Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 39: Thiên Vị
Bấy giờ, trên tòa tháp cao chỉ có một mình Xích Hỏa Thần Vương lặng lẽ ngắm sao trời.
“Chính là hắn!”
“Ngươi tìm ta có chuyện gì không?”
“Đệ tử phái Thanh Thành Lục Triển xin ra mắt tiền bối”
Lục Triển hai mắt sáng lên, xoa xoa tay ngượng ngùng đáp:
“Bạch Phàm này chính là tên ma đầu bị Hoan Nhạc Thành với Bách Hoa Thành treo giải thưởng gần đây, Bạch Ma lão tổ”
Huống hồ Lục Triển này nhìn rất thông minh, hiểu biết rộng rãi, bảo gã xử lý một ít việc cũng dễ dàng.
Khương Ly cho gã là một miếng Ngọc Tủy. Lần trước ở Âm Quỷ Cốc hắn c·ướp bảo khố của Đại Lý Phủ lấy được mười lăm miếng. Ngọc Tủy này là một loại Tứ phẩm thiên tài địa bảo, đối với Khương Ly không có tác dụng, nhưng đối với Phàm cảnh võ giả khác quả thật là tuyệt thế trân bảo.
“Điều tra ra thân phận của Bạch Phàm rồi chứ?” Xích Hỏa Thần Vương không quay người, khẽ hỏi.
Hồi lâu, ông ta chợt thở dài một tiếng, trong đôi mắt ưng hiếm thấy lóe lên một tia áy náy.
“Đa tạ tiền bối thu nhận. Không giấu gì tiền bối, Lục Triển tôi tuy rằng tu vi thấp kém nhưng có thể xem như mật thám ở trong Xích Hỏa Thành, thậm chí là cả Xích Hỏa Châu không có gì ta không biết”.
“Ngươi đi ra khách sạn đặt phòng đi, bắt đầu từ ngày mai đi theo ta.”
Trời về đêm, trên đỉnh tháp cao, Xích Hỏa Thần Vương khoanh hai tay ngước đầu ngắm bầu trời, trầm mặc không nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Rõ” Lục Triển lập tức vâng dạ, rồi mang theo hộp ngọc chạy ra ngoài.
“Thú vị, mục đích của hắn đến Xích Hỏa Thành là gì?” Xích Hỏa Thần Vương lại hỏi.
Hắn hiện chưa quen thuộc người hoặc việc trong Xích Hỏa Thành, có Lục Triển là rắn rít địa phương ở bên cạnh giảng giải cũng dễ làm hơn nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Bẩm Thần Vương thân phận thật sự của hắn, thuộc hạ tạm thời còn chưa tìm ra, nhưng ta lại tìm hiểu tới một chút tin tức thú vị.”
Khương Ly híp mắt nhìn Lục Triển, tiểu tử này đúng là thú vị.
Dùng Ngọc Tủy đúc thân sẽ khiến kim thân hoàn mỹ vô khuyết, gia tăng cơ hội đột phá Ngọc Mệnh cảnh, hơn nữa còn có thể trợ giúp gã vững chắc căn cơ.
Sau lưng ông ta có một ông lão tóc bạc đang kính cẩn cúi đầu.
Hôm nay, hắn dự định sẽ tìm cơ hội gặp riêng Xích Tuyết, hàn huyên chuyện cũ, sau đó là mượn Thượng Cổ Truyền Tống Trận, đi tới Thiên Nhai Đảo.
“Còn một chuyện, ngươi thay ta đến gặp Bạch Phàm, nói với hắn Thượng Cổ Truyền Tống Trận phải ba năm nữa mới có thể mở ra, nếu hắn muốn dùng sớm, thì hãy toàn lực trợ giúp Xích Tuyết”
Khương Ly nhíu nhíu mày hỏi:
“Đúng đúng đúng, được đi theo tiền bối là vinh hạnh của đời ta, nói cái gì thù lao. Còn nếu sau này tiền bối hài lòng, có thể tiện tay khen thưởng cho ta một ít nguyên thạch, đan dược, hay công pháp cấp thấp gì đó cũng được, không quan trọng” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông lão tóc bạc mặc dù nghi hoặc, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, vội cúi đầu chắp tay rồi lui ra.
Khương Ly cười nhạt thầm nghĩ, nếu Lục Triển biết thân phận của hắn là Bạch Ma lão tổ ở trên Diêm La Bảng, là ma đầu tâm ngoan thủ lạt, g·iết người như ngóe, gã chắc chắn sẽ không cười nổi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nên gã đoán, nếu Bạch tiền bối có cự tuyệt gã cũng sẽ không quá mức, đổi thành một tên ma đầu hung thần ác sát thì Lục Triển không dám tìm tới cửa.
“Tốt, trong khoảng thời gian ta ở Xích Hỏa Thành, ngươi đi theo ta.”
“Là...là Ngọc Tủy…cảm tạ tiền bối…cảm tạ tiền bối ban thưởng”
Mục đích ban đầu của hắn khi đến Xích Hỏa Thành là thăm nom Xích Tuyết, xem cuộc sống của nàng hiện tại ra sao. Hôm qua bất ngờ gặp được tình cảnh khốn khó của nàng mới ra tay trợ giúp. Dù sao tiểu tử A Phi kia là thủ hạ của Xích Tuyết, Khương Ly tự nhiên không thể trơ mắt nhìn hắn bị g·iết.
Ban đầu bảo rằng được đi theo Khương Ly là vinh hạnh, không cần thù lao, sau đó lại nói đến công pháp, đan dược rồi nguyên thạch, ý tứ rõ ràng là muốn thù lao.
“Bạch Phàm là môn đồ của Thương Lan Kiếm Vương, thực lực bối cảnh đều không kém, nếu hắn không làm chuyện gì nguy hại tới Xích Hỏa Thành, thì không cần làm khó hắn”
Khương Ly vỗ túi chứ đồ lấy ra một hộp ngọc ném cho gã, nói:
Nhìn thấy Khương Ly, Lục Triển hơi khẩn trương, rồi lập tức cung kính nói:
Chương 39: Thiên Vị
Đối với chuyện này, Khương Ly hoàn toàn không biết, mà dẫu có biết hắn cũng chẳng để ý.
Sư phụ tin đồn của Bạch Phàm là Thương Lan Kiếm Vương, mặc dù hung danh hiển hách nhưng cũng không phải là hạng người đại gian đại ác gì. Hơn nữa, nghe nói ông ta còn tọa trấn ở Kiêu Dương Thành, trấn áp Kiếp tộc ngàn năm, đổi lấy an bình cho dân chúng.
Lục Triển vừa định nói gì, thì Khương Ly đã khoát tay.
Khương Ly giống như cười mà không phải cười nhìn gã:
“Bạch tiền bối, chẳng hay ngài có thu thủ hạ không? Tiền bối vừa đến, chắc là chưa quen cuộc sống ở trong Xích Hỏa Thành. Vãn bối có thể làm người dẫn đường cho ngài...”
“Vâng, thuộc hạ sẽ truyền đạt xuống” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Triển suýt chút nữa quỳ xuống dập đầu.
“Ừm, nói như thế, kẻ này hẳn là muốn đến Thiên Nhai Hải Các, mượn Ngộ Đạo Tháp để đột phá Chân Nhân đi” Xích Hỏa Thần Vương bình thản mở miệng, đôi ba câu đã đoán ra ý định của Khương Ly, lại bảo.
Lại thêm hôm trước Khương Ly ra tay cứu Xích Tuyết, hành động trượng nghĩa ấy, bị Lục Triển nhìn trong mắt.
Chỉ là một tên Kim Thân trung kỳ tiểu bối, lá gan cũng thật lớn.
“Bạch Ma lão tổ ư?” Xích Hỏa Thần Vương nhếch miệng “Là kẻ cả gan dám huyết đồ Hoan Ma Vực cũng như chém g·iết Bách Hoa Vương hoa nô đó sao?”
Gọi ông ta một tiếng anh hùng cũng không quá đáng, cho nên Bạch Phàm thân là đồ đệ của Thương Lan Kiếm Vương, thì nhất định cũng chẳng phải là loại ma đầu g·iết người như ngóe rồi.
Được cái, lá gan của Lục Triển lớn thì lớn nhưng gã không ngu, không phải mỗi tên võ giả đều dám làm như gã.
….
Đối với Phàm cảnh võ giả, nhất là Kim Thân cảnh như gã, Ngọc Tủy chính là một trong những loại tài liệu đúc thân quý giá nhất.
Ngay lúc Khương Ly đang suy tư thì bên ngoài có tiếng đập cửa vang lên. Khương Ly bước ra mở cửa, xuất hiện ở trước mặt hắn chính là tên võ giả Lục Triển từng gặp ở Chân Vũ lôi đài hôm qua.
Nghe thấy Khương Ly đáp ứng, Lục Triển lập tức mừng rỡ hô:
“Miễn phí sao?”
“Thần Vương...!” Ông lão tóc bạc giật mình. Từ lúc đoạt đích chiến bắt đầu tới giờ, Xích Hỏa Thần Vương luôn tỏ ra bàng quan, không hề nhúng tay, cũng như cũng có ý định trợ giúp bên nào. Không nghĩ hôm nay lại thiên vị Xích Tuyết tiểu thư.
Gã dám tới tìm Khương Ly là bởi vì thân phận Bạch Phàm của hắn mà thôi.
Quả nhiên, Lục Triển hộp ngọc ra xem xét, khi nhìn thấy đồ vật bên trong, ban đầu là sững sờ tiếp theo gã liền mừng rỡ như điên, thậm chí hai tay đều run run:
“Thứ này cho ngươi, nếu làm việc tốt, bổn tọa sẽ thưởng thêm”
“Chuyện này thuộc hạ không rõ, nhưng theo như điều tra lần trước Bạch Phàm đến Hắc Diệu Thành, ngoài mua sắm vật tư, tựa hồ là để hỏi mượn Thượng Cổ Truyền Tống Trận”
Khương Ly suy nghĩ chốc lát liền quyết định lưu gã lại.
Khương Ly đến Xích Hỏa Thành ngày thứ nhất, ngày thứ hai trên Diêm La Bảng liền có treo thưởng đầu của hắn. Đương nhiên, đối tượng treo thưởng là Bạch Phàm, chứ không phải Bạch Ma lão tổ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.