Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 399: Nơi Chôn Cất Cổ Thần
Lục giác thạch môn ngăn trở lối vào tầng thứ năm vô cùng cứng rắn, theo lời của Mị Khinh La, muốn phá huỷ thạch môn, yêu cầu tu vi Đế Quân, hoặc là Đế cảnh thể tu như Thạch Cảm Đương.
Nhưng Khương Ly chỉ nhẹ nhàng nhấc quyền, liền đem thạch môn đánh thành mảnh vụn, tiếp theo cõng lấy Sát Đế nhấc chân bước vào tầng thứ năm, cũng không dự định đồng hành cùng đám người Mị Khinh La.
Cũng không ai có can đảm đồng hành cùng hắn, tận mắt chứng kiến thủ đoạn sát phạt khủng bố của Khương Ly, mạnh như Mị Khinh La, thời điểm đối mặt với Khương Ly đều có chút sợ hãi.
Mãi đến khi hai người rời đi hồi lâu, Mị Khinh La mới hít sâu một hơi, khôi phục tâm tình, thở dài nhẹ nhõm.
"Mị đại nhân, chúng ta còn đi tầng thứ năm tích góp điểm huyễn thí nữa sao?"
Đám người nam tử mặt thẹo đồng dạng thở nhẹ một hơi, thấp giọng hỏi Mị Khinh La.
"Không, chúng ta đã không cần thiết đi tầng thứ năm mạo hiểm nữa rồi. Thạch Cảm Đương, Tiêu Trường Sinh đều đã c·h·ế·t. Hiện tại, thành tích huyễn thuật cao hơn ta, chỉ còn lại Huyền Hiêu và Khương Ly đạo hữu. Tình huống xấu nhất, ta cũng có thể chiếm được ba vị trí đầu, Huyễn Vũ tộc các ngươi đồng hành với ta, hơn nữa còn có thể chia một nửa thành tích của Khương Ly đạo hữu, vẻn vẹn dựa vào huyễn thí thành tích, chí ít có thể đạt được hạng bốn. Chỉ cần giữ được tính mạng cùng địa đồ, thành tích cuối cùng tối thiểu là hạng bốn đi..."
"Hạng bốn?"
Nam tử mặt thẹo khó nén được vẻ kích động.
Lấy thực lực của Huyễn Vũ tộc, vốn dĩ tuyệt đối không có tư cách bắt được hạng bốn của Đăng Cung Chiến, nếu thật sự đạt được, tuyệt đối là nhờ phúc khí của Khương Ly và Mị Khinh La.
"Mục tiêu của ta là ba vị trí đầu, mục tiêu của Huyễn Vũ tộc các ngươi càng thấp hơn. Đã có thể vững vàng đạt được mục tiêu, liền không cần thiết tiếp tục mạo hiểm. Tầng thứ năm và tầng thứ sáu, chính là nơi chôn cất của Cổ Thần, bởi vì chấp niệm chưa hết, c·h·ế·t rồi hoá thành thi ma, số lượng cực nhiều, trong đó càng có một ít Đế cảnh Cổ Thần..."
"Hí! Nếu tầng thứ năm hung hiểm như thế, chúng ta vẫn không nên tiến nhập tốt hơn!"
"Ừ! Thời gian huyễn thí đã đi qua hơn phân nửa, chúng ta tiếp tục thăm dò địa giới ở bốn tầng đầu, nhân cơ hội tìm kiếm chút thiên tài địa bảo...."
"Vâng! Hết thảy đều nghe theo phân phó của Mị đại nhân!"
....
Hướng đi của đám người Mị Khinh La, Khương Ly căn bản không quan tâm.
Vừa tiến vào tầng thứ năm, hắn liền bị ngập trời huyết khí hấp dẫn.
"Huyết khí nơi đây thật nồng đậm! Ừm, đây càng là...tiếng hống của Cổ Thần!"
Thiên địa trước mặt bị huyết khí như sương mù bao phủ, càng mơ hồ truyền tới tiếng hống của Cổ Thần, để hai mắt Khương Ly hơi ngưng tụ, thần niệm tán xuất ra ngoài.
Rất nhiều, rất nhiều...bên trong tầng thứ năm của Nguyên Hồn Tháp, số lượng Cổ Thần cơ hồ đạt tới một trình độ cực kỳ khổng lồ.
Nhưng không một đầu Cổ Thần nào nắm giữ sinh mệnh, hết thảy Cổ Thần nơi đây đều đã c·h·ế·t, sau khi c·h·ế·t cũng hoá thành thi ma...
Trên lý thuyết, tỷ lệ võ giả c·h·ế·t rồi hoá thành thi ma vô cùng nhỏ, nhưng tỷ lệ trên không thích hợp dùng ở bộ tộc Cổ Thần.
Cổ Thân am hiểu rèn luyện nhục thân, thân thể c·h·ế·t rồi vẫn có thể duy trì bất hủ.
Thân thể trường kỳ bất hủ, nhiều năm tháng trôi qua, liền dễ dàng hoá thành thi.
Nếu thi thể được đặt ở địa phương âm khí cực thịnh, cũng nắm giữ núi sông cách cục đặc thù, thì tỉ lệ thành thi càng lớn hơn.
Hiển nhiên, tầng thứ năm của Nguyên Hồn Tháp chính là một nơi dưỡng thi tuyệt hảo, số lượng Cổ Thần thi ma yên nghỉ ở đây, không thấp hơn vạn đầu.
"Những Cổ Thần kia là thủ vệ của tầng thứ năm và tầng thứ sáu, muốn ngăn cản ngoại nhân tiến vào tầng thứ bảy. Trước khi Đăng Cung Chiến bắt đầu, cách cục thiên địa ở Nguyên Hồn Tháp sẽ xuất hiện thay đổi trên diện rộng, duy nhất không thay đổi là những Cổ Thần trung thành tuyệt đối thủ hộ ở hai tầng này! Bọn họ dường như thú binh bảo hộ sào huyệt!"
"Thú binh sao...nói cách khác, bên trong tầng thứ bảy, có thứ gì đó mà bầy Cổ Thần muốn bảo hộ?"
Ánh mắt Khương Ly khẽ nhúc nhích, trầm giọng hỏi.
"Đúng vậy! Những Cổ Thần đó muốn thủ vệ, chính là mục đích chuyến đi của ta!"
"Là thứ gì?"
"Đi tới liền biết, đối với ngươi mà nói, cũng có chỗ tốt cực lớn!"
Trình độ nguy hiểm của tầng thứ năm, vượt xa mấy tầng phía trước, cho nên, Khương Ly bắt đầu thả chậm tốc độ, bởi vì một khi gây nên động tĩnh quá lớn, sẽ đưa tới Cổ Thần thủ vệ vây công.
Những Cổ Thần thủ vệ ở tầng thứ năm số lượng quá khổng lồ, càng phân bố tập trung.
Khương Ly có huyễn châu, còn ba cơ hội khôi phục tu vi toàn thịnh, nhưng hắn còn phải giữ lại để ứng phó Hắc Ma truy sát, ứng phó với cường giả đỉnh cao của Tiên dân, tự nhiên sẽ không lãng phí trên người bầy Cổ Thần.
Dẫn tới trên đường phàm là gặp phải Cổ Thần chặn đường, Khương Ly cũng chỉ vận dụng tu vi Cổ Thần nghênh chiến mà thôi.
Một mạch trôi qua ba ngày, thời gian huyễn thí bắt đầu đã hai mươi ngày.
"Không nghĩ tới, ngươi lại là một vị nửa bước cửu tinh Cổ Thần, khó trách trách ngươi lại để ý tới bọn chúng như vậy!"
Thấy Khương Ly dùng một quyền đánh nổ một đầu ngũ tinh đỉnh cao Cổ Thần, rồi yên lặng giống như đang mặc niệm, Sát Đế thấp giọng thì thào.
Ròng rã ba ngày, nàng và Khương Ly mới hướng về phía lối vào của tầng thứ sáu, tiến lên một nửa lộ trình, tốc độ có chút chậm.
Một phương diện là bởi vì Khương Ly cố ý áp chế tốc độ, một phương diện khác là mỗi lần đi qua hung địa, Sát Đế đều sẽ chỉ huy hắn loại bỏ huyễn thuật, vơ vét không ít thứ tốt.
Nhưng bởi vì Cổ Thần ở bốn phía nhiều lắm, cũng không phải hoàn cảnh yên tĩnh, nên bất kể là thu hoạch ở tầng thứ năm, hay là Cổ Tiên đạo quả, Khương Ly đều chưa có thời gian luyện hoá.
Lấy tốc độ như vậy, muốn vượt qua tầng thứ năm, thứ sáu, tiến lên tầng thứ bảy, tựa hồ không đủ...
"Nếu không để ta giải phong tu vi, cường hoành đi đường?"
Khương Ly đưa ma xong cho một đầu Cổ Thần, hơi nhắm mắt lại vì đầu Cổ Thần kia mặc niệm ba giây, xem như kết thúc tang lễ, quay đầu nói với Sát Đế.
Hắn không chỉ g·i·ế·t c·h·ế·t Cổ Thần chặn đường, càng nhiều hơn là tiến hành thần táng, vận dụng Trảm Ức Luân Hồi Lực thay bọn họ an táng, để cho bọn họ triệt để ngủ yên.
Nhắc tới cũng buồn cười.
Lúc trước Khương Ly thay Đinh Thập Bát đưa ma, cũng từ đó hấp thu phần lớn huyết nhục tinh hoa còn sót lại của lão, khiến cho tu vi Cổ Thần tinh tiến cực lớn.
Cho nên hắn vẫn đinh ninh rằng, đưa ma cho mỗi một đầu Cổ Thần đều có khả năng thu được lợi ích to lớn, bây giờ mới phát hiện, là hắn nghĩ nhiều.
Tiến vào tầng thứ năm ròng rã ba ngày, Khương Ly trước trước sau sau thần táng cho hơn 300 đầu Cổ Thần. Nhưng thần táng nhiều Cổ Thần như vậy, tu vi Cổ Thần của hắn chỉ tinh tiến một tia cực nhỏ, kém xa tít tắp thần táng cho Đinh Thập Bát.
Hắn âm thầm suy đoán.
Vận dụng Trảm Ức Luân Hồi lực đưa ma cho Cổ Thần, thu hoạch đến tu vi tăng lên, có liên quan mật thiết tới tu vi của đối phương.
Bên trong tầng thứ năm, số lượng Cổ Thần mà hắn thần táng tuy nhiều, nhưng đại đa số đều là nhất tinh, nhị tinh, chỉ có một phần nhỏ đạt tới tam tinh trở lên.
So với cửu tinh Cổ Thần Đinh Thập Bát, những Cổ Thần mà Khương Ly thần táng ở đây, hiển nhiên nhỏ bé không đáng kể.
"Ngươi vẫn chưa sử dụng lực lượng của huyễn châu đúng không?"
Sát Đế dừng một chút, khẽ hỏi.
"Ừm! Nếu dùng tới, khôi phục tu vi, liền có thể ở trong thời gian cực ngắn chạy tới tầng thứ bảy đi!"
Khương Ly đáp.
"Ừm! Thời gian lưu cho chúng ta không nhiều, ngươi cứ vận dụng sức mạnh của huyễn châu, nếu dùng hết, ngày sau, ta sẽ tự tổn đạo hạnh giúp ngươi ngưng tụ thêm một viên!"
Sát Đế cắn răng nói.
Mỗi ngưng tụ một viên huyễn châu đều cực kỳ tiêu hao huyễn thuật lực lượng của nàng, thậm chí sẽ dao động căn cơ, nếu không phải tất yếu, nàng sẽ không tự tổn nguyên thần để luyện chế đồ vật như vậy.
Nhưng vì tìm ra đáp án kia, nàng nguyện ý đánh đổi bất cứ giá nào.
"Tốt!"
Khương Ly lật tay lấy ra huyễn châu, truyền vào chân nguyên, lập tức tu vi Cổ Ma được giải phong, một luồng lực lượng mạnh mẽ truyền khắp toàn thân, để Khương Ly cảm thấy vô cùng thoải mái.
Tiếp theo, hắn cõng lấy Sát Đế, hoá thành kim quang lao về phía trước.
Động tĩnh quá lớn, cơ hồ trong chớp mắt đã kinh động hết thảy Cổ Thần thủ vệ ở tầng thứ năm.
Đáng tiếc, lấy tu vi hiện tại của Khương Ly, Cổ Thần lại nhiều hơn cũng chỉ là gà đất c·h·ó sảnh mà thôi.
Tuỳ tiện nhấc chưởng liền trấn sát mười mấy đầu Cổ Thần.
Coi như một ít lục tinh Cổ Thần trở lên, đều không cách nào làm chậm bước tiến của hắn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.