Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 418: Mượn Đao G·i·ế·t Người

Chương 418: Mượn Đao G·i·ế·t Người


"Khả năng là các tiên tộc khác đều lưu lại ở trong Nguyên Hồn Tháp tăng cường thành tích của mình đi...Dù sao cho đến hôm nay, chỉ mới có một tên Chuẩn Đế cường giả là Mị Khinh La đại nhân trở về, mấy vị Chuẩn Đế đại nhân khác tựa hồ vẫn còn ở trong tháp..."

"Không biết Thạch Cảm Đương đại nhân của Thạch Nhân Tộc lúc vào trở về, sẽ đạt được thành tích ra sao. Lão phu thế nhưng đã đặt cược hơn phân nửa gia sản lên người Thạch Nhân Tộc. Nghĩ đến, dưới sự dẫn dắt của Thạch Cảm Đương đại nhân. Thành tích của Thạch Nhân Tộc tuyệt đối có thể tiến vào ba vị trí đầu!"

"Ha ha, ta cũng đặt cược không ít tiền, nhưng là đặt cược cho Tiên Ma Tộc. Thực lực của Tiêu Trường Sinh đại nhân hoàn toàn khỏi cần phải nghi ngờ. Hơn nữa, hắn còn kết đội với Huyền Hiêu, thành tích huyễn thí tuyệt đối sẽ không thấp!"

"Cũng chẳng biết Huyền Hiêu và tên ngoại tu họ Khương kia, ai có thể sống sót đến cuối cùng. Thời gian huyễn thí sắp kết thúc, hai người bọn họ hẳn là đã phân ra sinh tử rồi đi!"

"Tên ngoại tu kia ở trong lực chi thí luyện biểu hiện ra thực lực kinh người như vậy, người sống sót trở về khả năng cao là hắn đi..."

"Diệp huynh ơi là Diệp huynh, mọi việc không thể chỉ xem mặt ngoài. Phải biết, chính diện chém g·iết cùng thành tích thí luyện vốn là hai khái niệm khác nhau. Lâm mỗ thế nhưng đã bỏ ra trọng kim, đặt cược là Huyền Hiêu sẽ sống sót. Ngươi vẫn nên cầu khẩn giúp ta đi, nếu không, Lâm mỗ nhất định phải táng gia bại sản!"

Đám dân cư Đại La Thành không biết chuyện, có người lưu lại ồn ào bàn tán, có người vừa đến một lúc lại xoay người rời đi.

Thời gian huyễn thí kéo dài quá lâu, ròng rã một tháng trời, nên bọn họ không thể nào an vị ở nơi đây chờ đợi huyễn thí kết thúc.

Đại đa số dân cư trong thành còn phải ăn uống ngủ nghỉ.

Vẫn luôn chờ đợi ở trước quảng trường, chỉ có những cường giả chân chính, đối với bọn họ mà nói, thời gian một tháng, vẻn vẹn là một lần đả tọa nho nhỏ mà thôi, chớp mắt liền trôi qua.

Trên đài cao, chúng cường giả người đả tọa thì đả tọa, người luận đạo thì luận đạo, tương đối ung dung không vội.

Chỉ ở thời điểm Mị Linh Tộc và Huyễn Vũ Tộc rời khỏi Nguyên Hồn Tháp, bọn họ mới hơi liếc mắt nhìn xuống quảng trường.

So với việc là kẻ nào đứng đầu huyễn thí, đám cường giả càng quan tâm tới trận phân tranh giữa Khương Ly và Huyền Hiêu.

Đối mặt với hai tên tuyển thủ là Khương Ly và Huyền Hiêu, thì Mị Khinh La cũng được, Tiêu Trường Sinh cũng thế, coi như Thạch Cảm Đương của Thạch Nhân Tộc đều không quá nổi bật.

Giữa hai người bọn họ tất nhiên sẽ diễn ra một hồi sinh tử quyết đấu, chỉ duy nhất một người có khả năng sống sót trở về, đương nhiên cũng có thể là cả hai người cùng nhau đồng quy vu tận, c·hết mất xác ở trong Nguyên Hồn Tháp...

Xung quanh chỗ ngồi của Hắc Đế, đám môn đồ thỉnh thoảng sẽ hướng về phía lão hỏi thăm.

"Sư tôn, ngươi nói Huyền Hiêu sư huynh có khả năng chém g·iết ngoại tu họ Khương kia sao?"

"Sư tôn, Huyền Hiêu sư huynh có phải sắp trở về rồi?"

"Sư tôn, hôm nay đã là ngày 29 rồi, Huyền Hiêu sư huynh..."

"Sư tôn..."

"Sư tôn..."

Hắc Đế một mặt bình tĩnh, nhắm mắt đả toạ, môn đồ của lão không biết Huyền Hiêu đ·ã c·hết nhưng lão lại biết.

Nội tâm của lão lúc trước, thậm chí sinh ra một tia cảm giác bồn chồn, lo được lo mất.

Huyền Hiêu dĩ nhiên thất thủ, bị Khương Ly tiểu nhi g·iết ngược...

Nghĩ tới chuyện Khương Ly hiện giờ đang nhảy nhót tưng bừng trong Nguyên Hồn Tháp, ánh mắt Hắc Đế khẽ híp lại. Nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi!

Khà khà, Khương Ly tiểu nhi dành chiến thắng, cũng không phải chuyện xấu nha...

Mặc dù không thể chém g·iết Khương Ly, nhưng ngược lại, lão đã thành công lợi dụng hắn, diệt trừ Huyền Hiêu, diệt trừ một mối hoạ lớn trong lòng.

Huyền Hiêu tu hành Sát Thân Đạo đã đến thời điểm mấu chốt. Chỉ còn một bước cuối cùng, Sát Thân Đạo của y sẽ hoàn thành.

Mà một bước kia, chính là thí sư!

Nếu hôm nay hắn không c·hết, vậy thì thời gian tới, chính lão và tên nghiệt đồ kia, tất phải có một trận chiến sinh tử.

Cho nên lão để cho Huyền Hiêu gây hấn với Khương Ly là có tính toán từ trước.

Nếu Huyền Hiêu chiến thắng, thì tuyệt đối cũng sẽ thắng thảm, thậm chí dùng sạch hết thảy lá bài tẩy. Đến khi đó, Hắc Đế có vô số phương pháp nhằm diệt trừ y.

Trái lại, nếu Khương Ly thắng, vậy thì lão cũng thành công loại bỏ nghiệt đồ. Về phần Khương Ly, căn bản không thể nhảy nhót thêm mấy ngày.

Hắc Đế đối với câu hỏi của môn đồ mắt điếc tai cơ, trầm mặc không đáp, khoé miệng trước sau nở nụ cười cao thâm khó dò.

Vô số cường giả đang ngồi trên đài, không ai hiểu rõ, Hắc Đế rốt cuộc đang cười cái gì. Chỉ có Xích Đế híp híp hai mắt, thầm mắng Hắc Đế vô liêm sỉ.

"Đúng là lão già nham hiểm! Thực sự không nghĩ tới, mục đích thật của lão ta vốn là muốn mượn đao g·iết người. Trước đó cảm ứng được Huyền Hiêu t·ử v·ong, Hắc Đế lão nhi còn lộ ra vẻ kinh sợ, giận dữ. Nhưng hiển nhiên, tất cả những biểu hiện ban nãy đều là ngụy trang. Nụ cười hiện giờ mới là thật! Nửa còn hoả linh kia, chẳng lẽ cũng là Hắc Đế lão nhi giở trò, cố ý thua cược...E sợ là từ lần đầu tiên đi gây sự với tên ngoại tu họ Khương kia, lão ta đã sớm dự tính được chuyện hôm nay...Đáng tiếc, thật đáng tiếc, nếu Huyền Hiêu không bị diệt trừ...vậy mới tốt..."

Giống như cảm giác được ánh mắt của Xích Đế, Hắc Đế quay đầu lại, hướng về phía Xích Đế nở nụ cười quỷ dị, truyền âm nói:

"Khà khà, chở Đăng Cung Chiến vòng thứ hai kết thúc, Hắc mỗ sẽ đem nửa con hoả linh giao cho đạo hữu. Nhưng trước đó lão phu phải nhắc nhở đạo hữu một câu, nửa con hoả linh kia của ta không dễ thuần phục, nói không chừng sẽ phệ chủ..."

"Đạo hữu lo xa rồi, lão phu đối với chuyện hàng phục hoả linh vẫn có đôi chút bản lĩnh, không sợ hoả linh phệ chủ. Chỉ là không nghĩ tới, đạo hữu đầu tiên là thua hoả linh, tiếp theo lại c·hết đồ nhỉ, kế hoạch nhiều lần thất bại, nhưng tâm tình lại còn có thể vui vẻ như thế! Hừ! Tâm cơ thật mạnh, lão phu trước nay đúng là coi thường ngươi rồi!"

Xích Đế truyền âm đáp, ngữ khí khá là âm trầm.

"Khà khà, Hắc mỗ xưa nay chưa bao giờ dám coi khinh đạo hữu nha. Năm đó, Hắc mỗ tính toán Thanh Đế một trận, nhưng chưa đem sự tình làm tuyệt, dù sao trận tính toán kia của ta chỉ là muốn xác minh một vài chuyện mà thôi. Mà đạo hữu ngược lại rất tốt, càng giấu diếm thế nhân, âm thầm ra tay, hầu như đem Thanh Đế dồn vào chỗ c·hết, cũng đem toàn bộ thùng nước bẩn dội lên trên đầu Hắc mỗ, làm cho Hắc mỗ và Thanh Đế từ đó như nước với lửa...Ha ha, nếu nói về tâm cơ, Hắc mỗ tự hỏi không sánh bằng đạo hữu!"

Hắc Đế nhếch miệng cười nhẹ, chỉ là nụ cười kia quá mức chói mắt, đâm trúng tim đen của Xích Đế, muốn phát tác, cuối cùng lại nhẫn nại nở nụ cười.

Ánh mắt của Xích Đế càng thêm âm trầm, hiển nhiên không ngờ tới Hắc Đế sẽ biết được những chuyện mà lão đã làm. Đúng là một tên cáo già, ngụy trang thật giỏi!

Hừ, quả nhiên là thế! Nụ cười của Hắc Đế lão nhi bây giờ mới là sự thật, tất cả ngôn ngữ, biểu hiện trước kia đều là ngụy trang.

Thậm chí, hận ý đối với Khương Ly tiểu nhi, khả năng cao cũng là ngụy trang.

Tất cả những điều trên đều là một phần trong kế sách mượn đao g·iết người của lão.

Chương 418: Mượn Đao G·i·ế·t Người