Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 69: Sâm La, Đoạt Xá

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 69: Sâm La, Đoạt Xá


Tất cả chỉ là huyễn thuật.

Kẻ này vậy mà dự định đoạt xá hắn.

Hôm nay, hắn có thể sống sót rời đi sao? (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ta ngửi được một tia mỏng manh Cổ Thần huyết mạch, chỉ tiếc ngươi quá yếu…”

Mà dưới chân Khương Ly tự dưng bay lên một cái trận đồ hình tròn to lớn, có hoa văn màu đen, huyền ảo quỷ quyệt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuy nhiên, đó chỉ là truyền thuyết dân gian mà thôi, chẳng mấy ai tin tưởng, bởi vì nói thế nào thì nói, thời đại Viễn Cổ, Thái Cổ đã quá xa xôi, không người kiểm chứng.

Bị Diệt Trần Kiếm xuyên qua thân thể Ma Phật Đại Sư bắt đầu hóa thành từng làn khói đen biến mất.

Nhưng là hôm nay, Khương Ly thế mà gặp được một cái Cổ Ma rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ánh mắt của y sao mà lạnh lùng, sao mà vô tình, nhìn như heo c·h·ó. Loại ánh mắt lạnh lùng này, chẳng biết tại sao mang cho Khương Ly một tia cảm giác tương tự, giống như trên người Ma Phật Đại Sư này có đồ vật gì đó, cùng mình giống nhau.

Vừa rồi Ma Phật Đại Sư tiện tay một kích, mang đến uy lực không hề kém so với Chân Vương cao thủ, nếu không phải hắn chạy nhanh, chỉ sợ hiện tại đã chôn thây nơi Hắc Đàm rồi.

Một luồng ma khí khủng bố không cách nào kháng cự rót vào trong cơ thể hắn, xông phá thức hải, nhất thời để Khương Ly sắc mặt kinh biến.

Chớp mắt đã xuất hiện trên không trung, đôi mắt băng lãnh nhìn xuống Khương Ly, cao cao tại thượng.

“…” Ma Phật Đại Sư nhất thời trầm mặc, y đặt câu hỏi, đáp án đơn giản chỉ có làm nô hoặc là từ chối.

Sau đó, một tay chọc vào lồng ngực, bóp lấy trái tim, bóp nát, máu tươi văng khắp nơi.

“Có ý tứ…nhưng quỳ hay không quỳ, còn không phải do ngươi! Hừ”

Khương Ly là kẻ thứ nhất dám hỏi ngược lại.

Ma Phật Đại Sư rõ ràng còn đang từng bước đi tới gần Khương Ly, nhưng âm thanh chẳng biết tại sao, lại truyền từ sau lưng Khương Ly mà đến.

“Thú vị, có thể hóa giải bổn tọa huyễn thuật, đủ tư cách làm nô bộc của ta. Chỉ cần ngươi quỳ xuống, dập đầu cúng bái, ta tha ngươi khỏi c·h·ế·t”

Đao khí kia không đánh trúng mục tiêu, chưa vội tan biến, mà giống như có sinh mệnh lắc lư trái phải rồi mới co rụt trở về đáy nước.

Chương 69: Sâm La, Đoạt Xá

Viễn Cổ có Thần, Thái Cổ có Ma đây là một đoạn truyền thuyết lưu truyền rộng rãi khắp Tứ Hoang.

Mạnh, rất mạnh, nếu không tránh được, ta chắc chắn phải c·h·ế·t.

Khương Ly thần niệm lan tràn ra xung quanh, muốn tìm kiếm truyền tống trận bóng dáng. Bỗng ngay lúc này, từ dưới mặt nước truyền tới một tiếng thét điên cuồng, khiến Long Đàm xao động trùng trùng.

Tiếp theo, từ trong người Ma Phật Đại Sư bay ra một luồng khói đen, mạnh mẽ chui vào trong cơ thể Khương Ly.

Một kích liền g·i·ế·t c·h·ế·t Khương Ly, Ma Phật Đại Sư lại sắc mặt vẫn vô hỉ vô bi, đơn giản như vừa bóp c·h·ế·t một con kiến hôi, nhưng là tiếp theo một cái chớp mắt, liền phẫn nộ cực kỳ.

Khương Ly cười gằn không ngớt, hắn tu luyện là Lạc Thần truyền thừa Bất Diệt Chân Kinh, một đường tu cực hạn võ đạo, hiện tại lấy Phàm Nhân cảnh có thể g·i·ế·t Chân Nhân. Nay chỉ vì mạng sống, lại vì một cái Sâm La nô bộc thân phận, mà quỳ gối trước người khác, quả thật là chuyện cười.

“Nếu ta không quỳ thì sao?” Khương Ly hững hờ hỏi.

Khương Ly từ trên người của kẻ này, cảm nhận được áp lực chưa từng có, loại áp lực kia, chính là một ít Chân Vương đại tu cũng không thể mang đến cho hắn.

“Nếu ngươi quỳ xuống, có thể lấy được Sâm La nô bộc thân phận, chỉ cần tàn sát hết thảy chí thân, có thể chứng nhận chí ma chân đạo, lại đồ diệt ngàn vạn sinh linh, liền thành tựu vô thượng Cổ Ma” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ thấy Ma Phật Đại Sư toàn thân sát khí bùng nổ, từng tia ma khí sôi trào, tiện tay một đao liền đem đáy nước chẻ làm đôi, mỗi chỗ đao khí đi qua, không gian biến thành một vùng trống rỗng, chỉ có nồng nặc ma khí tung hoành bát ngát.

Viễn Cổ có Thần, khai thiên tích địa. Thái Cổ có Ma, đồ diệt thương sinh. Thần ngự hư không, trường sinh bất tử. Ma tồn tại thế, vạn kiếp luân hồi. Vọng thần cúi đầu, mới rõ bản tôn, thân hóa ngàn tỉ, thể nạp muôn dân. Ma giả bất nhân, dĩ vạn vật vi vô số cẩu, nhất mộng nhất tỉnh, vạn giới trầm luân…

Chỗ này không thể ở lâu, nếu để đối phương tìm thấy, hắn chỉ có đường c·h·ế·t.

Khương Ly không biết làm thế nào, vẫn còn chưa c·h·ế·t, ngược lại bắt chước làm theo, ẩn núp đến phía sau y, Diệt Trần Kiếm sắc bén đâm thủng đan điền của Ma Phật Đại Sư.

“Đoạt xá”

Vèo, chớp mắt, hắn liền vọt ra khỏi Long Đàm, lơ lửng giữa không trung, sắc mặt cũng thoáng trắng bệch. Không nghĩ rằng, Ma Phật Đại Sư đao khí lại giống như giòi trong xương, cũng theo đuôi hắn mà đến. Khương ly trong lòng phát lạnh, tiếp tục điều động Túng Địa Kim Quang, bay về phía mép đầm, mới tránh né được chiêu số trong gang tấc.

Khương Ly dựng cả tóc gáy, cảm nhận được một tràng nguy cơ sinh tử ập tới. Không chút chần chờ, vội toàn lực sử dụng Túng Địa Kim Quang đệ nhị thiên thê mà lao nhanh lên mặt nước.

Ma Phật Đại Sư hừ lạnh, một bước đạp xuống, quanh thân ma khí bùng nổ. Sau một khắc toàn bộ Long Đàm bắt đầu rung động kịch liệt, một luồng khiếp sợ thiên địa ma uy, dường như muốn đem toàn bộ địa cung vỡ nát.

Bành

Khương Ly chẳng biết mình có thể sống sót hay không, nhưng hắn chỉ biết, hiện tại hắn khó lòng chạy trốn rồi.

Cho đến khi Thái Cổ Ma Linh xuất hiện, Ma Linh diệt Thần, thống ngự thiên địa, biến vạn vật thành nô lệ. Ma Linh này chính là Cổ Ma.

Còn lại hoá thân đang từng bước dẫm trên mặt nước kia, thì biến thành huyễn tượng, chốc lát đã tan biến.

Ma Phật Địa Sư tay phải cầm đồ đao, cổ đeo phật liên, áo bào sớm đã phá tan, để lộ cơ thể vuông vức, rắn chắc. Y chậm rãi đạp trên mặt nước mà đi, dưới chân ma khí hòa thành từng đạo gợn sóng, quanh quẩn giữa thiên địa.

Chỉ có điều đó là thứ gì, hắn tạm thời nghĩ không ra.

Thì ra, ngay khi sóng âm vừa chạm tới, thì chân chính Ma Phật Đại Sư đã men theo âm thanh mà lẻn vào sau lưng Khương Ly rồi.

“Chỉ thế thôi? nếu thế Khương mỗ cần gì phải quỳ ngươi?”

Từ trên thân Ma Phật Đại Sư, Khương Ly tìm được cảm giác áp bách giống như lần đầu tiên gặp gỡ Chiêu Diêu Vương, thầm nghĩ, người này chiến lực chẳng lẽ đã có thể so sánh với Chiêu Diêu Vương rồi?

Nói rằng chư thiên vạn giới là do Viễn Cổ Thần Linh sáng tạo nên, Cổ Thần là Sáng Thế Giả, trông coi vạn vật sinh tử.

“Không được”

Tà ma trước nay đều giỏi về huyễn thuật, Ma Phật Đại Sư là Cổ Ma, có thể đem huyễn thuật làm đến vô thanh vô tức cũng chẳng có gì là lạ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếng gầm thét kia, tựa hồ hưng phấn, tựa hồ bi thương, khiến Khương Ly cảm giác được trầm trọng áp bách, mà ngay khi sóng âm va chạm tới, liền khiến thức hải của hắn hơi đau, âm thầm cả kinh.

Đứng ở trên mặt đất, cảnh giác nhìn về phía mặt nước mờ mịt, mồ hôi trán rơi lã chả.

Càng khiến hắn thấy biến sắc đó chính là Ma Phật Đại Sư chẳng biết lúc nào đã đứng ở trên mặt nước, lẳng lặng nhìn hắn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 69: Sâm La, Đoạt Xá