Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 85: Người Hộ Đạo

Chương 85: Người Hộ Đạo


Nhìn rõ bản chất của Vấn Tâm Kiều, thần sắc của Khương Ly cũng trở nên thanh tĩnh, quay đầu nhấc chân bước thêm một bước. Sau lưng cầu đá chậm rãi sụp đổ rồi tan biến.

Trước mặt hắn là một tòa tế đàn hình bát giác rộng lớn thênh thang, được sương mù màu đỏ bao trùm.

Ngay khi Khương Ly bước qua Vấn Tâm Kiều, thì sau lưng chợt truyền ra tiếng gầm lớn, không cam lòng của Xích Long.

Y hao tổn tinh thần, thậm chí chí vận dụng hết thảy lá bài tẩy, đạp qua bước thứ mười, vừa chiến thắng ảo giác đầu tiên, trong lòng đang hừng hực khí thế, thì không ngờ một luồng gió nhẹ thổi qua. Vấn Tâm Kiều dưới chân đã biến mất, mà y cũng bị luồng gió nhẹ cuốn bay.

“Là ai? Là ai đã vượt qua Vấn Tâm Kiều!”

Sau bao nhiêu cố gắng, kiên trì thậm chí là liều mạng, mắt nhìn thấy truyền thừa ở ngay trước mắt. Nhưng vào khoảnh khắc cuối cùng lại thất bại trong gang tấc. Để một người trầm ổn, thâm trầm như Xích Long cũng trở nên thất thố.

Đây dĩ nhiên không phải vấn đề của y mà là có người đã vượt qua chính mình một bước, xông qua qua Vấn Tâm Kiều, đến được vị trí của truyền thừa.

Rốt cuộc là ai? Là Xích Luyện sao? Xích Hằng hay là Xích Hỏa Tước Tộc.

Nhưng khi Xích Long rơi xuống mặt đất, thì chợt nhíu mày, bởi vì Xích Hằng, Xích Luyện, nhóm người Lý Hồng Tiết gia lão tổ.. thậm chí là đám Xích Hỏa Tước Tộc đại yêu cũng đều ở đây.

Trên mặt từng người có phẫn hận, có tiếc nuối, có không cam lòng.

Nhìn đi nhìn lại, hầu hết đều có mặt ở đây, chỉ thiếu hai người.

Xích Tuyết và Bạch Phàm.

Không thể nào! Xích Long thì thào trong đầu sinh ra một cảm giác đầy hoang đường. Từ trước đến nay, y chưa từng đem Xích Tuyết đặt vào trong mắt, dù cho nàng được Khương Ly giúp đỡ. Xích Long cũng chưa từng nghĩ, Xích Tuyết là uy h·iếp của mình.

Nhưng bây giờ, Xích Tuyết rất có thể đã đạt được truyền thừa….

Trong mắt y không khỏi lóe lên một tia tàn nhẫn.

Những người khác, sắc mặt đều âm trầm, không biết đang suy nghĩ điều gì.

……..

Khương Ly chậm rãi dẫm lên tế đàn, mà sương mù màu đỏ cũng từ từ rút đi, để lộ ra khung cảnh trước mắt.

Tòa tế đàn này đường kính rộng khoảng một trăm trượng, có hình bát giác, xung quanh dựng đứng tám cây cột đá cao lớn, trên cột đá khắc chìm dày đặc văn tự cổ lão.

Mà chính giữa tế đàn, trôi nổi ở trên không trung, cách mặt đất chừng mười mấy trượng, là một quả trứng to bằng đầu người, được một đám lửa đỏ b·ốc c·háy hừng hực vây quanh.

Khương Ly nhìn chằm chằm quả trứng, từ bên trong quả trứng, hắn cảm giác được một luồng khí tức hãi hùng kh·iếp vía.

Trứng Chu Tước!

Hai mắt hơi nheo lại, Khương Ly không vội đi tiếp, mà lắc người chui vào trong Lạc Thần Giới.

Chu Tước truyền thừa, vốn là của Xích gia, nếu hắn mạo muội chiếm làm của riêng, chỉ sợ chưa ra khỏi Xích Hỏa Bí Cảnh, đã bị Xích Hỏa Thần Vương bóp c·hết.

Khương Ly lặng lẽ chui vào Lạc Thần giới, liếc mắt liền thấy Xích Tuyết mặt đỏ bừng đang lén lút đọc sách ở bên hồ sen, mà mấy tên tiểu Kiếm Linh thì kẻ ngồi trên vai, kẻ ngồi trên đầu của nàng, đồng dạng mặt đỏ đến mang tai, vừa chăm chú nhìn vào quyển sách, một bên cắn răng chửi nhỏ.

“Vô sỉ!”

“Đại bại hoại!”

“Đại d·â·m tặc”

“Ừm!” Khương Ly ho nhẹ một tiếng, cả Xích Tuyết lẫn năm tên tiểu Kiếm Linh chợt giật mình, như chim sợ cành cong. Xích Tuyết vội thu hồi quyển sách, mặt đỏ ửng quay đầu nhìn hắn. Mà năm tên tiểu nha đầu thì khinh bỉ liếc Khương Ly một cái rồi tung người trốn vào trong đầm sen.

Khương Ly hồ nghi nhìn nàng hỏi: “Các ngươi đang đọc cái gì thế?”

“Không…không có gì!” Xích Tuyết nắm chặt váy áo, ngượng ngùng nói ấp úng.

“Ừ!” Khương Ly không để ý, mỉm cười bảo: “Ngươi đi theo ta!”

“Được!” Xích Tuyết gật đầu, còn chưa kịp định thần đã thấy hoa mắt chóng mắt, rời khỏi Lạc Thần Giới, xuất hiện ở trên tế đàn.

“Ah đây là đâu?...” Xích Tuyết khuôn mặt ửng đỏ còn chưa rút đi, tròn mắt nhìn xung quanh, che miệng hỏi.

“Địa điểm truyền thừa!” Khương Ly đáp.

“Hí” Xích Tuyết hít một hơi khí lạnh, tiếp theo là vui mừng vui mừng khôn xiết, đôi mắt đẹp sáng rực đầy ngưỡng mộ nhìn hắn.

“Tướng quân thật lợi hại!”

Khương Ly khoát tay, nói: “Ngươi lên đi!”

“Ta?” Xích Tuyết nâng ngón tay chỉ chính mình, kinh ngạc hỏi.

“Đúng thế! truyền thừa này là của ngươi!” Khương Ly gật đầu khẳng định.

“A” Xích Tuyết xấu hổ, cảm thấy thật không có ý tứ. Nàng nãy giờ chỉ ngồi chơi xơi nước, không làm cái gì cả, cuối cùng lại đoạt được truyền thừa rồi?

Khương Ly không để ý, lần xông hỏa tháp này, tâm tình của hắn đột phá Nhị chuyển đỉnh cao, nhân quả chân ý nhập môn, và đặc biệt trong lòng hắn đã rõ ràng nhiều thứ. Khương Ly đã vô cùng thỏa mãn, truyền thừa cái gì với hắn không quan trọng, mỉm cười vỗ vỗ vai nàng cổ vũ.

“Đi thôi!”

“Được!” Xích Tuyết chần chờ chốc lát rồi gật đầu, hít sâu một hơi bước nhanh về giữa tế đàn. Mà Khương Ly thì chậm rãi lui ra ngoài.

Ngay khi Xích Tuyết đi đến trung tâm tế đàn, đột nhiên toàn bộ tế đàn rung chuyển, tiếp theo đám hỏa diễm màu đỏ ở trên không trung xoay chuyển hóa thành một nữ tử. Nữ tử này mặc váy đỏ, sắc mặt lạnh lùng lãnh đạm, đôi mắt phượng nhìn chằm chằm Xích Tuyết, mở miệng:

“Ngươi là Người Hộ Đạo mà Xích Tuyệt cử tới sao?”

“Chính là vãn bối!” Mặc dù nghi hoặc chưa hiểu rõ mấy chữ Người Hộ Đạo là có ý gì, nhưng Xích Tuyết vẫn gật đầu đáp lời.

“Mới nhất phẩm đỉnh cao sao...tu vi quá thấp!” Nữ tử nhíu mày, tựa hồ rất không hài lòng.

Nội tâm Xích Tuyết cũng bồn chồn, dù sao nàng vốn là ăn gian, không tự mình xông qua khảo nghiệm. Nhưng lại nghe nữ tử nói tiếp:

“Mà thôi, mà thôi..mặc dù tu vi thấp kém, nhưng ngươi có thể vượt qua hai vòng khảo nghiệm trước đó, tư chất và tâm tính nhất định hơn người. Bản cung cũng không có thời gian để tìm người khác, liền chọn ngươi làm người hộ đạo đi...”

Nữ tử nói rồi nâng tay điểm một chỉ lên mi tâm của Xích Tuyết, sau đó liền biến mất.

Xích Tuyết đứng lặng tại chỗ, cố gắng tiêu hóa luồng ký ức mà nữ tử kia truyền vào, chừng một khắc đồng hồ. Nàng chầm chậm mở mắt ra, trong lòng cũng coi như hiểu rõ.

Xích Hỏa Chu Tước này là một tôn cấp mười Yêu Đế, sống từ thời trung cổ đến nay. Một ngàn năm trước nàng cùng đối thủ tranh đấu mà bị trọng thương, rơi xuống nơi này.

Trước khi c·hết nàng liền dùng lực lượng cuối cùng tạo nên Xích Hỏa Bí Cảnh, cũng như thiết lập khảo nghiệm, tìm kiếm người hộ đạo, chờ ngày d·ụ·c hỏa trùng sinh.

Năm trăm năm trước, Xích Hỏa Thần Vương cơ duyên xảo hợp đi vào trong bí cảnh, thành công vượt qua khảo hạch, chỉ tiếc khi đó vẫn chưa phải thời điểm nàng d·ụ·c hỏa trùng sinh. Chu Tước bèn ban cho cơ duyên cho Xích Hỏa Thần Vương. Đổi lại hắn phải hứa hẹn, sau khi ra ngoài sẽ thủ hộ bí cảnh, bảo hộ Chu Tước trùng sinh thành công.

Hơn nữa, ngày Chu Tước trùng sinh, nếu hắn không đến được, sẽ cử hậu duệ tới bí cảnh khảo nghiệm, trở thành người hộ đạo cho nàng.

Người Hộ Đạo, theo ý nghĩa nào đó chính là v·ú em. Chu Tước hay Long Phượng các loại Yêu Tộc Vương giả, lúc trưởng thành có thực lực cực kỳ mạnh mẽ. Nhưng thời điểm vừa mới sinh ra hoặc ấu niên kỳ thì lại tương đối nhỏ yếu, rất dễ bị loài yêu thú khác bắt g·iết, hoặc bị loài người nô dịch.

Dù sao, đối với yêu thú có thể ăn sống một con Chu Tước con non, rất có thể sẽ khiến huyết mạch thăng cấp. Mà đối với nhân loại, bắt một con Chu Tước làm sủng vật, chẳng khác nào đang nuôi một con yêu thú có tiềm lực trở thành Vương Cấp, thậm chí Đế cấp, coi như Chân Vương, Chân Đế cường giả cũng phải động tâm.

Cho nên, để đảm bảo an toàn của chính mình, Chu Tước liền nghĩ ra phương thức tìm Người Hộ Đạo.

Người Hộ Đạo sẽ cùng Chu Tước ký kết một cái bình đẳng khế ước, lúc ấu niên kỳ sẽ nuôi nấng và bảo vệ nàng. Đợi khi Chu Tước thành niên cũng như thức tỉnh ký ức, khế ước sẽ tự động được giải trừ.

Còn Người Hộ Đạo sẽ học được các loại thần thông, diệu pháp của Chu Tước, thậm chí thu được một phần tinh huyết của nàng, nhanh chóng tăng cường thực lực.

Chương 85: Người Hộ Đạo