Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 375: Khương Ly Ra Sân

Chương 375: Khương Ly Ra Sân


Thí luyện còn đang tiếp tục tiến hành, sau Mị Linh tộc là đến lượt Thạch Nhân tộc xuất chiến.

Thạch Nhân tộc Thạch Cảm Đương là ứng cử viên sáng giá nhất cho chức vô địch của Đăng Cung Chiến vòng thứ hai năm nay, y ra trận, tự nhiên gây nên vô số người quan tâm.

Sau khi Thạch Cảm Đương lên sân khấu, càng như có như không liếc về phía Huyền Hiêu, thấy đối phương dĩ nhiên đang nhắm mắt dưỡng thần, căn bản không quan tâm thành tích thí luyện của chính mình, nhất thời giận quá hoá cười.

Huyền Hiêu đúng không! Ngươi cho rằng ta vẫn là ta năm xưa, tuỳ tiện bị ngươi đánh bại sao?

Ta tham dự Đăng Cung Chiến không phải vì dành thứ nhất mà là vì hướng về phía ngươi báo thù rửa hận.

Nhục nhã ngày đó, ngày hôm nay, ta sẽ trả lại tất cả!

"Các ngươi đều lui ra đi. Huyền Hiêu là một người dự thi, lão tử cũng không cần các ngươi giúp ta tham dự lực chi thí luyện!"

Thạch Cảm Đương cực kỳ tự phụ đuổi đi tất cả cường giả của Thạch Nhân tộc, y muốn lấy sức một người đối mặt với Đinh Thập Bát.

"Giao ra...lễ vật...không giao...g·iết ngươi..."

Vẫn là yêu cầu gần như ngu xuẩn của Đinh Thập Bát.

"Muốn lễ vật? Không có! Lão tử không có thói quen nhổ nước bọt lung tung! Muốn đánh thì đánh!"

Thạch Cảm Đương trực tiếp quát lên.

Lời của y nhất thời chọc giận Đinh Thập Bát, không cho lão lễ vật, chính là đang nhục nhã lão, đây là nhận định từ sâu bên trong ký ức của Đinh Thập Bát.

Thạch Cảm Đương, thực sự quá đáng ghét!

Ầm!

Đinh Thập Bát hùng hổ nâng cự kiếm chém xuống, Thạch Cảm Đương càng cười ha ha, trực tiếp nắm quyền đón đỡ.

Nhục thân của y cứng rắn giống như ngoan thạch dưới nền đất Đại La Thiên, lấy tu vi bị hạn chế của Đinh Thập Bát, vung lên cự kiếm gỉ sét, tự nhiên không cách nào cắt ra thân thể phòng ngự của y.

Thạch Cảm Đương dám lấy tu vi luyện thể khổ tu nhiều năm chống lại cự kiếm, ngược lại cũng không phải vì bất cẩn mà là thật có bản sự như vậy.

1 kiếm, 2 kiếm, 3 kiếm chưa đến trăm hơi thở, Thạch Cảm Đương đã tiếp nhận hơn 300 kiếm, mới bắt đầu hơi thở hổn hển.

Đến kiếm thứ 445, y rốt cuộc kiệt lực, thầm nghĩ Đinh Thập Bát quả nhiên lợi hại, tu vi bị phong ấn còn đáng sợ như thế. Nếu là lúc toàn thịnh chẳng biết là tu vi bậc nào.

Đáng tiếc linh trí quá thấp, bằng không, bất luận như thế nào, y đều muốn vận dụng chút Thiên Cung nhân mạch, đem một tên Đinh tự hào Thi Ma đem về Thạch Nhân tộc, trở thành Thạch Nhân tộc hộ tộc Thi Ma.

445 kiếm chính là 44500 điểm, thành tích như thế, quả thực cực kỳ doạ người, đặt ở một ít vòng Đăng Cung Chiến điểm số không cao ở dĩ vãng, có thể trực tiếp lấy điểm số này, bỏ qua huyễn chi thí luyện, đoạt giải nhất của Đăng Cung Chiến vòng thứ hai rồi.

"Thạch Cảm Đương như thế nào? Có sánh nổi đồ nhi của ngươi không?"

Xích Đế lại nở nụ cười quái dị hỏi.

"Tự nhiên không thể!"

Hắc Đế rất không kiên nhẫn đáp, thầm nghĩ Xích Đế vì sao cứ thích lải nhải một câu như vậy.

"Ha ha, ta cũng cảm thấy không thể sánh bằng!"

Vậy ngươi còn hỏi làm c·h·ó gì! Đang trêu chọc ta ư?

Hắc Đế càng thêm không vui, nhưng bởi vì thực lực của lão không sánh bằng Xích Đế, nên chỉ đành nhịn xuống.

Toàn bộ quảng trường bị tiếng hoan hô dành cho Thạch Cảm Đương nhấn chìm, ngược lại cũng có người âm thầm tiếc rẻ, Thạch Cảm Đương không hướng về phía Định Thập Bát nhổ đờm, khiến cho bọn họ mất đi niềm vui nhìn kẻ ngu si bị làm nhục.

Nhưng càng nhiều người nhận định, Thạch Cảm Đương sở dĩ không nhổ đờm là vì cố ý chọc giận Thi Ma, để Thi Ma xuất thủ nặng tay hơn.

Có thể ở dưới tình huống Thi Ma giận dữ xuất thủ mà vẫn đón đỡ được 445 kiếm, Thạch Cảm Đương không hổ là ứng cử viên sáng giá nhất cho chức vô địch.

"Tiếp đó, hơn phân nửa sẽ đến lượt của ngươi ra sân! Nếu ta nhớ không nhầm, đội ngũ còn chưa tham dự thí luyện, ngoại trừ Thạch Nhân tộc ta ra, chính là ngươi cùng với tên ngoại tu của Đông Di tộc kia"

Sau khi Thạch Cảm Đương thí luyện xong, cố ý đi tới bên người Huyền Hiêu, giống như khoe khoang nói.

Huyền Hiêu nguyên bản nhắm mắt dưỡng thần, chợt hơi hé mắt, châm chọc liếc Thạch Cảm Đương.

"Chút thành tích như thế đã muốn tìm ta khoe khoang rồi sao? Ngươi có biết, vì sao những năm trước ta không tham dự Đăng Cung Chiến sao. Cũng bởi vì loại rác rưởi như ngươi quá nhiều, hoàn toàn không cách nào kích phát hứng thú của ta. Có thể làm cho ta cảm thấy hứng thú, chỉ có hắn!"

Huyền Hiêu cười lạnh, nâng tay chỉ về phía Khương Ly.

Sắc mặt Thạch Cảm Đương tức khắc trở nên âm trầm.

Y càng bị Huyền Hiêu nói thành rác rưởi! Đáng hận, đáng hận, đợi đến huyễn chi thí luyện, y nhất định phải khiến cho Huyền Hiêu đẹp mặt.

Về phần ngoại tu Khương Ly, Thạch Cảm Đương thì lại hoàn toàn không để trong lòng.

Khương Ly kia chỉ là một tên ngoại tu bị hạn chế tu vi mà thôi, nếu là tu vi toàn thịnh, y hắn là có chút coi trọng, nhưng đáng tiếc, hắn đã bị hình hoàn phong ấn thực lực, liền không đáng nhắc tới.

"Huyền Hiêu, ngươi chờ đó cho ta. Trong huyễn chi thí luyện, bổn toạ tất lấy mạng ngươi!"

Thạch Cảm Đương tàn bạo thả một câu hung ác, phất tay áo, xoay người rời đi.

Tuyệt đại đa số khán giả đều cực kỳ chờ mong huyễn chi thí luyện bắt đầu, bọn họ không chỉ muốn xem Huyền Hiêu cùng ngoại tu Khương Ly quyết chiến sinh tử, còn mong chờ Thạch Cảm Đương cùng Huyền Hiêu giải quyết ân oán.

Sau Thạch Nhân tộc, đội ngũ vẫn chưa tíếp thu thí luyện, chỉ còn Huyền Hiêu và Khương Ly.

Dựa theo thông lệ của Đăng Cung Chiến, đội ngũ một người đều muốn lưu đến cuối cùng, dù sao đội ngũ một người thường thường rất đáng xem, có thể trở thành tuyển thủ áp trục.

Đúng như dự đoán của Thạch Cảm Đương, lệnh bài của Huyền Hiêu sáng trước Khương Ly một bước.

Y hơi cười gằn, liếc về phía Khương Ly, hoá thành một đạo huyết quang xông tới trước mặt Đinh Thập Bát.

Mà Khương Ly thì vẫn nhắm mắt dưỡng thần, giống như căn bản không để y vào trong lòng, khiến Huyền Hiêu càng thêm tức giận.

Huyền Hiêu vừa ra sân, tựa hồ không quá kiên nhẫn, cũng lười lãng phí thời gian, ở trước khi Đinh Thập Bát kịp mở miệng, y đã nhổ ra một ngụm nước bọt bắn lên người lão.

"Nhà ngươi...cũng thật...tự giác...vậy liền...bắt đầu đi..."

Đinh Thập Bát hài lòng gật gù, nâng cự kiếm ầm ầm bổ xuống đầu Huyền Hiêu, mà Huyền Hiêu thì đồng dạng không cần binh khí, trực tiếp dùng tay không đón đỡ cự kiếm.

10 kiếm, 20 kiếm, 30 kiếm....

100 kiếm, 200 kiếm, 300 kiếm....

Mãi cho đến 449 kiếm, Huyền Hiêu mới hơi thở hổn hển.

Đến kiếm thứ 549, Huyền Hiêu khí lực đã hết, lui về phía sau, cũng không thèm phí lời với Đinh Thập Bát, trực tiếp kết thúc thí luyện.

Sau đó chính là tiếng hoan hô như sóng gầm của khán giả, tiếng hô so với Thạch Cảm Đương càng cao.

Rất nhiều người nguyên bản tin chắc Thạch Cảm Đương sẽ đoạt giải nhất, trong nháy mắt chuyển sang ủng hộ Huyền Hiêu.

Cũng có người bắt đầu vì t·ranh c·hấp giữ Huyền Hiêu và Khương Ly mà âm thầm thở dài.

Nếu không biết rõ sự đáng sợ của Huyền Hiêu, mọi người còn cảm thấy hai người quyết chiến cực kỳ đáng xem. Bây giờ nghĩ lại, Huyền Hiêu là trời, Khương Ly là đất, căn bản không cần so sánh.

"Huyễn chi thí luyện, chỉ sợ chính là chỗ chôn xương của ngoại tu họ Khương..."

Không ít người trong bóng tối nhận định.

Đối với thành tích của Khương Ly, bọn họ cũng chẳng chờ mong quá nhiều.

Khương Ly tu vi là gì? Nếu là lúc toàn thịnh còn tốt, nhưng đáng tiếc, thân là ngoại tu bị hình hoàn phong ấn, thành tích của lực chi thí luyện tuyệt đối không thể quá cao.

Hắn vẫn là mau mau đi lên sân khấu, kết thúc lực chi thí luyện, bắt đầu tiến hành huyễn chi thí luyện đi thôi.

Ngay thời điểm vô số người không quá chờ mong, lệnh bài của Khương Ly loé lên kim quang.

Đợi khi kim quang tan biến, Khương Ly từ từ nhấc chân đi về phía Đinh Thập Bát.

Đối với Đinh Thập Bát, Khương Ly thực tế cũng có chút thương hại, hắn sẽ không đồng tình với người yếu, nhưng đối với những n·gười c·hết mà bất khuất, từ trước đến nay, hắn vẫn luôn cực kỳ tán thưởng.

Đinh Thập Bát khi còn sống đỉnh thiên lập địa, c·hết mà bất khuất, nhưng c·hết rồi lại bị người xuyên tạc ký ức, trở thành trò cười, thật sự đáng thương.

Nếu có khả năng, Khương Ly muốn giúp Đinh Thập Bát chân chính giải thoát, khiến cho lão biến thành tro bụi, khiến cho lão từ trong lừa gạt tiêu tan.

Chương 375: Khương Ly Ra Sân