Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 38: Thân Bất Do Kỷ

Chương 38: Thân Bất Do Kỷ


“Tiểu thư, lão phu đề nghị ngươi có thể mời chào Bạch đạo hữu gia nhập chúng ta. Nếu mời chào thành công, có Bạch đạo hữu tọa trấn không nói chuyện c·ướp được vị trí cung chủ nhưng tối thiểu chúng ta có thể tự bảo vệ mình”

Lý thúc trầm giọng nói.

“Chuyện này…” Xích Tuyết chần chờ, nàng cùng Khương Ly không quen không biết. Tuy rằng rất muốn gặp mặt hắn nói lời cảm ơn, nhưng lại chưa từng có tâm tư mời chào.

Không phải nàng không muốn, mà là không dám, Xích Tuyết không có tự tin như vậy.

Xích Hỏa Thần Vương trước giờ chẳng ngại con cái của mình phát triển thế lực, trái lại hắn còn cổ vũ điểm này.

Cho nên con cái của hắn liên tục vận dụng nhân mạch và các loại tài nguyên của Xích Hỏa Thành để mời chào cường giả.

Một ít võ giả cấp thấp thì không bàn, những võ giả đứng hàng Chân Vũ Bảng chính là đối tượng của bọn họ.

Thứ hạng trước mười của Chân Vũ Bảng thì không cần nghĩ, đều là cường giả có tu vi từ nhị phẩm Chân Nhân trở lên, thậm chí có mấy vị Chuẩn Vương, những võ giả cấp bậc này đều là do Xích Hỏa Thần Vương tự mình mời làm khách khanh hoặc tu luyện một mình, căn bản không phải bọn họ có tư cách mời chào.

Thứ hạng từ mười đến ba mươi của Chân Vũ Bảng hầu hết đều là nhất phẩm Chân Nhân, từ thứ ba mươi đến năm mươi hầu hết là Nửa Bước Chân Nhân hoặc Ngọc Mệnh đỉnh cao như bọn Vũ Lôi cũng thể hiện ra thực lực cường đại.

Những người đó đều đã bị đám Xích Hằng thu vào trong tay, chỉ có Xích Tuyết những năm gần đây không mời chào được ai.

Dưới trướng Xích Tuyết cũng chỉ có một tên nha hoàn và A Phi được Lý thúc cứu ra khỏi Minh Ngục, bọn họ trước giờ vẫn đi theo bên cạnh nàng, những người khác chỉ là một ít tùy tùng nàng dùng tiền chiêu mộ trong Xích Hỏa Thành mà thôi, thực lực không vượt qua Ngọc Mệnh đỉnh phong.

Không phải nàng không muốn đi mời chào, mà là cho dù nàng mời chào thì người ta cũng không nguyện ý chấp nhận đấy.

Bởi vì Xích Tuyết căn bản không có đồ vật khiến đám võ giả động tâm.

Thế gian nháo nhác vì lợi, hầu hết võ giả sở dĩ gia nhập thế lực là vì tài nguyên, vì công pháp hoặc vì tìm kiếm sự che chở.

Cả ba thứ này, Xích Tuyết đều không có. Về công pháp, năm xưa nàng gia nhập Tứ Hoang Điện đúng là sở hữu một ít nhưng đều là Nhất nhị tinh Chân Công, đặt ở Kiêu Dương Vực thì tương đối trân quý, nhưng đặt ở Loạn Ma Vực lại không đáng tiền. Về phần tài nguyên tu luyện của nàng cũng chỉ đủ để bốn người tiêu hao. Về thực lực, ngay cả bản thân nàng, ốc còn không mang nổi mình ốc nói chi che chở cho kẻ khác.

Sau lưng bọn Xích Hằng đều có các thế lực lớn ủng hộ, đan dược binh khí nguyên thạch công pháp muốn gì có nấy, Xích Tuyết không có con đường như vậy. Nàng xuất thân từ Kiêu Dương Vực Ngô quốc, mới đến Xích Hỏa Thành chừng hai mươi năm, thân cô thế cô, chẳng có thế lực chống lưng.

Hơn nữa còn liên quan tới vấn đề đứng đội.

Rốt cuộc người kế vị Xích Hỏa Thần Cung là ai không chỉ là việc của Xích gia, còn quan hệ đến vận mệnh của tất cả võ giả ở Xích Hỏa Thành, xa hơn nữa là vận mệnh của Xích Hoả Châu.

Một khi đứng sai đội, nghênh đón bọn họ chính là đại tẩy trừ.

Cho nên việc đầu nhập vào thiếu chủ nào của Xích gia, những võ giả ở Xích Hỏa Thành đều lựa chọn vô cùng thận trọng. Thế nên, hầu hết võ giả sẽ không chọn Xích Tuyết, bởi vì khả năng nàng đạt được vị trí cung chủ quá nhỏ, thậm chí thấp tới mức không có khả năng.

Cho dù Xích Tuyết ngày bình thường rất hòa ái bình dị và gần gũi, bọn họ vẫn không thể bỏ qua tiền đồ cùng mạng sống của mình đầu nhập vào nàng.

Ngay cả võ giả bản địa ở Xích Hỏa Thành cũng không lựa chọn đầu nhập, huống chi là Bạch Phàm, một vị khách qua đường.

Xích Tuyết cười khổ nói:

“Lý thúc, ta hiểu ý tứ của ngươi, nhưng vị Bạch tiền bối kia không phải là người chúng ta có thể trèo cao, với thực lực của hắn làm sao đứng về phía ta và lục đục với đám người trong Xích Hỏa Thành chứ, cần gì tham dự vào vũng nước đục này?”

Lý thúc thở dài nói:

“Điểm ấy ta biết, nhưng hiện tại Bạch đạo hữu chính là hi vọng duy nhất của chúng ta.”

“Hắn có thể một kiếm đánh bại Xích Hằng cũng đã có thực lực ở trước mười trên Chân Vũ Bảng, nếu hắn chịu giúp chúng ta, chúng ta không cần phải nhìn sắc mặt Xích Hằng.”

Xích Tuyết chần chờ một chút nhưng sau đó lắc đầu, nói:

“Thực ra ngay từ đầu ta cũng không có ý định tranh đoạt chức vị cung chủ, cùng lắm thì ta đem lệnh bài trả lại cho phụ vương, chúng ta mấy người rời khỏi Loạn Ma Vực, đến Ngô quốc sinh sống”

Lý thúc thở nhẹ một hơi, tiểu thư cái gì cũng tốt, mỗi tội suy nghĩ quá nông cạn rồi.

Một khi nàng đã tiếp nhận lệnh bài, tham gia đoạt đích chiến, muốn từ bỏ là từ bỏ được sao?

Người ở trong giang hồ thân bất do kỷ nha.

Loạn Ma Vực không phải là những võ vực khác, không cần cân nhắc đến đạo nghĩa, không cần để ý Tứ Hoang Pháp Lệnh, võ giả có thể hành động vô pháp vô thiên.

Hiện tại, bọn họ sở dĩ vẫn còn sống, là bởi vì có Xích Hỏa Thần Vương đang coi chừng ở trên đầu, nên đám Xích Hằng mới thu liễm, không dám hành động quá liều lĩnh. Chỉ cần Xích Tuyết trả lại lệnh bài, từ bỏ quyền tranh đoạt, cũng có nghĩa là rời khỏi sự bảo hộ của Thần Vương.

Đến khi đó, tình cảnh của bọn họ chỉ sợ sẽ cực kỳ thê thảm.

Chưa nói rời khỏi Loạn Ma Vực đến Ngô quốc, bọn họ có đi ra được Xích Hỏa Châu hay không còn là một vấn đề lớn.

Trước mắt Xích Tuyết chỉ có hai sự lựa chọn, một là chiến đấu tới cùng hai là đầu nhập vào một vị thiếu chủ khác.

Nhưng lấy tính cách của nàng, Lý thúc chẳng cần hỏi cũng có thể biết được nàng sẽ không bao giờ đem vận mệnh của mình giao cho người khác, vì vậy hắn mới đưa ra đề nghị mời chào Khương Ly.

…

Lúc này ở một nơi khác, đám Xích Hằng cũng phái người thăm dò tin tức của Khương Ly.

Nhưng lại chẳng hề tra được cái gì. Khương Ly tựa hồ trống rỗng xuất hiện ở Xích Hỏa Thành.

“Thiếu chủ, lão phu đề nghị ngươi tạm thời chớ nên đi tìm Bạch Phàm báo thù”

Lúc này một tên võ giả trung niên bên cạnh Xích Hằng lên tiếng.

Xích Hằng nhíu mày, nếu là những người khác nói như vậy thì gã đã sớm tát hắn bay ra xa. Nhưng người trung niên trước mặt thì gã không dám làm thế.

Võ giả trung niên này tên là Hàn Tín, là một trong hai vị Nhị phẩm Chân Nhân trong tay gã.

Hàn Tín tu vi nhị phẩm hậu kỳ, bài danh thứ chín trên Chân Vũ Bảng, trong mấy cao thủ ở Xích Hỏa Thành, thì hắn là người gã phí nhiều khí lực mời chào nhất.

Một tên Nhị phẩm Chân Nhân khác, là do mẫu thân mời tới hỗ trợ gã, là trưởng lão của Ly Hỏa Tông, tuy rằng thân cận nhưng không thể xem là tâm phúc. Sau lưng đối phương là tông môn, người ta thuần phục đầu tiên chính là tông môn của mình.

Hơn nữa, hiện tại tên Nhị phẩm Chân Nhân của Ly Hỏa Tông đã có việc phải về tông môn, Hàn Tín có thể nói là đại tướng duy nhất trong tay gã. Hắn nói chuyện, Xích Hằng không thể không coi trọng.

“Vì cái gì...!”

Xích Hằng lạnh giọng nói:

“Đám người Vũ Lôi bị Bạch Phàm đánh trọng thương, tu vi suýt bị phế, hắn còn dám ra tay ta…”

Tình cảnh hôm trước quả thật là một sĩ nhục lớn nhất trong đời Xích Hằng, bị người một chiêu đánh bại trước mặt bàn dân thiên hạ, hiện tại gã đã trở thành trò cười ở trong Xích Hỏa Thành.

Hàn Tín trầm giọng nói:

“Bạch Phàm kia tu vi tuy chỉ mới Nhị phẩm sơ kỳ, nhưng sức chiến đấu của hắn thiếu chủ rõ ràng hơn ai hết. Nếu chúng ta hiện tại toàn lực vây g·iết hắn, dù có thành công đi nữa thì cũng sẽ thương gân động cốt. Đến khi đó, những người khác sẽ thừa lúc vắng mà vào, ảnh hưởng tới đại sự”

Xích Hằng sắc mặt lạnh lẽo nói:

“Hừ nhưng cứ như thế nuốt hận trong lòng, bổn tọa không cam tâm”

“Cùng lắm ta trả cái giá lớn, nhờ mẫu thân đi tìm Ly Hỏa Tông các vị tiền bối, xuất động mấy vị Nhị Phẩm Chân Nhân, ta cũng không tin như vậy còn không thể g·iết hắn”

Hàn Tín đổ mồ hôi lạnh nói:

“Thiếu chủ, ngàn vạn không thể làm như vậy! Bạch Phàm hôm trước biểu hiển ra tuyệt kỹ Nhất Kiếm Trầm Giang, nói không chừng là môn đồ của Thương Lan Kiếm Vương”

“Thương Lan Kiếm Vương thế nhưng là kiếm đạo hung nhân, thực lực không thua kém gì Thần Vương. Nếu chúng ta g·iết hắn, dẫn đến Kiếm Vương báo thù, đến lúc đó không chỉ chúng ta, Ly Hỏa Tông cũng g·ặp n·ạn”

“Hơn nữa, nếu chuyện này rơi vào tai của Ly Hỏa lão tổ, ông ấy chưa chắc đã cho thiếu chủ mượn người”

“Đáng c·hết!” Xích Hằng vỗ bàn đứng dậy, gằn giọng hỏi: “Vậy phải làm sao bây giờ?”

Hàn Tín nghĩ nghĩ chốc lát rồi mỉm cười bảo:

“Chúng ta không thể tự tay g·iết hắn, nhưng có một nơi có thể g·iết hắn, hơn nữa Thương Lan Kiếm Vương dù biết cũng chẳng thể nào tìm chúng ta đòi phiền phức”

“Nơi nào?”

“Diêm La Thành!”

Chương 38: Thân Bất Do Kỷ