Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 20: Lung Linh Quan, Hoàng Đạo Nhân

Chương 20: Lung Linh Quan, Hoàng Đạo Nhân


Nghe được giọng nói già nua truyền ra từ trong đạo quan, Khương Ly bất giác rùng mình. Bởi vì giọng nói này, rõ ràng mới truyền vào trong tai hắn, lại có cảm giác như không phải vừa mới phát ra mà là âm thanh từ tuyên cổ thương mang vọng lại.

Mà ở bên ngoài Lung Linh đạo quan, Khương Ly giật mình phát hiện nơi đây bị một lớp niệm thuẫn vô hình bao phủ. Người bình thường nhìn không thấy, nhưng Khương Ly tu luyện Vũ Ninh Niệm Thần Quyết, tự nhiên có thể nhận ra.

Trong lòng kinh hãi, đưa mắt nhìn lên. Trên bầu trời ngoại trừ mưa phùn, rõ ràng không có thứ gì, nhưng hắn lại nhìn rất chăm chú, thần sắc dần dần trở nên cực kỳ nghiêm túc.

“Một tầng, hai tầng, ba tầng....”

“Mười tầng, hai mươi tầng, ba mươi tầng...”

“Một trăm tầng, hai trăm tầng, ba trăm tầng....”

“Một ngàn tầng, hai ngàn tầng, ba ngàn tầng..."

"Một vạn hai ngàn tầng!"

Một chút người qua đường thấy hành vi của Khương Ly có chút hiếu kỳ, dừng bước đứng ngửa đầu nhìn lên trời, nhưng lại không thấy được gì, hỏi Khương Ly hắn cũng không đáp, cuối cùng chỉ đành mang theo nghi hoặc mà rời đi.

Thầm nghĩ, tên thanh niên mặc áo trắng đang nhìn trời mà đếm, thật sự là một kẻ quái nhân

Không biết qua bao lâu, Khương Ly thu hồi ánh mắt, đem vô hình thần niệm bao bọc lên toàn thân.

Nếu có người có thể nhìn thấy được niệm lực này, thì sẽ kinh ngạc phát hiện thần niệm của Khương Ly càng đang chậm chậm chia thành nhiều lớp, lớp bên ngoài bọc thấy lớp bên trong. Mỗi lần chia thêm một lớp, thần niệm của Khương Ly hơi run rẩy, tựa như sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào.

Thời gian từng chút trôi qua, Khương Ly đã ngưng tụ được lớp thần niệm thứ sáu. Đến lúc ngưng tụ lớp thần niệm thứ bảy thì chỉ nghe soạt soạt một tiếng, niệm lực đột ngột tán loạn rồi biến mất.

Gần một canh giờ khổ công coi như uổng phí.

Khương Ly hơi nhướng mày, tiếp đó liền cười khổ buông tay hướng phương hướng cả đạo quan, ôm quyền nói: “Cảm tạ tiền bối cố ý chỉ điểm, vãn bối ngộ tính nông cạn không thể hiểu ra tinh túy bên trong pháp môn, sợ là đã làm cho tiền bối thất vọng rồi”

Trong Lung Linh đạo quan vang lên tiếng nói khàn khàn: “Thất vọng? Không! Tiểu hữu vừa rồi đã khiến cho lão phu kinh ngạc vô cùng, ngươi rõ ràng không hiểu pháp môn của Đa Trọng Niệm Thủ Quyết nhưng chỉ liếc mắt nhìn một cái liền học được chút da lông, ngộ tính siêu tuyệt, lão phu cả đời ít thấy!”

“Tiền bối quá khen, vãn bối không dám nhận!” Khương Ly ngoài miệng khách sáo, trong nội tâm lại âm thầm kinh ngạc. Môn niệm thuật vừa rồi tên là Đa Trọng Niệm Thủ Quyết sao? Môn niệm thuật này, cùng Vũ Ninh Thần Niệm Quyết bên trong Thủ Niệm Quyết có chút tương tự, đều là dùng niệm lực tạo thành một lớp kết giới bên ngoài cơ thể, chống đỡ công kích.

Điều khác biệt, là Thủ Niệm Quyết chỉ có thể tạo thành một lớp kết giới, mà môn niệm thuật này, lại có khả năng tạo ra rất nhiều lớp. Tựa như bản thăng cấp của Thủ Niệm Quyết vậy!

Không nghi ngờ chút nào, người bắt giữ Ô Thiên Phong, cũng như để cho gã truyền âm dẫn Khương Ly tới đây là vị tiền bối ở trong đạo quan rồi.

Khương Ly âm thầm cười khổ, chỉ bằng một chiêu Đa Trọng Niệm Thủ Quyết, đủ để nhìn ra được bên trong Lung Linh đạo quán rõ ràng là một vị ẩn thế cao nhân. Hắn bị lừa tới đây, bây giờ muốn bỏ chạy chỉ sợ khó như lên trời.

“Ngươi biết vì sao lão phu lại chỉ điểm cho người không?” Người trong đạo quán hỏi.

“Không biết!”

“Bởi vì ta từ trên người của ngươi cảm nhận được một ít khí tức của Thần Niệm Quyết, nhưng tựa hồ cũng không hoàn chỉnh. Ta cùng Chưởng Niệm Đế Quân từng có một đoạn nhân quả. Chưởng Niệm tu vi tuy rằng mới đến bát phẩm nhưng đối với thần niệm một đạo lại lĩnh ngộ cực sâu. Thánh Nhân bên dưới, ta còn chưa từng gặp người nào có hiểu biết về Thần Niệm vượt qua hắn. Nếu không phải từ trong tay hắn chiếm được chỗ tốt, bằng vào tư chất của ta vốn cũng không thể nào đem thần niệm tu luyện đến trình độ như ngày hôm nay. Ngươi cùng Chưởng Niệm Đế Quân có quan hệ như thế nào, là hậu duệ môn đồ của hắn sao?”

“Để tiền bối thất vọng rồi, vãn bối chỉ là gặp may đúng dịp, mới tu luyện qua công pháp không trọn vẹn của Chưởng Niệm Đế Quân, cũng không phải là môn đồ hay hậu duệ của hắn”. Khương Ly chậm rãi đáp.

Trong lòng âm thầm suy tư, Vũ Ninh Thần Niệm Quyết hắn học được từ trong mộng cảnh, do Vũ Ninh Hầu truyền thụ cho. Môn pháp quyết này nghe nói có tổng cộng bảy thức, thức thứ nhất là Thôn Niệm Quyết, thức thứ hai Thủ Niệm Quyết, thức thứ ba Kiếm Niệm Quyết, thức thứ bốn Không Niệm Quyết, thức thứ năm, thứ sáu, thứ bảy hắn không biết tên. Trong đó ba thức đầu, hắn đều luyện đến tiểu thành, Không Niệm Quyết thì mới học được chút da lông, còn chưa nhập môn.

Nghe nói Vũ Ninh Thần Niệm Quyết là do đời thứ nhất Vũ Ninh Hầu lấy được từ trong Thương Mang Cổ Đạo, cũng tu luyện đến thức thứ năm. Sau đó các đời Vũ Ninh Hầu, hầu hết đều dựa vào môn công pháp này mà xưng bá Lĩnh Nam mười lăm bộ. Hiện tại hắn mới biết rõ Vũ Ninh Thần Niệm Quyết thì ra xuất phát từ Đông Hoang, do Chưởng Niệm Đế Quân sáng tạo.

Chưởng Niệm Đế Quân, chấp chưởng thần niệm đại đạo, đem thần niệm tu luyện tới đỉnh cao, có thể nhất niệm hóa thương hải, nhất niệm hóa tang điền. Nghe nói, Chưởng Niệm Đế Quân là nhân vật sống ở thời trung cổ, đã đạo diệt từ lâu. Mà lão quái ở bên trong Lung Linh đạo quan, lại quen biết với hắn. Nói như vậy, lão quái này chỉ sợ là nhân vật cùng thời với Chưởng Niệm Đế Quân rồi.

Lịch sử của Hoang Cổ giới, trăm vạn năm về trước là thời đại Viễn Cổ, năm mươi vạn năm về trước là thời đại Thái cổ, mười vạn năm về trước là thời đại Thượng Cổ mà ba vạn năm về trước là thời đại Trung Cổ.

Nếu lão quái ở trong Lung Linh đạo quan thật sự tồn tại từ thời Trung cổ đến nay, như vậy tuổi thọ của hắn chỉ sợ đã vượt qua ba vạn năm rồi chứ, lục phẩm Đế Quân có thể sống vạn năm, thất phẩm hai vạn năm, bát phẩm ba vạn năm, vượt qua ba vạn năm chỉ có cửu phẩm Đế Quân trở lên.

Hí! Khương Ly không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, ở trong Hắc Diệu Thành thế mà âm thầm ẩn núp một vị Cửu phẩm Đế Quân trở lên. Ô Thiên Phong cái tên dở hơi kia, rốt cuộc lá gan tày trời cỡ nào, mà dám chọc tới một bạc tồn tại như thế này.

“Ồ thế thì thật là đáng tiếc, nếu ngươi là môn đồ hay hậu duệ của hắn, ta sẽ tuân theo hứa hẹn mà truyền thụ cho ngươi hoàn chỉnh Thần Niệm Quyết, cũng giúp ngươi đem bọn chúng nhập môn. Nhưng nếu ngươi không phải, vậy thì ta không cần hoàn thành lời hứa hẹn này rồi. Lão phu thoáng chỉ điểm ngươi một chút là được, lại không thể vô cớ truyền ngươi toàn bộ bảy thức thần quyết. Chỉ điểm chấm dứt ở đây, chúng ta nên nói đến chuyện bằng hữu của ngươi” Ông lão thất vọng nói ra, âm thanh dần dần trở nên lạnh lẽo.

Khương Ly thở dài: “Người này không phải bằng hữu của vãn bối!”

“A vậy mà tiểu tử kia thề thốt nói rằng ngươi là tri âm tri kỷ của hắn, các ngươi còn là đồng hương máu thịt. Hừ kẻ này lại dám lừa dối lão phu, đáng g·iết!” Giọng nói ông lão chợt trở nên lạnh lùng, để Khương Ly hơi run một cái.

“Hắn mặc dù không phải là bằng hữu của ta, nhưng chúng ta thật là đồng hương…” Khương Ly chắp tay từ tốn bảo: “Không biết Ô Thiên Phong vì sao lại đắc tội tiền bối vậy?”

“Hừ, tiểu tử kia gọi là Ô Thiên Phong sao, hắn coi trong bảo bối của lão phu, muốn lấy đi, nên cùng lão phu đánh cược, bây giờ đánh cược thua, bị lão phu nhốt vào trong kiếm giới. Ngươi muốn cứu hắn cũng không khó, chỉ cần cùng lão phu đánh cuộc một trận là được”

“Đánh cược cái gì?” Khương Ly khẽ hỏi, trong lòng cười khổ, biết thế hắn đã không chạy tới nơi đây.

“Lão phu đánh cược, ngươi không có cách nào sống sót đi vào Lung Linh đạo quan, đến trước mặt lão phu, nếu ngươi làm được, thì coi như lão phu thua, ngươi có thể mang bằng hữu của ngươi đi. Nhưng nếu ngươi không làm được, cũng c·hết rồi, lão phu sẽ lấy linh hồn của ngươi làm bấc đèn!”

Khương Ly rùng mình. Nếu cược thua, thì sẽ đại biểu hắn sẽ c·hết ở bên ngoài Lung Linh đạo quán sao.

“Ngay từ đầu lão phu liền biết ngươi và Ô tiểu tặc này không có quan hệ gì. Kẻ này vừa cược thua, đúng lúc cảm nhận được khí tức của ngươi liền phát ra truyền âm cầu cứu, rõ ràng không có ý tốt, muốn dụ ngươi vào tròng. Hừ vì một kẻ không quen không biết, mà đưa thân vào chỗ nguy hiểm. Lão phu cho ngươi một cơ hội nghĩ lại…”

Chương 20: Lung Linh Quan, Hoàng Đạo Nhân