Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 31: Thất Lạc Huyền Giới

Chương 31: Thất Lạc Huyền Giới


Chỉ thấy phía đối diện đứng đấy một đám người mặc trang phục khác nhau, đang rất hào hứng chỉ chỏ sang bên này, không ngừng bàn luận.

“Tới rồi, tới rồi, có người tới rồi”

“Hắc hắc...mười năm, rốt cuộc lần nữa có võ giả vượt qua Hắc Vụ Phong Bạo đến được Thất Lạc Huyền Giới, không rõ tổng cộng có bao nhiêu người?”

“Ầy, bốn người, hơn nữa ba người là Nhị phẩm Chân Nhân! Bốn tên Chân Nhân này, Tinh Tú Phái chúng ta lấy một...”

“Họ Đinh, ngươi làm sao không đi ăn cướp, ngươi nói lấy liền lấy, đã hỏi xem chúng ta có đáp ứng hay chưa?”

“Đáp ứng thì sao, mà không đáp ứng thì lại làm sao? Ngươi muốn cùng lão phu đánh một trận ư?”

“Đánh thì đánh, ai sợ ai?”

“Không quan tâm các ngươi tính toán như thế nào, Long Hổ Môn chúng ta cũng phải lấy một tên”

“Một tên là của Huyền Thiên Giáo chúng ta”

“Cổ Nguyệt Tông chúng ta lấy một tên”

“Các ngươi đang nói đùa hay sao?”

“Bổn tọa cực kỳ nghiêm túc!”

“Nghiêm túc bà mẹ nhà ngươi!”

“Aa tiên sư bà ngoại nó, ngươi dám mắng bổn tọa...”

“Mắng ngươi thì đã sao, ngon thì ra đây solo…”

“Ầy cái này…cái này…mau nhìn...”

“Sao nhiều người như thế…”

Ngay khi bốn người Khương Ly vừa xuất hiện, thì phía sau vòng xoáy lại chui ra chừng một trăm tên võ giả khác, khiến cho vốn ồn ào náo nhiệt khung cảnh trở nên càng nhốn nháo, sắp không khống chế được.

“Tất cả câm miệng cho ta, nháo la láo nháo chẳng ra cái thể thống gì!” Một người đàn ông trung niên mặt tam giác, thân mặc cẩm y, tỏa ra khí thế Chuẩn Vương lớn giọng quát. Người đàn ông này tựa hồ có chút uy vọng, vừa mở miệng, tình cảnh lập tức yên tĩnh lại, tất cả đều tròn mắt nhìn về phía vòng xoáy.

Lúc bốn người Khương Ly xuất hiện, bọn họ mặc dù hào hứng nhưng cũng cảm thấy bình thường, dù sao hôm nay tất cả các tông môn đều nhận được tin tức, Bách Tông Minh Chủ vừa tiếp dẫn một nhóm người mới đến Thất Lạc Huyền Giới, để bọn họ tới tiếp đón.

Lại không nghĩ số lượng nhiều như thế.

Nhìn thấy liên miên võ giả chui qua vòng xoáy năm màu, thoáng chốc đã gần hai trăm tên, tất cả đều há hốc mồm.

Hí..

Một trận hít vào hơi khí lạnh vang lên.

Thông thường mỗi lần có người vượt qua Hắc Vụ Phong Bạo đi tới Thất Lạc Huyền Giới, ít thì một hai người mà nhiều thì tầm hai ba mươi người mà thôi. Lần nhiều nhất tựa hồ là mười năm trước, đến một nhóm võ giả do một vị Tam phẩm Chân Vương dẫn đầu, nhân số tựa hồ mới gần ba mươi vị.

Nhưng ở trước mắt số lượng đã hơn hai trăm người, trong đó đa phần là Ngọc Mệnh Cảnh.

Chuyện gì xảy ra?

Bách tông võ giả đều kinh ngạc đến ngây người, mẹ nó Ngọc Mệnh Cảnh lại có thể an toàn vượt qua Hắc Vụ Phong Bạo rồi?

Trải qua chừng nửa khắc, đám khách thuyền đều khôi phục thần trí, nhìn đến tình cảnh bốn phía, lập tức kinh hồn bạt vía.

Bởi vì đám võ giả ở đằng xa kia, không có người nào tu vi thấp hơn Chân Nhân cảnh, thậm chí tồn tại không ít là Nhị phẩm Chân Nhân.

Ngay cả Khương Ly cũng âm thầm giật mình, quần tu trước mặt chia thành hơn mười đội ngũ, mỗi đội ngũ chừng năm sáu tên, dẫn đầu là một vị Nhị phẩm Chân Nhân.

Nhìn lại phía bên mình, chỉ có hắn Tiêu Chiến, Tiêu Ảnh cùng với vị cao thủ điều khiển Xuyên Vân Thuyền là Nhị phẩm ra cộng thêm mười tên nhất phẩm Chân Nhân, còn lại đều là Ngọc Mệnh Cảnh.

So sánh về tu vi thì cực kỳ chênh lệch, nhưng nếu đánh lên, tùy tiện một mình Khương Ly đã có thể làm gỏi tất cả rồi.

Đương nhiên, những người khác hoàn toàn không biết điều đó, vị cao thủ điều khiển lâu thuyền tên là Ngô Diệc Phàm, tu vi nhị phẩm trung kỳ, là thương bộ trưởng lão của Khí Phường trên Thiên Nhai Đảo, giờ khắc này sắc mặt ngưng trọng, một thân Chân Lực gồ lên, cảnh giác đánh giá bốn phía.

Nơi đây là đâu, sao lại có nhiều Chân Nhân cảnh tụ tập như vậy. Bọn họ chờ đợi ở đây làm gì, chẳng lẽ là chặn đường đánh cướp.

“Ngài…ngài có phải là Ngọc Đỉnh Chân Nhân không?”

Đúng lúc này, đột nhiên trong đám nhất phẩm Chân Nhân có người lên tiếng, đó là một đôi nam nữ ăn mặc quý phái, nam mặc áo bào xanh tiêu sái lỗi lạc, nữ mặc váy đỏ thướt tha yêu kiều.

“Ừm!” Người đàn ông trung niên mặt tam giác đứng ở đối diện chợt nhíu mày nhìn sang lớn giọng hỏi: “Hai vị là ai?”

“Đúng là Ngọc Đỉnh thúc thúc!” Đôi nam nữ kích động nhìn nhau, vội chạy lên phía trước chắp tay nói:

“Tiểu điệt Lý Định Phương, đây là biểu muội của ta Lý Định Vũ gặp qua Ngọc Đỉnh thúc thúc”

“Aa..là tiểu Phương, Tiểu Vũ sao, thứ lỗi cho thúc thúc ban nãy không nhận ra các ngươi!” Người đàn ông mặt tam giác, âm thầm quan sát, lập tức xác nhận được thân phận của hai người này, cũng vô cùng bất ngờ.

“Lúc ngài rời đi, chúng ta mới mười một mười hai tuổi, thúc thúc tất nhiên không nhận ra rồi. Ngày trước nghe tin ngài mất tích ở trên Thương Mang Hải, phụ thân và lão tổ đều rất buồn bã. Không nghĩ hôm nay lại gặp được thúc thúc ở đây...” Lý Định Phương bảo.

"Hazz thấm thoát đã trôi qua bốn mươi năm, các cũng đột phá Chân Nhân rồi!" Ngọc Đỉnh Chân Nhân thổn thức cực kỳ.

Mấy người Lý gia nói dăm ba câu, bốn phía võ giả nghe xong, đều biết được bọn họ có quan hệ với nhau, trong lòng cũng hơi thở dài, sợ là không có cơ hội từ trên tay của Ngọc Đỉnh Cung cướp người.

Dù sao, thúc thúc của người ta chính là môn chủ của Ngọc Đỉnh Cung, vậy khẳng định sẽ gia nhập Ngọc Đỉnh Cung rồi, làm sao có thể lựa chọn nhà khác.

Đáng tiếc, hai tên Nhất Phẩm Chân Nhân nha. Nhưng không sao, nhân số vẫn còn rất nhiều, từ từ chọn lựa.

Thế là đám võ giả liền tranh thủ hướng những tên thuyền khách khác ném cành ô lưu, mời chào bọn họ gia nhập thế lực của mình.

Ba thúc cháu Lý gia hàn huyên xong xuôi, ánh mắt của Lý Định Phương và Ngọc Đỉnh Chân Nhân chợt hội tụ cùng một chỗ, tựa hồ truyền âm gì đó.

Tiếp theo, Ngọc Đỉnh Chân Nhân chợt cười híp mắt, hướng về phía Khương Ly mở miệng: “Bốn vị đạo hữu có muốn gia nhập Ngọc Đỉnh Cung của chúng ta không?”

Vừa nãy Lý Định Phương truyền âm đem chuyện Khương Ly tu luyện Long Xà Kiếm Quyết, hơn nữa còn luyện đến cảnh giới rất cao nói với y. Long Xà Kiếm Quyết là võ kỹ bí truyền của Kiếm Thành Lý gia, xưa nay không truyền ra ngoài.

Khương Ly vô duyên vô cớ học được, bọn họ tự nhiên phải hỏi cho ra nhẽ. Nhưng ở đây nhiều người, không thể trực tiếp ra tay đối phó Khương Ly, miễn cho thế lực khác bắt được nhược điểm. Có điều chỉ cần rời khỏi chỗ này, trở về Ngọc Đỉnh Cung, muốn làm thế nào không phải do tâm ý của y.

Dám học trộm tuyệt kỹ của Lý gia, làm sao có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Nhất định phải bắt lấy, nghiêm hình tra khảo.

Có điều trước tiên cần phải nghĩ biện pháp đem hắn dụ đến Ngọc Đỉnh Cung mới được.

Khương Ly nhàn nhạt liếc mấy thúc cháu bọn họ một cái, không thèm để ý nói: “Ý tốt của các hạ Bạch mỗ xin ghi nhớ trong lòng, nhưng chúng ta không có dự định gia nhập Ngọc Đỉnh Cung, xin cáo từ, hữu duyên không gặp lại”

Ừm! Đang cười híp mắt Ngọc Đỉnh Chân Nhân nghe vậy, ánh mắt lập tức trầm xuống. Y đường đường là Chuẩn Vương cường giả, mời chào vài tên nhị phẩm Chân Nhân, lại bị cự tuyệt. Hơn nữa trong lời nói của đối phương còn mang theo ý khinh miệt, rõ ràng chẳng để mình vào trong mắt, lập tức trầm giọng quát: “Đạo hữu, Ngọc Đỉnh Cung chúng ta ở Thất Lạc Huyền Giới cũng là một thế lực lớn, người khác muốn gia nhập còn không được. Ngươi nên biết quý trọng mới là...”

Cả Khương Ly lẫn đám Tiêu Chiến, Tiêu Ảnh đều lắc đầu, không nói gì.

Ngọc Đỉnh Chân Nhân thấy thế, sắc mặt càng thêm khó coi, hừ lạnh: “ Thật không biết điều!”

Chỉ là nhị phẩm Chân Nhân lại dám kiêu ngạo như thế, lập tức quanh thân Vương khí ầm ầm tản ra, chèn ép về phía đám người Khương Ly.

Khương Ly thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Ngọc Đỉnh Chân Nhân này tựa hồ mới vào Chuẩn Vương cảnh không bao lâu, tản ra Vương khí có thể uy h·i·ế·p người khác, nhưng muốn uy h·i·ế·p hắn đúng là nằm mơ. Ngay lúc Khương Ly định rút ra Diệt Trần Kiếm đem đối phương chém c·h·ế·t tại chỗ.

Thì bỗng nhiên có thêm một đạo Vương khí từ phía khác đẩy ra, cùng khí thế của Ngọc Đỉnh Chân Nhân va chạm, lẫn nhau trừ khử.

“Ngọc Đỉnh tiểu nhi, ngươi làm gì?”

Nhìn kỹ, đó là một người đàn ông thân hình cao lớn, bắp thịt gồ lên, bộ dáng thô cuồng, trầm mặt nhìn Ngọc Đỉnh Chân Nhân quát:

“Ngươi định phá hỏng quy củ hay sao?”

Chương 31: Thất Lạc Huyền Giới