Chương 390: Tiên
Huyền Hiêu rất mạnh, thân là Chuẩn Đế, nhưng có thể vượt cấp nghênh chiến thất phẩm Đế Quân, đủ để chứng minh y bất phàm.
Nhưng trong thiên hạ, người nắm giữ sức chiến đấu vượt cấp, lại không chỉ một mình Huyền Hiêu. Ít nhất, khả năng vượt cấp chiến đấu của Khương Ly mạnh hơn Huyền Hiêu quá nhiều.
Hiện giờ Khương Ly nghiêm túc ra tay, vẻn vẹn một quyền liền đánh nổ thân thể của Huyền Hiêu, chỉ còn sót lại thần hồn.
Trong tình huống bình thường, võ giả b·ị đ·ánh nhục thân, trên cơ bản sẽ không còn bao nhiêu sức lực tái chiến, chỉ có thể liều mạng chạy trốn.
May mắn có thể chạy thoát, xui xẻo, liền sẽ bị đối phương tiêu diệt.
Nhưng tình huống của Huyền Hiêu lại hết sức cổ quái, rõ ràng b·ị đ·ánh nổ nhục thân, rõ ràng khí tức cực kỳ uể oải suy yếu, nhưng càng mang cho Khương Ly một cảm giác nguy cơ.
Hai mắt Khương Ly loé lên sát cơ, chuẩn bị bóp nát thần hồn của Huyền Hiêu, bỗng nhiên khoé mắt co rụt, không nói hai lời cấp tốc lùi về phía sau.
Thời khắc hắn vừa lùi lạị, thần hồn của Huyền Hiêu chợt lộ ra nụ cười hung tàn, trong miệng phun ra một câu khẩu quyết quái lạ. Nháy mắt sau, liền có tảng lớn khí xám, bốc lên từ trong thần hồn của y, khí xám đi tới nơi đâu, huyết diễm chi hoả nơi đó tắt ngúm tới đó, tàn thi nằm vương vãi trên mặt đất, huyết nhục cũng dồn dập khô héo, mục nát.
Bùn đất ướt át, bị khí xám kia quét qua, nháy mắt liền khô cạn nứt nẻ.
Khí xám không ngừng lan tràn khắp núi sông, cây cỏ bốn phía.
Hết thảy vạn vật trong thiên địa, phàm là bị khí xám bao phủ, bất luận sinh vật hay tử vật, đều mất đi hết thảy sinh cơ, quy về tịch diệt.
"Đây là..."
Khương Ly và Sát Đế đồng thời kinh hô, sắc mặt mỗi người biểu hiện khác nhau.
Khương Ly cảm thấy bất ngờ, vì đây không phải lần đầu tiên hắn nhìn thấy loại khí xám như vậy.
Ngày trước, hắn vô tình kích phát lực lượng của Đệ Cửu Sơn Kiếm Tuệ, đồng dạng xuất hiện loại lực lượng khủng bố này.
Sát Đế thì há hốc mồm, lấy lịch duyệt của nàng, nhưng khi nhìn thấy khí xám hoành hành ngang dọc, vẫn giật mình cả kinh.
Tiếp theo, liền cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, bị Khương Ly ôm ngang, nhanh chóng rút lui.
Tốc độ của Khương Ly nhanh đến cỡ nào, chỉ thấy một đạo kim quang lướt qua, thoáng cái đã xông ra phạm vi bao phủ của khí xám.
Khương Ly đem Sát Đế trong ngực thả xuống đất, ánh mắt nghiêm nghị.
Thần hồn của Huyền Hiêu thả ra khí xám, đầy đủ bao trùm hơn trăm dặm.
Những khí xám kia hết sức lợi hại, vẻn vẹn tiếp xúc trong giây lát, toàn bộ cẳng tay phải của hắn huyết nhục khô quắt, dường như mất đi hết thảy máu thịt.
Dù hắn rút lui cực nhanh, nhưng bởi vì tay phải bắt lấy thần hồn của Huyền Hiêu, nên vẫn bị ám hại.
Cũng may, sức khôi phục của Khương Ly cực kỳ nghịch thiên, huyết nhục khô quắt nhanh chóng tái sinh, khỏi hẳn như cũ.
Dần dần, khí xám bao phủ hơn trăm dặm địa giới từ từ tan biến, trong gió chỉ phiêu đãng tiếng cười điên cuồng hưng phấn của Huyền Hiêu.
"Quả nhiên, quả nhiên là một con mồi rất mỹ vị! Ngươi chờ, chờ ta bảy ngày, ta còn sẽ trở về! Ha ha! Ha ha ha!"
Lời vừa nói xong, thần hồn của Huyền Hiêu c·hết đi ở trung ương của khí xám.
Trước khi c·hết, trên khuôn mặt của thần hồn vẫn như cũ bảo lưu nụ cười độc ác.
Dưới cái nhìn của người ngoài, những lời vừa rồi, chỉ là tiếng gào thét không cam lòng của y trước khi c·hết mà thôi.
Có điều, cả Khương Ly lẫn Sát Đế đều hiểu rõ, sự tình e rằng không đơn giản như vậy.
Vài hơi hơi thở sau, dung mạo trên thần hồn chợt phát sinh biến hoá, càng từ dáng vẻ của Huyền Hiêu biến thành một đứa trẻ sơ sinh đang ngủ say, trên miệng còn mang theo nụ cười đáng yêu.
Lại tiếp theo, thần hồn mang dung mạo trẻ sơ sinh chợt hoá thành tro bụi, tan thành mây khói.
Quái lạ, vì sao Huyền Hiêu vừa c·hết, dung mạo của thần hồn lại thay đổi?
"Nếu ta đoán không lầm. Huyền Hiêu hẳn là chưa c·hết. Hắc Đế bản lĩnh thấp kém, nhưng đồ nhi của lão bản lĩnh ngược lại không nhỏ!"
Sát Đế nhìn kỹ vị trí mà thần hồn Huyền Hiêu tan thành tro bụi, vươn tay túm lấy một nhúm tro, đưa lên mũi ngửi nhẹ, sau đó kết luận.
Câu nói của nàng, khiến Khương Ly khẽ nhíu mày.
"Để hắn chạy thoát rồi!"
Khương Ly không nghĩ tới, lấy thực lực của chính mình, lại không g·iết được một tên Chuẩn Đế cỏn con.
"Đúng rồi, thủ đoạn thoát thân của hắn có chút môn đạo, từ trước đến nay, ta chỉ gặp qua một người tu luyện thành công, nhưng không ngờ tới, trên đời còn người thứ hai tu thành loại thần thông đó. Nếu hắn thật sự dùng tới nó, dù là ta lúc toàn thịnh, thậm chí Chuẩn Thánh lão quái cũng không cách nào cản nổi. Vừa rồi, Huyền Hiêu cũng không phải thật sự chạy trốn, mà là đ·ã c·hết. Có điều, sau khi t·ử v·ong, sẽ ở một nơi khác, chuyển thế phục sinh!"
"Chuyển thế phục sinh?"
"Ngươi từng nghe nói qua Vô Thiên Đại Đế của Hắc Ma Thiên chưa?"
"Từng nghe qua, Vô Thiên Đại Đế tựa hồ là đệ nhất cường giả của Hắc Ma Thiên, nổi danh cùng Nhất Đăng thượng sư của Thiên Cung!"
Khương Ly suy nghĩ chốc lát, hồi đáp.
"Vậy ngươi từng nghe qua, tuyệt học mạnh nhất của Vô Thiên Đại Đế là cái gì sao?"
Sát Đế lại hỏi.
"Chưa từng."
"Việc này, đừng nói là ngươi, dù là Ngũ Phương Thượng Đế cũng không đủ tư cách biết được. Tuyệt học mạnh nhất của Vô Thiên Đại Đế, là hắn học được từ trên người vị Chí Tôn đứng đầu trong Ngũ Đại Chí Tôn. Đây không phải là sức mạnh của Hoang Cổ Giới, mà đến từ trong truyền thuyết Chân Giới."
"Loại lực lượng như vậy, gọi là Tiên chi lực!"
"Tương truyền, Tiên Linh chính là thiên địa chính thống, vô số chủng tộc trong vũ trụ, đều dính dáng tới Tiên Linh. Nhưng trong thiên địa, tu hành giả muốn trở thành chân chính Tiên, lại lác đác không có mấy. Thiên Đình lúc toàn thịnh, chỉ có mấy người sở hữu Tiên Linh huyết mạch, nhưng chưa từng có người nào thành Tiên, bao quát Thiên Đế. Đã từng, người lĩnh ngộ Tiên chi lực cao thâm nhất, chính là Thiên Đế, nhưng Thiên Đế đ·ã c·hết..."
Sát Đế nói đến đây chợt dừng lại, nhíu nhíu mày, giải thích.
Ánh mắt Khương Ly hơi ngưng đọng.
Tiên, Tiên chi lực...đây quả thực là đại bí trong thiên địa, Ngũ Phương Thượng Đế không đủ tư cách biết được, là chuyện rất bình thường. Nhưng vì sao Sát Đế lại biết?
Chẳng lẽ, Sát Đế giống như Đông Hoa Đế Quân, Quảng Hàn tiên phi, đều sống từ thượng cổ đến nay?
"..."
"Ta cũng không phải Chân Giới cường giả, mà là sinh ra ở Tam Thập Tam Thiên. Lúc ta sinh ra, thượng cổ hạo kiếp đã trôi qua rất nhiều năm, đường nối giữa Tam Thập Tam Thiên và Hoang Cổ Giới đồng dạng bị phong toả. Nên những tình báo liên quan tới Chân Giới, không có người nào tiết lộ cho ta, cũng không phải đọc được từ trong thư tịch nào, mà là...mơ thấy. Ngươi hẳn là sẽ cảm thấy vô cùng khó tin, ta chỉ nằm mơ, liền mơ được những bí ẩn cao thâm khó lường như thế!"
Sát Đế tựa hồ nhìn ra ý nghĩ trong lòng Khương Ly, thuận miệng giải thích.
Thời khắc này, ánh mắt của nàng vô cùng kỳ ảo, vô cùng phiêu miễu, tựa hồ nhớ tới những chuyện trong quá khứ.
"Lần đầu tiên mơ thấy những chuyện ấy, ta chỉ là một tiểu nha đầu hồ đồ vô tri. Ta lần lượt ở trong giấc mộng, nhìn thấy một chỗ thiên địa rực rỡ muôn màu. Ở nơi đó, có quá nhiều Đế Quân quát tháo phong vân, có Thánh Nhân khai tông lập phái, giảng đạo truyền giáo, càng có tồn tại càng mạnh hơn Thánh Nhân vô số lần. Đó là một chỗ thế giới cùng Tam Thập Tam Thiên hoàn toàn khác biệt. Sau này, ta dần dần lớn lên, mới hiểu rõ, ta mơ thấy thế giới, rốt cuộc là thứ gì..."
"Đó là Chân Giới!"
"Càng làm cho ta không thể tin tưởng, đó là từng tràng cảnh ta mơ thấy, dĩ nhiên không phải giả tạo hư ảo, rất nhiều mộng cảnh...đều là cuộc sống chân thực ở Chân Giới! Thậm chí, trình độ huyễn thuật của ta có thể đạt tới cấp độ hôm nay, đều liên quan mật thiết tới chuyện gặp được rất nhiều Chân Giới huyễn thuật ở trong giấc mơ..."
"Đây cũng chính là lý do ta muốn tiến vào Nguyên Hồn Tháp. Trong lòng ta có một tầng mê hoặc, muốn biết rõ đầu nguồn của những giấc mơ kia tới từ chỗ nào. Dần dần, phần mê hoặc trong lòng hoá thành ma chướng, hoá thành bình cảnh. Ta chỉ kém nửa bước liền có thể đạp vào cảnh giới Chuẩn Thánh. Không phải chưa từng nếm thử đột phá, mà là mỗi lần sắp thành công, ma chướng trong lòng liền sẽ xuất hiện, ngăn cản ta đột phá. Ta tới nơi đây là vì giải khai mê hoặc trong lòng. Trong quá trình này, cần mượn sự giúp đỡ của ngươi!"
"Đến tầng thứ bảy của Nguyên Hồn Tháp, liền có thể giải quyết nghi hoặc trong lòng của cô nương sao?"
Khương Ly thấp giọng hỏi, hiện giờ, hắn rốt cuộc biết rõ mục đích của Sát Đế, nội tâm chợt nhẹ nõm không ít.
Trong lòng vẫn lơ lửng một chút nghi vấn, ít nhiều cũng sẽ sinh ra đề phòng. Nghĩ đến, nội tâm Sát Đế đồng dạng tồn tại một tầng nghi vấn chưa thể giải khai, cảm giác cũng giống như vậy đi.
"Không biết, ta không rõ hành trình sắp tới, có khả năng triệt để mở ra nghi hoặc trong lòng mình hay không. Nhưng bên trong Nguyên Hồn Tháp, hẳn là tồn tại một bộ phận đáp án..."