương Thượng Đế trước sau không nói chuyện, rốt cuộc có người mở miệng, người lên tiếng là Bạch Đế.
"Khà khà, Bạch đạo hữu chớ nên xem thường Tiêu Trường Sinh, theo ta được biết, hắn vì lực chi thí luyện năm nay mà chuyên môn tu luyện một môn bí thuật nào đó..."
"Ồ? Bạch mỗ đúng là hiếu kỳ, là loại bí thuật cường đại nào có thể khiến cho một người không am hiểu luyện thể như Tiêu Trường Sinh, đột phá thành tích trăm kiếm. Xích đạo hữu tựa hồ rất coi trọng hắn?"
Ánh mắt Bạch Đế loé lên tia sáng.
"Ha ha, đạo hữu cứ nhìn tiếp, liền biết vì sao lão phu vừa ý hắn!"
Xích Đế cười quái dị nói, cũng không giải đáp thêm.
Giống như sở liệu của Bạch Đế, đội ngũ của Tiên Ma tộc tuy có Chuẩn Đế toạ trấn, nhưng thành tích thật sự chưa đến mức kinh hãi thế tục, ở thời điểm chống đến kiếm thứ bốn mươi tám, ngoại trừ Tiêu Trường Sinh ra, tất cả mọi người đều đã kiệt lực rút lui.
Chỉ còn một mình Tiêu Trường Sinh đối mặt với Đinh Thập Bát.
Tiêu Trường Sinh xác thực không am hiểu luyện thể, rõ ràng là Chuẩn Đế cường giả, nhưng nhục thân còn không bằng ngũ phẩm thể tu bình thường, ở dưới thế công của Đinh Thập Bát, có vẻ đỡ trái hở phải.
Kiếm thứ 60, Tiêu Trường Sinh chống đỡ khó khăn.
Kiếm thứ 71, Tiêu Trường Sinh đã thở hồng hộc.
"Xem ra kiếm thứ 71 là cực hạn của Tiên Ma tộc...."
Bạch Đế đế vừa nói dứt câu, bỗng nhiên ánh mắt sáng ngời.
Chỉ thấy Tiêu Trường Sinh bỗng nhiên lật tay, lấy ra một tấm bùa chú huyết khí ngập trời, sau đó há miệng hét lớn, nâng tay đập xuống mặt đất.
Mặt đất nhất thời hoá thành một toà huyết trận, bên trong huyết trận càng sinh ra từng đầu từng đầu quái vật màu đỏ lòm như máu.
"Lá bài tẩy của hắn là Huyết Tiên Thuật sao? Không nghĩ tới, hắn càng tu thành Tiên Linh bí thuật, quả thực cực kỳ bất phàm!"
Bạch Đế thở dài nói.
Coi như Hoàng Đế, Thanh Đế, Hắc Đế cũng dồn dập đưa mắt nhìn xuống, trên khuôn mặt lộ ra vẻ ngoài ý muốn.
Chỉ có Xích Đế giống như đã biết việc này, cười khà khà quái dị.
Sau khi triệu hoán ra rất nhiều quái vật, Tiêu Trường Sinh bỗng nhiên triển khai thần thông, đem từng đầu quái vật nuốt vào trong bụng. Thân thể của y vốn rất gầy gò, bắt đầu trở nên đầy đặn, làn da càng xuất hiện từng đạo hoa văn màu đỏ sậm âm u, trong miệng mọc ra răng nanh, trên đầu mọc ra huyết giác.
Người không biết còn cho rằng Tiêu Trường Sinh đã biến thành một đầu huyết quỷ.
Nhưng mà lực lượng nhục thân thật sự tăng lên rất nhiều lần, nguyên bản 71 kiếm đã là cực hạn, mà bây giờ lại một hơi nhận hơn 103 kiếm.
"Đáng tiếc, Huyết Tiên Thuật của Tiêu Trường Sinh còn chưa thuần thục, bằng không hắn có thể thu được càng nhiều chỗ tốt từ đám Tiên thực, thành tích sẽ càng đẹp mắt hơn..."
Xích Đế than thở nói.
Bỗng nhiên đưa mắt nhìn về phía Hắc Đế, cười quái dị hỏi:
"Hắc Đế đạo hữu cho rằng, Tiêu Trường Sinh và đồ nhi bảo bối của ngươi, ai mạnh hơn?"
"Tiêu Trường Sinh? Hừ Gà đất c·h·ó sảnh mà thôi, làm sao có thể so sánh với đồ nhi của lão phu!"
Hắc Đế cực kỳ tự phụ cười gằn.
"Ta cũng cảm thấy Tiêu Trường Sinh không bằng Huyền Hiêu!"
Xích Đế cười ha ha, không nhiều lời nữa, cúi đầu tiếp tục quan sát thí luyện.
Sau khi Tiên Ma tộc lên sàn, liền đến phiên một chi cường đội khác là Mị Linh tộc xuất chiến.
Mị Linh tộc Linh nữ Mị Khinh La, tương tự không am hiểu luyện thể, nhưng khác với Tiêu Trường Sinh, thực lực của nàng là toàn thịnh.
Cho nên thành tích trong lực chi thí luyện, nhiều hơn Tiên Ma tộc một kiếm.
104 kiếm!
"Đáng tiếc, theo ta được biết. Tạo nghệ Mị thuật của Mị Khinh La tương đối thâm hậu, so đấu thể thuật không phải điểm mạnh của nàng!"
Bạch Đế lắc lắc đầu nói.
"Hừ! Bạch đạo hữu chỉ sợ là đã quên. Mục đích của Mị Khinh La không phải là đệ nhất, chỉ muốn bảo trì vị trí thứ ba mà thôi. Nàng không phải đối thủ của Thạch Cảm Đương, càng không phải đối thủ của đồ nhi ta. Nhưng chỉ cần vượt qua Tiên Ma tộc Tiêu Trường Sinh, liền có thể nắm chắc thứ ba, đem món phần thưởng kia bỏ vào túi. Ha ha, đúng là giỏi tính toán!"
Người lên tiếng là Hắc Đế.
"Hắc Đế đạo hữu thật cảm thấy Mị Khinh La không bằng đồ nhi của ngươi ư?"
"Tự nhiên! Mị Khinh La tính là thứ gì, há có thể sánh nổi Huyền Hiêu!"
Hắc Đế tự phụ đáp.
"Ha ha, ta cũng cảm thấy Mị Khinh La không bằng đồ đệ của Hắc Đế, nhưng vẫn có thể làm đạo lữ cho hắn, phải không?"
Xích Đế nhìn như đang nói đùa, nhưng ánh mắt của Hắc Đế lại nháy mắt trở nên âm trầm, nghe ra ý trào phúng của Xích Đế.
Xích Đế là đang trào phúng đồ nhi của lão không có thê tử nha.
Thê tử của Huyền Hiêu ở đâu rồi? Ha ha, đã bị Huyền Hiêu ăn.
Đồ nhi của lão là một con sói, một khi phát điên liền sẽ lục thân bất nhận, mà hắn tu luyện càng là cực kỳ tàn nhẫn sát thân chi đạo.
Huyền Hiêu xuất thân từ Cao Dương thị ở Đại La Thành, nhưng ở bên trong Cao Dương thị cực kỳ bị người xa lánh.
Huyền Hiêu mặc dù lợi hại, nhưng sở dĩ lợi hại là bởi vì dùng g·i·ế·t cha, g·i·ế·t mẹ, g·i·ế·t huynh, g·i·ế·t muội, g·i·ế·t vợ mà đổi lấy.
Hơn nữa, Huyền Hiêu không phải chưa từng có ý định muốn g·i·ế·t sư!
Đây cũng là lý do mà Hắc Đế căm ghét Huyền Hiêu.
Hiện tại Huyền Hiêu sở dĩ chưa g·i·ế·t sư, là vì thực lực không đủ. Nhưng nếu có một ngày, cơ duyên của hắn đầy đủ, thực lực đủ mạnh, sợ là đến lúc đó, y liền muốn hướng về phía lão vung lên đồ đao!
Bị Xích Đế nói trúng tim đen, Hắc Đế tự nhiên rất không vui, lạnh rên một tiếng, ngậm miệng không nói.