Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Đăng lỗi

Chương 57: Trọng Thương


*** Cảm tạ bác Ngọc Lăng Phong đã tặng gạch! ***

Lạc Thần Giới, Khương Ly lắng nghe lời giải thích của Nghiệt Long, coi như hiểu được lai lịch của Chân Long Thất Tiễn Thư. Thầm thở một hơi dài, âm thầm may mắn Hợp Hoan lão tổ chẳng phải cường giả Long Tộc, cũng chẳng có Chân Huyễn Tế Đàn và lượng lớn long huyết, nên chỉ phát huy được phần nhỏ uy lực của món bảo vật này. Đổi lại, hắn chỉ sợ đ·ã c·hết mất xác.

Điều khiến hắn đau đầu nhất là công kích của Chân Long Thất Tiễn Thư phần lớn đến từ lực lượng trớ chú, chứ không phải công kích vật lý. Thành ra coi như hắn mặc Hoàng Long Chiến Giáp lên người cũng chả mang đến quá nhiều tác dụng.

Có thể phòng ngự loại hình công kích này, chỉ đành trông chờ vào Đa Trọng Niệm Thuẫn Quyết.

"Lại đến!”

Ngay lúc hắn đang suy tư thì trong tiềm thức chợt tràn ra một cổ cảm giác nguy cơ chưa từng có. Ngửa mặt lên trời, hắn thậm chí còn chưa thấy rõ sự xuất hiện của vết nứt không gian, thì đã bị bốn mũi tên bắn thủng lồng ngực.

Thời khắc cảm giác trước ngực đau nhói, thì mới thấy được cảnh tượng không gian nứt vỡ, hiển hiện bốn đạo tiễn quang.

Mũi tên bay quá nhanh, quá nhanh, chẳng khác gì lúc hắn đối mặt với chiêu kiếm thứ mười lăm của Đoạt Mệnh Thập Tam Kiếm.

Trên người tức khắc xuất hiện bốn cái lỗ thủng, máu tươi tuôn trào, tất cả đều là màu đen.

Hắc sắc yêu hỏa giống như ngựa hoang thoát cương, điên cuồng tàn phá thân thể hắn.

Khuôn mặt của Khương Ly nhanh chóng già nua, làn da bắt đầu có nếp uốn, tóc đen chuyển thành bạc rơi rụng lả tả, trên người không ngừng truyền ra tử khí.

Bốn mũi tên cùng xuất hiện, mang theo lượng lớn Chân Huyễn Long Viêm, đồng thời lưu lại trong cơ thể hắn hàng ngàn hàng vạn đạo tử khí.

Tử khí này quá mức bá đạo, ngay cả đã thăng cấp thành Bất Diệt Đạo Ý cũng khó lòng ngăn cản mảy may.

Tầm mắt của Khương Ly bắt đầu lờ mờ, sinh cơ như tháo nước nhanh chóng trôi đi, cộng thêm yêu hỏa thiêu đốt máu thịt đau đớn làm hắn phải kêu ra tiếng.

Ngay lúc tinh thần của Khương Ly sắp sụp đổ, bên tai chợt vang lên một tiếng gọi hoảng hốt:

“Chủ nhân mau buông lỏng thân thể, để ta đến giúp ngươi”

Mặc dù đầu óc có chút mơ hồ, nhưng Khương Ly vẫn nghe thấy rõ ràng, không chút do dự buông lỏng thân thể. Lập tức có một luồng thần hồn cường đại chui vào trong người hắn, chiếm đoạt quyền kiểm soát cơ thể.

Nghiệt Long chui vào trong người Khương Ly, một bên hấp thu Chân Huyễn Long Viêm tăng cường long hồn, một bên dùng hồn lực trấn áp tử khí.

Chừng nửa khắc, nó rốt cuộc hấp thu hết hắc sắc yêu hỏa, há miệng ợ một cái no nê, tiếp theo hai bàn tay bấm quyết, miệng lẩm bẩm.

“Huyền Long Quyết”

Lập tức, quanh thân Khương Ly nổi lên một lớp hoàng huyền long khí dày đặc, hoàng huyền long khí này chính là loại long khí đặc trưng của tộc Huyền Long. Nghiệt Long xuất thân là một đầu Huyền Long.

Ỷ vào hoàng huyền long khí, Nghiệt Long trực tiếp đem tử khí nuốt lấy chầm chậm luyện hóa.

….

Huyền Vũ Thành, Chân Huyễn Trận

Hợp Hoan lão tổ há miệng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt ửng hồng, khí tức giảm sút đáng kể hiển nhiên bởi vì cưỡng ép bắn ra mũi tên thứ tư mà bị phản phệ trọng thương. Nhưng y hoàn toàn chẳng để ý tới chuyện đó, mà đứng thất thần tại chỗ, trong đáy mắt đều là rung động.

“Làm sao có thể! Bốn mũi tên cùng bắn, coi như Tam phẩm đỉnh cao cường giả không c·hết cũng trọng thương, lại chẳng thể g·iết c·hết một gã nhị phẩm Chân Nhân”

“Lão phu dùng trọng thương làm đại giá, cũng tốn hao một giọt Long Tộc Vương Huyết, mới bắn ra bốn mũi tên, tại sao hắn vẫn còn sống! Ta không tin!”

“Ta không tin!”

Hợp Hoan lão tổ tóc đen cuồng vũ, ngửa mặt lên trời gào to, Vương khí ầm ầm tản ra, bao trùm lấy toàn bộ Huyền Vũ Thành, khiến cho rất nhiều võ giả nơm nớp lo sợ, nằm rạp trên mặt đất.

Đừng nói y, ngay cả Đan Dương lão nhân lẫn U Minh nhị lão đều cảm giác đầu óc ong ong, không thể tin vào mắt mình.

Nhưng nhìn thấy người rơm mặc dù suy yếu tới cùng cực, vẫn như cũ vẫn sừng sững bất diệt, bọn họ đành phải tin.

Đồng thời, cả ba chợt thở dài một hơi. Đan Dương lão nhân thở dài, là vì trước đó lão hành động đúng mực, không kết thù kết oán với Bạch Phàm. Mà U Minh nhị lão thở dài là bởi vì bọn họ còn chưa kịp ra tay với Bạch Phàm, thì đã bị Huyền Vũ Vương ngăn cản.

Ngay khi Hợp Hoan lão tổ đang điên cuồng phát tiết, thì chợt trên bầu trời Huyền Vũ Thành vang lên một tiếng hừ lạnh, truyền vào trong tai y. Để y tỉnh giấc, vội vàng thu hồi khí cơ, hướng về phía thành nội chắp tay: “Là lão phu lỗ mãng, mong Huyền Vũ Vương bỏ qua cho!”

“Ngươi hiểu rõ là tốt rồi!” Âm thanh kia lần nữa vang lên rồi im bặt, mà Hợp Hoan lão tổ thì sắc mặt âm trầm, trong ánh mắt lóe lên từng tia tàn độc.

………

Chừng hai canh giờ trôi qua, tử khí tiêu tán, dung mạo của Khương Ly cũng dần dần khôi phục như lúc ban đầu, bốn cái lỗ máu do hắc tiễn tạo ra đã khép lại.

Ngay lúc này, từ trong người hắn chui ra một luồng thần hồn trong suốt, dài chừng hai thước, vô cùng ngưng thực.

Luồng thần hồn này không ai khác chính là Nghiệt Long. Nó vòng quanh người Khương Ly mấy vòng rồi phiêu phù giữa không trung.

Mắt rồng nhìn chằm chằm Khương Ly một cái, lại đưa mắt nhìn quanh bốn phía, mặt rồng lộ ra vẻ do dự.

“Ta có nên nhân cơ hội này đoạt về mệnh hồn, cũng như xé bỏ khế ước, trở thành một con rồng tự do hay không? Khương tiểu tử bị Chân Long Thất Tiễn trọng thương, hẳn là đã mất đi sức phản kháng nha…hazz, thật khó nghĩ! Tiểu tử này rất gian xảo. Nếu ta hành sự lỗ mãng, đến khi đó hậu quả…” Nghiệt Long nghĩ đến điều gì, khẽ rùng mình một cái, liền đem ý định phản kháng trong đầu bỏ qua một bên.

Một ngày sau, ý nghĩ ấy lại chậm rãi chiếm hết tâm tư của nó, ánh mắt nó lóe lên, nhìn Khương Ly, đáy lòng rục rịch:

“Đoạt về mệnh hồn? Đây là thời cơ tốt nhất! Nếu bỏ qua, về sau bổn long có lẽ chẳng còn cơ hội nào nữa…Ah, không được, tên tiểu tử này trước giờ làm việc rất cẩn thận, hơn nữa thủ đoạn cũng cực kỳ khó lường. Hôm qua hắn dám đem thân thể cho ta sử dụng, chỉ sợ còn lá bài tẩy gì đó!”

Nghiệt Long lắc đầu một cái thật mạnh, hung tợn nhìn chằm chằm Khương Ly, tiếp tục nghĩ:

“Hừ hừ, đừng lừa ca, ca đâu có ngu!”

Ý nghĩ đoạt mệnh hồn bị nó gác lại!

Lại qua một ngày, ánh mắt của Nghiệt Long lần nữa ngóng nhìn về phía đang ngủ say Khương Ly, trong lòng lần nữa rục rịch, nó vẫy đuôi bay vòng vòng, thầm nhủ:

“Làm! Long Nhật Thiên ta đường đường là Huyền Long Vương, năm xưa kết bạn với tiểu tử Trần Cảnh kia cũng chỉ là ngang hàng luận giao, khi nào trở thành nô bộc của ngươi khác rồi. C·ướp về mệnh hồn, xé bỏ khế ước, từ nay ca lại là một con rồng đỉnh thiên lập địa. Hừ, ca chỉ cần tiêu hóa xong Chân Huyễn Long Viêm, long hồn ngưng thực, chiến lực tăng lên một bậc. Đến khi đó, coi như hắn thức tỉnh cũng chưa hẳn là đối thủ của ta!.... Làm, làm, làm...sợ c·h·ó gì!”

Càng nghĩ ánh mắt của nó càng nóng bỏng, thân hình nhanh chóng lao ra, hướng về phía Khương Ly, nhưng đúng lúc này bên tai văng vẳng tiếng quát lớn, khiến nó giật mình phanh gấp.

“Tiểu long, ngươi đang làm gì?”

Nghiệt Long trợn mắt, đã nhìn thấy năm tên tiểu nha đầu đang chống nạnh thủ hộ trước người Khương Ly, vẻ mặt cực kỳ đề phòng:

“Ngươi muốn làm hại Tiểu Phàm Phàm phải không?”

“Hừ hừ chúng ta đã theo dõi ngươi từ lâu!”

“Vẻ mặt gian ác, ánh mắt xảo trá, rõ ràng là có âm mưu đen tối”

“Hừ hừ hừ”

“Ách!” Nghiệt Long há hốc mồm, khẽ chột dạ. Nó quên mất, ở trong Lạc Thần Giới này ngoại trừ mình ra còn có năm tên tiểu Kiếm Linh.

Bị lộ rồi sao? nội tâm lộp bộp, nếu Khương tiểu tử tỉnh giấc, phát hiện ra âm mưu của ta, đến khi đó thì tiêu rồi. Thế là Nghiệt Long vội vàng xua tay liên tục:

“Ah ah các ngươi hiểu nhầm, Long Nhật Thiên ta là ai? ta chính là con rồng trung thành nhất trong thiên hạ, sao lại dám hãm hại chủ nhân...”

“Hiểu nhầm, hoàn toàn là hiểu nhầm!”

“Các ngươi không thấy hôm qua chính ta xả thân cứu mạng chủ nhân hay sao?”

“Thật vậy sao?” Năm tiểu nha đầu nghi ngờ hỏi.

“Thật! Chính xác một trăm phần trăm!” Nghiệt Long gật đầu lia lịa.

“Nhưng nhìn mặt của ngươi rất không đáng tin!”

Đăng lỗi