Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 61: Lấy Thân Báo Đáp?

Chương 61: Lấy Thân Báo Đáp?


***Cảm tạ bác Đoạt Mạng 3000 đã tặng gạch nhé, chúc các bác một ngày quốc khánh tươi đẹp***

Lý Nhược Băng cầm hộp ngọc trong lòng bàn tay, trầm mặc hồi lâu, chợt đứng dậy hướng về phía Khương Ly khẽ cung tay, trịnh trọng nói: “Khương đạo hữu lần trước cứu giúp các tỷ muội Băng Các, lần này lại tặng Tịnh Đế Liên, Nhược Băng nợ ngươi một cái nhân tình!”

Khương Ly mỉm cười, Tuyết Vương quả giống như trong lời đồn, ân oán phân minh, nghĩa bạc vân thiên. Chỉ là đối với nhân tình của nàng, hắn thật chẳng để tâm cho lắm.

“Có vật này, chỉ cần bảy ngày, ta có thể khôi phục thời kỳ đỉnh phong!” Thiếu nữ cầm chặt hộp ngọc, khóe miệng nhếch lên vô cùng cao hứng.

“Sau khi rời khỏi Thất Lạc Huyền Giới, tiền bối dự định sẽ đến Thiên Nhai Đảo ư?” Khương Ly chợt lên tiếng.

“Đúng thế! Có chuyện gì sao?” Lý Nhược Băng gật đầu, nghi hoặc hỏi.

Khương Ly lắc đầu bảo: “Tiền bối không cần đến đó nữa đâu. Trước khi chúng ta rời đi, Thiên Nhai Đảo gặp phải biến cố lớn, Đế Quân bị người á·m s·át, Ngộ Đạo Thụ cũng bị xô đổ, hẳn là chẳng còn Bản Mệnh Thanh Diệp rồi...”

“Cái gì!” Lý Nhược Băng nghe vậy thì kinh ngạc sững sờ, gặp thần thái của Khương Ly hoàn toàn nghiêm túc, hiển nhiên là đang nói thật. Trong phút chốc, nàng giống như bị sét đánh, sắc mặt trở nên trắng bệch, không còn chút máu, ngồi thẫn thờ tại chỗ.

Lý Nhược Băng là Chân Vương cường giả, tu đạo hơn bảy trăm năm, đã từng trải qua muôn ngàn sóng gió, đạo tâm vững như bàn thạch. Nhưng nghe được tin tức này, đều không tự chủ thất thố.

“Lời ấy là thật chứ?” Đôi mắt của nàng đỏ bừng, hằn lên tia máu, nhìn chằm chằm Khương Ly, gằn giọng.

“Là thật, chính mắt vãn bối chứng kiến trận chiến ngày đó, nếu tiền bối chưa tin có thể tra hỏi đồng bạn của ta”

“Không cần!” Lý Nhược Băng khoát tay, cảm giác hai mắt tối sầm. Niềm vui sướng ban nãy hầu như tan biến sạch sẽ, chỉ còn thất vọng, tuyệt vọng.

Tại sao lại như thế? Nàng tự hỏi.

Hơn mười năm trước, nàng mang theo quyết tâm rời khỏi Kiêu Dương Thành, vì Chiến Vương, vì Kiêu Dương Võ vực mà cầu y, ai ngờ vô tình bị cuốn vào trong mộng cảnh. Sau nhiều năm tìm kiếm lối thoát, nàng rốt cuộc nhìn thấy một tia hi vọng, không nghĩ Thiên Nhai Đảo vậy mà xảy ra biến có. Chẳng lẽ nói, chuyến hành trình của nàng chỉ là công cốc hay sao?

Nhìn dáng vẻ thẫn thờ, bị đả kích nặng của thiếu nữ, Khương Ly rất không đành lòng, lật tay lấy ra một cái hộp ngọc khác, để lên bàn, cười tủm tỉm:

“Tiền bối lại xem đây là vật gì?”

Lý Nhược Băng bấy giờ đang chìm trong ngơ khác, cũng chẳng để ý lắm, nghiêng mắt nhìn lướt qua, tiếp theo tinh thần kịch chấn, khó có thể tin vào mắt mình, vội vã cầm lấy hộp ngọc, nghẹn họng trân trối..

Khương Ly ngoác mồm cười bảo: “Lúc trước, vãn bối may mắn chiếm được Bản Mệnh Thanh Diệp của Ngộ Đạo Thụ, chưa biết sử dụng thế nào. Không nghĩ thứ này lại có thể trợ giúp Chiến Vương thức tỉnh. Đúng là ý trời!”

Lý Nhược Băng lặng thinh, bàn tay vuốt ve hộp ngọc, đôi mắt đẹp chảy xuống hai dòng nước mắt. Có chút cảm giác không chân thật, bởi vì Bản Mệnh Thanh Diệp mà nàng ngày nhớ đêm mong, lại đột xuất hiện ở trước mặt. Buồn vui lẫn lộn, song trọng đả kích, khiến cho một vị Chân Vương cường giả như nàng đều đầu óc ong ong.

Nhìn về phía Khương Ly, Lý Nhược Băng bỗng dưng cảm thấy, người thanh niên này chính là quý nhân của đời nàng.

Trong minh minh, đều là ý trời.

Thiếu nữ ôm lấy hộp ngọc, bầu ngực sữa run rẩy, nội tâm kích động, rồi bỗng nhiên nói: “Nhược Băng thay mặt Chiến Vương, cùng hơn mười tỷ dân chúng Kiêu Dương Vực, cảm tạ đạo hữu. Hôm nay ta lại thiếu đạo hữu thêm một cái nhân tình, sau này đạo hữu có bất cứ yêu cầu gì, Nhược Băng quyết sẽ không từ chối”

“Bất cứ yêu cầu gì sao?” Khương Ly hơi kinh ngạc, buột miệng hỏi: “Lấy thân báo đáp như thế nào?”

“Ah” Lý Nhược Băng sững sờ, tiếp theo cắn răng đáp: “Chờ cứu tỉnh Chiến Vương, nếu đạo hữu thật muốn, Nhược Băng sẵn sàng lấy thân bảo đáp”

“Ây” Lần này đến phiên Khương Ly hốt hoảng, vội vã xua tay liên tục: “Vãn bối chỉ nói đùa mà thôi, tiền bối chớ nên để tâm!”

Lý Nhược Băng bấy giờ cũng ý thức được, hai má chợt đỏ ửng, khóe miệng vểnh lên, nghiêng đầu sang chỗ khác, lồng ngực phập phồng.

Khương Ly cười nhẹ: “Chiến Vương là định hải thần châm của Kiêu Dương Vực, nếu không có ngài ấy tọa trấn, thì Kiêu Dương Thành đã phá diệt từ lâu. Vãn bối vì Chiến Vương góp một chút sức mọn, nào đáng gì đâu”

Lý Nhược Băng gật đầu, cẩn thận thu hồi Tịnh Đế Liên cùng Bản Mệnh Thanh Diệp, hạ giọng nói: “Cho ta bảy ngày, bảy ngày sau, chúng ta bắt đầu triển khai, dù sao, muốn g·iết c·hết Hợp Hoan lão tổ hay là rời khỏi Thất Lạc Huyền Giới đều cần phải thương nghị thật kỹ”

Tu vi của Hợp Hoan lão tổ tương đương với nàng, là tam phẩm trung kỳ. Nhưng y chuyên môn tu luyện song tu bí thuật, rất am hiểu đối phó nữ nhân. Nếu hành sự lỗ mãng, người chịu thua thiệt sẽ là nàng.

Còn chuyện phá vỡ tiết điểm thoát khỏi mộng cảnh, cũng cần phải tính toán kỹ lưỡng. Nếu Tuyết Các hưng sư động chúng rời đi, nhất định sẽ kinh động các thế lực khác, đặc biệt kinh động Huyền Vũ Vương thì càng không hay. Lão già kia trước nay vẫn luôn thoắt ẩn thoắt hiện, tựa hồ chẳng quan tâm thế sự, nhưng kẻ mà nàng đề phòng nhất lại là ông ta.

“Vãn bối hiểu rõ! Vậy ta không làm phiền tiền bối nữa!”

“Ừm!”

Khương Ly đứng dậy chắp tay chào hỏi rồi rời đi, mà Lý Nhược Băng thì lập tức đóng cửa bế quan.

….

“Bạch Phàm, chàng cùng Tuyết Vương nói chuyện gì đó?” Vũ Như Yên đứng đợi ở bên ngoài, bởi vì trong phòng có trận pháp cách âm nên chẳng nghe được tình hình bên trong.

Khương Ly trêu đùa: “Tuyết Vương bảo rằng hai ta lưỡng tình tương duyệt, nên muốn đem nàng gả cho ta”

“Đúng không?” Vũ Như Yên nghiêng đầu, nghi ngờ hỏi.

“Đúng vậy, nếu không tin, nàng có thể đi hỏi Tuyết Vương!” Khương Ly đàng hoàng trịnh trọng đáp.

“Ah” Nghe vậy, hai má thiếu nữ chợt đỏ bừng, vô cùng ái ngại nhìn hắn đôi chút, cắn môi rụt rè: “Nhưng mà…nhưng mà…ta vẫn còn chưa đồng ý…”

Khương Ly thấy thế, chẳng đáp lời mà ngửa đầu đầu cười ha hả, chắp tay sau lưng rời đi, để lại Vũ Như Yên sửng sốt tại chỗ.

…….

Rời khỏi lầu các, Khương Ly buông ra thần niệm quét xung quanh, ở một khu vực nằm ở rìa ngoài Tuyết Các, hắn bắt được khí tức của đám người Tiêu Chiến.

Liền men theo đường mòn mà đi tới, trên đường đi gặp được không ít nữ đệ tử. Toàn bộ Tuyết Các, tính cả Lý Nhược Băng có chừng bốn mươi người. Hầu hết đều là Tuyết Vệ đi theo Tuyết Vương lưu lạc ở Thất Lạc Huyền Giới này.

Trong đám Tuyết Vệ, ngươi tu vi thấp nhất là Ngọc Mệnh Cảnh sơ kỳ, Chân Nhân cảnh có chừng mười ba vị. Trong đó nhất phẩm Chân Nhân có tám vị, nhị phẩm Chân Nhân có bốn vị cộng thêm một vị Chuẩn Vương chính là Vũ Như Yên.

Mười ba vị Chân Nhân, bốn nhị phẩm, một Chuẩn Vương, cộng thêm một vị Tam phẩm trung kỳ Chân Vương. Thực lực ấy đã đủ để hoành hành thập quốc. Thậm chí có thể quét ngang hầu hết các quốc gia ở Kiêu Dương Vực, ngoại trừ Yến quốc. Đương nhiên, Việt quốc cũng không ngoại lệ.

Trước kia, Khương Ly nếu đối mặt với địch nhân cỡ này, nhất định sẽ nhượng bộ lui binh. Nhưng hiện tại, lấy thực lực của hắn, cộng thêm Nghiệt Long, hắn tự tin có thể dễ dàng đem tất cả trấn áp.

Trong lòng khẽ cảm khái, thực lực của hắn tăng trưởng thật nhanh, vẻn vẹn mấy năm đã có thể dùng sức một người, chống đỡ một quốc gia.

Bất giác nghĩ tới Sâm La Ma Đế, nghĩ tới Hoàng đạo nhân, nghĩ tới Thập Điện Diêm La, Khương Ly giật mình, vội vàng gạt bỏ tia tự mãn trong lòng.

Thực lực cường đại tầm cỡ Đế Quân, vẫn như cũ bị người khác ám hại, lấy chút bản lĩnh của hắn hiện tại, có gì mà tự mãn cơ chứ.

Chương 61: Lấy Thân Báo Đáp?