Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 4: Môn Đồ Vong Ân

Chương 4: Môn Đồ Vong Ân


“Lão tổ, là lão tổ! Lão tổ không c·hết! Hắn nhất định là lão tổ thật” Từng tên môn nhân Bạch Ma Tông lập tức nhốn nháo hô to.

Tất cả những lời này, truyền vào tai Khương Ly nhưng không cách nào khiến nỗi lòng của hắn nổi lên một vệt gợn sóng.

Hắn lạnh lùng nhìn về phía Thiên Kiếm tông chủ, kẻ này có tàn sát Bạch Ma Tông hay không, hắn chẳng thèm để ý. Chỉ là kẻ này lại dám công kích nơi bế quan của hắn, thật đúng là tự tìm đường c·hết.

“Trấn định! Trên người hắn nhất định mang theo vật gì có thể tăng cường khí thế, nên mới sở hữu khí thế dọa người như vậy, tu vi của hắn mới Kim Thân hậu kỳ, căn bản không đáng nhắc tới”

Thiên Kiếm tông chủ nỗ lực muốn bình ổn tâm tình, chỉ là ở trước mặt Khương Ly, hắn nơi nào có tư cách trấn định.

Vừa dứt lời, đột nhiên nhìn thấy trong mắt Khương Ly lóe lên hàn mang.

“Tu vi của ta giờ phút này xác thực không đáng nhắc tới, nhưng g·iết một đám gà đất c·h·ó sảnh như các ngươi, dễ như bóp c·hết một con kiến vậy”

Khương Ly khẽ liếc mắt, một luồng mênh mông thần niệm lập tức tràn ra, đem Thiên Kiếm tông chủ hấp đến trước người mình. Đối mặt với cỗ sức hút này, đường đường Ngọc Mệnh cảnh hậu kỳ Thiên Kiếm tông chủ càng không có một chút sức chống cự,

Khương Ly ngắt lấy cổ của hắn, nâng lên thật cao, ánh mắt trước sau lạnh lùng như khối hàn băng ngàn năm.

Đối đầu với ánh mắt vô tình của Khương Ly, Thiên Kiếm tông chủ nội tâm phát lạnh, cố gắng giãy dụa muốn tránh thoát khỏi ma chưởng của hắn, nhưng càng giãy dụa lại càng không ra.

“Ngươi…ngươi không phải là Kim Thân! Ngươi tuyệt đối không phải là Kim Thân! Kim Thân võ giả không thể bắt ta dễ dàng như thế”

“Ta chưa từng nói, ta là Kim Thân cảnh! C·hết đi”

Khương Ly lời nói lạnh lẽo, thần niệm khẽ động, đem cổ Thiên Kiếm tông chủ bóp nát.

Thiên Kiếm tông chủ sắc mặt tím tái, khàn khàn lên tiếng.

“Ngươi không thể g·iết ta! Ta chính là người của Lưu gia, phụ thân của ta là Chân Nhân đại vũ giả, ngươi không thể…”

Khương Ly đối với bối cảnh của đối phương chẳng hề hứng thú, không nói hai lời, trực tiếp đối với hắn sưu hồn diệt ức.

Trong chốc lát, hắn liền từ trong trí nhớ của Thiên Kiếm tông chủ chiếm được lượng lớn tin tức.

Thì ra hắn vậy mà cơ duyên xảo hợp chạy tới Loạn Ma Vực rồi, vùng đất này gọi là Hoan Ma Châu, do một trong mười tám ma thành của Loạn Ma Vực, Hợp Hoan Thành chiếm giữ.

Nghĩ đến trước đó hắn dự định sau khi rời khỏi Việt quốc, sẽ tìm đường đi tới Loạn Ma Vực, lại không nghĩ cứ như thế lưu lạc tới đây rồi.

Khương Ly chỉ dùng mấy hơi thở liền đem một vị Ngọc Mệnh cảnh hậu kỳ tóm lấy bóp c·hết, giống như g·iết một con kiến hôi, khiến hai tên Ngọc Mệnh cao thủ còn lại sợ đái ra quần, vội vã quay đầu chạy trốn.

Muốn chạy? hắn nhếch miệng cười gằn, trong ánh mắt lóe lên ánh kiếm, hai thanh kiếm niệm quét ngang trời cao, dễ như ăn cháo liền thu gặt tính mạng của hai kẻ này.

Từ khi thần niệm tu vi đột phá Niệm Như Thác Đổ đại thành, kiếm niệm của Khương Ly đã xưa đâu bằng nay. Ngọc Mệnh cảnh võ giả, một thanh kiếm niệm liền có thể g·iết c·hết.

Địch nhân bị g·iết quá nhanh, khiến toàn bộ Bạch Ma Tông chỉ còn một mảnh tĩnh mịch.

Thực lực của Khương Ly, để cho bọn họ cảm thấy sợ hãi, kính nể.

“Lão tổ uy vũ”

“Lão tổ uy vũ”

Lập tức xung quanh vang lên từng tiếng hô hoán vang trời, toàn bộ môn đồ của Bạch Ma Tông rào rào quỳ xuống, hướng về phía Khương Ly mà bái lạy.

Khương Ly mặt không cảm xúc, đúng là không để ý đến nhóm người trước mặt, sống c·hết của bọn họ, không có quan hệ gì với hắn.

“Lão phu phải tiếp tục bế quan, các ngươi mau lui ra”

Nói rồi khoát ống tay áo, đem đổ nát đất đá đều dời đi, để lộ ra bình yên vô sự nhà đá

Khương Ly nhìn cũng không nhìn Bạch Ma Tông đệ tử, liền tung người đi vào bên trong, tiếp tục chữa thương.


Hoan Ma Châu phía tây nam, có một tòa thành lớn, dài rộng ba mươi dặm, khí thế uy nghi. Tòa thành này gọi là Lưu Hà Thành, chính là trụ sở của Chân Nhân thế lực Lưu gia.

Hôm nay trong thành phủ chủ, có một tên lão giả tu vi Nhất phẩm Chân Nhân nhìn tấm mệnh bài bị vỡ thành hai mảnh ở trên bàn, giận tím mặt.

“Ai có thể nói cho lão phu biết, con ta vì sao lại c·hết sao?”

“Nhanh điều tra!”

Lập tức toàn bộ Hoan Ma Châu truyền ra một cái tin tức chấn nh·iếp nhân tâm.

Con trai riêng của Lưu Hà Chân Nhân, Thiên Kiếm Tông chủ, càng bị người g·iết c·hết.

Mà kẻ g·iết c·hết con trai của lão, chẳng qua là một cái tam lưu tông môn lão tổ.

Nhưng mà danh tự của tên võ giả này, không ít lão quái lâu năm đã từng nghe thấy.

Bạch Ma lão tổ.

Hơn trăm năm trước, Bạch Ma lão tổ lấy tu vi Nhất phẩm hậu kỳ, trở thành Hoan Ma Châu, Nhị phẩm phía dưới người mạnh nhất.

Một trăm năm sau, Bạch Ma lão tổ vẫn chưa c·hết, rất có khả năng đã đột phá Nhị phẩm.

Nghĩ đến hơn trăm năm trôi qua, Bạch Ma lão tổ nhất định càng thêm lợi hại rồi.

Nhưng cho dù như thế, rất ít người cho rằng, Bạch Ma lão tổ có thể chọc nỗi Lưu Hà Chân Nhân.

Lưu Hà Chân Nhân tuy chỉ là Nhất phẩm hậu kỳ võ giả, nhưng trước đó đã từng là giữ chức vị trưởng lão ở Hợp Hoan Thành, thâm thụ Hoan Nhạc Vương coi trọng.

Vì vậy, tên này vừa ra, Lưu Hà Chân Nhân liền mang theo ba vị Chân Nhân lão quái khác, giáng lâm Bạch Ma Tông, khiến thiên hạ chấn động.

Mà toàn bộ đệ tử của Bạch Ma Tông đều bị dọa tái mặt.

“Bốn vị Chân Nhân đại vũ giả, không tốt, lão tổ trêu chọc ra tai họa rồi”

“Làm sao bây giờ, cho dù lão tổ có lợi hại hơn, cũng không phải đối thủ của bốn vị Chân Nhân ”

“Đúng vậy, bốn vị Chân Nhân, trong đó có một vị hiện là Hợp Hoan Thành trưởng lão, tu vi Nhị phẩm Chân Nhân. Không nói hắn, ba người còn lại đều đã đủ để quét ngang toàn bộ Bạch Ma tông. Lão tổ tuyệt đối không phải đối thủ của bọn họ. Mà lại, mấy vị Chân Nhân này phía sau lưng, chính là Hợp Hoan Thành Hoan Nhạc Vương, đó là tồn tại mà chúng ta không thể trêu chọc nổi”

Vài tên Bạch Ma Tông trưởng lão sắc mặt hôi bại, nằm rạp trên mặt đất run rẩy.

Người tới mạnh mẽ quá đáng, mạnh đến nổi bọn họ không thể nào sinh ra lòng phản kháng.

Phải biết toàn bộ Hoan Ma Châu, đều là lãnh địa của Hợp Hoan Thành, hiện tại Lưu Hà Chân Nhân vì con trai báo thù, một lần liền mời ra ba tên Chân Nhân đại vũ giả. Nên không ai cho rằng, Bạch Ma Tông có thể né qua trận kiếp nạn trước mắt.

“Bạch Ma Tông, được lắm Bạch Ma Tông!”

Lưu Hà Chân Nhân đạp không mà đứng, phía sau lưng đứng thẳng ba vị cường giả tuyệt thế, khí cơ ngập trời.

Lão lạnh lùng nhìn xuống dưới đất đang quỳ một mảnh đám đệ tử Bạch Ma Tông, lạnh lùng mở miệng:

“Nghe nó Bạch Ma tiểu nhi còn đang bế quan?”

“Vâng” Mấy tên Bạch Ma trưởng lão mặt như màu đất, vội vàng hỏi gì đáp nấy.

“Hừ bọn ngươi có muốn sống hay không?” Lưu Hà Chân Nhân cười lạnh nói.

“Muốn!” Hết thảy đệ tử Bạch Ma Tông đều cao giọng hô.

“Ha hả lão phu cho các ngươi một cơ hội, chỉ cần bọn ngươi phát xuống thiên đạo lời thề, cùng Bạch Ma tiểu nhi phân rõ giới hạn, phản bội hắn quy thuận lão phu, ta sẽ tha cho bọn ngươi một mạng! Như thế nào?”

“Có thật không?”

Hết thảy đệ tử Bạch Ma Tông đều kích động đầy mặt.

Bọn hắn ngưỡng mộ Bạch Ma lão tổ, cũng chỉ muốn dựa vào Bạch ma lão tổ uy vọng, giữ lấy mạng sống mà thôi.

Bây giờ biết rõ lão tổ nhà mình không phải đối thủ của Lưu Hà Chân Nhân, bọn hắn còn trung thành với lão tổ làm c·h·ó gì?

Phản bội lão tổ sẽ có mạng sống, cớ gì không làm!

“Tiểu nhân nguyện phát thiên đạo lời thề, bắt đầu từ ngày hôm nay. Ta cùng Bạch Ma lão nhân không có bất kỳ liên quan gì, chỉ thuần phục với Lưu Hà tiền bối”

“Tiểu nhân nguyện phát thiên đạo lời thề”

“Tiểu nhân kể từ hôm nay cùng Bạch Ma lão nhân, cùng Bạch Ma tông không hề liên quan”

Chương 4: Môn Đồ Vong Ân