Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 36: Chính Là Lão Tử

Chương 36: Chính Là Lão Tử


Hợp Hoan Điện là một trong bốn cái tam tinh thế lực trực thuộc Bách Tông Liên Minh, nằm ở tây bộ Thất Lạc Huyền Giới, do Hợp Hoan lão tổ cầm đầu. Tông môn này chuyên môn tu luyện công pháp song tu, nên rất am hiểu thủ thuật đối phó với nữ nhân.

Hai vị nữ trưởng lão của Tuyết Các mặc dù chưa trúng độc, nhưng lại bị gần trăm tên võ giả vây nhốt, căn bản không cách nào thoát đi.

Bấy giờ, trên mặt Hoắc Tôn tràn đầy vẻ hài hước, chưa vội ra tay, giống như mèo vờn chuột đánh giá đám nữ tu.

Y thích nhất chính là nhìn thấy nữ nhân dù biết rõ mình là kẻ địch, mặc dù thù hận thao thiên, nhưng cuối cùng bởi vì không nhịn được d·ụ·c vọng mà hướng y cầu hoan, mặc y thải bổ.

Ánh mắt của Vũ Như Yên lộ ra vẻ tuyệt vọng cùng cực, nàng dần dần cảm thấy, hạ thân của mình đã ướt đẫm một mảnh, trơn trượt không chịu nổi. Hiển nhiên là do d·â·m độc đang tác oai tác quái.

Lần này nàng dẫn người đến trung bộ Huyền Vũ Thành, vốn là thay Tuyết Vương mua sắm đan dược chữa thương. Trên đường mang theo lượng lớn đệ tử đi cùng đã vô cùng cẩn thận.

Hơn nữa, Tuyết Các là thế lực lớn ở trong Thất Lạc Huyền Vực, Tuyết Vương đường đường là tam phẩm Chân Vương, càng là phó minh chủ của Bách Tông Liên Minh. Cho nên trước nay các thế lực vẫn luôn có chỗ cố kỵ, không dám ra tay với các nàng.

Lại không nghĩ, vô ý rơi vào cạm bẫy của Hợp Hoan Điện.

Hợp Hoan Điện điện chủ Hợp Hoan lão tổ cùng Tuyết Vương giống nhau, đều là tam phẩm Chân Vương, hơn nữa quan hệ đối địch.

Cho nên môn nhân của Hợp Hoan Điện căn bản sẽ không nể mặt Tuyết Vương. Thêm nữa, bọn ma đầu này chuyên môn tu luyện công pháp thải âm bổ dương, vẫn luôn nhìn chằm chằm thân thể của các nàng đấy.

“Đáng hận, nếu bị lũ ma đầu này làm nhục, bổn cung thà rằng…c·hết đi cho rồi”

Hai vị nhị phẩm trưởng lão cũng đưa mắt nhìn nhau, đồng thời lóe lên tia quyết liệt.

Ngay khi các nàng chuẩn bị tự bạo Chân Huyết, cùng đối phương đồng quy vu tận, thì chợt có một luồng kiếm khí từ phương xa bay tới, đánh xơ xác toàn bộ sương khói màu hồng. Kiếm thế không giảm nhắm thẳng mặt Hoắc Tôn trảm xuống.

Hoặc Tôn giật mình, hai bàn tay hoá thành đao, đẩy ra phía trước.

Đùng,

Thiên địa nguyên khí chấn động một cái, Hoắc Tôn liên tục lùi về sau mấy bước, mới ổn định thân hình.

Cố gắng trấn định tâm thần, y trợn trừng hai mắt tức giận quát lớn:

“Là ai, là ai dám ngăn cản chuyện tốt của Hợp Hoan Điện chúng ta, không muốn sống nữa hay sao? Chẳng lẽ không biết, Hợp Hoan Điện điện chủ là Tam phẩm trung kỳ Chân Vương!”

“Chính là lão tử…khà khà khà…”

Sương mù tản đi, đồng thời truyền ra một tiếng cười lớn thô cuồng, hào sảng.

“Ừm” Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn về phía giữa sân, chẳng biết lúc nào đã xuất hiện bốn thân ảnh.

Kẻ vừa lên tiếng là một người đàn ông thân hình cao lớn, mặc áo bào xám, vác đại đao trên vai, khuôn mặt thô kệch, tràn đầy ngạo khí, tu vi Nhị phẩm đỉnh cao.

Bên cạnh gã là một người đàn ông thân hình nhỏ thó, mặc áo đen, khí tức âm u, đồng dạng tu vi nhị phẩm đỉnh cao.

Còn lại hai gã thanh niên trẻ tuổi khác, tựa không đáng chú ý.

Hoắc Tôn híp mắt đánh giá bốn người mới tới, hai tên nhị phẩm đỉnh phong cao thủ, một tên nhị phẩm trung kỳ, một tên nhất phẩm sơ kỳ. Lập tức trong lòng giận dữ, tiên sư bà ngoại nó chỉ là Nhị phẩm đỉnh cao lại dám lớn lối như thế. Giả thần giả quỷ, thò tay vào chuyện của Hợp Hoan Điện, ngại mình sống quá lâu rồi?

Y sầm mặt, trầm giọng quát:

“Lão phu là đại trưởng lão của Hợp Hoan Điện, Hoắc Tôn. Chuyện của ta, các ngươi tốt nhất không nên nhúng tay vào. Nếu còn gian ngoan mất linh, lão phu không ngại đưa bốn người các ngươi cùng một chỗ đi xuống hoàng tuyền”

“Khà khà khà” Tiêu Chiến nghe được lời h·ăm d·ọa của y, không hề sợ hãi, mà toét miệng cười gằn, chống đao xuống mặt đất, khinh thường nói: “Đưa chúng ta xuống hoàng tuyền, chỉ bằng các ngươi?”

Bên này, Vũ Như Yên và hai vị Băng Các trưởng lão gặp được người cứu viện, vốn dĩ đang tuyệt vọng, lập tức lộ ra mấy tia vui mừng.

“Cảm tạ…cảm tạ bốn vị đạo hữu ra tay tương trợ, ân tình này…” Nàng chưa nói dứt câu, thì d·â·m độc lại phát tác suýt chút nữa ngồi bệt xuống mặt đất, thở hổn hển.

Hai tên Băng Các trưởng lão vẫn còn sức chiến đấu, vội hướng đám Khương Ly nói: “Chư vị cẩn thận, môn nhân của Hợp Hoan Điện âm hiểm xảo trá, nếu cảm thấy không đánh được thì cứ trước tiên bỏ trốn, chớ nên để ý đến chúng ta.”

“Đã trọng thương như thế còn quan tâm đến người khác sao, đám nữ tu này ngược lại thú vị...” Khương Ly cười nhẹ. Hắn vốn dĩ không định nhúng tay vào chuyện này, chỉ là không quen nhìn một đám nữ tu b·ị h·ãm h·iếp thải bổ mà thôi.

Còn như bọn võ giả Hợp Hoan Điện, hắn còn chưa để vào trong mắt.

Một tên Chuẩn Vương, sáu tên nhị phẩm Chân Nhân, mười lăm tên nhất phẩm, còn lại đều là Ngọc Mệnh cảnh. Đội hình nhìn thì mạnh mẽ đấy, nhưng cùng đám đệ tử Ngọc Đỉnh Cung như nhau đều là gà đất c·h·ó sảnh mà thôi.

Nhìn thấy thái độ kiêu căng của Tiêu Chiến, Hoắc Tôn âm thầm tức giận. Bốn tên võ giả, lại dám làm bộ làm tịch ở trước mặt mình, đúng là tự tìm đường c·hết.

“G·i·ế·t chúng!!!”

Hoắc Tôn trầm giọng, hạ lệnh một tiếng, lập tức xung quanh gần trăm tên võ giả hùng hổ rút ra binh khí, xông về phía đám người Khương Ly.

"Bầy kiến hôi, ăn một đao của lão tử!” Tiêu Chiến hăng hái cười to, vác đại đao hướng về đám đông trảm một trảm. Đao mang bắn ra bốn phía, lập tức chém c·hết bốn năm người.

Tiêu Ảnh tiến vào trạng thái ẩn thân, ở trong bóng tối nhìn chằm chằm mấy tên nhị phẩm Chân Nhân, tìm cơ hội ra tay.

A Phi cũng đồng dạng lạnh lùng xông vào giữa đám Ngọc Mệnh cảnh, khoái kiếm lóe lên, thường thường một kiếm liền g·iết c·hết một người.

Nhìn thấy đối phương hung hãn như thế, khoé mắt của Hoắc Tôn càng thêm lạnh lùng, điều động tất cả Nhị phẩm Chân Nhân vây công Tiêu Chiến, nhất phẩm Chân Nhân vây g·iết Khương Ly, mà chính mình thì đứng ở bên ngoài áp trận, tìm kiếm vị trí ẩn thân của Tiêu Ảnh.

“Chúng ta tới giúp các ngươi!” Nhìn thấy hai bên đánh lên, hai vị trưởng lão của Tuyết Các cũng rút kiếm xông ra trợ giúp.

Vũ Như Yên trúng phải xuân độc, đôi mắt đẹp căng thẳng, cố gắng chống đỡ thân thể đứng dậy, hận chính mình yếu đuối không thể tham chiến.

“Ngược lại có lòng nghĩa hiệp” Khương Ly nhếch miệng cười khẽ. Hai tay đột ngột bấm quyết, khóe miệng thì thầm.

Sâm La Đạo! Vạn Ảnh Phân Thân

Đùng đùng đùng đùng

Khói bụi nổ tung, quanh người hắn chớp mắt liền xuất hiện thêm tám thân ảnh, cùng bản tôn giống như đúc. Đây tự nhiên là phân thân do Vạn Ảnh Phân Thân Thuật tạo ra, mỗi cái phân thân sở hữu ba thành thực lực của Khương Ly, tồn tại trong một khắc đồng hồ.

Ba thành thực lực nhìn như không nhiều nhưng hiện tại chiến lực của hắn đã xưa đâu bằng nay, tam phẩm bên dưới gần như vô địch. Cho nên chiến lực của mỗi bộ phân thân lại không hề thua kém Nhị phẩm đỉnh phong.

Tám bộ phân thân vừa xuất hiện, chiến cuộc lập tức thay đổi chớp nhoáng. Mỗi cái phân thân giống như chém rau thái dưa, dễ dàng thu hoạch đầu người.

Chưa đầy ba cái hô hấp, môn đồ Hợp Hoan Điện đ·ã c·hết gần một nửa.

“Cái gì? Chuyện gì xảy ra” Đứng ở bên ngoài áp trận Hoắc Tôn trợn tròn mắt, kinh hãi vô cùng, không rõ chuyện quái quỷ gì đang diễn ra. Không chỉ y, Vũ Như Yên cũng há to miệng, kinh ngạc đến ngây người, phối hợp với vẻ mặt hồng hào, đôi mắt long lanh, càng thêm quyến rũ mê người.

“Là ngươi!” Hai cặp mắt đồng thời nhìn về phía Khương Ly. Hoắc Tôn sầm mặt, rốt cuộc nhận ra, người mạnh nhất bên phía đối phương không phải gã đàn ông vác đại đao kia, mà là tên thanh niên trẻ tuổi này.

“C·hết cho ta!” Y chẳng nói hai lời, tung người nhào đến, bàn tay thành trảo, hướng thẳng đỉnh đầu của Khương Ly mà vồ xuống. Năm đầu ngón tay phun ra Chân Lực xì xì, móng tay hóa thành lợi khí sắc bén, muốn một chiêu bóp nát đầu hắn.

Chương 36: Chính Là Lão Tử