Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 23: Hiệu Lực Mười Năm

Chương 23: Hiệu Lực Mười Năm


Khương Ly cứu được Ô Thiên Phong liền dẫn theo hắn hoảng hốt chạy khỏi Lung Linh dạo quan, một giây cũng không dám ở lại nơi quỷ quái này.

Mẹ nó thật là đáng sợ, trước kia hắn tưởng rằng Loạn Ma Vực mạnh nhất là mấy vị Chuẩn Đế, lại không nghĩ ẩn núp lấy một vị Cửu phẩm Đế Quân.

Ông lão đan vòng cỏ kia, thật là đáng sợ, so với Sâm La Ma Đế cũng không kém là bao.

Hai người chạy một mạch đến đến khu vực phía tây Hắc Diệu Thành mới đồng thời thở ra một hơi.

Ô Thiên Phong vốn dĩ cà lơ cà phất cũng sắc mặt trắng bệch, trong lòng chửi c·h·ó má.

“Con mẹ nó lão đầu tử lừa ta, nói cái gì vị Hoàng đạo nhân kia chỉ là một vị nhị phẩm Chân Nhân, cái gì nợ của sư phụ, đệ tử phải đòi”

“Mẹ nó, c·hết rồi còn hố lão tử một trận!”

Ô Thiên Phong sở dĩ chạy từ Việt quốc đến Hắc Diệu Thành là bởi vì nghe lời Hắc Vận lão nhân đến đây đòi nợ một vị cố nhân. Muốn đòi một món bảo vật tên là Thiên Đạo Kiếm Hạp. Nghe nói Thiên Đạo Kiếm Hạp này cực kỳ cường đại, chỉ cần sở hữu nó, Ô Thiên Phong có thể hoành hành khắp Loạn Ma Vực.

Thế là gã hí ha hí hứng chạy tới Lung Linh đạo quan, dùng mồm lưỡi dẻo kẹo định lừa gạt Hoàng đạo nhân, muốn lừa lấy kiếm hạp, lại không nghĩ còn chưa kịp làm gì đã b·ị b·ắt.

Cũng may là trước khi b·ị b·ắt, thần niệm của gã cảm nhận được khí tức của Khương Ly, nên mới kêu cứu.

Thực ra gã cũng không phải muốn cầu cứu mà là muốn hại Khương Ly, để hắn cũng g·ặp n·ạn như mình, lại không nghĩ Khương Ly thế mà cược thắng, cứu được mình.

Nghĩ đến chuyện này, Ô Thiên Phong vuốt vuốt râu cá trê có chút lúng túng nói:

“Cảm tạ đạo hữu trượng nghĩa cứu giúp, bần đạo dù kiếp này làm trâu ngựa cũng đền đáp không hết”

“Vậy ngươi hãy làm trâu ngựa của ta đi!” Khương Ly lạnh nhạt nói.

“A” Ô Thiên Phong hơi sững sờ, vừa nãy gã chỉ là nói mấy câu khách sáo thôi, cũng không định làm tôi tớ cho Khương Ly nha, vội cười xấu hổ

“Đạo hữu nói đùa”

“Hừ” Khương Ly cười lạnh “Các hạ lúc trước thề độc chỉ cần Khương mỗ cứu được ngươi liền sẽ dâng lên bản mệnh tinh huyết, làm việc cho ta mười năm, còn muốn đưa chỗ tốt cho ta, cũng đừng nói lời không giữ lời”

“A” Ô Thiên Phong giật mình, gã vừa rồi bởi vì cuống cuồng nhờ vả Khương Ly, mới buông lời thề độc, chứ đâu nghĩ rằng Khương Ly sẽ từ trong tay Hoàng đạo nhân cứu được mình.

Lời thề đã nói ra, cũng không thể làm trái, Ô Thiên Phong có chút buồn rầu. Mà trông dáng vẻ của Khương Ly, xem chừng cũng không dễ dàng quỵt nợ nha.

“Thế nào, các hạ định làm như thế nào?” Khương Ly nheo mắt mỉm cười, nhưng nụ cười này rơi vào trong mắt Ô Thiên Phong lại giống như lưỡi đao đòi mạng. Gã vội vàng cười tủm tỉm nói:

“Đâu có, đâu có, Ô mỗ nói lời tự nhiên sẽ giữ lấy lời”

“Đông Ly đạo hữu cứu ta một mạng, bần đạo nguyện đem trên người Hoàng Long Chiến Giáp, Sơn Hà Ấn, cùng Thiên Đạo Kiếm Hạp ba môn lục phẩm Vương Binh toàn bộ tặng cho ngươi, như thế nào!”

So với tính mạng, ba món Vương Bình căn bản không đáng nhắc đến. Gã chính là Hắc Vận Tông đương đại tông chủ. Một thân vận đen ngập trời, ngay cả Chân Vương cũng muốn kiêng kỵ ba phần, nếu thiếu thiên tài địa bảo gì, hoàn toàn có thể đến các thế lực lớn mượn tạm, chỉ cần không mượn đồ vật quá đáng, hầu như tất cả thế lực đều sẽ đáp ứng gã.

“Ô Thiên Phong đồng ý dâng lên ba món lục phẩm Vương Binh, đúng là rất có lòng thành” Nhưng Khương Ly vẫn không nói chuyện, vẫn chăm chú mỉm cười nhìn gã.

Thấy dáng vẻ của Khương Ly, Ô Thiên Phong trong lòng thầm mắng hắn tham lam, khẽ cắn môi lại nói.

“Hắc hắc, đạo hữu có phải là đang ngại ba món bảo vật này không đủ. Như vậy đi, bần đạo nguyện đem Tây Việt Hắc Vận Tông mấy trăm năm tích lũy, toàn bộ chắp tay tặng cho đạo hữu, cộng thêm ba món Vương Binh lúc trước, đủ để báo đáp ơn cứu mạng của đạo hữu rồi chứ”

Khương Ly vẫn không trả lời, Hắc Vận Tông từ đời Hắc Vận lão nhân đến nay vẫn thường xuyên đi ăn c·ướp bảo vật của các thế lực lớn, nhất định là giàu nứt tường đổ vách, hắn cũng rất động lòng. Tuy nhiên, Khương Ly vẫn lẳng lặng mỉm cười, chưa vội hồi đáp.

Thấy mình đã ra giá lớn như thế, Khương Ly vẫn dửng dưng, Ô Thiên Phong trong lòng có chút tức giận. Thầm nghĩ họ Khương này cũng quá tham lam, mình đã chắp tay dâng lên toàn bộ tích lũy của Hắc Vận Tông, đây chính là Chân Vương cũng muốn động tâm tài sản. Khương Ly dĩ nhiên còn không biết dừng, vẫn muốn bắt chẹt mình.

Gã thật muốn nhìn một chút, là dạng sư phụ tham lam như thế nào, mới dạy lên một người đệ tử tham lam như thế. Người này so với lão đầu tử còn tham hơn

Lẽ nào bần đạo nhất định phải đưa ra bản mệnh Chân Huyết, hiệu lực cho hắn mười năm thì hắn mới bằng lòng. Tiên sư bà ngoại nó, bản mệnh Chân Huyết trọng yếu như thế, sao có thể dâng ra…

Ô Thiên Phong nội tâm mắng chửi liên tục, nhưng nhìn thấy Khương Ly ánh mắt chợt lạnh, có chút giật mình, ầy, họ Khương này tựa hồ đã có sát tâm.

Chân Huyết tuy rằng trọng yếu, nhưng nếu có thể bảo mệnh, vẫn là có thể giao ra.

“Bần đạo từng mở lời, giao ra Chân Huyết, vì hắn hiệu lực mười năm, mười năm sau, ta vẫn là đỉnh thiên lập địa Ô Thiên Phong”

Ô Thiên Phong tâm tư xoay chuyển, đúng là lập tức làm ra quyết định. Gã một đời nhẫn nhục chịu đựng, đối với việc làm phụ tá cho người khác, cũng không thấy quá mức mất mặt. Trong lòng quyết định liền nói với Khương Ly.

“Mà thôi, mà thôi, bần đạo đã thề độc, tự nhiên không thể nuốt lời. Ô mỗ nguyện ý lấy ra một giọt Bản Mệnh Chân Huyết làm chứng vì Đông Ly Chân Nhân xuất lực mười năm!”

Khương Ly ánh mắt lóe lên, lúc này mới hài lòng gật đầu, Ô Thiên Phong tuy chỉ là Nhất phẩm hậu kỳ, nhưng thân mang vận đen, ngược lại là một nhân tài.

“Được, nếu ngươi giao ra Chân Huyết, ân tình hôm nay xem như trả xong, mười năm sau, Khương mỗ tự khắc trả tự do cho ngươi”

Ô Thiên Phong nghe vậy cũng không lăn tăn, há mồm phun ra một giọt máu màu đỏ thẫm, bên ngoài giọt máu lưu chuyển từng tia khí tức màu đen, chính là Bản Mệnh Chân Huyết của gã.

Tiếp đó, Chân Huyết này bị Khương Ly thu hồi, bắt đầu từ thời khắc này, sinh tử của Ô Thiên Phong, chỉ nằm trong ý niệm của hắn.

Mà ba món Vương Binh cũng bị Khương Ly lấy đi, túi chứa đồ của Ô Thiên Phong cũng bị Khương Ly đoạt được.

Ô Thiên Phong da mặt cực dày, đối với hành vi của Khương Ly cũng không phản cảm, bởi vì đây là những thứ thuộc về hắn. Hơn nữa ở võ giới, yếu thuần phục mạnh là chuyện thường tình. Khương Ly này thế nhưng là khắc tinh duy nhất mà gã gặp phải, đi theo hắn cũng không mất mặt cho lắm.

“Hơn nữa, bần dạo đối với Khương Ly này cũng có nghe thấy. Người này tính cách kiên cường, không hiểu biến báo, dù cho đao kề bên cổ, cũng tuyệt đối sẽ không hướng địch nhân cúi đầu xin tha, chỉ biết vì tôn nghiêm mà c·hết. Hắc Hắc, Ô mỗ năng lực nhẫn nhục bảo vệ tính mạng, Khương tiểu nhi sợ rằng thúc ngựa cũng khó đuổi kịp. Điểm này, hắn không bằng ta”

“Khương tiểu nhi thực lực mạnh hơn ta, nhưng vừa đến Loạn Ma Vực lại bị người người kêu đánh, như chuột chạy ngoài đường. Mà ta vừa đến Loạn Ma Vực, người người né tránh, Chân Vương thấy mặt ta cũng phải nhường đường. Điểm này, Khương tiểu nhi lại không bằng ta”

“Ta có thể ở Nhất phẩm Chân Nhân ngộ ra Nhị đoạn Chân Thân, Khương tiểu nhi không làm được, hắn vẫn không bằng ta”

“Ta có râu cá trê, Khương tiểu nhi liền râu mép cũng không có, hắn như cũ vẫn không bằng ta”

“Như vậy xem ra, Khương tiểu nhi này khắp nơi không bằng ta, hắc hắc, hắn thật là đáng thương…”

Ô Thiên Phong càng nghĩ càng đắc ý, lại dùng ánh mắt đồng tình đánh giá Khương Ly. Nói về việc t·hủ d·âm tinh thần, toàn bộ Đông Hoang, gã không nhận thứ nhất thì không ai dám nhận thứ hai.

Chương 23: Hiệu Lực Mười Năm