Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 19: Gây Họa

Chương 19: Gây Họa


Dốc gần hết thủ đoạn lại vẫn không thể làm gì đối phương Khương Ly bất đắc dĩ phải mượn tia kiếm ý màu đen của Hoặc Thiên mà hắn phong tồn ở trong vỏ kiếm.

Trước giờ, hắn cũng không ít lần mượn uy lực của tia kiếm ý này, gia trì lên kiếm khí, chém g·iết địch nhân.

Nhưng hôm nay, sự tình tựa hồ vượt qua khỏi khống chế của hắn.

Kiếm ý vừa ra, lập tức đâm nát lớp kén được tạo bởi Thiên Đạo Kiếm Hạp cũng như phá tan kiếm hình của chiêu Bi Thống Mạc Danh rồi xông thẳng lên trời.

Chớp mắt ánh kiếm bao phủ thương khung rõ ràng như ban ngày, toàn bộ Kiếm sơn vốn tối tăm âm u, chợt quang mang lóng lánh.

Thậm chí kinh động sáu thanh cự kiếm trên đỉnh sáu tòa Kiếm Sơn, mỗi thanh đều tự mình tỏa ra vô biên kiếm khí, thi nhau tranh minh.

Không chỉ sáu thanh cự kiếm, mà vô số thanh huyễn kiếm cắm ở trong Kiếm Mộ đều rung động ong ong, thi nhau tỏa ra kiếm ý của bản thân.

“Đây là…đây là Kiếm đạo bản nguyên!” Người đàn ông trung niên trước giờ vẫn luôn bình tĩnh, lần đầu tiên lộ ra vẻ thất thố, còn chưa kịp nói gì, thì ngay cả nhân ảnh cũng không giữ được đã biến trở về dáng vẻ của một thanh huyễn kiếm.

Khương Ly chỉ hơi phóng xuất Hoặc Thiên kiếm ý, lập tức dẫn đến toàn bộ Kiếm Sơn bạo động.

Hắn lúc này cũng ngơ ngác, ngửa mặt lên trời nhìn tia kiếm ý đang tỏa ra hào quang chói lọi, giống như thiên tử vi hành quan sát muôn dân, kiếm quang lấp lóe. không biết nói gì cho phải.

Ngửa mặt nhìn lên đỉnh của sáu ngọn Kiếm Sơn, sáu thanh cự kiếm đang tự mình phóng xuất ra kiếm ý của bản thân, giống như không phục, giống như cuồng nộ, hắn cuối cùng cũng đoán được chuyện gì xảy ra.

Cắm ở trên đỉnh núi sáu thanh kiếm tượng trưng cho sáu bộ kiếm pháp đứng đầu thiên hạ, cũng tượng trưng cho sáu loại kiếm ý mạnh nhất Hoang Cổ Giới, từ cổ kim đến nay.

Sáu loại kiếm ý này, đều đã đạt đến cấp bậc Chưởng Vị.

Chưởng Vị, có thể nói là cảnh giới cao nhất mà võ giả có thể đạt đến trong thời đại mạt võ.

Chưởng Vị Đại Đạo, tức là chưởng khống một đạo nào đó. Một thời đại, một loại đại đạo chỉ có thể có một vị Chưởng Vị Đại Năng. Ví dụ như Chưởng Kiếm, Chưởng Mộc, Chưởng Sinh, Chưởng Tử…

Người khác muốn thay thế vị trí đó, chỉ có hai khả năng, một là Chưởng Vị Đại Năng đương thời c·h·ế·t đi, hai là Chưởng Vị Đại Năng đó tiến thêm một bước, tiến vào cảnh giới Đạo Nguyên.

Đạo Nguyên, chính là bản nguyên của đại đạo, đây là cảnh giới chung cực của đại đạo, đã thuộc phạm trù của bước thứ ba Thánh cảnh.

Tia Hoặc Thiên kiếm ý mà Khương Ly nắm giữ, chính là một tia Đạo Nguyên kiếm ý, chẳng trách vừa thoát khỏi vỏ kiếm áp chế đã kinh động toàn bộ Kiếm Sơn.


“Chuyện gì xảy ra?” Tọa trấn bên ngoài Thái Hư Kiếm Vương nhíu mày, cũng cảm nhận được sự rung chuyển dữ dội của Kiếm Sơn. Vừa mới lan tỏa thần thức định dò xét, thì lập tức phun ra một ngụm máu tươi, khí tức uể oải đi không ít, sắc mặt kinh hãi đến tột độ.

Ngay lúc này, bên cạnh y xuất hiện thêm một ông lão tóc bạc, sắc mặt đồng dạng nghiêm túc nhìn chằm chằm Kiếm Sơn.

“Đế..Đế Quân!” Thái Hư Kiếm Vương giật mình vội vã chào hỏi, thì ông lão chợt khoát tay nói:

“Thông báo với tất cả mọi người rời xa Vọng Quân Nhai trăm dặm, kẻ nào kháng lệnh…g·i·ế·t!”

“Rõ!” Thái Hư Kiếm Vương đáp lời, trong lòng không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, nhưng cũng đoán được, sự việc rất nghiêm trọng.

Người vừa đi, ông lão tóc trắng nhíu mày nhìn sáu tòa Kiếm Sơn, bấm tay tính toán chút, liền không do dự tung người bay vào bên trong.

…..

Hoặc Thiên kiếm ý dẫn tới sáu tòa Kiếm Sơn bạo động, mà tòa Diệt Đạo Kiếm Sơn nằm chính giữa trong nháy mắt hồng quang đại thịnh, cùng kiếm ý trên trời hô ứng. Chớp mắt hồng quang kia đã bao trùm toàn bộ sáu năm tòa Kiếm Sơn còn lại, ngay cả chỗ mà Khương Ly đang đứng cũng không ngoại lệ.

Chớp mắt khung cảnh biến đổi, Khương Ly kinh ngạc nhìn chung quanh, trước mắt hắn vẫn là sáu tòa Kiếm Sơn, cắm ngàn vạn kiếm ảnh, kiếm khí trùng thiên. Hơi ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời, thời khắc này, bầu trời xanh trong vắt hoàn toàn không chút tổn hại, đâu giống như trước đó bị phá thành mảnh nhỏ.

Mà vị trí của Khương Ly vẫn như cũ là ở trên lưng chừng Thiên Đạo Kiếm Sơn, bất chợt có một tiếng hét kinh người vang vọng toàn bộ trời đất.

“Hoặc Thiên, ngươi thế mà cả gan chạy đến Lục Đạo Kiếm Tông, tự tìm đường c·h·ế·t. Ngươi thật cho rằng Hoang Cổ Giới chúng ta là quả hồng mềm, thích bóp thì bóp hay sao?”

Khương Ly ánh mắt run lên, chỉ thấy lơ lửng trên bầu trời là một ông lão toàn thân được bao quanh bởi một cái kiếm hoàn cự đại chói mắt, tỏa ra ngập trời uy áp.

Lấy tu vi của hắn, căn bản không có cách nào nhìn xuyên thấu kiếm hoàn, nhìn thấy dung mạo của đối phương, nhưng cũng đủ cảm nhận ra đẳng cấp của kiếm ý ở trên kiếm hoàn kia, là cấp bậc Chưởng Vị. Ông lão này chính là một vị Chưởng Vị kiếm đạo cường giả.

Mà vị cường giả ấy đang chỉ trích một người, thì là một cô gái không rõ dung nhan, một tay cầm cây dù màu đen đang lửng thửng bước lên Diệt Đạo Kiếm Sơn.

Cô gái nghe thấy lời nói của đối phương, khẽ quay đầu, nhẹ giọng nói: “Thì ra là Hoang Cổ Giới đương đại Kiếm Sư, Cực Kiếm lão nhân! Cực Kiếm, dựa vào tu vi nhị giai Chuẩn Thánh của ngươi, còn không ngăn cản được ta!”

Hừ! Cực Kiếm lão nhân hừ lạnh: “Thế thì chưa chưa chắc, lão phu cũng muốn xem xem, được mệnh danh là Trần giới Thánh cảnh bên dưới người thứ nhất có bao nhiêu cân lượng...”

“Ngu xuẩn mất khôn, tự tìm đường c·h·ế·t!”

“Tự tìm đường c·h·ế·t chính là ngươi!”

Mắt thấy hai vị cao thủ chuẩn bị giao chiến với nhau, Khương Ly chợt cảm thấy hai mắt sầm lại, tiếp theo hình ảnh liền phá toái, biến mất…

…..

Một trận gió lạnh thổi qua, Khương Ly giật mình, phát hiện mình đã không còn ở trong Kiếm Sơn mà là đang đứng ở trên Vọng Quân Nhai.

Bên cạnh ngồi một ông lão tóc trắng đang nhắm mắt điều tức.

“Tiểu hữu ngươi thật biết gây sự, vào một chuyến liền phá hỏng Kiếm Sơn, ngay cả mạng của mình cũng suýt chút nữa ném mất”

Vừa dứt lời, ông lão tóc trắng liền ho ra máu, khí tức trên người uể oải đến cực điểm, hiển nhiên là bị thương rất nặng.

“Đế Quân…chuyện gì xảy ra?”

Khương Ly kinh ngạc hỏi ông ta một cái, ngước mắt nhìn về phía xa xa sáu ngọn Kiếm Sơn, chỉ thấy sát khí tận trời, hồng quang bao phủ.

Mơ hồ đoán được, chuyện này tựa hồ có liên quan với hắn, nói đúng hơn là có liên quan tới sợi kiếm ý mà hắn đã thả ra.

Trường Thanh Đế Quân tựa hồ bởi vì thế mà trọng thương.

Ông lão tóc trắng lắc đầu không nói, chỉ thở dài: “Xem ra từ nay Kiếm Sơn không thể lại mở cửa đón khách rồi…Bạch tiểu hữu, ngươi thiếu Thiên Nhai Hải Các một món nợ lớn!”

Khương Ly cười khổ, chẳng biết nói gì cho phải.

Mà Trường Thanh Đế Quân lại lần nữa lên tiếng: “Ngươi và đồng bạn của ngươi, tốt nhất sớm rời khỏi Thiên Nhai Đảo… nơi đây sắp tới chỉ sợ không yên bình”

“Ừm...!” Khương Ly còn định hỏi nguyên nhân, thì ông ta đã hóa thành tàn ảnh biến mất.

Nghe lời của Trường Thanh Đế Quân, tâm trạng của hắn thoáng chốc cũng trở nên trầm trọng. Lấy ra truyền tin ngọc phù, rốt cuộc tìm thấy A Phi, liền một mạch trở Dược Phường.

Tin tức Kiếm Sơn bạo động, lập tức truyền khắp Thiên Nhai Đảo.

Nghe nói có rất nhiều người đứng ở xa chứng kiến, nhìn thấy sáu ngọn kiếm sơn hồng quang lấp lóe, sát khí trùng thiên, có bảy đạo quang trụ phóng lên trời quấn quýt tranh đấu. Tiếp theo liền hiện ra hư ảnh cổ thụ tham chiến, cuối cùng mới đem bạo động trấn áp.

Mặc dù không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng mọi người đều dự đoán, Kiếm Sơn chỉ sợ xảy ra biến cố gì đó.

Chương 19: Gây Họa