Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 32: Xích Tuyết

Chương 32: Xích Tuyết


Ngay lúc hắn đang suy tư thì chợt nghe Lục Triển dùng ngữ khí hâm mộ nói:

“Nếu như ngươi có thể đạt được mười vị trí đầu trên Chân Vũ Bảng, thì sẽ được đích thân Xích Hỏa Thần Vương mời chào”

“Đến lúc đó ngươi có thể lựa chọn gia nhập Xích Hỏa Thần Cung, trở thành khách khanh trưởng lão, dựa lưng thế lực lớn so với làm tán tu tốt hơn nhiều, cũng có thể uy phong với người ta”

Khương Ly nghe xong lập tức giật mình.

Đoán chừng đây mới là mục đích chính của Xích Hỏa Thần Vương khi thành lập Chân Vũ lôi đài, kỳ thật ông ta chỉ muốn tìm kiếm nhân tài mà thôi.

Xích Hỏa Thành lớn như vậy, năm phần võ giả của Xích Hỏa Châu đều tập trung nơi đây, nếu Xích Hỏa Thần Vương không muốn biến bọn họ thành thuộc hạ của mình, vậy hắn cũng không phải là nhân vật xưng bá một phương rồi.

Nếu đi tìm từng người, hoặc là chờ người ta chủ động đến gia nhập, không chỉ chậm mà còn không rõ thực lực đối phương.

Có Chân Vũ lôi đài sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, tất cả chỉ nhìn chiến lực, chỉ cần ngươi có thực lực sẽ có tư cách trở thành môn đồ của Xích Hỏa Thần Cung.

Chẳng trách, bên ngoài cổng thành thường trú đệ tử, tu vi đều cao đến dọa người.

Hai người vừa nói chuyện vừa đi vào nội thành. Cùng lúc Khương Ly cũng nhìn thấy tòa lôi đài nằm ở trung tâm tòa thành.

Chân Vũ lôi đài lớn chừng ngàn trượng, bên cạnh còn có một ít lôi đài nhỏ hơn, lúc bình thường có thể để cho năm cặp võ giả tiến hành khiêu chiến, từ đó tăng tốc thời gian chiến đấu trên Chân Vũ lôi đài.

Trên Chân Vũ lôi đài hiện tại không thấy người, ở bên cạnh lôi đài dựng một cái ngọc đài thật cao, bên trên bày một đám ghế, có chín người trẻ tuổi ngồi tại đó, chung quanh còn có một đám võ giả bảo vệ, làm nổi bật thân phận tôn quý của bọn họ.

Lúc này Lục Triển nhỏ giọng nói:

“Bạch huynh, ngươi phải nhớ kỹ những người này, người trong Xích Hỏa thành không ai muốn chọc giận bọn họ, bọn họ đều là con cái của Xích Hỏa Thần Vương, cũng là thiếu chủ của Xích Hỏa Thành”

“Gần đây Xích Hỏa Thần Cung chuẩn bị chọn lựa cung chủ đời tiếp theo, Thần Vương cho chín người con của mình mỗi người một tấm lệnh bài, tên là Xích Hỏa Lệnh. Xích Hỏa Lệnh tượng trưng cho thân phận của bọn họ. Chỉ cần nắm giữ lệnh bài trong tay, thì sẽ có cơ hội cạnh tranh chức vị cung chủ”

“Xích Hỏa Lệnh có thể c·ướp đoạt hoặc cũng có thể trao tặng cho người khác”

“Chỉ cần thủ hạ của người này đánh bại tất cả thủ hạ của người khác là có thể đoạt được một cái Xích Hỏa Lệnh”

“Cho nên trong khoảng thời gian gần đây bọn họ đều hẹn nhau đi Chân Vũ lôi đài đại chiến”

“Những người này đều không phải hạng vừa, đã đánh ba bốn hôm rồi nhưng không có vị thiếu chủ nào có thể đánh gục đối phương, ngược lại trở thành trò cười cho thiên hạ”

Trong mắt Khương Ly bắn ra tia sáng, không ngờ hắn vừa tới Xích Hỏa Thành lại được chứng kiến việc tranh đoạt chức vị cung chủ của Xích Hỏa Thần Cung, hơn nữa Xích Hỏa Thần Vương còn nghĩ ra một cách rất tốt, vô cùng đơn giản và trực tiếp đó là cho mỗi người một tấm Xích Hỏa Lệnh, rồi để bọn họ tỷ thí với nhau trên Chân Vũ lôi đài nhằm c·ướp đoạt lệnh bài.

Người cuối cùng chiếm đoạt được tất cả lệnh bài, chính là người mạnh nhất, đây chính là dùng vũ lực để trấn áp đối phương.

Dù sao, ở nơi loạn lạc như Loạn Ma Vực này, muốn thống lĩnh một thế lực lớn, thứ cần nhất chính là thực lực, tiếp theo chính là thế lực. Xích Hỏa thành sở dĩ có thể thống trị Xích Hỏa Châu, trở thành một trong mười tám tòa Ma Thành, là bởi vì Xích Hỏa Thần Vương có thực lực hơn người, mà cao thủ dưới tay ông ta cũng nhiều như mây.

Ông ta sở dĩ nghĩ ra phương pháp này một phần bởi vì những người này đều là con thân sinh của Xích Hỏa Thần Vương, cho dù ông ta muốn tìm một người thừa kế thích hợp nhưng không đành lòng nhìn con cái mình tự g·iết lẫn nhau, cho nên mới có ý bảo thủ hạ của mỗi người ra tay trên Chân Vũ lôi đài.

Dù sao thực lực của thủ hạ cũng đại diện cho thực lực của người thừa kế, đồng thời nhân tiện kiểm tra năng lực khống chế nhân tâm của đối phương.

Khương Ly nhìn lướt qua ngọc đài, đôi mắt hắn híp lại, nói:

“Lục huynh, tại hạ mới đến, ngươi có thể giới thiệu kỹ càng cho ta về mấy vị thiếu chủ được hay không?”

Tật xấu dong dài luyên thuyên của Lục Triển lại phát tác, gã chỉ vào người ngồi ở giữa, đó là nam tử trung niên có thân thể cao lớn.

“Đây là con trai đầu tiên của Xích Hỏa Thần Vương, Hỏa Diệu Chân Nhân Xích Long”

“Trong chín vị thiếu chủ, Hỏa Diệu Chân Nhân lớn tuổi nhất, cốt linh nay đã gần ba trăm, tu vi cũng cao nhất đã đạt tới cấp độ Chuẩn Vương, hiện đang đảm nhiệm chức vụ phó cung chủ của Xích Hỏa Thần Cung”

Gã lại chỉ vào người thanh niên tướng mạo anh tuấn ngồi gần Xích Long:

“Đây là con trai thứ hai của Xích Hỏa Thần Vương, Minh Ngục Chân Nhân Xích Hằng, cốt linh hơn hai trăm, tu vi từ lâu đã đột phá Nhị phẩm, làm người âm tàn độc ác, ngang ngược càn rỡ”

“Ngươi cũng phải cẩn thận, trong Xích Hỏa thành có không ít võ giả không có mắt chọc phải Minh Ngục Chân Nhân và b·ị b·ắt nhốt vào Minh Ngục chịu t·ra t·ấn rồi đó”

Lục Triển tiếp tục chỉ vào người thanh niên áo đỏ, giữa trán có sáu cái hỏa diễm ấn ký nói:

“Hắn là con trai thứ bảy của Xích Hỏa Thần Vương, Hỏa Tước Chân Nhân Xích Luyện, làm người phóng khoáng, trượng nghĩa, thanh danh bên ngoài rất tốt, tính cách hoàn toàn trái ngược với Minh Ngục Chân Nhân”

“Nghe nói, Hỏa Tước Chân Nhân là người có thiên phú cao nhất trong chín vị thiếu chủ, cũng là người duy nhất thức tỉnh Hỏa Tước Chân Thân”

Xích Luyện sao? Khương Ly nheo mắt nhìn về phía gã thanh niên mặc áo đỏ đang bình thản uống trà trên đài ngọc. Người này cùng hắn từng có duyên gặp mặt một lần ở Hắc Diệu Châu, khi đó đối phương muốn mời Khương Ly kết bạn tới Xích Hỏa Châu, lại bị hắn từ chối.

Khẽ nhìn phía sau lưng Xích Luyện có chừng mười tên võ giả đang đứng thẳng, hắn thấy được gã thiếu nữ mặc váy trắng họ Khúc và hai tên thanh niên đồng bạn. Ba người kia hẳn là thanh niên tuấn kiệt mà Xích Luyện mời chào để tham gia thi đấu chứ?

Lục Triển cuối cùng chỉ tay vào người thanh niên cao gầy, làn da trắng nõn như nữ nhân vô cùng rất tuấn tú, nói:

“Hắn là con trai thứ chín của Xích Hỏa Thần Vương, Ngọc Diệp Chân Nhân Xích Diệp, cũng là con trai được Thần Vương yêu thích nhất, hộ vệ của hắn đều là do Thần Vương cử đến, chỉ có hắn là được Xích Hỏa Thần Vương ban cho ba tên hộ vệ cảnh giới Chân Nhân”

“Những chuyện khác ta không nói nhiều, trước mắt cũng chỉ có bốn vị thiếu chủ này có khả năng tranh đoạt vị trí cung chủ nhất, những người khác thì kém một chút, hơn nữa bọn họ cũng biết thực lực mình không được nên bốn người khác đã tách ra nhập vào bốn người này, chờ mong tương lai dù không được làm cung chủ cũng có thể sống cuộc đời phú quý”

Khương Ly sờ sờ mũi hỏi:

“Xích Hỏa Thần Vương có chín người con, ngươi nói còn thiếu một người nha”

Lục Triển đưa mắt nhìn về nơi hẻo lánh, nơi đó có một nữ tử trẻ tuổi đang ngồi, theo sau là một lão bộc và ba gã Ngọc Mệnh cảnh hộ vệ, so với những người khác sau lưng có mười mấy người thì như vậy quá chênh lệch.

Nữ tử này mặc váy vàng, đeo khăn che mặt, dung mạo nhìn từ bên ngoài mặc dù rất đẹp nhưng chưa thể nói nàng khuynh quốc khuynh thành.

Trên người nàng mang theo khí chất thanh nhã thoát tục làm nội tâm người đối diện thoải mái, cũng sinh ra cảm giác thân cận với nàng.

Khương Ly cũng đưa mắt nhìn sang, khi chứng kiến nữ tử kia, trong lòng đột nhiên run lên.

Cô gái này, chính là người bạn cũ mà hắn dự định đến thăm.

Phút chốc, một chút hình ảnh quá khứ ùa về trong tâm trí. Ngày đó, hắn là đại tướng dưới trướng Thương Lan Kiếm Vương, thống lĩnh Đông Ly quân, danh tiếng ở Kiêu Dương Thành cũng xem như hiển hách.

Một ngày có gã thiếu nữ tên là Xích Tuyết xin phép gia nhập đội quân của hắn, thiếu nữ ấy thân hình gầy yếu, tu vi cũng chỉ mới Ngọc Mệnh sơ kỳ, nhưng tính cách lại quật cường, gan dạ vô cùng.

Ban đầu, hắn cũng không thèm để ý, nhưng sau đó, mỗi ngày nhìn thấy nàng liều mạng tu luyện, liều mạng chém g·iết, để hắn kinh ngạc chú ý. Năm xưa, Khương Ly bởi vì mối huyết hải thâm thù, mà cũng cắm đầu tu luyện, xông pha chiến trường như thế.

Từ trên người Xích Tuyết, hắn nhìn thấy được bóng dáng của chính mình năm nào.

Dần dần, hắn bắt đầu quan tâm nàng hơn, thường xuyên dạy dỗ nàng tu luyện, cùng nhau vây quét Kiếp Tộc, chẳng biết từ bao giờ Xích Tuyết đã trở thành hồng nhan tri kỷ của hắn.

Đồng hành với nhau hai mươi năm, Xích Tuyết từng nhiều lần biểu lộ tình cảm với hắn, chỉ tiếc đều bị Khương Ly thẳng thừng cự tuyệt.

Đến một ngày, nàng bỗng nhiên rời đi. Trước khi đi, Xích Tuyết nhìn hắn, nở nụ cười yên nhiên:

“Xích Hỏa Sơn có một loại hoa tên là Xích Hỏa Linh Lan, ngàn năm chớm nở ngàn năm lụi tàn, Tuyết nhi cả đời này chỉ mong được một lần cùng tướng quân tựa đầu ngắm hoa...”

Sau đó, Xích Tuyết rời khỏi Kiêu Dương Thành trở về Xích Hỏa Châu, mà Khương Ly thì trong ở trong một trận đại chiến, bị Kiếp Tộc Tôn giả đánh lén trọng thương, đành cáo lão hồi hương, tưởng chừng đ·ã c·hết ở quê nhà.

Lúc này, bên cạnh Lục Triển khẽ thở dài một tiếng và nói:

“Đây là con gái thứ tám của Xích Hỏa Thần Vương, Xích Tuyết Xích tiểu thư, không giống những người khác, nàng là con riêng.”

“Tuy các vị thiếu chủ khác là cùng cha khác mẹ nhưng mẫu thân đều xuất thân từ các đại gia tộc hay tông môn lớn, được cưới hỏi đàng hoàng. Chỉ có mẫu thân của Xích tiểu thư là người bình thường, cho nên trong chín người con của Xích Hỏa Thần Vương thì nàng là người bị bài xích nhiều nhất.”

“Kỳ thật Xích tiểu thư rất tốt, đối xử với những người tu luyện trong Xích Hỏa thành như chúng ta không hề kiêu căng. Có đôi khi chúng ta không cẩn thận chọc giận nhị thiếu chủ thì nàng còn cầu xin giúp chúng ta.”

“Nhưng đáng tiếc xuất thân Xích tiểu thư đã định trước nàng không thể làm cung chủ của Xích Hỏa Thần Cung, nàng hiện tại còn chưa quyết định sẽ giúp đỡ vị thiếu chủ nào, hành động của nàng đã khiến đám thiếu chủ cực kỳ bất mãn”

“Kỳ thật hiện tại lựa chọn tốt nhất cho Xích tiểu thư là giao lệnh bài cho một vị thiếu chủ nào đó và đổi lại sự che chở của hắn, chờ những thiếu chủ này phân thắng bại xong mới đưa lệnh bài ra, e rằng về sau Xích tiểu thư khó mà sống tốt được.”

Khương Ly nhìn Xích Tuyết cô đơn ngồi ở nơi hẻo lánh, trong mắt mang theo vẻ ôn nhu, nhếch miệng nói:

“Vậy thì không chắc, dựa vào sự bố thí để đạt được cái gì đó cũng không hoàn toàn chắc chắn, có nhiều thứ phải do chính mình theo đuổi.”

Lục Triển bĩu môi, cảm giác vị Bạch huynh mới quen này có phần lý tưởng hóa.

Đúng là có nhiều thứ phải theo đuổi nhưng điều kiện tiên quyết ngươi phải có thực lực theo đuổi.

Bản thân Xích Tuyết chính là con riêng, không được các huynh đệ tỷ muội khác yêu quý, bản thân không có năng lực, tu vi cũng thấp nhất lại căn bản không thể bồi dưỡng ra thủ hạ mạnh.

Thế lực của nàng hiện tại thậm chí còn không có khả năng thắng bất cứ người nào, nhưng vẫn không chịu đầu hàng.

Lục Triển đang muốn phản bác lời của người bạn bên cạnh mình, thì gã phát hiện Khương Ly đã mất bóng dáng từ lâu.

Chương 32: Xích Tuyết