Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 8: Hắc Diệu Thành

Chương 8: Hắc Diệu Thành


Một đường c·ướp b·óc, trên người Khương Ly tổng cộng lấy được hơn ba triệu Nguyên Thạch, nhấc lên độn quang liền muốn rời khỏi Hoan Ma Châu, chạy tới Hắc Diệu Châu.

Hắc Diệu Châu cái ma châu này đúng là có liên quan với Hắc Diệu Thương Hội .

Bởi vì thế lực thống trị của Hắc Diệu châu, Hặc Diệu thành, chính là một chi nhánh lớn của Hắc Diệu Thương Hội tại Loạn Ma Vực.

Không chỉ Hắc Diệu Thành, bên trong mười tám tòa ma thành ở Loạn Ma Vực, có không ít tòa thành đều dựa lưng lấy hậu trường to lớn.

Cụ thể thế lực đứng sau các tòa Ma Thành là những thế lực nào, Khương Ly tạm thời không đi tìm hiểu.

Mục đích của hắn chạy tới Hắc Diệu Châu, ngoài mua một ít bảo vật phòng thân, thì còn muốn mượn Truyền Tống Trận ở nơi này để truyền tống tới Thiên Nhai đảo.

Ngoại vực mười tám Ma Thành, mỗi tòa thành trì đều có một tòa truyền tống trận có thể liên thông với Thiên Nhai Đảo, tuy nhiên mỗi lần truyền tống yêu cầu phí tổn quá lớn, khoảng một triệu Nguyên Thạch.

Không ít Ngọc Mệnh cảnh võ giả, không có nhiều tiền như thế, hơn nữa muốn tiến vào Ngộ Đạo Tháp cũng cần rất nhiều Nguyên Thạch, cho nên phần đông võ giả muốn tới Thiên Nhai Đảo đều sẽ lựa chọn kết bạn vượt qua Thương Mang Hải.

Khương Ly thì không lựa chọn cách thức này, vì nếu tự mình đi đến Thiên Nhai Đảo, không chỉ mất thời gian mà còn nguy hiểm trùng trùng, chi bằng bỏ tiền ra ngồi truyền tống trận còn hơn.

Loáng thoáng một cái nửa tháng trôi qua, Khương Ly mới đến được Hoan Ma Châu biên giới.

Loạn Ma Vực mười tám Ma Châu được ngăn cách nhau bởi mười tám tòa khóa vực.

Khóa vực không giống như võ giả bày ra trận pháp. Mà là một cái cổ lão đại trận đã tồn tại từ lúc Loạn Ma Vực hình thành. Trận pháp đẳng cấp, căn cứ vào nồng độ Nguyên khí mà định liệu, giữa Hoan Ma Châu và Hắc Diệu Châu khóa vực đại trận, cấp bậc là Tứ chuyển đỉnh cao, khoảng cách ngũ chuyển kém nửa bước.

Khóa vực đại trận, do các châu cao tầng cắt cử người trông coi. Cách mỗi ngàn dặm, đều có một cái lối đi, để cho người khác tiến vào.

Đối với Loạn Ma Vực võ giả mà nói, muốn vượt qua khóa vực nhập cảnh một châu khác, chỉ cần giao nộp một ít Nguyên Thạch làm tiền mãi lộ, đương nhiên có chút ma đầu mạnh mẽ, không chịu trả thù lao cũng không ai dám đòi.

Ngoài nộp Nguyên Thạch, thì kẻ đó cũng cần báo ra thân phận. Thân phận này, là thật, là giả, không ai truy cứu. Châu khác võ giả đến châu còn lại làm xằng làm bậy không người truy cứu.

Vì thế, Khương Ly hơi dịch dung một chút, rồi lấy đại một cái tên giả liền dễ dàng vượt qua khóa vực, đến rồi Hắc Diệu Châu.

Hắc Diệu Châu rộng lớn vô ngàn có mấy chục trên trăm cái Chân Nhân thế lực, mà thế lực phía dưới thì càng nhiều không đếm xuể. Thành trì ở Hắc Diệu Châu cũng có rất nhiều nhưng lớn nhất phải kể đến Hắc Diệu Thành.

Đã đến Hắc Diệu Châu Khương Ly tự giác đem chảy loạn trên người hung khí thu lại.

Nơi này cũng là địa bàn của Hắc Diệu Thương hội có không chỉ một vị Chân Vương tọa trấn. Khương Ly tư nhiên biết đây không phải là nơi để hắn làm xằng làm bậy.

Mà lại lần này hắn đến đây chỉ vì mượn truyền tống trận, mua sắm một ít bảo vật, cũng không muốn gây thêm rắc rối.

Sau 7 ngày Khương Ly liền bay đến Hắc Diệu Thành.

Hắc Diệu Thành nằm ở trung tâm Hắc Diệu Châu. Tòa thành này cao lớn đồ sộ, nhìn từ xa trông như một ngọn núi lớn.

Mà ở bên ngoài Hắc Diệu Thành có một tầng kết giới màu lam nhạt, bên ngoài kết giới có từng đội Kim Thân cảnh võ giả đi tuần.

Hắc Diệu thành bốn phía quan đạo người ra vào không dứt, có chút người có thể tự do ra vào, có chút lại cần tiếp thu kiểm tra mới có thể tiến vào.

Khương Ly chú ý tới, có thể ung dung tiến vào Hắc Diệu thành đều là những người nắm giữ thân phận lệnh bài.

Nghĩ đến muốn tiến vào Hắc Diệu thành, trước tiến cần thu được lệnh bài từ trong tay võ giả tuần tra đi.

“Người tới dừng lại, có lệnh bài sao?” Một đội Kim Thân cảnh thủ vệ ngăn cản trước người Khương Ly trong ánh mắt mang theo vài phần kiêu căng.

“Bạch mỗ lần đầu tiên tới Hắc Diệu thành, trên người không có lệnh bài, không biết làm sao mới có thể lấy được?”

"Một viên lệnh bài cần một ngàn Nguyên Thạch" Thủ vệ đội trưởng là một tên Ngọc Mệnh cảnh võ giả kiêu căng nói.

Khương Ly trong lòng thầm nhổ nước bọt chợt lấy ra một ngàn nguyên thạch đổi lấy lệnh bài từ trong tay thủ vệ võ giả.

Hắn nghĩ nghĩ đôi chút, việc không cần nghiệm chứng thân phận cũng có thể lấy được lệnh bài, cũng là điều hiển nhiên, hành tẩu ở trong Loạn Ma Vực, mấy ai sẽ bại lộ thân phận chân chính đây.

Vẫn là thu tiền cấp lệnh bài cho ra lợi ích thực tế, một cái lệnh bài giá một ngàn Nguyên Thạch, chỉ cần bán cái thông hành lệnh bài này, Hắc Diệu thành đã có thể kiếm không ít lợi nhuận.

Khi vừa tiến vào bên trong Hắc Diệu thành trận quang, Khương Ly bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác bị tra xét.

Hắn bất động thanh sắc nhìn một chút màu lam nhạt trận quang như có điều suy nghĩ.

Trận quang này tựa hồ không chỉ có khả năng phòng ngự. Còn có thể đem thần niệm của Chân Nhân võ giả kéo dài ra đến toàn bộ thành trì.

Nói cách khác bất kỳ võ giả nào tiến vào Hắc Diệu thành đều sẽ bị người giá·m s·át, nếu làm ra sự tình gì gây bất lợi cho Hắc Diệu thành, e sợ chẳng mấy chốc sẽ nghênh đón một đám cường giả t·ruy s·át.

Vào tòa thành này, quả nhiên không thể lại hành sự trương cuồng cần phải thu liễm rất nhiều.

Khương Ly xuyên qua cổng Bắc, đi vào sâu trong nội thành mới biết Hắc Diệu Thành vì sao gọi là thương thành. Toàn bộ Hắc Diệu thành bị chia ra hai mặt Đông Tây, mặt Đông là nơi ở của võ giả mà phía Tây toàn bộ đều là khu giao dịch lớn lớn nhỏ nhỏ.

Khu giao dịch ở phía Tây Hắc Diệu thành được phân thành ba loại đẳng cấp là Thiên, Địa, Nhân. Khu vực Nhân cấp đại thể đều bán ra các vật tư cần thiết cho Phàm nhân cảnh võ giả. Khu vực Địa cấp thì giành cho Chân Nhân cảnh cao thủ. Về phần khu vực Thiên cấp trong đó bán ra vật phẩm ngay Chân Vương cảnh cũng động tâm. Toàn bộ Hắc Diệu thành có ba trăm khu vực Nhân cấp, ba mươi khu vực Địa cấp mà khu vực Thiên cấp thì chỉ có 3 nơi một là Hắc Diệu thành Hắc Thị, hai là Đan Tháp, mà ba là Luyện Khí Tháp.

Khương Ly đối với khu vực Nhân cấp không có hứng thú đối với khu vực Địa cấp cũng không mặn mà liền một mạch đi tới khu vực Thiên cấp cũng là Hắc Thị, chỉ là chưa kịp tiến vào Hắc Thị đã bị hai tên võ giả ngăn lại.

“Tu vi thấp hơn nhất phẩm Chân Nhân không được đi vào” Khương Ly hơi nhướng mày không nghĩ tới Hắc Thị còn có loại quy định này

Âm thầm suy nghĩ có muốn để lộ ra tu vi thần niệm để tiến vào bên trong hay không.

Đột nhiên trong lòng hơi động, từ trong túi chứa đồ lấy ra một tấm lệnh bài màu vàng khắc chìm hai chữ Hắc Diệu. Lệnh bài vừa xuất hiện thì nguyên cả toà Hắc Thị bỗng nhiên rung nhẹ một cái.

Từ trong Hắc Thị đi ra một người đàn ông trung niên nhắm thẳng phương hướng Khương Ly mà đi tới chắp tay cười nói: “Có khách quý tới chơi Hồ mỗ không kịp nghênh đón thật là thất lễ”

Người đàn ông trung niên một bộ cung kính không phải là giả tạo, để hai tên Ngọc Mệnh cảnh hộ vệ sững sờ tại chỗ. Xung quanh một đám võ giả cũng kinh nghi bất định. Khương Ly cũng hơi nghi hoặc nhìn ông ta.

Người đàn ông trung niên vội giải thích: “Qúy khách nắm giữ Hắc Diệu Lệnh chính là khách quý của Hắc Diệu thương hội, chỉ cần lệnh bài vừa ra Hắc Thị sẽ tự động cảm ứng được”.

Khương Ly khẽ gật đầu không nghĩ tấm lệnh bài này còn có diệu dụng như thế. Nhắc đến Hắc Diệu Lệnh bài phải kể đến hồi mới tới Đại La thành Tô phu nhân trước khi rời đi từng tặng cho hắn.

Nghĩ đến dung nhan diễm lệ Tô phu nhân Khương Ly cõi lòng có chút phức tạp…lắc lắc đầu liền theo chân Hồ quản sự đi vào bên trong.

Chương 8: Hắc Diệu Thành