Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 2: Bạch Ma Lão Tổ
Thương thế của Khương Ly tuy nặng, nhưng khí thế trên người hắn lại làm cho toàn bộ người của Bạch Ma Tông đều cảm thấy e ngại, xuất phát từ trong nội tâm e ngại.
Vài tên Trưởng lão của Bạch Ma Tông sớm đã đem Khương Ly cho rằng “Lão tổ hiển linh” thấy lão tổ dặn dò, nào dám qua loa cho xong.
Bọn họ lập tức sai phái đệ tử giúp Khương Ly chuẩn bị một gian nhà đá, đồng thời cấm chỉ không cho phép bất luận người nào tới quấy rầy.
Ngoài nhà đá càng là cung phụng vô số thức ăn, rượu ngon, đốt hương nghi ngút, cảm tạ lão tổ hiển linh cứu giúp Bạch Ma Tông ở trong cơn nguy nan.
Nhưng Khương Ly giờ khắc này bận bịu chữa thương, tự nhiên không thèm để ý đến sự tình của bọn họ.
Bị Huyết Lý tộc Kiếp Vương trọng thương, rơi vào không gian loạn lưu, nếu là Chân Nhân cảnh bình thường, chỉ sợ đã sớm thịt nát xương tan.
Còn may, trong lúc nguy cấp, Lạc Thần Lệnh cứu hắn một mạng.
Khương Ly vươn tay, trước mặt hắn xuất hiện một tấm lệnh bài bằng đá. Thần niệm tràn ra, đem lệnh bài bao phủ, quả nhiên hắn nhanh chóng cảm nhận được một tia không gian ba động.
Bên trong lệnh bài quả thực có tồn tại một không gian, chỉ có điều hiện tại không gian này đang đóng chặt, tựa hồ cần phải đợi thêm đôi chút thời gian mới có thể đi vào lần nữa.
Hắn thu hồi Lạc Thần Lệnh, khẽ cảm khái, lần này nguy hiểm thật, còn may hắn phúc lớn mạng lớn, trốn được một kiếp.
Hơi hơi kiểm tra, Khương Ly cau mày, một trận đại chiến, liền khiến thân thể, thần hồn, tu vi của hắn hủy đi một nửa, thương thế đừng bảo không nặng.
Theo suy đoán của hắn, cho dù toàn lực chữa trị, cũng cần ít nhất ba năm mới có thể khỏi hẳn.
Vừa vào nhà đá, Khương Ly lập tức bố trí trận pháp, bắt đầu quá trình chữa thương dài đằng đẵng, một lần như thế là nửa năm.
Nửa năm qua đi, thương thế của hắn đã tốt một phần ba, tu vi cũng khôi phục đến Kim Thân sơ kỳ. Nếu lại bế quan thêm vài cái nửa năm nữa, rất có thể sẽ hồi phục tu vi, nhưng những ám thương khác, thì không phải trong thời gian ngắn có thể chữa khỏi.
Thân thể hồi phục đôi chút, hắn cũng hơi buông lỏng, điều khiển thần niệm tràn vào Lạc Thần Lệnh, đánh giá không gian ở bên trong. Chợt nghe nghe thấy mấy tiếng thở dài lẻ tẻ từ ngoài nhà đá truyền vào.
Nghe xong nội dung mà đám võ giả đang đàm luận, Khương Ly liền hiểu một ít chuyện của Bạch Ma Tông.
Bọn võ giả này, vốn tưởng lão tổ hiển linh, sẽ giúp Bạch Ma Tông tránh thoát tai kiếp.
Không hề nghĩ rằng, lão tổ vừa hiển hóa, liền chạy đi bế quan mất rồi, vừa bế quan chính là nửa năm.
Thế là khổ mấy cái trưởng lão của Bạch Ma Tông.
Bạch Ma Tông là một cái tông môn nhỏ ở Hoan Ma Châu, do một cái nhất lưu thế lực gọi là Thiên Kiếm Tông quản thúc. Mà phía trên Thiên Kiếm Tông thì chính là chưởng quản Hoan Ma Châu khu vực phía tây nam, Chân Nhân thế lực Lưu gia.
Có người nói, Lưu gia lão tổ đã ngoài hai trăm năm mươi tuổi, sắp gần đất xa trời. Nhưng lão vẫn chưa muốn c·hết, Lưu gia cũng không muốn lão tổ nhà mình c·hết đi. Thế nên tập hợp mấy chục cái tông môn lớn nhỏ ở khu vực Tây Nam sưu tập Ngân Cốt cảnh đỉnh lô, để Lưu gia lão tổ thải bổ, kéo dài tuổi thọ.
Mấy cái môn phái nữ tu, chỉ cần giao một ít Ngân Cốt cảnh nữ đệ tử, là có thể ứng phó việc xấu.
Nhưng Bạch Ma tông thì không may mắn như thế. Toàn bộ tông môn kiếm không ra một tên Ngân Cốt cảnh nữ tu nha.
Trong tông không có cách nào cung cấp đỉnh lô, chỉ có thể đi ra ngoài bắt, đáng tiếc bây giờ Lưu gia phía dưới lãnh địa, các tông môn đều đang tìm bắt đỉnh lô, một cái Ngân Cốt cảnh nữ tu đi trên đường, đều sẽ bị người bắt lấy.
Bạch Ma tông bắt người hơn mấy tháng, cũng chỉ bắt được năm, sáu gã Ngân Cốt cảnh nữ tu. Đáng tiếc những nữ tu này đại thể đều đã mất nguyên âm.
Thượng tông yêu cầu Bạch Ma Tông giao nộp hai mươi tên hoàn bích đỉnh lô, đáng tiếc, Bạch Ma Tông căn bản không lấy ra được.
Không lấy ra, chỉ có thể đi mua sắm đỉnh lô nhưng giá của Ngân Cốt đỉnh lô hiện nay cũng không rẻ, thậm chí bán luôn cả Bạch Ma Tông đi cũng chẳng mua được mấy cái.
Thượng tông mấy lần thư thả thời gian, Bạch Ma Tông vẫn không nộp ra.
Khương Ly vừa bế quan nửa năm, thượng tông cũng đến giục ba bốn lần.
Hôm nay, thượng tông lại có người đến rồi, nói nếu Bạch Ma Tông lại không chịu nộp l·ên đ·ỉnh lô, liền muốn diệt cả nhà bọn hắn.
“Lão tổ à lão tổ, cầu lão nhân gia ngươi cứu lấy Bạch Ma Tông chúng ta đi”
Hơn mười tên Luyện Huyết cảnh đệ tử ở bên ngoài nhà đá kêu cha gọi mẹ cầu xin. Mà bên trong nhà đá, Khương Ly lại bình chân như vại, khuôn mặt lạnh lùng, căn bản không hề bị lay động.
Hắn cùng Bạch Ma Tông này không quen biết, vì sao phải thay Bạch Ma Tông ra tay?
Bây giờ hắn mới rời khỏi Việt quốc, lưu lạc đến nơi xa lạ, còn chưa kịp biết rõ vị trí, thương thế cũng chưa khỏi hẳn. Khương Ly không muốn đi gây thêm phiền phức không tất yếu.
Mặc kệ những người kia kêu cha gọi mẹ, Khương Ly chỉ lạnh lùng nhắm mắt, không hề bị lay động.
Chớ nhìn Bạch Ma Tông đáng thương. Từ tác phong làm việc của bọn họ có thể đoán được, đây vốn là một cái Ma tông không việc ác nào không làm.
Diệt liền diệt, cùng hắn không quan hệ.
“Chỉ cần bế quan thêm nửa năm nữa, thương thế ổn định một nửa, liền có thể xuất quan”
“Lần xâm nhập Âm Nhãn Cốc này, ngoại trừ đem niệm lực đột phá đến Niệm Như Thác Đổ đại thành, ngoài ý muốn còn thu hoạch được Kiếm Chủng, xem như nhân họa đắc phúc”
“Hiện tại lấy thực lực của ta, mặc dù không tu ra Chân Lực, không ngưng tụ Chân Thân, lại có thể dễ dàng ở trong Chân Nhân cảnh hoành hành vô kỵ”
Nghĩ nghĩ, Khương Ly chui vào trong Lạc Thần Lệnh, từ túi chứa đồ lấy ra Nguyên Thạch, chồng chất ở xung quanh, dự định lần nữa bế quan.
Mà bên ngoài, Bạch Ma Tông chính diện lâm vào một hồi hạo kiếp sống còn.
Mấy tên Bạch Ma Tông trưởng lão quỳ gối ở trong cung điện, trên cùng thì ngồi ba gã Ngọc Mệnh cảnh cao thủ.
Ba tên Ngọc Mệnh cảnh cao thủ này đều đến từ Thiên Kiếm Tông, cũng là cấp trên của Bạch Ma Tông. Ba người này có hai Ngọc Mệnh sơ kỳ, người mạnh nhất thì là Ngọc Mệnh cảnh hậu kỳ.
Đó là một người đàn ông trung nên tóc tai bóng bẩy, khuôn mặt nham hiểm, mặc một thân hắc bào, đang bưng một bát trà, khẽ nhấp một ngụm, âm dương quái khí nói với mấy tên Bạch Ma Tông trưởng lão.
“Thời gian nửa năm, bọn ngươi lại vẫn chưa tập hợp đủ, hai mươi cái Ngân Cốt cảnh đỉnh lô, á à, thật là to gan…” Thanh âm của người này cực nhỏ, tựa như con vịt đực, nghe cực kỳ buồn cười.
Nhưng mấy tên Bạch Ma Tông trưởng lão nào có lá gan cười nhạo đối phương.
Kẻ này chính là Thiên Kiếm Tông tông chủ, mà lại nghe nói gã là con riêng của Lưu Hà Chân Nhân. Vì thế, coi như một ít Chân Nhân cảnh tán tu, thấy Thiên Kiếm Tông chủ cũng phải khách khí ba phần.
“Đại nhân bớt giận, không phải chúng ta không tận tâm, chỉ là thời gian này rất khó tìm kiếm Ngân Cốt cảnh đỉnh lô nha…” Một tên Kim Thân cảnh hậu kỳ trưởng lão vội giải thích.
“Bản tông không thích những giải thích vô vị kia, ta chỉ nhìn kết quả. Thời gian nửa năm, bản tông bốn lần phái người yêu cầu đỉnh lô, các ngươi đùn đẩy bốn lần, hôm nay là lần thứ năm, cũng là một lần cuối cùng. Bản tông đích thân đến, nếu các ngươi còn không giao đủ, bản tông không ngại diệt Bạch Ma Tông”
Thiên Kiếm Tông chủ một câu nói lạnh lùng, làm cho tất cả môn nhân của Bạch Ma Tông đều ứa mồ hôi lạnh.
Mấy tên trưởng lão tuyệt vọng liếc nhìn nhau, đều rõ ràng trong lòng, bọn họ tuyệt đối không đủ đỉnh lô mà giao nộp.
Nhưng bọn họ cũng không muốn c·hết, lão tổ của bọn họ hiển linh, bây giờ đang bế quan ở sau núi.
Tên Kim Thân hậu kỳ trưởng lão cắn răng một cái, lấy dũng khí nói: “Bạch Ma lão tổ nhà ta hiện nay đang bế quan ở sau núi. Hắn chắc chắn sẽ không tha thứ cho bất cứ người nào tiêu diệt Bạch Ma Tông”
“Cái gì? Bạch Ma lão tổ?”
Đột nhiên nghe tới danh xưng này, liền ngay cả nhân vật hung hăng như Thiên Kiếm Tông chủ cũng đều biến sắc.