Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 99: Thượng Cổ Truyền Tống Trận
Lạc Thần Giới,
Khương Ly lẳng lặng ngồi ở trước hồ sen, một bên câu cá, một bên dùng thần niệm ngưng tụ ngọc giản. Phía xa xa, Xích Tuyết cũng yên tĩnh ngồi đọc sách, mà xung quanh nàng, chim nhỏ Tiểu Hồng cùng năm tên tiểu Kiếm Linh đang đánh nhau chí chóe.
Hô!
Hắn thở ra một hơi, thu hồi thần niệm, trong lòng bàn tay nằm lẳng lặng ba tấm ngọc giản trong suốt.
Trong đó hai tấm là lễ vật hắn dự định mang tặng cho đệ tử tiện nghi của mình Vân Bất Kham và Tam Tuyệt Chân Nhân Hà Túc Đạo.
Bên trong ngọc giản, miêu tả lại quá trình Khương Ly tìm tòi, phá giải trận pháp của Hoàng đạo nhân, cũng như những cảm ngộ từ Ngũ chuyển đỉnh cao đột phá Lục chuyển.
Đương nhiên, những cảm ngộ này chưa chắc đã phù hợp với hai người, nhưng cũng giúp bọn họ rút ngắn con đường tu luyện.
Tấm ngọc giản thứ ba là dành cho Thiên Trận Vương, bên trong bao hàm cảm ngộ đột phá Thất phẩm Trận Hoàng, hắn sao chép từ trong sách cổ.
Còn nguyên nhân vì sao Vân Bất Kham rõ ràng sở hữu đồ tốt, nhưng không đưa cho sư huynh mình, lại tặng cho một người ngoài như hắn. Khương Ly không rõ mà cũng chẳng quan tâm.
Đồ đạc đã vào tay hắn, hắn tự nhiên có quyền định đoạt.
Theo cái nhìn của Khương Ly, Thiên Vận Vương Vân Phi Dương là người có thể tin được, cũng có thái độ hữu hảo với Xích Tuyết, trợ giúp ông ta đột phá Trận Hoàng, đến khi đó Xích Hỏa Châu mặc dù biến động, lại không hề ảnh hưởng xấu đến Xích Tuyết. Thậm chí còn mang lại cho nàng một trợ lực to lớn.
“Tuyết nhi, chúng ta nên ra ngoài thôi!”
“Vâng phu quân!” Xích Tuyết thu hồi sách vở, lưu luyến nhìn cảnh vật bên trong Lạc Thần Giới, đem Tiểu Hồng bắt lấy liền theo Khương Ly cùng nhau biến mất.
Vù
Hai ngươi loáng cái liền xuất hiện ở tư phòng của Xích Tuyết.
Đẩy cửa đi ra đại sảnh đường, liền thấy Tiểu Hoàn, A Phi và một tên thanh niên đang khúm núm đứng đó, không phải ai khác chính là Lục Triển.
Tiểu tử này mặc dù tu vi thấp kém, nhưng làm người có chút nghĩa khí, ở trong đoạt đich chiến không giúp được gì, thậm chí suýt chút nữa còn bị một đạo âm công của Xích Long trọng thương gần c·hết. Nhưng dù sao không có công lao cũng có khổ lao, trước khi đi, Khương Ly dự định đưa gã ban thưởng.
“Lục Triển gặp qua Vũ Nguyệt Cung Chủ, gặp qua Bạch tiền bối!” Lục Triển vội vàng nói.
Mặc dù đều là người quen biết, nhưng hiện tại thân phận địa vị thay đổi, gã tự biết thân biết phận, cũng không dám hành động lỗ mãng.
“Không cần khách sáo như thế!” Khương Ly khoát tay. “Bổn tọa gọi ngươi tới đây, là muốn tặng ngươi một chút tạo hoá!’
Lục Triển nghe vậy ánh mắt sáng lên, vội vã chắp tay: “Cảm tạ tiền bối ưu ái!”
“Ừm!” Khương Ly gật đầu, nâng ngón trỏ điểm về phía mi tâm của gã.
Lục Triển nhắm mắt tiêu hoá chốc lát, rồi vui mừng khôn xiết, quỳ xuống bái lạy.
“Cảm tạ tiền bối ban tuyệt thế cơ duyên!”
Khương Ly gật đầu, trong lòng vẫn chưa quá để tâm. Cơ duyên tuyệt thế đối với đám người Lục Triển, trong mắt hắn lại rất bình thường. Con người đứng ở vị trí khác nhau, tầm mắt cũng sẽ khác nhau.
…..
“Tuyết nhi, ta có việc cần nàng hỗ trợ!”
“Phu quân xin cứ phân phó?”
Khương Ly lật tay lấy ra ba tấm ngọc giản, đưa cho Xích Tuyết nói: “Nhờ nàng sai người mang ba thứ này tặng cho Thiên Trận Vương, Tam Tuyệt Chân Nhân và Vân Bất Kham ba người, nói là tâm ý của ta!”
“Không c·ần s·ai người khác, thứ này để th·iếp tự mình mang đi!” Xích Tuyết nhoẻn miệng người: “Dù sao mấy vị Chân Vương tiền bối đang tạm trú tại Xích Hỏa Thành. Làm địa chủ, th·iếp cũng phải đến bái phỏng một hai”
“Tốt vậy giao cho nàng!” Khương Ly mỉm cười, đem ba tấm ngọc giản cho Xích Tuyết.
Mà Xích Tuyết tác phong cũng vô cùng nhanh nhẹn, ngay buổi chiều hôm ấy liền bắt đầu xuất phát.
…..
Thành nam, trong một gian trạch viện hẻo lánh.
Có một ông lão đầu tóc rối tung, mắt đỏ như máu đang cặm cụi luyện chế trận bàn. Đoạt đích chiến vừa kết thúc, Vân Bất Kham không còn chuyện gì làm liền trở về nhà cũ của mình tiếp tục nghiên cứu trận pháp.
Xích Tuyết từng nhiều lần mời mọc ông ta gia nhập Xích Hỏa Thần Cung, trở thành khách khanh trưởng lão, nhưng bị thẳng thừng cự tuyệt. Ngoại trừ đối với Khương Ly đủ loại xum xoe nịnh nọt, đối với người khác, Vân Bất Kham vẫn là một lão già tính tình cổ quái, khó gần.
Hôm nay, Xích Tuyết đến bái phỏng, vốn ông ta không định đón tiếp, nhưng khi nghe tin là nàng mang theo lễ vật của Khương Ly. Thì thái độ của Vân Bất Kham quay ngoắt 180 độ, vội vã phá bỏ trận pháp quanh sân, chạy ra tiếp đón.
“Ha ha ha lão phu nhận người sư tôn này thật mẹ nó quá chính xác rồi!” Vân Bất Kham nhận lấy ngọc giản, dùng thần niệm quan sát chốc lát, liền ngửa đầu cười run rẩy. Đôi hỏa nhãn càng b·ốc c·háy, giống như nhìn thấy mỹ nữ tuyệt trần vậy.
Tiếp theo liền ôm lấy ngọc giản chạy hùng hục vào trong phòng, bỏ mặc phái đoàn của Xích Tuyết đứng chơ vơ ở ngoài sân.
“Lớn mật!” Đám Xích Hỏa Vệ nhìn thấy cảnh này đều hận đến nghiến răng nghiến lợi. Nhưng Xích Tuyết chỉ mỉm cười khoát tay, không quá để tâm. Tính cách của Vân Bất Kham là như thế, nàng đã biết từ lâu.
…….
Thiên Trận Phường là một cửa hàng lớn do Thiên Trận Tông duy trì, chuyên môn buôn bán các loại trận bàn, vật liệu bày trận.
Phái đoàn của Thiên Trận Tông tạm trú lại Xích Hỏa Thành tự nhiên sẽ ở đây
Lúc này, Thiên Trận Vương và Hà Túc Đạo mỗi người cầm một chiếc ngọc giản, sắc thái trên mặt từng người hoàn toàn khác biệt.
Hà Túc Đạo thì vui mừng khôn xiết, giống như tìm thấy một chân trời mới.
“Buồn ngủ lại vớ được chiếu manh. Nhờ Vũ Nguyệt Cung Chủ thay ta gửi lời cảm tạ đến Bạch đạo hữu, nếu sau này Bạch đạo hữu có chỗ cần, lão phu nguyện dốc hết sức lực!”
“Được! bổn cung sẽ truyền lời!” Xích Tuyết cười đáp.
Mà Thiên Vận Vương thì thần sắc vừa vui vừa buồn, hồi lâu mới đặt ngọc giản xuống, cười khổ nói: “Lão phu lại thiếu Bạch đạo hữu một cái nhân tình nữa rồi!”
……..
Hai ngày thấm thoát qua đi, đúng như dự kiến, thượng cổ truyền tống trận rốt cuộc đã được bố trí thành công.
Sáng sớm, nhóm người Khương Ly, Xích Tuyết theo sau là bốn vị phó cung chủ, A Phi, Tiêu Chiến, Tiêu Ảnh và mấy vị Nhị phẩm đỉnh cao khách khanh trưởng lão, cùng nhau đi đến mật địa bên dưới Tế Vũ Lâu.
Nơi đây cũng là nơi đặt Thượng Cổ Truyền Tống Trận.
Chỉ thấy trung tâm mật địa là một tòa tế đàn hình bát giác, làm từ Huyền Vũ Nham. Trên bề mặt tế đàn đào rất nhiều hố nhỏ đổ đầy Nguyên Thạch, sáng lấp lóe, chính là mắt trận.
Thượng Cổ Truyền Tống Trận, chỉ cần khởi động liền trong thời gian ngắn đưa người vượt qua hàng triệu dặm, vượt qua Thương Mang Hải, đến được Thiên Nhai Đảo.
Lần này cùng rời đi, có Khương Ly, A Phi, Tiêu Chiến, Tiêu Ảnh và thêm năm vị khách khanh trưởng lão. Năm vị cao thủ này kẹt ở Nhị phẩm đỉnh cao nhiều năm, lần này thanh toán lượng lớn nguyên thạch mượn truyền tống trận chạy đến Thiên Nhai Hải Các một chuyến, tìm vận may đột phá.
Mục đích của A Phi cùng Khương Ly giống nhau đều là đến Ngộ Đạo Tháp, đột phá Chân Nhân.
Mà Tiêu Chiến và Tiêu Ảnh thì cùng năm vị khách khanh trưởng lão kia giống nhau, đều mong ngóng tiến về cảnh giới Chuẩn Vương.
Tại Loạn Ma Vực, nhị phẩm Chân Nhân mặc dù rất mạnh, nhưng chỉ mới đứng hàng ngũ trung tầng, muốn xưng bá một phương thì còn chưa đủ.
Xích Long trước đó tuyên bố muốn rời ngoại vực đi đến Thiên Nhai Hải Các, nhưng y lại không mượn truyền tống trận, mà tự mình đi đường. Bởi vì từ Chuẩn Vương đến Chân Vương là một quá trình cảm ngộ. Tự mình vượt qua mấy triệu dặm đường, tự mình vượt qua Thương Mang Hải hiểm trở, nói không chừng sẽ hiểu ra điều gì đó.
Chín người nối đuôi nhau bước lên tế đàn, chờ trận pháp khởi động.
Ánh mắt Khương Ly nhìn xuống, đối với Xích Tuyết nở nụ cười.
Xích Tuyết sắc mặt bình thản, nhưng trong nội tâm cực kỳ không bỏ, khẽ truyền âm:
“Ba năm nữa, Xích Hỏa Linh Lan sẽ nở hoa, đến khi đó chàng nhất định phải trở về đấy nhé!”
“Được! Ta hứa!”
Vừa dứt lời, thì trận quang cũng lóe lên, đám người Khương Ly loáng cái đã biến mất.
....
Kết thúc Quyển 5: Bạch Ma Lão Tổ
Cảm ơn các bác đã đồng hành với truyện cho tới hôm nay, hiện tại quyển năm vừa kết thúc, quyển tiếp theo là hành trình Khương Ly tới Thiên Nhai Hải Các tìm cơ hội đột phá. Liệu hắn sẽ gặp được cơ duyên, cũng như nguy hiểm gì, những bí mật gì sẽ được tác đẹp trai hé lộ? Cùng chờ đón Quyển 6: Đông Ly Chân Nhân